Lâm Văn Bé
Tháng 7 năm 2011, hai bản tin trên trang mạng liên quan đến Việt Nam làm  người đọc bàng hoàng. Vẫn biết Việt Nam hôm nay có quá nhiều chuyện kỳ  dị mà nói măi không hết, nhưng hai mẫu tin tháng bảy nầy có tầm ảnh  hưởng tác hại đến uy tín các cộng đồng người Việt hải ngoại, đó là hiện  tượng du học sinh và người lao động xuất khẩu Việt Nam.
Trước tiên là đoạn vidéo dài 3 phút phổ biến trên YouTube quay lại h́nh  ảnh và đối đáp của 5 sinh viên tự nhận là du sinh tại Nhật đă dùng  Iphone4 và Nokia N95 để tranh nhau đập nước đá trong một bửa tiệc. Những  tiếng cười phụ họa, tiếng khích động đă phơi bày một cảnh tượng lố  bịch, vô ư thức của đám sinh viên con ông cháu cha và tư bản đỏ đang du  hí trên đất người với nhăn hiệu du sinh. Cái vidéo đă gây phẫn nộ trong  giới truyền thông và dân chúng nước Nhật, vốn là quốc gia nổi tiếng về  điện tử và là một dân tộc có tinh thần tự trọng cao, trong khi đó, trên  các mạng điện tử ở Việt Nam, có người thản nhiên b́nh luận là «họ muốn  làm ǵ th́ làm, là việc riêng của họ, miễn là không ảnh hưởng đến ai».  Đó là cái triết lư sống của chế độ cộng sản hôm nay, làm xấu mà không  biết xấu hổ.Chuyện thứ hai là bài viết của tiến sĩ Daniel Silverstone,  chuyên viên về ngành tội phạm ở đại học London Metropolitan gởi cho đài  BBC ngày 26/7/2011 có tựa là: Nạn cần sa và người Việt ở Anh.
Sau đây là vài trích đoạn bài viết: «… Trong 10 năm qua, có khi hàng  ngàn người Việt di dân lao động bất hợp pháp đến Anh từ Đông Âu (nhiều  nhất từ Tiệp khắc, Đông Đức) và cả từ Việt Nam dưới dạng du khách rồi ở  lại, chủ yếu là từ Hải Pḥng, nhất là từ hai quận Thủy Nguyên và Kiến  Thủy. Chi phí hành tŕnh do những tổ chức đưa người lậu từ VN sang Anh  thay đổi tùy theo thời điểm, thường từ 15,000 đến 17,000 bảng Anh.  
Chuyến đi có thể bằng giấy tờ giả mạo, xuất ngoại bằng phi cơ đến thẳng  nước Anh, hoặc đến một quốc gia Đông Âu rồi sau đó dùng đường bộ nhập  cảnh bất hợp pháp vào nước Anh. Những người mới đến được cộng đồng gọi  là người rơm. Họ làm tất cả mọi việc bất hợp pháp, từ thợ điện câu trộm  đường dây vào nhà đến việc sản xuất cần sa, kể cả việc sử dụng thiếu  niên như nô lệ trẻ con có khi chỉ 13 tuổi. Những người làm vườn nầy được  trả lương hàng tuần hay chia lợi nhuận sau khi thu hoạch. Mùa thu họạch  đầu tiên xem như để trang trải các chi phí đầu tư, các mùa sau là tiền  lời, mỗi mùa thường 8 tuần. Các người chủ mưu dùng lợi nhuận thu được  đầu tư vào các dịch vụ khác nhau và nhiều nơi khác nhau như lập tiệm ăn,  tiệm móng tay hay gởi tiền về VN qua các ngỏ chính thức và phi pháp.  Trong 10 năm qua, nhiều tội phạm giàu có đă thay đổi từ kẻ làm vườn trở  thành chủ xí nghiệp. Họ lại bắt đầu một quá tŕnh nhập cư mới bằng cách  đưa gia đ́nh, bạn bè vào làm việc trong các cơ sở kinh doanh của họ… Căn  cứ theo báo chí, tội phạm người Việt hiện nay đă nở rộ và họ đă gia  tăng không ngừng việc trồng cần sa đến nổi Vương Quốc Anh hiện nay nổi  tiếng là quốc gia sản xuất cần sa ṛng …»
 Từ hai bản tin trên, chúng tôi thử nhận định vài nét đặc trưng về  diện mạo của du học sinh và lao động xuất khẩu Việt Nam, hai đặc sản của  chế độ cộng sản mà báo chí thế giới thường xuyên đề cập đến những điều  tệ hại, làm xấu hổ người Việt trong nước, nhất là các cộng đồng người  Việt tỵ nạn vốn được các quốc gia định cư nể trọng.
 Phần I: Du học sinh
 
1.1. Những quốc gia được sinh viên Việt Nam ưa thích xuất ngoại du học
 Tháng 3 năm 2009, Viện Giáo Dục Quốc Tế (IIE=Institute of  International Education), một cơ quan giáo dục phi lợi nhuận, đă làm một  cuộc khảo sát trực tuyến trên hơn 700 học sinh, sinh viên ở VN để t́m  hiểu thái độ và nhận thức của họ về các quốc gia mà họ dự định xuất  ngoại du học. Số người được hỏi gồm 55% ở vùng TP Hồ Chí Minh, 37% ở  vùng Hà Nội và 8% ở vùng Đà Nẵng.Những câu hỏi về những lư do đi du học  như: nâng cao kiến thức và khả năng ngôn ngữ (đặc biệt tiếng Anh), đạt  được cấp bằng nước ngoài để hổ trợ cho việc t́m kiếm việc làm, học tập  được kinh nghiệm kỹ thuật và văn hóa nước ngoài. Về những trở ngại dự  phóng cho việc du học, những câu hỏi gồm có: chi phí, t́m kiếm thông tin  chính xác nơi du học, xin visa, ngôn ngữ và văn hóa khác biệt, khoảng  cách từ gia đ́nh đến nơi du học.Từ những câu hỏi trên, kết quả tổng quát  như sau (theo thứ tự)
 Nước xin đi Lựa chọn 1 Lựa chọn 2
 
   | Nước xin đi |  Lựa chọn 1 |  Lựa chọn 2 |  
  | Hoa Kỳ |  81.8 % |  10.4% |  
  | Úc |  7.7% |  30.7% |  
  | Anh |  5% |  20.8% |  
  | Canada |  1.1% |  7.4% |  
  | Singapore |  0.9% |  13.5% |  
  | Pháp |  0.7% |  2.4% |  
  | Thụy Điển |  0.7% |  1.1% |  
  | Ḥa Lan |  0.7% |  0.9% |  
  | Nhật Bản |  0.4% |  3.9% |  
  | Thụy Sĩ |  0.4% |  0.6% |  
  
 
Trong lựa chọn 1, Hoa Kỳ là niềm mơ ước của hơn 80% học sinh, sinh  viên, kế đó là Úc và Anh, tất cả đều là quốc gia Anh thoại. Nếu không  đạt được ư muốn như trên, chọn lựa 2 của họ là Úc, kế đến là Anh và  Singapore. Điểm lưu ư là trong chọn lựa 2, đa số sinh viên miền Bắc chọn  Anh quốc và miền Nam chọn Canada.Khi đề cập đến ấn tượng vể những quốc  gia được ưa thích liên quan đến phẩm chất giáo dục cao, tŕnh độ khoa  học kỹ thuật tân tiến, kết quả theo thứ tự là Hoa Kỳ (68%), kế đến là  Úc, Anh, Singapore và Pháp. Về những ấn tượng bất lợi, Hoa Kỳ bị xem là  quốc gia nguy hiểm về bạo lực xă hội, trong khi Anh, Pháp là không thân  thiện (ư nói kỳ thị) với nước ngoài.
Từ các yếu tố trên, bảng xếp hạng sau cùng về việc học sinh, sinh viên  Việt Nam chọn nơi để du học theo thứ tự như sau: Úc, Singapore, Hoa Kỳ,  Pháp, Anh. (Attitudes and perceptions of prospective international  students from Vietnam , Feb. 2010).