R11 Tuyệt Thế Thiên Hạ
Join Date: Jan 2008
Posts: 148,178
Thanks: 11
Thanked 14,057 Times in 11,220 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 44 Post(s)
Rep Power: 184
|
“Chúng ta có thể, và phải, tôn trọng cờ vàng v́ những người đă hy sinh dưới lá cờ này, nhưng không phải v́ thế mà gán cho nó một ư nghĩa mà trong suốt thời gian tồn tại nó chưa bao giờ có, nghĩa là dùng nó làm biểu tượng cho cuộc đấu tranh v́ dân chủ. Nếu coi cờ vàng là tiêu biểu cho dân chủ th́ phải hài ḷng với một thứ dân chủ giả dối và bệnh hoạn. Cờ vàng càng không thể dùng làm biểu tượng cho cuộc đấu tranh cho dân chủ v́ một lư do khác: cuộc đấu tranh nào cũng đ̣i hỏi ư chí, quyết tâm, ḷng tự hào và ḷng tin vào thắng lợi, do đó không thể lấy lại lá cờ của một chế độ bạc nhược đă thất bại và đầu hàng” (10).
“Vả lại, trên thực tế, cờ vàng cũng chưa bao giờ là một quốc kỳ Việt Nam mà chỉ là cờ của một trong hai phe trong một cuộc nội chiến, cũng tương tự như cờ đỏ sao vàng trước năm 1975, nhưng với một sự chính đáng kém hẳn (cờ đỏ sao vàng vào lúc ra đời đă được hầu hết mọi thành phần dân tộc nh́n nhận)” (10).
Không chỉ tỏ ra sáng suốt khi đứng nh́n hai đại khối dân tộc đă từng chia thành địch thủ mà ông c̣n rất thấu t́nh khi nh́n vào trong ḷng đảng Cộng sản Việt Nam:
“Mà đảng cộng sản cũng không phải là của hai triệu đảng viên cộng sản. Những đảng viên, ngay cả các đảng viên cao cấp, cũng không tự do hơn người khác, có khi c̣n bị trói buộc hơn, càng cao cấp lại càng phải phục tùng đảng hơn trong lời nói và hành động. Đảng là một cái ǵ đó rất vô h́nh v́ không là ai cả, nhưng lại rất cụ thể như công an, ṭa án và nhà tù” (4).
Đây chính là cơ sở h́nh thành tư tưởng Ḥa Giải Ḥa Hợp Dân tộc rất đáng trân trọng của Nguyễn Gia Kiểng.
Tôi t́m đến ông để khai sinh Tập san Tổ Quốc có phần hướng theo tư tưởng đó.
Trong đấu tranh v́ sự nghiệp dân chủ hóa chúng tôi cùng có mối tâm giao ở chủ trương rằng kích động quần chúng nổi dậy phải hết sức thận trọng, để bảo vệ quần chúng, đặc biệt để tránh nguy cơ hy sinh oan uổng những phần tử tiên phong đầy nhiệt huyết:
“Kêu gọi quần chúng đứng dậy khi chưa có tổ chức sẽ không được hưởng ứng, như một vài lời kêu gọi vừa chứng tỏ, mà c̣n có tác dụng ngược là làm mất ḷng tin của quần chúng vào sự nghiêm chỉnh của phong trào dân chủ, chưa kể là c̣n có nguy cơ hy sinh oan uổng những phần tử nhiệt thành quí hiếm” (11).
Chủ trương “cao biền dậy non” khuyến khích anh em trẻ trống dong cờ mở, công khai xưng hùng xưng bá khi lực lượng quá mỏng, thậm chí chưa có ǵ, là sự dại dột tội lỗi.
Đấu tranh lư luận-tư tưởng dù hết sức khó khăn, phức tạp vẫn phải làm trước một bước dù vô cùng gian khó, dù phải kiên tŕ đến bao lâu. Dù bị hiềm khích dè bỉu là “chính trị sa lông” th́ cũng phải quyết làm v́ chính đấy là sứ mệnh thiêng liêng.
Để giành thắng lợi dứt khoát về mặt tư tưởng và lư luận Nguyễn Gia Kiểng chủ trương:
“Chúng ta phải đập tan lập luận xuyên tạc cho rằng dân chủ sẽ đưa tới hỗn loạn. Chúng ta sẽ chứng minh rằng dân chủ là điều kiện căn bản để bảo đảm không có hỗn loạn, là phương thức sinh hoạt cho phép xă hội tiến hóa và đổi mới không ngừng trong trật tự.
Chúng ta phải đập tan lập luận cho rằng muốn phát triển cần có kỷ luật và muốn có kỷ luật cần hy sinh dân chủ, giới hạn tự do và nhân quyền.
Chúng ta phải đập tan lập luận cho rằng xă hội phương Đông khác với xă hội phương Tây, và do đó không thể chấp nhận những giá trị của phương Tây như tự do cá nhân, dân chủ và nhân quyền. Chúng ta cần phơi bày sự sai trái của lập luận cho rằng các giá trị văn hóa châu Á có lợi cho phát triển hơn các giá trị văn hóa phương Tây.
Chúng ta cũng cần phải cực lực bác bỏ một thứ “chủ nghĩa kinh tế” mà một số chính quyền muốn che dấu quyền lực độc tài, trong đó có Việt Nam Xă Hội Chủ Nghĩa, đang lấy làm lư cớ để phủ nhận hoặc giới hạn tự do, dân chủ và nhân quyền.
Một cố gắng khác, rất quan trọng, là chứng minh cho những đảng viên cộng sản và cán bộ của nhà nước c̣n đang phân vân và ngờ vực, rằng họ hoàn toàn không có lư do chính đáng nào để lo ngại sự cáo chung của chế độ độc tài đảng trị cả. Trái lại họ c̣n có mọi lư do để vui mừng trước những thắng lợi của dân chủ. Danh dự, nhân phẩm và những quyền lợi hợp pháp của họ sẽ được tôn trọng” (12).
Tôi gọi công cuộc này là đấu tranh cải tạo nhận thức xă hội. Đấu tranh tư tưởng-lư luận tốt để cải tạo nhận thức xă hội thật triệt để (trong quàn chúng, trong đảng viên, trong BCH TƯ, trong Bộ Chính trị …) th́ sẽ có diễn biến ḥa b́nh êm đẹp, chẳng những không cần đổ máu mà cũng không cần quần chúng nổi dậy.
Nếu v́ nhà cầm quyền quá ĺ lợm ngoan cố, không thể không nổi dậy th́ cũng phải bất th́nh ĺnh tổng nổi dậy mới mong giành thắng lợi. Nổi dậy manh mún, lẻ tẻ chỉ tổ làm mồi cho chính quyền đàn áp, như đă thấy, dễ như trở bàn tay.
Hô hào chống tham nhũng nhưng chỉ hướng quần chúng trút căm phẫn lên đầu mấy ông cán bộ xă, cán bộ huyện hay đến cả trung ương … th́ chỉ có biểu t́nh cỡ trăm, cỡ ngh́n người là cùng, nhưng nếu làm cho quần chúng hiểu chính là đường lối sai lầm của Đảng đă và đang mở đường và bao che cho tham nhũng th́ quần chúng sẽ hiểu: muốn chống tham nhũng phải chống Đảng.
Cho rằng đất nước tụt hậu, đời sống đói nghèo, xă hội đầy tệ đoan … v́ đất nước trải qua quá nhiều chiến tranh do Đảng có công giành độc lập, thống nhất nên dẫu thế nào đi nữa cũng phải đời đời nhớ ơn Đảng. Nhưng, nếu làm cho quần chúng hiểu đúng bản chất phi lư, vô nghĩa của các cuộc chiến đó th́ quần chúng ít ra cũng đồng ḷng khẳng định phải có đảng khác có đường lối đúng đắn hơn.
V v …
Công tác Tư tưởng-Văn hóa phải làm sao đủ tốt để đạt được mộng ước của Nguyễn Gia Kiểng, và cúng là của chúng tôi:
“Mộng ước của mọi người Việt Nam hôm nay là đổi hướng đi của lịch sử và mở ra một kỷ nguyên của tiến bộ và hạnh phúc. Đó là một cuộc đổi đời rất lớn. Nhưng có cuộc đổi đời nào không đ̣i hỏi một thay đổi lớn về tâm lư? Nếu biết nhỏ lệ xót thương cho số phận của đất nước ta, biết dứt khoát tiêu diệt cái bản năng chiến tranh trong con người của mỗi chúng ta, biết lấy đối thoại, tương kính, tương nhượng làm căn bản dựng nước mới là chúng ta đă rút được bài học lịch sử quí giá nhất và đă vượt được trở ngại kinh khủng nhất” (13).
Và chúng ta tâm niệm rằng:
“Hạnh phúc của một dân tộc không phải chỉ là lợi tức trung b́nh trên mỗi đầu người, càng không phải là tỷ lệ tăng trưởng 5 hay 10% mỗi năm. C̣n những điều cao hơn, và cao hơn nhiều. Đó là phẩm giá, là quyền được nói và làm điều ḿnh muốn, là quyền được sống mà không sợ bị bắt giam vô cớ, được phát triển khả năng của ḿnh mà không cần đút lót, và được tham dự vào những quyết định quan trọng cho cộng đồng” (4).
Với tất cả những ưu, khuyết, nhược điểm có trong Nguyễn Gia Kiểng, tôi vẫn nghĩ như học giả Trương Nhân Tuấn:
“Riêng tôi nhận thấy ông Kiểng là một người yêu nước nồng nàn. Ông đă cống hiến rất nhiều thời gian trong đời ḿnh, cống hiến rất nhiều trí tuệ của ḿnh cho đất nước. Tư tưởng của ông đă được rất nhiều thành phần người Việt đón nhận. Tổ chức do ông sáng lập (Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên) là một tổ chức có tầm vóc, kỳ cựu, có kinh nghiệm đấu tranh, tập hợp nhiều người có tư cách và tận tụy với đất nước. Tổ chức của ông Kiểng cũng là một tổ chức trong sáng, chưa hề gạt gẫm một ai, chưa hề quyên góp, lem nhem tiền bạc với người nào” (14).
Tiểu sử Nguyễn Gia Kiểng t́m được trên Google như sau:
“Nguyễn Gia Kiểng sinh ngày 8 -11-1942 tại Thái B́nh trong một gia đ́nh nông dân, cha và các chú bác đều là đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng, một đảng chống Pháp giành độc lập đă thất bại trong cuộc tổng khởi nghĩa 1930 với hậu quả là các lănh tụ chính bị chế độ thuộc địa Pháp hành quyết. Sau Cách Mạng tháng 8 đảng CSVN mở đợt khủng bố tiêu diệt VNQDĐ, hai người chú bị thủ tiêu, cha bỏ trốn. …
Trong thời gian tại Pháp Nguyễn Gia Kiểng làm chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris năm 1965 và chủ tịch Liên Minh Sinh Viên và Công Nhân Việt Nam tại Châu Âu năm 1968. Ông là người lănh đạo sinh viên và công nhân Việt Nam có ảnh hưởng lớn nhất tại Pháp cho đến khi về nước. Về nước ông làm chuyên viên ngân hàng và dạy môn kinh tế chính trị tại đại học Minh Đức Sài G̣n rồi làm phụ tá bộ trưởng kinh tế với hàm thứ trưởng cho đến ngày 30-4-1975.
… Nguyễn Gia Kiểng viết rất đều trên nguyệt san Thông Luận và trang Web Thông Luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên từ hơn hai mươi năm qua chung quanh các chủ đề triết lư chính trị, kinh tế, vận động dân chủ, và đôi khi lịch sử. Nguyễn Gia Kiểng đặc biệt chú trọng hô hào cho văn hóa tổ chức, coi xă hội dân sự với những tổ chức không thuộc chính quyền như một điều kiên bắt buộc cho tiến tŕnh dân chủ hóa. Ông là tác giả cuốn sách chính trị bằng tiếng Việt được đọc nhiều nhất trong những thập niên gần đây: Tổ Quốc Ăn Năn (đă được Nguyễn Ngọc Phách dịch sang tiếng Anh: Whence… Whither… Viêtnam?). Dù luôn luôn tự khẳng định là một người hành động, Nguyễn Gia Kiểng là một trong những nhà lư luận chính trị có ảnh hưởng nhất Việt Nam hiện nay và đă đem lại cho tiếng Việt nhiều từ ngữ chính trị đă trở thành quen thuộc. Tổ chức mà ông lănh đaọ, Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, được coi là tiêu biểu cho khuynh hướng hoà giải dân tộc.
Rút trong cuốn “ĐÊM DÀY LẤP LÁNH”
(Tác giả gửi đăng)
Nguyễn Thanh Giang
——————————————— —-
Ghi chú:
1- Nguyễn Gia Kiểng – Tổ Quốc ăn năn
2- B́nh Ngô Đại cáo
3- Nhật Tuấn – Vài nhận xét về cuốn “Tổ Quốc ăn năn” của Nguyễn Gia Kiểng
4- Nguyễn Gia Kiểng – Đi t́m một mô thức phát triển đất nước
5- Nguyễn Gia Kiểng – Chúng ta đang ở giai đoạn hậu cộng sản?
6- Nguyễn Gia Kiểng – Trí thức là một khái niệm chính trị
7- Nguyễn Gia Kiểng – 1989, thế giới và Việt Nam
8- Nguyễn Gia Kiểng – Chủ nghĩa thực tiễn và trường hợp Obama
9- Nguyễn Gia Kiểng – 35 năm sau ngày 30-4-1975: Vài khẳng định cần thiết
10- Nguyễn Gia Kiểng – T́nh cảm và chỗ đứng nào cho cờ vàng?
11- Nguyễn Gia Kiểng – Thân chào và cảm tạ
12- Dự án Chính trị Dân chủ Đa nguyên
13- Nguyễn Gia Kiểng – Mở mắt và nhỏ lệ
14- Trương Nhân Tuấn – Về những “Xét lại” của Nguyễn Gia Kiểng
15- Nguyễn Gia Kiểng – Vài ghi chú về chủ nghĩa cá nhân
|