View Single Post
Old 09-04-2012   #7
phokhuya
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
phokhuya's Avatar
 
Join Date: Jun 2007
Posts: 32,888
Thanks: 62,606
Thanked 62,774 Times in 20,195 Posts
Mentioned: 131 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 8820 Post(s)
Rep Power: 87
phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11
phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11phokhuya Reputation Uy Tín Level 11
Default

Một trường hợp điển h́nh về tội ác kinh người của cộng sản tại Bến Tre qua những vụ đăng kư vượt biên lấy vàng: từ lường gạt đến thảm sát đồng bào.

Như trong phần tŕnh bày cô đọng, ngắn ngủi ở trên, chúng ta đă thấy nỗi kinh hoàng của thế giới khi biết được những âm mưu của cộng sản Việt Nam trong chính sách xuất cảng thuyền nhân để lấy vàng. Dường như chưa có một chế độ nào trên thế giới có cái can đảm làm những việc làm tồi tệ về mặt con người như thế. Nhưng, thế giới làm sao biết được cộng sản Việt Nam có nhiều cái tồi tệ dă man ngh́n lần hơn việc cho thuyền nhân ra đi để lấy vàng bỏ túi: Họ đă vét sạch vàng của thuyền nhân, một số cho ḿn nổ ch́m ghe khi ghe ra cửa biển, một số giam giữ lại như những tù nhân, bệnh hoạn, đói khổ và tiếp tục cho người tiếp xúc với thân nhân thuyền nhân ở Sài G̣n và tỉnh thành. Cuối cùng của màn lường gạt, sát nhân, tráo trở này là hàng trăm người chết, hàng vạn người tan nát cuộc đời... mà không đến được bờ tự do.

Thế giới không hề biết chuyện này. Và nếu chuyện này đến tai LHQ và thế giới loài người văn minh, có thể họ không tin hay không tưởng tượng chuyện đó có thể xẩy ra trên trái đất này.

Nhưng, sự thật là nó đă xẩy ra. Nó đă xẩy ra ở Vũng Tàu, nó đă xẩy ra ở Tiền Giang, Cần Thơ và nhiều nơi khác khi thỉnh thoảng có một chiếc ghe đăng kư bị cho nổ ḿn, xác người trôi tấp lớp lớp vào bờ. Bao nhiêu người vừa mất cả vàng bạc, tài sản, vừa mất cả mạng sống. Dường như người ta, thân nhân người chết, đă câm lặng, chịu đựng oan khiên và cho những cái chết tức tưởi đó chôn sâu vào quên lăng, không một tiếng kêu than, không một lời cáo trách, kể cả những người dân ở Vũng Tàu chứng kiến hàng trăm xác đồng bào ḿnh dạt vô bờ biển năm nào.

Người viết nghe kể, nhưng không có dữ kiện cho các trường hợp vừa kể trên ở các địa phương khác, nhưng có tạm đủ dữ kiện cho trường hợp thảm sát ở Bến Tre. Nó là trường hợp điển h́nh về một thứ tội ác kinh tởm không thể bỏ qua. Chỉ một vụ này chế độ Hà Nội cũng đủ bị thế giới lên án gắt gao.

Trong hai năm liên tục, từ 1978 đến 1979, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, theo kế hoạch 2 hay kế hoạch B của Bộ Nội Vu, như tiết lộ của ông Bùi Tín trong Mặt Thật, đă cho thi hành chính sách bán băi, đăng kư vượt biên lấy vàng tại nhiều nơi, mà một trong những nơi chủ yếu là tỉnh Bến Tre. Cơ quan thi hành chính sách là công an Bến Tre. Người nhận chỉ thị hoàn thành công tác đảng là Hai Chiến, trung tá công an Bến Tre.

Trong chiến dịch hốt vàng năm 1978, công an tỉnh Bến Tre đă cho phép những người đăng kư vượt biên đóng từ 6 đến 10 chiếc tàu đăng kư lớn nhỏ, có khả năng chở từ 250 người đến 4000 người. Họ bắt đầu thu vàng theo công thức mỗi người 10 lượng vàng cho nhà nước cộng sản, 2 lượng cho nhóm chủ tàu đóng tàu. Khi tàu đóng xong, sẳn sàng mọi thứ để lên đường và bắt đầu ra đi th́ công an thường gửi thêm từ 100 đến 150 người nữa. Số vàng dâng nộp của nhóm sau cùng này hoàn toàn nằm trong tay của công an. Người ta không biết trong số này có bao nhiêu là thân nhân, bạn bè liên hệ với công an, bao nhiêu là thành phần nộp tiền cho công an để được gửi đi, và bao nhiêu là các cán bộ t́nh báo VC được cài theo ra nước ngoài cho các điệp vụ tương lai của cộng sản. Thế nhưng, theo những người đă sống ở Bến Tre, chứng kiến những cái chết thảm của đồng bào, chứng kiến những vụ tàu đăng kư ra đi... th́ đa số những chuyến đăng kư ra đi có người của công an gởi kèm theo vào giờ chót đều ra biển rộng an toàn, đến nơi đến chốn. C̣n lại, một số tàu không có người công an gởi theo, khi ra cửa sông Ba Lai và Hàm Luông, tàu bị nổ tan như xác pháo trên biển. Các vụ nổ ḿn vỡ tàu đầy ắp thuyền nhân sau khi đă giao vàng cho cộng sản này xẩy ra năm 1978 mấy lần, có chiếc đông lên tới 600 người, tất cả đều tử nạn, lớp lớp xác người trôi tắp ngược vô bờ sông thuộc các xă Thừa Đức, Thế Thuận, B́nh Đại tỉnh Bến Tre. Xác người lềnh bềnh trên ḍng sông, xác người lềnh bền trôi ra biển, xác người lềnh bền tắp vô bờ... làm ô nhiễm, hôi thối cả một vùng dân cư sống hai bên bờ sông. Sau đó, xác người lớn, xác trẻ em bị cá ăn... và một thời gian sau đó, dân chài đă lưới được những con cá c̣n cả xương người trong bụng. Dân tại vùng này đă không dám ăn cá gần cả hai năm 1978 – 1979...

Thời gian lại phôi phai, sức ép của chế độ, của đói khổ, của khát vọng ra đi t́m tự do, của khát vọng t́m đất sống, đă lại dồn người ta vào những chuyến tàu đăng kư khác, cũng ở Bến Tre. C̣n ǵ oan nghiệt hơn hở trời!

Sau các vụ cho đi thoát, cho nổ ḿn thảm sát thuyền nhân trên biển, hàng chục ngàn lượng vàng được Trung tá công an Hai Chiến thu gom rồi chuyển ra Bắc cho Lê Duẩn/Lê Đức Thọ và các tay chóp bu của đảng cộng sản Việt Nam, năm 1979, nhà nước cộng sản lại cho phép đóng 12 chiếc tàu đăng kư cho số người đi dự trù khoảng 4000 người, mỗi người đóng tổng cộng 12 lượng vàng.

Khi tàu đóng xong, tất cả sẳn sàng lên đường với đầy đủ lương thực, nước uống, dầu và thiết bị hải hành... th́ công an Bến Tre cho hay là họ đă móc nối được một chiếc tàu sắt lớn mang cờ Panama có khả năng bốc một lược 4000 người, đi biển an toàn hơn.

Chiếc Panama có mặt ở cửa biển B́nh Đại, được công an cộng sản thỏa thuận/deal với giá 2 lượng vàng mỗi người đi, vị chi là 8000 cây vàng cho số 4000 người mà công an phải giao cho nhóm điều khiển tàu Panama trước khi tàu nhổ neo. Cũng theo giải pháp này, tất cả chủ ghe của 12 chiếc ghe đóng xong phải giao cho nhà nước cộng sản. Làm một bài toán, nhà nước cộng sản Việt Nam ngồi không vẫn thu được 8 lượng vàng x 4000 = 32.000 lượng, cộng với 12 chiếc ghe đóng sẵn có đầy đủ phương tiện hải hành sẵn sàng ra đi.( Sau khi chi 2 lượng mỗi đầu người cho tàu lớn...)

Chấp nhận giải pháp được chuyển qua tàu sắt v́ nghĩ sẽ được an toàn hơn trên biển, hàng 4 ngàn người đồng ư qua tàu Panama, nằm đầy các hầm tàu và boang tàu. Rồi ngày một, ngày hai... tàu không nhổ neo. Khi công an cộng sản nắm được trong tay toàn bộ số vàng khổng lồ và 12 chiếc ghe hiến lại, họ trở mặt, không thi hành những điều giao ước với tàu Panama.

T́nh trạng kỳ kèo nhùng nhằng này kéo dài gần cả nửa tháng, hàng ngàn người sống chen chúc, đói khát, mất vệ sinh dưới các hầm tàu lâm vào t́nh trạng sống dở chết dở tuyệt vọng. Các toán công an cộng sản bắt đầu màn trấn lột vô lương kế tiếp, tàn nhẫn, lạnh lùng: họ bán từng gói thức ăn, từng lon nước uống để lột từng chỉ vàng c̣n sót lại của đồng bào theo kiểu "tiền trao, cháo múc", họ thả xuống hầm tàu một sợ dây cột cai lon hay chiếc móc để khi kéo lên một khâu vàng, họ mới thả xuống một lon nước hay một gói thức ăn. Màn vơ vét này có chỉ thị của bộ Nội Vụ cộng sản hay chỉ là chuyện lợi dụng của công an cấp dưới, không ai biết, nhưng nó quả đă diễn ra trước mũi công an cấp trên, công khai và tàn nhẫn. Trong thời gian đó, nhiều trẻ em và người già đă chết, và xác bị vứt xuống biển một cách lạnh lùng, không kể số người lă liệt, bệnh tật, đói khát rũ liệt đầy khoang tàu.

Không biết giữa tàu Panama và công an Bến Tre kèn cựa ra sao, công an lại trở mặt thông báo cho các nhóm tổ chức đăng kư, đ̣i thêm mỗi đầu người một cây vàng th́ tàu mới nhổ neo ra đi. Ai c̣n vàng th́ đóng tại chỗ, ai không vàng th́ cử đại diện, mỗi người viết một cái thư cho gia đ́nh, công an chở về Sài G̣n, gia đ́nh cung cấp thêm hay vay mượn nộp cho đủ. Thế nhưng sau đợt vét hàng ngàn lượng vàng sau cùng này, cộng sản cũng không giao số lượng vàng mà họ thỏa thuận cho nhóm người điều khiển tàu Panama, và tàu Panama đă quyết định rời bến không chở theo bất cứ một thuyền nhân nào.

Truớc quyết định này của tàu Panama, công an Bến Tre không nhượng bộ, họ quyết định ăn hết số vàng thu được, v́ nạn nhân là hàng ngàn người Việt Nam mà đa số là người Hoa... đối với cộng sản Việt Nam chỉ là cỏ rác. Hai Chiến, trung tá công an và các giới chức công an Bến Tre, có thể cả trung ương đảng ở Hà Nội, đă t́m cái cớ để chuyển hết thuyền nhân đăng kư ra khỏi tàu để tập trung ở An Nhơn, Thạnh Phú.

Cái lư cớ ngụy tạo đó là: Có bọn phản động trong đám thuyền nhân. Hàng ngàn người lũ lượt chen chúc, vật vờ, bệnh hoạn đói khát như những thây ma được cộng sản dùng những ghe đăng kư đă đóng sẳn và để lại cho họ, bốc khỏi tàu Panama và chuyển lên bờ, nhốt tập trung ở An Nhơn, Thạnh Phú... Thuyền nhân lên lại đất liền như những như những người sắp chết, họ quá đói, họ quá yếu, họ ăn cả củ non, ăn cả chuối sống và nhiều người đă chết sau đó v́ bệnh hoạn tiêu chảy, thổ tả....

Để cho "gánh nặng người" sau khi đă bị trấn lột sạch tan biến dần, công an thả lỏng sự kiểm soát cho ai muốn trốn th́ trốn, hoặc giả họ không c̣n nhu cầu giam giữ sau khi kế hoạch tận thu vàng đă thành công, hoặc giả công an không đủ nhân lực để kiểm soát hàng ngàn người tá túc gần như ăn xin ở An Nhơn, Thạnh Phú và các xă lân cận... Số người sống sót sau cơn ác mộng t́m cách trốn về Sài G̣n hay về quê cũ.

Tàu Panama đă ra khơi.

Hàng ngàn người ở lại phờ phạc, đau ốm, đói khát,trốn chui, trốn nhủi... để thảm kịch B́nh Đại, Bến Tre của chuyến đi đăng kư không thành tan biến, phai mờ dần trong câm nín và uất hận của nạn nhân, và của cả đồng bào Việt Nam trong vùng, những người đă âm thầm chia cơm xẻ áo, dang tay bảo bọc và giúp đỡ đồng bào nạn nhân khốn khổ. Biết bao nước mắt đă đổ ra trong những đêm bà con tâm sự cùng nhau. Cái ghê gớm kinh người của cộng sản Việt Nam là ở chỗ đó.

Theo ước đoán của đồng bào địa phương tại .... Bến Tre th́ trong 2 năm 1978 và 1979, số người chết v́ bị vỡ tàu tại cửa biển có khoảng từ 5 đến 8 ngàn người tại cửa Ba Lai, B́nh Đại... mà đa số là ghe tàu vỡ ch́m đều do ḿn nổ trong hầm máy. Người chịu trách nhiệm cho các "chiến dịch" vét vàng và giết người tàn độc này là trung tá công an Hai Chiến, phó công an tỉnh Bến Tre thời đó. Ngoài những chia chác tại địa phương, số vàng vét được từ những vụ ghe tàu đăng kư vượt biên cho đi lọt, hay bị thảm sát, riêng chỉ tại Bến Tre, số vàng chuyển ra Hà Nội cũng là con số khổng lồ mà khó ai biết được chính xác bao nhiêu.

Tại sao họ dám làm chuyện tày trời đó? Dường như sau 1975, khi người và đảng cộng sản Việt Nam vỗ ngực, ưỡn ra đại dương gào thét "đảng cộng sản Việt Nam vô địch, bách chiến bách thắng, đánh bại một lèo ba đế quốc Pháp, Nhật, Mỹ..." th́ phần c̣n lại của trái đất dưới mắt họ bỗng nhỏ lại, nhỏ hơn nước Việt Nam mà họ mới vừa thống trị toàn vẹn, "nhân loại và nước Mỹ im thin thít trước chiến thắng vĩ đại của đảng ta" (!)... Và từ đó họ nghĩ họ là con mănh sư vô địch giữa rừng Phi châu toàn là nai non khật khờ, không cần dư luận thế giới, nên họ có thể ra tay làm bất cứ điều ǵ... mà không sợ bất cứ ai hài tội.
phokhuya_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.12167 seconds with 10 queries