Sự tồn tại của những nhà thổ di động của quân Đức là một  trong những điều cay đắng và bẩn thỉu của cuộc chiến tranh, có cô gái  phải tiếp đến 600 lượt lính Đức mỗi tuần.
 Các  "lầu xanh" của quân Đức thời chiến tranh thế giới thứ hai được phân  thành ba cấp độ. Cấp một được dành riêng cho việc phục vụ các sĩ quan  cao cấp. Bình quân một gái mại dâm phải phục vụ hơn 50 sĩ quan. Cấp thứ  hai được dành để cho các sĩ quan có cấp bậc thấp hơn, một gái mại dâm  phải tiếp khoảng 75 sĩ quan. Cấp thứ ba dành cho binh sĩ, mỗi gái mại  dâm phải phục vụ hàng trăm lính. Trên thực tế, binh sĩ không muốn đến  nhà thổ sẽ phải chịu sự trừng phạt của quân đội. Trung bình một binh sĩ  sẽ đến đó 6 lần trong một tháng. 
 Theo tờ “Pravda” của Nga, quân  đội Đức nổi tiếng với tính kỷ luật cao. Các chỉ huy quân sự Đức tin rằng  việc xây dựng hệ thống "lầu xanh" nơi chiến sự là một điều rất cần  thiết để úy lạo tinh thần cũng như làm cân bằng đời sống tình dục của  binh sĩ Đức. 
 Trong thế chiến thứ nhất, Đức đã xây dựng rất nhiều  nhà thổ di động ở chiến trường. Sau khi chiến tranh bùng nổ, hệ thống  này ngày càng trở nên hoàn thiện và là một phần không thể thiếu của hậu  cần quân đội Đức. 
  |      
| Hình minh họa về nhà thổ của quân Đức trong thế chiến 2. |      
Trong  chiến tranh thế giới thứ hai, mỗi khi chiếm được một vùng đất, quân đội  Đức ngay lập tức cho dựng một nhà thổ di động, mỗi nhà có khoảng từ 5  đến 12 gái mại dâm. Nghĩa vụ của họ là đón tiếp sĩ quan và binh lính  Đức, giúp xua tan tạm thời những mệt mỏi của chiến trận và giải tỏa sinh  lý. Theo quy định của quân đội, một kỹ nữ phải tiếp 600 lượt binh sĩ  trong một tuần thì mới được phép nhận toàn bộ tiền lương. 
 Cùng  với sự lớn mạnh của chiến sự, quân đội Đức ngày càng chiếm được nhiều  lãnh thổ, điều này dẫn đến một vấn đề là chính phủ Đức không thể tìm đủ  số phụ nữ “có tấm lòng yêu nước” sẵn sàng mua vui cho binh sĩ để phục vụ  tổ quốc. Vì thế quân đội Đức phải dùng những phụ nữ tại khu vực bị  chiếm đóng làm gái mại dâm để phục vụ cho sĩ quan và binh lính. Rất  nhiều vụ cưỡng bức đã xảy ra trong thời điểm thế chiến thứ hai. 
 Mục  đích chính của quân đội Đức khi lập ra các nhà thổ di động là để duy  trì và động viên tinh thần cũng như giải quyết nhu cầu sinh lý cho binh  sĩ Đức, nhưng còn một mục đích nữa là ngăn chặn, phòng ngừa các mối quan  hệ đồng tính giữa sĩ quan và binh lính, vì những mối quan hệ đồng tính  là một vấn đề rất lớn trong quân đội Đức lúc bây giờ. Trên thực tế, số  quân Đức mất sức chiến đấu do những bệnh viêm nhiễm lây lan qua đường  tình dục bằng với số thương vong trên chiến trận trong một tháng.  Các chỉ huy của quân đội Đức cho rằng thà họ lập nên những nhà thổ di  động còn hơn để xảy ra hiện tượng các sĩ quan binh sĩ làm loạn nơi lãnh  thổ chiếm đóng. Lúc bấy giờ, quân đội Đức rất chú trọng đến vấn đề phòng  tránh những bệnh lây lan qua đường tình dục. Tại mỗi bệnh viện dã chiến  đều có bác sĩ trực và quản lý tình hình. 
 Việc điều hành các nhà  thổ nơi chiến sự cũng có rất nhiều điều phức tạp. Trước khi được cấp  giấy cho phép đến đây, các binh lính phải trình ra giấy chứng nhận sức  khỏe. Sau đó, họ được phát những dụng cụ giúp phòng ngừa các bệnh lây  lan qua đường tình dục. Tiếp đó, họ phải tắm rửa sạch sẽ và tiến hành  khử trùng cơ thể. Sau khi đã “giải quyết” xong với gái mại dâm, binh sĩ  này và gái mại dâm phải ký tên và ghi rõ ngày tháng quan hệ lên trên  giấy cho phép để tiện việc theo dõi và quản lý. 
 Những cách phòng  tránh bệnh tật này của quân đội Đức cũng có những tác dụng đáng kể.  Nhưng một tài liệu mật đã tiết lộ, trong thế chiến thứ hai, các điệp  viên của Anh đã thâm nhập thế giới nhà thổ của Đức và phá hoại các bao  cao su của binh sĩ, dẫn đến việc rất nhiều binh sĩ Đức vẫn bị nhiễm các  bệnh lây lan qua đường tình dục.  
 
 Bích Phượng (theo Ifeng)