TAO ĐĂ VỀ ĐÂY
Mày bỏ tao
về thành ngồi hưởng lạc
Nếm buồn đau
ngày LAO BẢO đau thương
Gói PONSO
mày rời khỏi chiến trường
Để lại đấy
cây đàn không ai đánh
Ánh hỏa châu
bập bùng trong hoang lạnh
Nhớ mày ghê
lúc canh gác về khuya
Giọng CỐ ĐÔ
gái nườm nượp theo về
Đàn điêu luyện
với tiếng ca trầm luyến
Mày đành đoạn
bỏ tao trong cuộc chiến
Thế dằn co
bị Bạn bỏ đau thương
Suốt tháng 3
cứ trôi dạt về trường
Điểm cứ cuối
SAIGON trong hoảng loạn
Lệnh buông súng
đầu hàng tao ngao ngán
Trước tượng đài
một phát súng oai linh
Ngă người ra
nằm chết cạnh BẠN ḿnh
Thế phải thế
sống chi nhiều ô nhục
Chẳng c̣n ai
ngăn chúng ḿnh thao thức
Giữa côn trùng
rên rỉ suốt đêm đen