
Nhưng điểm mấu chốt nhất có lợi cho chúng ta nằm ở chỗ: Chính là “bản chất” của chế độ cs toàn trị không hề muốn tam quyền phân lập này sẽ dẫn đến việc “nảy sinh” một hay nhiều 3 Dũng khác (nếu đảng vẫn không chịu thay đổi với một thể chế dân chủ như phần lớn các nước trên thế giới hiện có hoặc chí ít là như Miến Điện đang làm). Và nếu xảy ra đúng như vậy thì chiếc “mặt nạ” chỉnh đốn đảng với khẩu hiệu “chống tham nhũng” sẽ mặc nhiên rơi xuống; những lực lượng trước đây còn tin đảng hay ít nhất là đã vì căm ghét tập đoàn tham nhũng của 3 Dũng mà ủng hộ phe “cung vua” sẽ hoàn toàn mất niềm tin đối với đảng, mà ở đời mất niềm tin là mất tất cả!
Không như với “kịch bản” thứ 3, dù chưa mấy hài lòng về kết quả của cuộc “chỉnh đốn đảng” nhưng khi thấy tổng Trọng-4 Sang còn đó và ít nhiều phe “phủ chúa” cũng đã phải cho “trảm” vài nhân vật, cũng như vài thay đổi dù nhỏ thì ở họ vẫn còn một niềm tin nào đó (vì thật ra, trong con mắt của nhiều người thì họ “trong sạch” thật). Oái oăm trong tâm lý con người lại là ở điểm này, niềm tin dù là nhỏ đôi khi cũng trở thành một nơi để bấu víu. Nhưng ở giai đoạn sau này khi Trọng-Sang vẫn còn đó mà tham nhũng vẫn không thể loại trừ mà lại quay lại trong chính hàng ngũ của những người trong phe “chỉnh đốn đảng” thì sự “chính danh” không còn nữa. Lúc đó chắc chắn Cách mạng dân tộc dân chủ sẽ xảy ra, vì “cung vua” đã có cơ hội cuối cùng để lấy lại niềm tin, danh dự cũng như sự “chính danh” để lãnh đạo đất nước nhưng đã thất bại. Đảng sẽ không còn lực lượng bảo vệ nữa khi mà nền kinh tế vốn đã kiệt quệ dưới thời 3 Dũng mà việc khắc phục đâu phải chỉ ngày một ngày hai. Trong khi nạn tham nhũng lại tiếp tục diễn ra thì “cung vua” còn lấy đâu ra tiền để “mua chuộc” bằng những “ưu đãi” cho những người vốn phụ thuộc nhiều vào chế độ này. Nền kinh tế què quặt thì lạm phát xảy ra là hiển nhiên ảnh hưởng cả đến toàn dân cũng như chính những lực lượng vốn trước kia vẫn ủng hộ đảng… Lúc đó sẽ có thể có cán bộ cấp cao còn có tư cách trong đảng sẽ cùng toàn dân đứng lên dẹp bỏ vĩnh viễn đảng cs ra khỏi đất nước chúng ta!.
Nhớ lại cuối những năm 80 đầu những năm 90 ở Liên Xô cũ cũng là nước theo thể chế cs, nếu những cán bộ cấp cao, lực lượng vũ trang không chán cũng như mất hết niềm tin đến mức quay lưng lại với đảng để tiếp sức và ủng hộ thì liệu ông Goocbachôp rồi ông Enxin sẽ làm được gì? Có lẽ chúng ta cũng thế thôi, khi “thế” và “lực” chưa có để “tạo nên” thời thế thì chúng ta phải biết lựa và lợi dụng thời thế để phục vụ cho khát vọng tự do-dân chủ của mình, bằng cách tiếp tục phơi bày mọi xấu xa, mọi sự thật về chế độ cs toàn trị để toàn dân, nhất là lực lượng chức năng của chính đảng cs thấu hiểu, nhận ra đâu là đúng đâu là sai. Đó cũng là chủ đích của người viết bài này gửi đến mọi người cùng chí hướng…