Xin phép trang chủ HOANGLAN22 và các quí huynh cho phép ḿnh tâm sự với người em cùng binh chũng QC lần đầu mới biết nhờ Trang của lính VBF
Quân Cảnh Huỳnh Hồng Hiệp, San Jose. Hiệp ơi, Cho anh gọi Hiệp là em nhe v́ anh là SQ cùng trong binh chủng QC. Chúng ḿnh là những người lính trong những ngượi lính trụ lại giờ phút cuối cùng của chính thể VNCH. Đọc mẫu chuyện em kể anh không cầm được nước mắt và cảm phục trước tinh thần bất khuât của MINH người trai trong thời loạn, không phân biệt cấp bậc và không phân biệt nhiệm vu dù ở sa trường hay hậu phương
Thời gian em kể cận kề tháng 4 đen là thời gian anh được biệt phái từ ngoài trường QC vủng Tàu về Tiểu Đoàn 6 QC, (em biết Tiểu Doàn 6 QC trách nhiệm thủ đô Sài g̣n rồi) Anh và một vị SQ khác cũng ở trường về tăng cường cho Sài g̣n với nhiệm vụ an ninh tuần tiểu kiểm soát tất cả mọi người kể cả dân (trong thời chiến) Nhưng em biết khoảng thời gian một tuần sau kể từ khi VC tràn vào các tỉnh miền trung, dân bắt đầu di tản ồ ạt th́ mọi việc đều thay đổi. V́ một số cấp trên đă di tản, QC ở Bộ TTM, QC Tiểu đoàn 6 và Ṭa đô chánh SG là đơn vị trực tiếp chi huy của anh đă không thấy đâu. Ngay cả người SQ đi theo anh cũng đă rời đơn vị để về lo di tản gia đ́nh của họ. Nên tất tật mọi vấn đề là anh lo hết. Bộ chỉ huy tạm thời là trước ṭa đô chính thành phố, hay nói đúng hơn là công viên trước rạp hát REX. Lúc đó h́nh như trong đầu không nghỉ là trong tương lai về lâu về dài như thế nào mà chỉ chăm lo giải quyết công việc cấp bách hằng ngày thôi. Đêm đêm nằm gối đầu trên nón sắt nh́n lên nền trời dỏi theo những chiếc trực thăng chở đầy người từ trên nóc nhà ṭa ĐS Mỷ bay ngang thành phố rồi hướng ra hạm đội MỶ ngoài khơi. Lính ḿnh rải rác khắp nơi làm nhiệm vuj chuyên môn. Một số xe tuần tiểu khắp Sài g̣n, Gia định. Các trạm ven biên đô thành vẩn có QC, CS và an ninh nhưng không làm ǵ được v́ dân và lính quá đông di tản qua lại đành chỉ ở đó để quan sát và báo cáo mà thôi. Một số đến tăng cường cổng ṭa ĐS Mỷ. Chổ này rất hổn tạp v́ đủ mọi thành phần chen nhau vào để được lên chiếc trực thăng đậu trên nóc nhà.Xe cộ của người đến đây di tản đậu la liệt hai bên đường. Có người chỉ cần đi thôi họ không màng tới xe của họ nữa. Có một đêm, một chú QC trong đơn vị đến xin anh một chút xăng. Anh hỏi: Để làm ǵ? th́ cậu ta bảo: Có người vừa cho em chiếc xe nhưng hết xăng rồi.Tội nghiệp cậu này đậu xe ngay chổ bùng binh h́ hục múc nước rửa chiếc xe gần như suốt đêm không ngũ. Xe trông cũng khá đẹp và tốt. Tôi kí cho 10 lít xăng. Thế rồi sáng hôm sau thấy mặt cậu ta buồn thiu th́ cậu ấy bảo là chủ xe sáng sớm đến xin lại xe v́ đi không được.
Dù em ở ĐĐ1 trong BTTM hay anh ở ngay ngoài SG đường Nguyễn Huệ chúng ta cùng một nhiệm vụ của binh chủng giao cho hay các quân nhân khác cùng lo chung một nhiệm vụ quá đặc biệt trong lúc nhiễu nhương ấy. Lúc đó chúng ta không biết nhau nhưng giờ đây chúng ta và các huynh đệ may mắn được quen nhau qua trang này. Âu cũng là cái duyên định mệnh để mọi người có thể ôn lại quá khứ dù trong niềm đau mất nước nhưng không hổ thẹn vơi đời sau.
H́nh ảnh Minh tuẩn tiết trước lá cờ tổ quốc nói lên trách nhiệm với tổ quốc là trên hết. Anh không rỏ là Minh có gia đ́nh hay không nhưng có giây phút anh chạnh ḷng nhất vào khoảng thời gian này là ngày 28/4 hay 29/4 ǵ đó, chỉ nhớ là trong đơn vị này có hai ông thượng sĩ thâm niên mà quân đội thường gọi là thượng sĩ già, cùng một lúc đến với tôi, ngay tại cái bùng binh nước gần đó. Hai người lần lượt nói gần như rơi nước mắt. Họ xin một cái phép mà h́nh như hồi đó trong quân ngũ tới giờ anh chưa bao giờ cấp cái loại phép này. Phép từ biệt ra đi không biết bao giờ trở lại. Họ xin về miền trung, bây giờ anh không nhớ là về đâu nữa, về để lo cho gia đ́nh, không biết có gặp được gia đ́nh không nửa,không biết là gia đ́nh đang di tản hay đi về đâu.. Họ vừa xin cấp phép, vừa từ biệt chi huy và đơn vi,vừa kể lể những công trạng bao nhiêu năm trong quân đội từ bên đơn vị tác chiến chuyễn sang QC, giờ đổ ra sông ra biển hết. Nhóm thầy tṛ ngậm ngùi không bút mực nào tả hết. Một hồi lâu anh quyết định sau khi suy nghĩ về các đơn vị khác, các cấp chi huy đă di tản nên cấp cho mỗi người một chiếc jeep đầy xăng và thêm một can xăng phụ để t́m về nhà. Dỉ nhiên là hy vọng rất mong manh nhưng đó là trách nhiệm của mỗi con người đối với gia đ́nh. Trên hai chiếc xe đó trong đơn vị ai muốn theo họ thi đi. Viết những lời này nếu ai là những chiến sỉ anh em trong đơn vị năm xưa c̣n sót và đọc được xin lên tiếng cho ḿnh được thỏa mản kỳ vọng c̣n ngấm măi trong ḷng trong 43 năm nay.
Đến đây cảm xúc dâng đầy anh xin tạm dừng và chúc em và những người thân bên em được mọi điều may mắn để bù lại nhưng tổn thất năm xưa và lúc nào cũng xứng đáng người lính kỷ luật dù không c̣n mang sắc phục QC và quân nhân nữa. Riêng anh đời lính và đời thường cũng đổ nát theo vận mệnh của đất nước và hiện giờ sau cùng anh cũng t́m được bến đổ hạnh phúc cho những ngày c̣n sót lại.
Thân chào em.
Đại đội trưởng ĐĐ3 QC đường Tô Hiến Thành 1964// Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 9 QC ( Phú Quốc) 1971//SQ huấn luyên hoạt động chuyên môn QC tại trường QC Năm 1974
|