Phải nói thêm về trường hợp của nhạc sĩ Phạm Duy. Không ai phủ nhận ông ta là một thiên tài về âm nhạc, những sáng tác của ông đã và sẽ còn sống mãi với thời gian. Nhưng, Phạm duy có sáng tác được nhiều tác phẩm như vậy không nếu ông ta không sống 20 năm trong lòng chế độ Việt Nam Cộng Hòa, một chế độ tự do nhân bản. Cứ nhìn những nhạc sĩ, thi sĩ nổi tiếng khác cùng thời với ông ta và không kém tài nhưng phải sống dưới chế độ phi nhân cộng sản ở miền Bắc, tài năng của họ thui chột hoàn toàn, họ không còn và không được phép sáng tác những gì thật sự trong lòng họ muốn, thay vào đó là những bản nhạc, bài thơ ca tụng thằng súc sinh hồ, ca tụng cái chủ nghĩa mà chính họ cũng thấy là chủ nghĩa dành cho loài vật.
Người ta nói "cái quan định luận" - chui vào quan tài mới kết luận được con người nào đó ra sao. Phạm Duy thì sao? Tài năng thiên phú nhưng nhân cách? Không nói về tính cách dâm dục của ông ta đối với em rể ( tằng tịu với Khánh Ngọc vợ Phạm đình Chương), con dâu (Julie Quang) và còn nhiều nữa. Những cái đó dù sao cũng chỉ ảnh hường tới gia đình ông ta, chúng ta không cần luận tới. Về xã hội Phạm duy hành xử thế nào? Ông ta được chính quyền VNCH cưu mang, sau năm 1975 được an thân nơi xứ Mỹ, con cháu ông ta cũng đã và đang hưởng những điều như vậy. Chỉ vì bản chất háo danh, lọc lừa, ông ta đã quay đầu quỳ gối trước cái chế độ man rợ cộng sản, mở miệng nói ra những câu ngườ đời thường ví là giống người ăn cháo đái bát. Ông ta phản bội lại chính những người đã cho ông ta danh vọng, tiền tài. Ông ta có xứng đáng để những người quốc gia tôn trọng không? Ngay cả với bọn cộng sản Bắc việt, chúng cũng chỉ coi ông ta là thứ chó phản chủ, loại cò mồi, chúng khinh ông ta nhưng dùng ông ta như một miếng mồi nhử những người khác - cũng còn một số nơi hải ngoại tương tự Phạm duy - và chúng tương đối thành công. Ngay con cái, cháu chắt Phạm duy cũng đã và đang lần lượt về quy phục dưới trướng bọn cộng sản.
Phạm duy là một con người kiêu căng, thâm tâm ông ta có lẽ tự nghĩ với tài năng của mình, bọn cộng sản sẽ phải trọng dụng và nếu có chết đi, bọn cộng cũng sẽ làm rùm beng, tổ chức lễ tang "hoành tráng", không hơn tên nằm vùng trịnh công sơn thì cũng phải bằng. bây giờ thì sao? Với bọn chúng, ông ta chỉ có giá trị của một tên hàng thần lơ láo. Xong. Vinh nhục cách nhau chỉ một sợi tóc, Phạm duy đã chọn con đường đó và lịch sử sau này sẽ rất công bằng, sẽ ghi rõ ràng những gì đã xẩy ra. Chuyện của Phạm duy từ nay có lẽ đã kết thúc, không còn ai muốn nhắc đến tên ông ta ngoại trừ con cháu ông ta. Dù sao, cũng chúc ông an nghỉ, những gì ông gặp bên kia cõi tử sinh chỉ riêng ông biết.
|