|
Quốc hội ta hơi bị Nghi Ngờ
Nghĩ kỹ thì thấy dàn đại biểu Quốc hội (QH) ta đa số là đáng ngờ (Ng…): Lên hội trường chủ yếu “Ngồi ngơ ngáo” cho đủ mặt. Việc chính: “Nghe ngoan ngoãn”. Thỉnh thoảng: “Ngáp” hoặc “Ngủ”, “Ngáy” hoặc cố “Ngúc ngúc” cái đầu ra vẻ đồng tình với chủ tọa. Hay “Ngại” phát biểu. Hứng lên thì “Ngô nghê” kiểu em chẳng biết luật nhà văn để làm gì, trong khi thân hành nghề Y mà mắc bệnh “Nghiện” chức danh. Lại lắm ông “Ngớ ngẩn” nào là IQ thì cao tốc, nào là rau muống Bắc Kinh. Có kẻ mới “ngo ngoe ngoại ngữ” dăm chữ, nhặt thêm cái thạc sĩ “kinh doanh quốc tế” đâu đó, có lẽ bên trường kinh doanh Hoa Sen ( lấy “cái ấy” dễ hơn lấy bằng đại học nhiều), đã vội “Ngược ngạo” đòi cắt quyền này quyền nọ của Dân ví dụ quyền biểu tình, khiến dân tình ngã ngửa, “Ngao ngán” hỏi nhau ở đâu ra một tay “nửa Ngô nửa Ngọng” mà lẻn được vào chốn cao sang ấy nhỉ.
Ngồi dưới thì thế, ngồi trên cũng dễ bị Nghi: “Ngấm ngầm” đi đêm với ngoại bang, đến khi bị chất vấn trực diện về biển đảo thì hoặc “ngậm” miệng cho qua, hoặc “ngập ngừng ngắc ngứ” nào là bạn đã hứa không gây căng thẳng, nào là dẫu sao cũng cùng một phe trong khi ngư dân đã nghèo còn gặp cơn ngặt, chỉ biết uất ức ngẹn ngào vì bị “bạn” đánh đuổi, đâm…vào mùa biển mà chỉ biết ngóng ra biển bởi “bạn của cấp trên” cố tình triệt đường sinh sống.
Bởi chưng quốc hội “ngáp ngủ” ấy nên mới có chuyện thủ, phó thủ dám “ngông nghênh” chém gió phần phật như chỗ không người, hoặc khua môi múa mép, vẽ viễn cảnh tăng trưởng nhìn vào toàn những con số đẹp “ngây ngất”.
Ngậm ngùi, rồi thì tự nhủ đây là quốc hội “đảng cử dân bầu”, mà đảng cử rồi thì dân "có bầu cũng như có chửa". Dẫu “ngây ngô” hay “nghễnh ngãng” mà được cơ cấu rồi thì cứ thế mà ngồi ghế Nghị cho hết nhiệm kỳ.
Nghĩ mãi chắc sẽ ngất.
E hèm, Ngủ!
|