Nội nghe là thấy...
Thôi, thôi! hổng có ..nhiểu nước miếng trở lại đâu! 

Cái này là gởi cho Tí nè
Một thương bé Tí xinh xinh
Anh mà còn trẻ anh ..rinh em rồi!
Bây giờ ở tuổi ba đôi
Bữa cơm bữa cháo phải ngồi xe lăn
Phải chi còn chạy tung tăng..
Hai thương đôi mắt làm văng sao trời
Mắt kia làm tớ rối bời
Tí nhìn một phát rụng rời tay chân
Ba thương môi đỏ vô ngần
Chỉ cười một cái chết đần chẳng chơi
Người đâu ác quá người ơi
Lão mà xuống núi tả tơi lão liền
Thôi thôi lão chẳng có điên..
Bốn thương giọng nói làm nghiêng ngã lòng
Giọng em ấy thật là trong
Trong như chim hót như mong gọi bầy
Ước gì anh trong nhóm này
Chúng mình cùng hót tối ngày sáng đêm
Năm thương mái tóc mây mềm
Để anh vuốt tóc bên thềm nắng vương..
Thôi, thôi mới có năm thương
Mà tui đã thấy vấn vương trong lòng
Thân tui ấy thật long đong
Giờ ngự trên núi còn mong thứ gì!
Cơm chay hai bữa điều chi
Ăn mặn khát nước lão ghi trong lòng
Mấy người đừng có lòng vòng
Muốn dụ lão xuống đừng hòng lão đi.
Cái này ngưới ta gọi là: người thật, việc thật! Ai tin ..ráng chịu! 