Quote:
Originally Posted by trungthu
Tui không thích kiểu lý luận đóng khung cứ cho như thế này mới là phải, như thế kia mới là phải...., đó là mầm mống của chiến tranh , tuy vậy " LÝ " phải đi với " SỰ " thì mới hiểu được chân nghĩa ...,tuy nhiên trong bài của tuệ tâm tui bị rung cảm vì câu này :
" Cười, không có nghĩa rằng chưa từng tổn thương; khóc, không có nghĩa từ giờ luôn chịu khuất phục. Nếm trải nỗi đau khổ mà mà ít ai nhìn thấu, mới có thể có được sự lĩnh hội sau khi trải nghiệm; đánh mất thứ mình từng sở hữu, thì mới biết trân trọng. "
thank you
 
|
Mình đọc là để hiểu thêm và bổ túc những điều hay cho mình và tự lọai bỏ những điều không thích hợp với mình mà bạn hiền. Mỗi một người là một vũ trụ riêng biệt và không ai chịu thua ai hết cho đến khi nào tự hạ mình xuống để thấy cái hay của người khác mà học hỏi cho mình thì sự tiến bộ ngày càng tốt hơn dù cho đó là sự đối nghịch trong tư tưởng của chính mình mà. Sự học hỏi là không ngừng nghĩ khi ta vẫn còn hiện diện tại quả Địa cầu này theo ý tui thôi, nếu mình cho mình là hay hơn người thì khó lòng học hỏi được nữa và tự chèn ép lấy tâm thức của chính mình và sự tiến bộ của mình sẽ dừng lại tại cái chổ mà mình cho là mình hay hơn người rồi bạn hiền ơi. Với tui thì học dù ở bất cứ nơi đâu cũng mãi là học hoài, lấy cái sở trường của người mà bổ túc cho mình, lấy cái sở đoản của người làm kinh nghiệm để tránh xa và không muốn vướng vào cái sai lầm chết người đó chỉ tổ làm mất đi tình huynh đệ tỷ muội trong cộc đời đầy giả tạm bạn hiền ui. Thông cảm cho những lời không được hay gữi tới bạn hiền hén, mong thư lỗi cho nha. Tình người quan trọng lắm và không có biên giới, màu da hay chũng tộc và cần lòng quảng đại bao dung thì mọi hận thù sẽ tiêu tan ngay tức khắc trong tâm khảm của mọi người, mong lắm thay.

:hand shake: