View Single Post
Old 01-09-2015   #2
Romano
R11 Tuyệt Thế Thiên Hạ
 
Romano's Avatar
 
Join Date: May 2007
Posts: 137,811
Thanks: 9
Thanked 6,555 Times in 5,501 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 38 Post(s)
Rep Power: 173
Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10
Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10
Default

Ngập tràn cơ hội

Mỗi khi trải qua một điều ǵ mới mẻ, đến một nơi ở mới, làm quen những người bạn mới… chắc chắn bạn sẽ nảy ra vô vàn ư tưởng hay ho cho cuộc đời sau này. Những ư tưởng kinh doanh thành công đôi khi cũng chỉ bắt đầu từ những trải nghiệm thực tế. Một người đi làm thêm chẳng mấy chốc học đủ nghề và ra mở cửa hàng riêng. Một người đi du lịch v́ quá nghiền món này món nọ mà cho ra đời những quán ăn địa phương trên những vùng đất khác. Một lần trải nghiệm làm người lănh đạo một nhóm thuyết tŕnh có thể khiến ai đó nhận ra tài năng lănh đạo của ḿnh. Việc gặp gỡ những người bạn trên đường trải nghiệm giúp ta h́nh thành một mạng lưới những người bạn ít gặp nhưng rất thân… Càng trải nghiệm nhiều bao nhiêu bạn lại càng thu lượm được nhiều ư tưởng và cơ hội bấy nhiêu để phát triển cuộc đời riêng của ḿnh.

Trải nghiệm làm nên con người, trải nghiệm làm nên cuộc đời

Trên thế giới đă từng có một cuộc khảo sát về những điều người ta thường nuối tiếc trước khi chết. Và một trong số những điều người ta nuối tiếc nhất, đó là mọi người tiếc rằng ḿnh đă sống quá an toàn, đă không trải nghiệm nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn nữa.

C̣n tiếc hơn khi chúng ta, những người c̣n sống, biết được điều đó nhưng lại cứ thế cho qua, cứ thế tiếp tục sống một cuộc sống an toàn, b́nh lặng, cứ thế sống hết kiếp người rồi sau cùng nh́n lại lại ước ǵ, lại giá như lại hối tiếc.

Chúng ta thường được nghe những lời kêu gọi như “hăy khác biệt, hăy sống hết ḿnh, sống là không chờ đợi, hăy cứ dại khờ…” nhưng áp dụng cụ thể những lời khuyên đó như thế nào th́ dường như lại chẳng mấy ai biết và cũng thật khó khăn vô cùng.

Tôi là một kẻ lắm điều và lắm lời, nh́n độ dài các bài viết của tôi th́ biết, tôi khuyên mọi người đủ thứ, đủ việc, tôi làm mọi cách, dùng mọi lời để khiến mọi người làm những ǵ tôi đă làm: viết sổ tay, đặt mục tiêu, lên kế hoạch, kiểm soát cảm xúc, tạo thói quen tích cực, quan tâm mọi người, đọc sách, tập thể dục thể thao, bớt mua sắm và thậm chí là tặng quà miễn phí, viết thư tay cho nhau nữa. Cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại bao đồng thế, nhiều người sẽ cho rằng sao phải đi khuyên mọi người làm vậy làm ǵ, sống tốt th́ cứ sống tốt đi, ai cũng có cuộc đời riêng cần phải lo, đâu ai giống ai đâu mà phải khuyên, khuyên rồi cũng chẳng mấy ai làm theo th́ khuyên làm ǵ… Ờ, nghĩ cũng đúng, tôi cũng không chắc có ai làm theo những điều tôi nói không, có ai v́ đọc những lời viết đó mà muốn thay đổi, mà tự giác thay đổi, mà hành động không. Tôi không biết, nhưng có một điều tôi biết chắc chắn, những lời khuyên của tôi là không vô nghĩa, không giáo điều. Tôi không viết suông, viết láo, tôi chỉ viết những ǵ ḿnh trải nghiệm, những ǵ ḿnh đă làm, đă thực hành và thấy hiệu quả, thấy tác dụng tích cực th́ mới khuyên. Và nhất là, đó là những việc hết sức b́nh thường, hết sức nhỏ bé mà ai cũng có thể làm được cả. Những việc nhỏ nhưng giá trị th́ rất to.

Nếu như có một điều khiến tôi tự hào vào cuộc sống của ḿnh, đó nhất định là tôi không sợ chết. Tôi không thích chết, nhưng tôi cũng không sợ nó. Tôi không muốn chết v́ tôi c̣n quá nhiều dự định và kế hoạch muốn thực hiện. V́ tôi nhận ra cuộc đời thật quá đẹp tươi, quá thú vị và lôi cuốn. V́ c̣n quá nhiều thứ tôi chưa được trải qua, chưa được khám phá nên nếu v́ lư do ǵ đó mà chết đi, hẳn tôi sẽ tiếc lắm. Nhưng mà tôi lại không sợ chết chút nào? Tại sao? Tại v́ tôi hài ḷng với cuộc sống hiện tại, với những ǵ ḿnh đă làm và đang làm. Dù nhiều chuyện không như ư muốn, dù đôi khi cuộc sống này làm tôi phát điên, nhưng tôi vẫn không hối hận những tháng ngày đă sống trên đời.

Nên hôm nay, tôi lại mạo muội xin được đưa ra một lời khuyên nữa, một lời khuyên mà tôi đă dùng những năm tháng qua để thực hành và chứng minh. Một lời khuyên có thể giúp bạn cũng như tôi, sẽ không hối hận, sẽ không tiếc nuối và nhất là sẽ không sợ chết nữa, không sợ lúc về nhà lại nằm một chỗ ao ước giá như. Một lời khuyên ngắn gọn thôi: Sống, hăy trải nghiệm, trải nghiệm nhiều hơn, nhiều hơn nữa…

Bạn đă đọc bài “Thế giới khác rất tuyệt thời sinh viên” rồi chứ. Trong đó tôi có nói rơ rằng ḿnh không phải một sinh viên giỏi, càng không thích môi trường đại học chút nào, nhưng để đánh đổi bất cứ ǵ để lấy khoảng thời gian làm sinh viên, tôi sẽ không đổi. Đơn giản v́ đó là một khoảng thời gian tuyệt vời, tôi được trải nghiệm rất nhiều điều mới lạ, chính v́ thế khoảng thời gian sinh viên trở thành khoảng thời gian tươi đẹp, ư nghĩa và đáng giá.

Cuộc sống hiện tại của tôi cũng vậy, khi đặt bản thân vào tâm thế trải nghiệm cuộc đời, mỗi ngày xảy đến với tôi đều thật tươi vui và mới mẻ. Ngày xưa tôi đi được mấy nơi và tưởng rằng ḿnh đi được nhiều lắm. Ngày nay tôi đi được nhiều hơn xưa rất nhiều nhưng lại cảm thấy ḿnh đi quá ít so với những người bạn tôi quen. Những người bạn tôi, bất cứ ai mà trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn tôi, thú vị hơn tôi, tôi đều rất ghen tỵ với họ. Tôi thèm cái cảm giác được homestay trong nhà một người thiểu số của họ, tôi thèm được xách mũ bảo hiểm vừa đi vừa quá giang mọi người, tôi thèm được tự đi phượt khắp trời Âu, tôi thèm đủ thứ, bất cứ thứ ǵ người ta được trải qua c̣n tôi th́ không, tôi thèm lắm, thế nên tôi vẫn sẽ và vẫn măi không muốn dừng lại hành tŕnh trải nghiệm của ḿnh.

Trong công việc kinh doanh tôi thường hay bị một cậu bạn thân đang khá thành công lĩnh vực thời trang lắc đầu khó hiểu. Cậu ấy hỏi tôi sao lại phân tán đủ thứ như thế làm ǵ? Làm ít thôi, tập trung dô, làm cho một cửa hàng thật hiệu quả c̣n hơn mở đủ thứ mà không quản lư được. Tất nhiên tôi hiểu cậu, hiểu sự quan tâm của cậu và những ǵ cậu ấy nói hoàn toàn có lư. Nhưng tôi chỉ đơn giản là không thể nghe theo, v́ hiện tại tôi không muốn chỉ làm việc v́ tiền. Và nhất là, khác biệt ở chỗ tôi làm mọi thứ với tâm thế của người trải nghiệm. Tôi thử sức ḿnh ở mọi lĩnh vực tôi yêu thích, ban đầu là thời trang, sau đó là lưu niệm, quán cafe, viết lách, sắp tới sẽ là về trà, nông nghiệp, sản xuất kinh doanh, dịch vụ homestay và rồi bất động sản… Bất cứ thứ ǵ tôi đủ quan tâm tôi sẽ làm thử, không chắc là ḿnh làm tốt và thành công nhưng chắc chắn sau mỗi thất bại đi chăng nữa tôi đều học hỏi được rất rất nhiều.

Tôi 24, cái tuổi không lớn, nhưng tôi dám cá là ḿnh hơn rất nhiều người lớn tuổi khác về khoản những trải nghiệm. Đó là điều khiến tôi tự hào. Vậy nên, nếu bạn cũng muốn có ǵ đó để bản thân thấy tự hào, mà những thứ đó không thể là gia cảnh, công việc tốt, ngoại h́nh đẹp…. th́ hăy chọn con đường làm giàu trải nghiệm để bản thân có thể tự hào về chính ḿnh. Bạn có làm được không?

Tự nhiên tôi tưởng tượng về một thế giới, mà không, một Việt Nam hoàn toàn khác. Một Việt Nam mà tuổi trẻ thực sự là một món quà lớn lao, nơi đó người ta xông pha trải nghiệm mọi thứ. Mọi sinh viên đều chủ động đi làm thêm, đều có những mục đích, định hướng cho riêng ḿnh. Một nơi mà đi khắp nơi đều gặp tuổi trẻ đi trải nghiệm đông vui trên mọi nẻo đường. Nơi mà tuổi trẻ không ù ĺ, không thụ động, không ca thán, không đổ lỗi… Nơi mà tuổi trẻ mặc sức sáng tạo và được quyền làm mọi điều ḿnh muốn. Khi đó, sức sống của dân tộc Việt Nam sẽ lại hồi sinh, mănh liệt và đáng tự hào. C̣n hiện tại th́ sao? Việt Nam có thật là một quốc gia trẻ trung không? Hay chỉ đơn thuần là một quốc gia nhiều người trẻ tuổi nhưng khả năng vận động lại yếu ớt như những cụ già? Bạn có yêu nước không? Có muốn thay đổi điều đó không? Thế th́ hăy bắt tay hành động đi, đừng nói câu “tương lai đất nước nằm trên vai các con, các cháu” nữa. Biết bao thế hệ người Việt Nam ta nói câu đó mỗi ngày rồi? Tại sao không chính chúng ta chịu một phần trọng trách đó mà toàn trốn tránh và đùn đẩy cho các thế hệ sau? Tuyệt đối đừng nói câu đó nữa mà hăy tự ḿnh hành động đi thôi. Với các bạn trẻ, hăy nhào vào đời, hăy trải nghiệm đi, mà mở mang tầm mắt, mà học hỏi, mà lớn lên… Bởi v́, không có trải nghiệm, tuổi trẻ không đáng một xu đâu!

Tuyệt đối không một ai trên đời phải hối hận v́ trải nghiệm quá nhiều. Bởi lẽ với trải nghiệm th́ bao nhiêu cũng không đủ. Ấy thế mà bạn vẫn muốn để tuổi trẻ trôi qua mà không có trải nghiệm ǵ sao? Đừng t́m kiếm xa xôi, kho báu tuổi trẻ là thời gian và sức khỏe đang ngay trong bạn đấy. Hăy tận dụng nó đi! Ngay đi!

Theo Triết Học Đường Phố
Romano_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.09871 seconds with 10 queries