R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,141 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
|
Cả nhà cùng cười vang. Ông Tư cũng cười theo.
Một đứa cháu nói: "Chú đă nghe chuyện của bác Hai chưa? Bác Hai ra miền Bắc làm việc từ trước khi có chiến tranh. Không có tội ǵ cả, nhưng bác bị bắt giam. Vị cai tù hỏi bác bị kết án bao nhiêu năm, v́ tội danh ǵ? Bác trả lời là bị kết án mười năm và không có tội danh ǵ cả. Ông cai tù trợn mắt lên, mắng rằng: "Láo khoét, thường thường, không có tội ǵ cả, th́ chỉ bị kết án có bốn năm mà thôi." Vợ bác ở nhà, gởi thơ vào trại tù than thở là không có ai xới đất làm vườn để trồng khoai. Bác gởi một thơ ngắn về nhà, ghi: “Chôn ở trong vườn”. Tuần sau, vợ bác gởi thơ lên, đại ư nói công an đă xới, đào khắp vườn, không bỏ sót một tấc đất nào cả. Bác gởi thơ về rằng: "Vườn đă được xới xong, chờ chi nữa mà không trồng trọt."
Ông Tư gắt lên: “Toàn cả chuyện bố láo. Nhưng chuyện sau đây, th́ có thật. Có một anh cán bộ sở tôi, chạy gấp về nhà, thấy bà vợ đang nằm trên giường với một người đàn ông lạ. Anh gào lên rằng, bà chẳng được cái tích sự ǵ cả, giờ nầy mà c̣n nằm đó. Bà có biết trên cửa hàng lương thực đang bán khoai ḿ, chỉ c̣n lại mấy chục kí. Không chạy mau lên th́ người ta mua hết bây giờ.”
Bà chị ông Tư nói: “Khi bác Hồ mất, cậu biết chuyện ǵ xảy ra không?”
- “Không. Chuyện ǵ thế ?”
- “Hôm ấy chú Huy trực. Có người kêu điện thoại vào xin được nói chuyện với Bác. Chú bảo bác đă qua đời. Một lúc sau, người ấy kêu điện thoại lại và được trả lời như cũ. Người đó kêu thêm hai ba lần nữa. Bực quá, chú Huy gắt lên: “Tôi đă nói, Bác chết rồi. Ông không nghe, không hiểu sao?" Bên kia đáp rằng:“Tôi nghe 'đă' cái lỗ tai quá, nên kêu đi kêu lại nghe thêm cho sướng tai”. Thế th́ chú Huy chưa kể chuyện nầy cho nghe sao?”
Khi bữa cơm gần tàn. Ông Tư nói với các cháu: “Các con phải tích cực phấn đấu để sau nay được vào đoàn, vào đảng. May ra mới ngóc đầu lên được.”
- “Vâng, chúng cháu sẽ đi khám bệnh thần kinh trước. Đứa nào bị bệnh nặng, sẽ xin gia nhập đảng. Người ta kể rằng, khi gặp khó khăn, chính trị bộ bên Liên Xô cho người ngồi đồng, gọi hồn ông Các-Mác lên để vấn kế. Khi nhập đồng, th́ hồn khóc rủ rượi. Hồn chỉ nói một câu, là cho gởi lời xin lỗi đến toàn thể nhân dân lao động khắp các xứ xă hội chủ nghĩa trên thế giới?”
Một người bà con hỏi, trong xă hội chủ nghĩa, thiên hạ có thích chuyện tiếu lâm hay không? Ông Tư thành thực trả lời:“Nhiều người kể chuyện tiếu lâm, châm biếm mà bị tù đông lắm. Lần nọ, tôi gặp một anh chánh án nhân dân, đi ra khỏi ṭa và cười rũ rượi, cười chảy nước mắt. Tôi hỏi sao vậy? Anh nói là vừa nghe một chuyện khôi hài tuyệt vời. Tôi yêu cầu anh kể lại. Anh quắc mắt lên hỏi tôi đă điên chưa mà yêu cầu anh kể. V́ người kể câu chuyện đó, vừa bị anh kết án mười năm tù lao động khổ sai.”
Một bà hỏi ông Tư: “Có phải trong xă hội chủ nghĩa, thời gian qua mau hơn trong tư bản chủ nghĩa không?”
- “Chị muốn nói ǵ?”
- " Tôi đọc, thấy báo cáo của các hợp tác xă nông nghiệp, họ đạt thành tích thi đua, khoai sắn chỉ trồng qua đêm là đă gặt hái được. Thế nghĩa là sao? Làm được phép tiên sao?”
Ông Tư gật gù: “Báo cáo thành tích th́ phải làm vậy. Không ai làm khác cả. Đó là cách khôn ngoan nhất để sống c̣n. Cấp trên họ cũng biết sự thực ra sao, nhưng họ lại muốn được thấy những báo cáo đó mà thôi”
Bà chị ông Tư lắc đầu bực ḿnh nói:"Cậu bảo rằng xă hội cọng sản đă làm được những điều tốt đẹp cho con người. Tốt đẹp ở đâu, cậu cho tôi xem vài thí dụ đi.”
|