Từ đó về sau, mỗi năm đến mùa thu – mùa thu hoạch hồng chín, người dân nơi đây lại để lại một số hồng chín, làm thức ăn cho chim Hỷ Thước ăn qua mùa đông. Những trái hồng trên cây vừa to vừa ngon, hấp dẫn rất nhiều đàn chim Hỷ Thước đến nơi đây sinh sống qua mùa đông.
Chim Hỷ Thước dường như cũng biết ơn con người, đến mùa xuân, chúng không vội vă bay đi mà ở lại bắt sâu cho cây, cứ như thế năm nào cây hồng cũng cho ra những quả hồng chín mọng ngon ngọt.
Kỳ thực, cho người khác một con đường sống, thường thường cũng là cho ḿnh sự hy vọng và cơ hội sinh tồn. Hết thảy giới tự nhiên, đều là sống dựa vào nhau, nhờ vào nhau mà sống. Cổ nhân cũng từng dạy: “Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn”, tức là một người vinh hoa th́ tất cả vinh hoa, một người tổn hại th́ tất cả tổn hại.
Cho đi là một loại khoái hoạt, vui vẻ. Bởi v́ cho đi không phải là hoàn toàn mất đi, mà là một loại thu hoạch cao thượng. Cho đi là một loại hạnh phúc, bởi v́ cho đi càng có thể khiến tâm linh ḿnh tốt đẹp. Nếu có thể, hăy nguyện ư cho đi nhiều hơn!
An Ḥa (biên dịch)
at 12:40 AM
|