Quote:
Vất vả với bao tủi nhục khi bị nhiều người coi thường càng khiến chị có thêm động lực vươn lên. "Có giáo viên chế nhạo tôi trước cả lớp vì khả năng nói tiếng Anh kém. Một ông người Mỹ còn nói thẳng với tôi hãy về nước của cô đi", chị nhớ lại và cho biết ở Mỹ vẫn còn một số người phân biệt kỳ thị như vậy. "Thậm chí có đồng nghiệp lúc ở trường không bao giờ nói chuyện với tôi mặc dù tôi đã cố gắng để nói chuyện với anh ta vài lần", nữ giáo sư nói.
Tháng 9/2003, người cô họ cho chị ở cùng nhà, nhưng chị phải dọn dẹp, nấu nướng, đi chợ và chạy việc vặt cho cô. Thời gian này, chị xin học ở Đại học Santa Monica nhưng không được nhận vì tiếng Anh kém. Chị đã năn nỉ nhà trường cho học thử một kỳ và hứa nếu không học được sẽ trở về trường trung học để học thêm tiếng Anh. Ban ngày đi học, ban đêm chị tìm lớp học thêm ở trung tâm dạy tiếng Anh miễn phí. Với sự nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng chị cũng được nhận vào học.
|
bài này viết có nhiều đọan không chính xác .. tôi có một vài nguời quen, truớc đây cũng không nói đuợc tiếng anh đâu .. cũng đi học từ lúc mới sang .. lúc nào cũng đuợc thầy cô giáo trong truờng khuyến khích để tiến lên .. không có chuyện chê bai hay đuổi thẳng .. cộng thêm bên Mỹ đi học không có chuyện năn nỉ mà chỉ có nói là đuợc nhận hay không đuợc nhận vô học thôi.. thầy cô nào mà chế nhạo hay chê bai học trò thì coi như bị đuổi thẳng .. có thằng nào dám làm không ????
ĐM!! thằng bồi bút việt cộng viết bài này suốt đời nó ở trong rọ đếch biết cái đếch què gì cũng viết đuợc