Quote:
Originally Posted by baymuoi
Tui thấy th́ v́ anh và họ đă cuống sâu vào thù hận chửi rủa nhau nên anh không c̣n thấy rỏ. Họ nêu ra nhửng điều đó là v́ họ thấy và họ giận khi thấy VC đàn áp dân đen, bỏ tù nhửng người yêu nước chống tàu chó. Hàng ngày th́ khoe lính khỏe mạnh hạm đội tối tân , phi đoàn dủng mănh và song song với nhửng tin đó là tin ngư dân bị ăn hiếp bị tàu "lạ' bắn cháy v..vv. mà không thấy vc bảo vệ cho họ....
|
@baymuoi
(tiếp nối bài trên)
Bài viết của ông ...tụt tút tùn tun ở dưới mới "kéo" lên, nên đến bây giờ tôi mới đọc.
Tôi đâu phải vô đây “ăn thua đủ” ǵ với bọn này. Đừng hiểu lầm. Tự tụi nó làm tôi khinh miệt, chứ tôi đâu muốn vậy. Thắng hay thua th́ được ǵ chứ? Nhưng nghe ông, tôi cũng rán ignore những cái tầm xàm, tào lao của bọn này. Hôm nay chợt rảnh rang nên tán dóc với ông xa xôi, tiếp tục bài viết hôm trước một chút.
Vài năm trước (2010), tôi có đi qua một loạt Seoul, Taipei, Hongkong rồi ghé Hà Nội vài hôm trước khi vào Saigon. Dù đă bỏ công xây dựng lại gần 40 năm, dưới mắt tôi Hà Nội rất nhạt nhẽo, thốc thếch.. nếu mang ra so sánh cái dễ thương, thoáng khoát của Saigon nắng cháy da người. Tôi đâm ra bực bội. Thật bực. Vậy mà miền Nam để cho thua. Vậy mà để đất nước tan tành. Bao nhiêu là hy sinh vô ích. Quân đội. Dân thường. Trên biển cả. Nói cho đúng, “cam tâm” dâng nước cho cộng sản. Tôi đâm ra thù ghét chính quyền miền Nam, bất lực và bạc nhược. Đ́ều đó không có nghĩa là tôi phải thân cộng. Nhưng tôi dần dà t́m cách nghiên cứu vào mặt hay của họ, để hiểu “bên thắng cuộc”. Đó là lư do tại sao tôi trở lại và ở 13 tháng liên tục ở VN, chu du khắp nơi, học rành tiếng Việt. Sao mà ½ đất nước miền Bắc tồi tàn như thế mà có thể có chiến thắng hiển hách đến thế? Thống nhất đất nước không phải là chuyện ai cũng làm được. Đại thắng mùa xuân. Nghe mà bực. Người CS, có thể đi không cùng đường với chúng ta, thậm chí sai đường; nhưng nói họ là những kẻ không có lư tưởng, kẻ gây chiến tranh không chủ đích ...là cái sai lầm rất rất nặng (khi nào tôi rảnh, sẽ viết thêm cho ông đọc chơi). Chúng ta thua cuộc v́ ta có một chính phủ quá tầm thường, quá tồi, quá khiếp nhược. Càng nghĩ tôi càng đâm ghét những lời chỉ trích phiến diện của đám “cộng ḥa” cũ. Bô bô la la vô tích sự. Làm th́ chẳng ra ngô ra khoai, thất bại rồi ngồi ch́ này chiết nọ. Ta có cả ngàn lư do để giải thích tại sao ḿnh thua. Được ǵ chứ! Kết quả cuối cùng là tan tành xí quách. Bởi vậy, tôi đâm ra bẵn tính là vậy.
Chúc ông cuối tuần vui và hẹn kỳ sau (ở nick khác). Hehehe!