Quote:
Originally Posted by laongoandong
Mồ côi th́ đă mồ côi
Đây th́ chẳng dám lôi thôi làm ǵ
Chỉ sợ cô bé tí ti
Miệng la ong ỏng như ch́a phải vôi
Ông kia bé cái miêng thôi
Đến tai cô chủ chết đôi đứa ḿnh
Biết rằng dặn phải làm thinh
Cái miệng hay nói làm kinh xóm làng    
|
Nếu ông đừng có phàn nàn
Tôi đâu bật mí với nàng làm chi!

Nhất là cô bé Tí ti
Lúc nào cũng hỏi: cái ǵ? tại sao?..
Bây giờ phải nói thế nào?
Nói thật không được, lẻ nào nói sai?
Lỗi này không biết tại ai?
Của ông một nửa, của tui hai phần
Chuyện đời chẳng biết đâu lần
Bụng làm dạ chịu muôn phần của chung
Mong cô đừng hỏi lung tung
Để tôi không phải lùng bùng lổ tai
Bây giờ tui phải giả nai
Mọi chuyện mong lăo một tay lo dùm
Đừng làm cho nó chùm nhum
Chủ quán mà biết um sùm đó nghen.
Cái này hổng phải tui bán cái,
mà là giao đứt bản quyền cho bác luôn đó. Bác liệu mà làm nghen!