Quote:
Originally Posted by Vo_Tam
NÉT ĐÀI TRANG
Anh tặng cho em một nỗi buồn
Những bài thơ lụa, những chờ mong
Bây giờ anh bảo rằng như thế
Em hãy gói tình gửi gió đông !
Anh cũng hiểu rằng thu khắc khoải
Lá bay theo gió đã lìa cây
Lá xa rồi, cây buồn xơ xác
Em khóc một mình ... anh có hay !
Nếu thu qua, hỏi mùa nào đến
Anh trả lời _ Không phải nắng xuân
Mà là gió của ngày đông lạnh
Anh mãi trùng khơi, chẳng thể gần !
Anh trách vì sao thơ lệ tủi
Thơ hờn không giống thuở em ngoan
Nếu thế sao anh không ngoảnh lại
Để vần thơ đẹp nét đài trang./.
HQ
|
Ta mơ màng giọt nắng chuyện ngày xưa
Hoàng hôn treo lơ lững hỏi mấy mùa
Mới tháng tư thuở như em vào hạ
Đôi môi hồng sao lạ với nắng thưa
Ta mơ màng nỗi buồn chìm không đáy
Giọt lệ nào xa cách thấy không em
Anh muốn gối chiều hôn bên thềm cũ
Đem nắng non phủ rũ áng thơ sầu
Ta mơ màng cuộc tình qua khung cửa
Ép vào tim với nỗi nhớ trong lòng
Chỉ mong tình trông ngóng qua thơ thoảng
Để đêm về hoảng loạn mảnh trăng tàn
Ta mơ màng sao chiều em không đến
Hay thẹn thùng tím giấu với phượng hoa
Anh sẽ gọi tên em như thuở ấy
Hòa tình ca mùa hạ mấy lời ru