VietBF - View Single Post - Collection
Thread: Collection
View Single Post
Old 02-29-2020   #97
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,777
Thanks: 7,441
Thanked 47,024 Times in 13,125 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Có Một Kiểu T́nh Yêu Như Thế...









Vài năm trước, mỗi ngày đi làm, Jim đều được ông Jake, một người hàng xóm đă cao tuổi đưa cho một tờ tiền mặt 5 đôla. Ông nhờ Jim ghé qua một quán cà phê trên đường để mua hộ ông một gói cà phê có giá 4 đôla.




Thói quen này của ông Jacke đă duy tŕ đến mấy năm nay rồi. Và để đáp trả ḷng tốt của Jim, ông Jake sẽ nhận làm cỏ, tỉa cây trong vườn nhà anh ấy.

Sau một thời gian lâu, bà chủ quán cà phê cũng đă quen với Jim. Bà ngày nào cũng chuẩn bị một gói cà phê và một đồng đô la tiền lẻ để trả lại.

Đôi lúc, Jim cũng rất ṭ ṃ và hỏi ông Jake: “Cà phê có hạn sử dụng rất lâu, tại sao ông không mua một lần nhiều nhiều một chút?”

ông Jacke lắc đầu và cười nói: “Không, tôi thích như thế này hơn, mỗi ngày một gói cà phê mới tốt.”




Có một lần, Jim vội vă tới nhà bạn để tụ tập cùng bạn bè nên anh liền mua cà phê ở tạm một cửa hàng khác.Không ngờ, ông Jake khi nhận được cà phê dù c̣n chưa mở ra đă nói: “Đây không phải loại cà phê mà tôi muốn.”

Jim cảm thấy bất ngờ, anh liền thử mấy lần sau đều mua ở nơi khác, nhưng dù cà phê đă được đóng gói y như vậy, mà ông Jake chỉ liếc mắt qua đă phát hiện ra rồi.

Từ đó, Jim không c̣n thử ông nữa.

Mấy năm sau, sức khỏe của ông Jake đă không c̣n được tốt như trước đây. Nhưng hàng ngày ông vẫn đều nhờ Jim mua cho ḿnh một gói cà phê. Mỗi lần khi đưa 5 đôla cho Jim, hai ánh mắt của ông lại chất chứa đầy sự chờ mong.




Cho đến một hôm, khi Jim lại sang nhà ông Jake mua cà phê giúp ông. Ông Jake sức khỏe suy yếu nằm trên giường bệnh đưa tay ra, rồi nhẹ nhàng cầm tờ một đôla và hỏi Jim: “Thời gian lâu như vậy, chẳng lẽ cậu không biết ǵ sao?”

Jim nh́n ông lăo hàng xóm và lắc đầu.

Ông lăo nói tiếp: “Tôi luôn luôn muốn mua cà phê ở cửa hàng đó, là v́ người bán cà phê cho cậu là Elina.”




Giọng nói của ông Jake trầm xuống rất nhiều: “Bà ấy là người mà tôi yêu nhất. Năm đó, mẹ của bà ấy chê tôi là một kẻ nghèo nàn, nên đă chia rẽ chúng tôi…Tôi cũng chỉ có thể đau ḷng mà rời đi. Nhiều năm sau này, vợ tôi bị bệnh qua đời, các con cũng đă trưởng thành có gia đ́nh. Tôi đă quay trở lại nơi đó t́m hiểu và biết bà ấy bán cà phê ở cửa hàng đó. Bà ấy cũng đă sớm mất chồng. Cả hai người chúng tôi đều không quên ước định của t́nh yêu đầu năm xưa. Nhưng tôi không muốn quấy rầy đến cuộc sống b́nh yên của bà ấy, nên lặng lẽ sống ở đây. Cũng từ đó, tôi nhờ cậu mua cà phê hộ tôi.”
florida80_is_offline   Reply With Quote
 
Page generated in 0.04120 seconds with 9 queries