View Single Post
Old 03-25-2012   #3
johnnydan9
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
johnnydan9's Avatar
 
Join Date: Nov 2007
Location: LCN
Posts: 55,869
Thanks: 40
Thanked 564 Times in 514 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 74
johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7
johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7
Default

Một bằng chứng hùng hồn về chuyện nhiều cán bộ ĐCSVN giàu có bất minh đến độ thừa tiền đầu tư mua hàng trăm biệt thự “triệu Đô” ở các trung tâm đô thị như Hà Nội, Sài G̣n, rồi bỏ hoang cho cỏ mọc. Theo thông tin từ đại diện bán hàng của một doanh nghiệp bất động sản lớn, sở hữu nhiều dự án đô thị hoành tráng tại phía Tây Hà Nội khẳng định: có đến 60-70% lượng biệt thự tại các khu đô thị mới thuộc sở hữu của quan chức nhiều cấp, ngành. Chỉ có từ 30-40% số biệt thự c̣n lại thuộc sở hữu của các tổng giám đốc hoặc các doanh nhân ở Hà Nội hay từ nhiều địa phương có tiền mua gom…


Hiện trạng trên sẽ đưa đất nước Việt Nam đến đâu? Đó là thảm trạng tham nhũng không thể kiểm soát, không thể thanh tra, kiểm tra, v́ các đối tượng thanh kiểm tra đều cùng một tập đoàn gia đ́nh. Đồng thời với “tiêu chí gia đ́nh” th́ nhân tài ngoài xă hội đương nhiên không được trọng dụng, đất nước cứ như vậy mà đi xuống, c̣n hầu bao không đáy của những kẻ tham nhũng th́ ngày một ph́nh to. Một ngày không xa, với nạn tham nhũng ḅn rút của công, chiếm đoạt của dân, tràn lan vô tội vạ như hiện nay, đất nước Việt Nam sẽ khánh kiệt, vỡ nợ, và thế hệ con cháu chúng ta sẽ lănh nhận hậu quả đau đớn đó chứ không phải ai khác!


Lư do thứ 9: ĐCSVN là nguyên nhân trực tiếp gây nên t́nh trạng mất tự do, dân chủ, nhân quyền.
Mặc dù chỉ là đi sao chép những ư chính trong Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ và Pháp, nhưng bản Tuyên Ngôn độc lập của Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa do ông Hồ Chí Minh tuyên đọc ngày 2/9/1945 tại Ba Đ́nh – Hà Nội, cũng đă thể hiện được những nội dung quan trọng về Độc Lập, Tự Do, Nhân Quyền, B́nh Đẳng bác ái. Người dân Việt Nam khao khát tự do hạnh phúc chỉ mong chờ có vậy. Chính v́ họ tin tưởng rằng: Ḿnh sẽ có tự do, ḿnh sẽ có quyền sống, quyền làm chủ bản thân cũng như làm chủ đất nước, cho nên dù phải hy sinh, họ cũng chẳng từ nan. Đây là động lực quan trọng nhất để người dân lăn xả trong những cuộc chiến mà ông Hồ Chí Minh lănh đạo ĐCSVN chủ trương phát động.
Biểu t́nh bày tỏ ḷng yêu nước cũng bị đàn áp thẳng tay

Sự thật bắt đầu bộc lộ ngay từ khi bản Hiến pháp 1959 ra đời với Điều 50 quy định “miễn tội cho chủ tịch nước, chỉ ngoại trừ tội phản bội tổ quốc”. Đây là một biểu hiện phân biệt rơ nhất về quyền b́nh đẳng giữa người với người. C̣n vấn đề tự do, v́ bị cuốn vào những cuộc tàn sát nội bộ và chiến tranh liên miên, người dân cứ tưởng tự do nghĩa là được cầm súng bắn vào kẻ địch. Sau này hết chiến tranh họ sẽ được hưởng chế độ “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”… Kể từ sau khi vụ án Nhân Văn Giai Phẩm (1960), quyền tự do báo chí đă bị bóp nghẹt, đánh dấu bằng việc ĐCSVN chính thức ban hành “Sắc lệnh báo chí” và tuyên bố “báo chí là cơ quan ngôn luận của Đảng”. Đó chính là thời điểm bắt đầu của đêm trường cho báo chí và văn nghệ tự do. Hóa ra tự do của chế độ do ĐCSVN lănh đạo chỉ là phải nghe lời Đảng, làm theo lời Đảng một cách máy móc, bất biết hậu quả ra sao, không cần biết việc đó có đúng pháp luật và đạo lư hay không!
Nói một cách công bằng, vấn đề Nhân quyền là một khái niệm khá mới mẻ (Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền chỉ ra đời năm 1948). V́ vậy chúng ta cũng không nên bắt bẻ chuyện ĐCSVN vi phạm nhân quyền trong thời kỳ chiến tranh. Nhưng sau năm 1975 vấn đề tự do, dân chủ, nhân quyền vẫn là món hàng quá xa sỉ đối với đại chúng nhân dân. Người dân chỉ cần mở miệng nói một câu trái với chủ trương của ĐCSVN th́ ngay lập tức bị bắt giữ và cầm tù như một tội phạm thực sự, thậm chí không cần xét xử.


Một đất nước mà ṭa án xét xử cho có h́nh thức, công an, Viện kiểm sát cũng chỉ làm việc như những công cụ đàn áp dân chúng, th́ không thể lấy đâu ra sự công bằng. Tất cả các văn bản luật từ Hiến pháp trở xuống đều đi sao chép, vay mượn từ những quốc gia khác trên thế giới như Mỹ, Pháp, Liên Xô vv.., chỉ để trang trí cho chế độ chứ không được áp dụng cách công bằng, v́ vậy những văn bản đó hoàn toàn vô giá trị đối với những người khao khát tự do, nhọc công t́m kiếm những giá trị nhân quyền.
Theo báo cáo hàng năm của tổ chức Human Rights Watch th́, “Việt Nam tăng cường đàn áp những nhà bất đồng chính kiến trong nỗ lực củng cố quyền lực của Đảng Cộng Sản. Các nhà chức trách đă bắt giữ hàng trăm người ủng hộ dân chủ ḥa b́nh, các nhà hoạt động tôn giáo độc lập, bảo vệ nhân quyền, và các nhà phê b́nh trực tuyến trên mạng Internet, họ sử dụng điều luật “Xâm phạm an ninh quốc gia” mơ hồ, diễn đạt tùy tiện, thiếu cơ sở về các tội “tuyên truyền chống nhà nước” (Điều 88 Bộ luật h́nh sự), hoặc “lợi dụng quyền tự do dân chủ” (Điều 258 – Bộ luật h́nh sự).
Mặc dù Việt Nam đă kư kết hầu như tất cả các văn bản quan trọng với Liên Hiệp Quốc về việc tôn trọng quyền tự do, dân chủ, nhân quyền. Nhưng dưới áp lực bảo vệ bằng mọi giá quyền độc tôn lănh đạo của Đảng, ĐCSVN đă không để cho người dân tự do hoạt động tôn giáo: Họ bắt buộc các hoạt động tôn giáo phải nằm dưới sự kiểm soát của chế độ.


Về quyền tự do lập hội, ĐCSVN yêu cầu các cơ quan chức năng của họ như công an, giám sát và theo dơi chặt chẽ “Chính phủ cấm các công đoàn độc lập và các tổ chức nhân quyền, cũng như các đảng đối lập chính trị. Công nhân đều bị cấm tiến hành các cuộc đ́nh công không được uỷ quyền của liên đoàn lao động do Đảng kiểm soát. Các nhà hoạt động thúc đẩy quyền của người lao động và công đoàn độc lập bị sách nhiễu, bị bắt giữ, hoặc bị tù” (Human Rights Watch).
Đối với “Quyền biểu t́nh” của người dân, tuy được ghi nhận trong Hiến pháp năm 1992 nhưng người dân không được hưởng quyền này. Đây là một hành động “đứng trên pháp luật” của ĐCSVN. Nếu một chế độ có dân chủ, th́ quyền biểu t́nh thông qua những cuộc biểu t́nh, là cách nhanh nhất để chuyển tải ư nguyện của nhân dân đến kẻ cầm quyền. Nó c̣n là một vũ khí của đám đông nhằm ngăn chặn kịp thời những sai lầm của nhà nước đối với chính sách vi mô và vĩ mô của quốc gia. Tại Việt Nam, ngay cả khi người ta biểu t́nh thể hiện ḷng yêu nước, như các cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc tại Hà Nội năm 2011 cũng bị đàn áp không thương tiếc. Đó là những sự thật không thể chối căi…


Một chế độ tự xưng là dân chủ, nhưng bất kể ai thu thập thông tin, chuyển tải thông tin, bằng bất kỳ h́nh thức nào: Truyền miệng, dùng phương tiện Internet, nhóm họp bàn luận vv.., đều bị phá rối và bắt giữ. Trong hàng chục năm qua chế độ do ĐCSVN lănh đạo đă ra tay bắt bớ hàng trăm trường hợp, chỉ v́ họ thực hiện quyền thu thập và chuyển tải thông tin. Mặc dù quyền này cũng đă được chế độ xác nhận với quốc tế bằng việc kư kết công nhận Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền.
Bằng những hành động phi pháp của ḿnh, ĐCSVN đă tạo nên một môi trường ngột ngạt về tự do, dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam. Đây chính là bằng chứng rơ nhất: Họ chính là nguyên nhân gây nên t́nh trạng mất tự do, dân chủ và nhân quyền. Những việc làm đó đă đi ngược lại xu hướng phát triển của nhân loại, phủ nhận các giá trị văn hóa của đất nước!


Lư do thứ 10: Thực trạng xă hội do ĐCSVN nắm quyền – rối loạn về nhiều mặt, xuống cấp về mọi mặt.
Có thể gói gọn sự xuống cấp và rối loạn trong xă hội Việt Nam hôm nay bằng hai từ: “Mất cắp”. Trong đó có thể liệt kê ra các nội dung mất cắp như: Mất cắp nguồn gốc, mất cắp danh dự, mất cắp nhân tính, mất cắp văn hóa vv…


Mất cắp nguồn gốc: Không phải ngẫu nhiên mà nhà sử học Dương Trung Quốc tuyên bố: “Thế hệ chúng ta sau này mất gốc hoàn toàn. Nếu có tiếp cận phương Tây th́ chỉ là tiếp cận văn minh bề ngoài, phương tiện sống, kiến thức. Chẳng hạn chúng ta biết tiếng Anh, nhưng không hiểu nền văn minh của Anh là như thế nào”. Thật vậy, nếu làm một cuộc khảo sát nhỏ th́ sẽ thấy đại đa số học sinh, sinh viên ngày nay không thuộc Lịch Sử nước nhà, không hiểu đâu là cội nguồn dân tộc, không biết ǵ về văn hiến ngàn năm
Nét mặt đau khổ của người bị mất cắp tại Hà Nội van xin kẻ cắp trả lại giấy tờ tùy thân

Mất cắp danh dự: Chúng ta đă mất hết danh dự, khi nhượng bộ cho Trung Quốc nhiều vị trí chiến lược quan trọng trên đường biên giới đất liền, mất Hoàng Sa và một phần Trường Sa. Ngư dân Việt Nam bị bắt cóc đ̣i tiền chuộc ngay trên vùng biển của quê hương ḿnh. Nhiều trường hợp người Việt gây án, quậy phá ở nước ngoài, cướp bóc, buôn bán ma túy, trồng Cần Sa vv… Hiện nay có hàng chục ngàn (con số thực có thể lên đến hàng trăm ngàn) cô dâu Việt lấy chồng Đài, chồng Hàn, chồng Trung, mà để trở thành nàng dâu xứ lạ, mỗi người đă phải trải qua những cuộc “coi mắt” hoàn toàn lơa lồ cho những gă đàn ông ngoại xem, như một món hàng. Thậm chí có cả chục phụ nữ Việt bị chính người Việt dắt mối đi làm thuê bằng cách đẻ mướn cho người nước ngoài, không phải chỉ bằng phương pháp cấy ghép trong ống nghiệm – Một h́nh thức mang thai hộ bắt buộc hết sức vô nhân đạo, bị phát hiện năm 2010 tại tỉnh Nonthaburi – Thái Lan. Như vậy chẳng phải vô cớ mà tổng giám mục Ngô Quang Kiệt đă từng phải thốt lên: “Tôi nhục nhă khi mang hộ chiếu Việt Nam”


Mất cắp nhân tính: Ngày nay nếu không có việc cần thiết th́ không mấy người lương thiện nào thich bước ra khỏi nhà ḿnh. V́ ra khỏi cửa là có thể gặp cướp bóc, chém giết, hăm hiếp tràn lan, người ta sẵn sàng lao vào ẩu đả nhau, đâm chém, thậm chí dùng cả súng để hạ sát nhau, nguyên nhân xuất phát chỉ v́ một va chạm nhỏ trong giao thông, mà một lời xin lỗi cho cả hai phía là đă quá đủ để làm ḥa. Đến nỗi, không hiểu v́ thiếu hiểu biết hay căm ghét cuộc đời nghèo túng của ḿnh mà muốn trả thù đời, một số người trồng rau chỉ v́ một bó rau giá vài ngàn bạc, đă sẵn sàng sử dụng thuốc trừ sâu cực độc, sẵn sàng phun các loại hóa chất, và cả dầu nhớt vào rau trước ngày thu hoạch, rồi vô tư đem bán…

Mất cắp văn hóa: Người nước ngoài đến Việt Nam không thể đoán được gạch lát nền các trung tâm sinh hoạt văn hóa công cộng như Cung văn hóa hữu nghị Việt – Xô, Nhà hát lớn ở Hà Nội, Sân khấu Lan Anh, Trống Đồng, Nhà hát kịch ở Sài G̣n làm bằng loại đá hoa nào. Kỳ thực nó được các nam thanh nữ tú dùng bă kẹo cao su “tô điểm” thành những hoa văn có một không hai. Rồi lễ hội hoa trở thành lễ hội cướp hoa, Đường phố, vườn hoa, công viên ở những nơi đông người, sau những ngày lễ và mỗi tối thứ bảy đều ngập ngụa rác thải. Chưa bao giờ người ta lại lo lắng cho nền văn hóa bị vong bản như ở Việt Nam hiện nay. Mọi thứ đều được đặt trên giá trị đồng tiền. Thanh thiếu niên càn quấy, tụ tập lập băng đảng đua xe, hút chích, thác loạn. Người ta quay cuồng, hối hả trong sự đảo điên, mà đích đến chỉ là vật chất, tiền bạc và nhục dục…


Mất cắp giáo dục: Chưa bao giờ và có lẽ là không có nơi nào trên thế giới xảy ra quá nhiều những chuyện tày trời về tha hóa, mất đạo đức trong ngành Giáo dục và quan hệ thầy tṛ như ở Việt Nam: Thầy giáo cưỡng dâm học sinh, đưa học sinh vào con đường bán dâm cho các đại gia cán bộ nhà nước, học sinh chém cô giáo v́ bị cho điểm kém, thầy cô say sưa móc túi phụ huynh học sinh trong “dịch vụ” học thêm dạy thêm. Rồi chuyện chạy lớp chạy trường, nạn bằng cấp giả mạo, bằng cấp thật kiến thức giả, Bộ giáo dục loay hoay hàng chục năm trời vẫn không thể cho ra đời, dù chỉ một bộ sách giáo khoa tiểu học cho hoàn chỉnh (chưa dám nói đến các cấp cao hơn), thôi th́ đủ thứ chuyện ngang tai trái mắt vô phạm trong ngành Giáo dục…
johnnydan9_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.11300 seconds with 10 queries