| 
			
			 R11 Tuyệt Thế Thiên Hạ 
			
			
			
				
			
			
				 
				Join Date: May 2007 
				
				
				
					Posts: 137,278
				 
				 
	Thanks: 9 
	
		
			
				Thanked 6,552 Times in 5,498 Posts
			
		
	 
	Mentioned: 3 Post(s) 
	Tagged: 0 Thread(s) 
	Quoted: 38 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power:  173
  
  
  
				
				     
			 
	 | 
	
	
	
		
		
  
  
     
    
   
   
  
		
		
			
			2- Rước voi dày mả tổ. 
 Ngoài th́ giặc lăm le xâm chiếm, trong th́ làm nội ứng tay sai cỏng  giặc vô nhà, TBT Nông Đức Mạnh và TT Nguyễn Tấn Dũng đă nhận lệnh rước  chúng sang khai thác bauxite ở Tây Nguyên vị trí chiến lược quốc pḥng  của nước ta v́ đó là chủ trương lớn của đảng CSVN. Nh́n thấy được giặc“  nội xâm” đă mang tai họa không lường đến cho đất nước nên đại tướng Vơ  Nguyên Giáp, vị tướng khai quốc công thần và hàng ngàn nhân sĩ trí thức  lăo thành cách mạng gửi kiến nghị can ngăn cũng bị bọn lợi ích bỏ ngoài  tai v́ bọn chúng đă nhận lệnh của quan thầy rồi là phải thi hành. 
 Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, một vị tướng lăo thành từng là đại sứ  của CSVN ở Trung quốc nhiều năm, đă hiểu thế nào là ư đồ gian manh của  chúng nên cụ đă có nhiều trăn trở: 
 “Trung quốc luôn nhắc“ 16 chữ” và“ 4 tốt” giả dối, nói trăm lời“  hữu hảo”, nhưng không ngừng lấn át, đe dọa và triển khai nhiều hoạt động  thâm hiểm đối với ta. Chiếm đảo của ta, bao chiếm hải phận trong Biển  Đông của ta với cái “ lưỡi ḅ” phi pháp; dùng tàu lớn (tàu“ lạ”) đâm  ch́m tàu cá của ngư dân ta, tịch thu tàu, thuyền, ngư cụ của họ đ̣i  chuộc và bắt phải nộp phạt…Gần đây họ tập trận gần Trường Sa nhằm uy  hiếp ta. 
 “Trong đất liền, Trung quốc đă đứng chân được trên vị trí chiến  lược Tây Nguyên xung yếu của ta, đă thuê dài hạn (50 năm) được hàng ngàn  hécta rừng ven biên giới và đầu nguồn của nước ta, thuê dài hạn một  đoạn bờ biển ở Đà Nẵng nói là làm“ khu vui chơi giả trí”, xây bao kín,  người Việt Nam không được đến, họ làm ǵ trong đó ai biết. Họ dùng thủ  đoạn bỏ thầu“ thấp”, trúng thầu nhiều công tŕnh trong Nam, trúng thầu  xây dựng một loạt nhà máy nhiệt điện;họ dễ dàng đưa ồ ạt lao động của họ  vào mà chúng ta không kiểm soát được. Đă có hàng vạn người Trung quốc  rải khắp nước ta từ núi rừng đến đồng bằng, ven biển cũng không ai kiểm  soát. Hàng hóa Trung quốc c̣n tràn ngập, chiếm lĩnh thị trường chúng ta… 
 “Tất cả t́nh h́nh trên đây cho thấy nước đang đứng trước nguy cơ  trở thành chư hầu hoặc thuộc địa kiểu mới của Trung quốc, không chóng  th́ chầy. Độc lập tự do phải đổi bằng xương máu của hàng triệu người  Việt nam ta, của nhiều thế hệ con em tinh hoa của dân tộc trong bao  nhiêu năm trời rồi sẽ ra sao đây?” (Bauxite Việt nam online ngày 23-4-2011) 
 B- Đối nội. 
 Chủ nghĩa Xă hội. 
 Nước Việt Nam đang là một nước đi theo con đường XHCN do đảng CSVN  độc quyền chọn lựa và độc quyền cai trị, nhưng đường lối này không được  chính các đảng viên cộng sản đồng thuận. Họ đă thấy ở đây một sự thất  bại của sự thực hiện chủ nghĩa ngoại lai trên đất nước ḿnh, một chủ  nghĩa đă hoàn toàn phá sản chính nơi khai sinh ra nó, nhân dân ở đó cũng  như nhân dân Việt Nam lảnh trọn hậu quả thê thảm nhất từ trước đến nay.  Nhà văn Phạm Đ́nh Trọng đă nhận định: 
 “Đảng CSVN đă đưa nhân dân Việt Nam vào cuộc thí nghiệm xây dựng  XHCN suốt gần nửa thế kỷ và nhân dân Việt Nam đă phải trả gía quá đắt!  Mấy thế hệ người Việt nam trở thành vật hi sinh cho cuộc thí nghiệm đó!  Hàng chục vạn người bị giết, bị tù đày trong những cuộc đấu tranh giai  cấp sắt máu diễn ra triền miên và rộng khắp từ nông thôn tới thành phố,  từ giới kinh doanh đến giới trí thức! Mấy thế hệ trí thức, nghệ sĩ,  những tinh hoa, tài sản quí gía nhất của dân tộc bị khinh rẻ, đày đọa,  bị biến thành bung xung, bị biến thành chim mồi, cá cảnh! Trả gía đắt  như vậy để có một CNXH hiện h́nh là một nền văn hóa thấp kém, lạc hậu,  đạo đức xă hội suy đồi, hạ tầng xă hội tồi tàn, kinh tế suy sụp, cuộc  sống người dân đến đáy cùng cực nghèo đói!”(Dân Luận online ngày 24-8-2011) 
 Giáo sư Trần Phương, nguyên phó thủ tướng và hiện là chủ tịch hội  Khoa học Kinh tế Việt Nam phát biểu trong cuộc hội thảo về dự thảo cương  lĩnh của đảng CSVN, ông nói lên nhận định của ḿnh về cái CNXH như sau: 
 “Ông đưa ra một cái cương lĩnh, cương lĩnh tức là cái đảng này  phải tiến lên đến đâu, nó đi theo con đường nào. Thế mà cương lĩnh của  ông, ông nói chủ nghĩa Mác-Lênin, th́ chủ nghĩa Mác-Lênin có điều đúng  có điều sai, nhất là những dự đoán của Mác và Lênin về cái gọi là CNXH,  sai rồi, mà rơ ràng là thực thi 70 năm đă thất bại rồi!” (RFA online ngày 17-12-2010) 
 Giáo sư Phương tŕnh bày tiếp: 
 “Thế bây giờ CNXH của ông là cái ǵ đây? Thật ra mà nói, chúng ta  nói và chúng ta biết là chúng ta bịp người khác. Đến tôi bây giờ, tôi  cũng không biết cái CNXH mà chúng ta sẽ đi là cái CNXH ǵ đây?” (RFA online ngày 18-12-2010) 
 Sở dĩ đảng CSVN cố bám CNXH, cố bám lấy kinh tế quốc doanh chủ đạo là  cốt để duy tŕ quyền lực và cơ hội đục khoét tiền thuế của nhân dân  đóng góp qua các cơ sở quốc doanh như vụ Vinashin chẳng hạn. Các con sâu  bự đă thu tóm tiền tỷ của nhân dân, ban thanh tra đă vạch mặt ấy thế mà  đảng CS vẫn cố t́nh bao che bảo rằng không có ai chịu trách nhiệm cả.  Nhân dân Việt Nam đă chán ngán cái tṛ lănh đạo của đảng CSVN nên đă  manh nha, đă h́nh thành những tổ chức chống đối, những tổ chức đ̣i tự do  dân chủ như Khối 8406… do đó mà đảng CSVN đă ra tay thanh trừng, đàn áp  những tiếng nói phản biện dù là của những nhà trí thức lăo thành cách  mạng. Với lối cai trị theo kiểu độc tài toàn trị ấy, đảng CS luôn sợ  diễn biến ḥa b́nh, sợ phong trào Hoa Lài đưa đảng đi theo ông Hồ nên đă  ra lệnh cho công an, quân đội nổ lực“ trung với đảng” v́ công an chỉ  biết c̣n đảng c̣n ḿnh: 
 “Tại Việt Nam vừa diễn ra một loạt hội nghị của các ngành quốc  pḥng và an ninh nhằm thắt chặt hơn nữa sự kiểm soát xă hội và bảo vệ  chế độ. Nhu cầu bảo vệ chủ quyền an ninh quốc gia được cho vào chung với  mục tiêu“đấu tranh, ngăn chặn, làm thất bại mọi âm mưu, hoạt động chống  phá của các thế lực thù địch”. 
 “Đặc biệt, nhiệm vụ bảo vệ đảng cầm quyền đặt lên trước“ bảo vệ  nhà nước, bảo vệ chế độ XHCN, bảo vệ nhân dân”, theo chính báo trong  nước đăng tải”. (BBC online ngày 19-7-2011) 
 Độc tài toàn trị. 
 Những nhà lănh đạo ở Hà Nội miệng luôn nói đến chế độ pháp trị, nhưng  không biết họ pháp trị như thế nào mà đảng th́ trên quyền quốc hội và  chính phủ, một đất nước không có tam quyền phân lập và nhất là luật pháp  không được tôn trọng, tất cả những chủ trương đường lối của quốc gia  đều do đảng quyết định. Cụ luật sư Trần Lâm, nguyên thẩm phán ṭa án tối  cao đă nói rơ về luật pháp Việt Nam qua cuộc hội luận với luật sư Trần  Thanh Hiệp do đài RFA tổ chức: 
 “Chế độ Việt Nam là toàn trị. Nói rằng các công ước quốc tế (về  nhân quyền) thế nọ thế kia. Chính chúng tôi cũng chưa được phổ biến  những cái công ước ấy nữa, huống chi là người dân. Cái việc công nhận  (công ước) cứ công nhận, c̣n toàn trị cứ toàn trị. Hai việc ấy nói một  cách làm một cách. 
 “Là một người đă bao nhiêu năm trong ngành nầy, tôi thấy không  thể cải tiến được. V́ cái gốc của nó là toàn trị, bây giờ nếu cải tiến,  đi theo dân chủ làm sao c̣n toàn trị được nữa? 
 “Chính ông Phạm Văn Đồng khi bàn về việc làm luật đă nói một câu  rằng: “Nếu làm luật c̣n quản lư làm sao được, c̣n lănh đạo làm sao  được?” 
“ Cả ông Đỗ Mười cũng nói thế:“ Muốn làm luật th́ làm sao cai trị được?” 
“ Hai cụ gọi là“ ghê gớm” mà đă nói hai câu như thế, th́ rơ ràng là nếu làm luật pháp công minh th́ làm sao c̣n toàn trị được”. (RFA online ngày 28-1-2009) 
 Việc thi hành pháp luật th́ người ta luôn nhớ đến câu nói bất hủ của  bà cố luật sư Ngô Bá Thành là“ Ở Việt Nam có cả một rừng luật, nhưng khi  đem ra áp dụng chỉ xài luật rừng”. Có những vụ xử án của các quan ṭa  cộng sản bây giờ người gọi là những phiên ṭa“ phiên ṭa Kangaroo” hay  nói nôm na là“ án bỏ túi” v́ phần kết án đă được đảng cộng sản định  trước rồi, phiên ṭa chỉ tŕnh diễn cho tốn kém tiền của dân thôi. Điển  h́nh như vụ án xử tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ với tội danh là“ tuyên  truyền chống phá nhà nước” theo Điều 88 mà phải ở 7 năm tù và 3 năm quản  chế, trong khi đó giáo sư Phạm Minh Hoàng với tội danh“ hoạt động nhằm  lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 79 th́ lại chỉ có 3 năm tù và 3  năm quản chế. Ngoài ra c̣n một vụ làm xúc động lương tâm nhân loại đó là  việc giam giử người tù yêu nước Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải làm thế nào anh  ấy bị cụt tay đă ở hết hạn tù rồi vẫn không chịu thả mà lại dấu đi nơi  nào cũng không cho gia đ́nh thăm gặp, điều nầy thật khó hiểu cho một  chính quyền tự xưng là pháp trị? 
 Theo giáo sư Hà Văn Thịnh kể một vụ án dưới đây ở xứ Thượng th́ chúng ta sẽ thấy lời của Bà Ngô Bá Thành quả không sai: 
 “ Ai mà không nhớ chuyện 3 nông dân ở Lâm Đồng bắt 2 con vịt về  nhậu, dù đă bồi thường 1,5 triệu đồng vẫn bị xử tù và ở 13 năm. Ba con  người yếu đuối bị thương ngă vật ra giữa đường có gía trị hơn hai con  vịt hay không? Xin trả lời là gía trị hơn…một chút!” (Đàn Chim Việt online ngày 14-8-2010) 
 Nguyên chủ tịch quốc hội Nguyễn văn An trả lời câu hỏi của Tuần Việt  Nam về“ sự phân quyền trong thể chế đảng lănh đạo toàn diện nên được  hiểu như thế nào?”, ông An trả lời: 
 “Hiến pháp và pháp luật đă ghi rất rơ: Nhà nước ta là nhà nước  pháp quyền XHCN, pháp luật là tối thượng. Song trong thực tiễn không ít  trường hợp chỉ thị, nghị quyết của đảng mới là thối thượng. Thực chất  chúng ta có hai hệ thống quyền lực song song, đó là hệ thống của đảng và  hệ thống nhà nước đi kèm theo là hai hệ thống ṭa nhà hai cơ quan đảng  và nhà nước cồng kềnh chưa từng có. Đây là mô h́nh của cộng ḥa Xô viết.   
 “ Quốc hội là nhánh lập pháp có quyền lực cao nhất, song cũng c̣n nhiều h́nh thức, thực chất là Trung ương, Bộ chính trị quyết.  
“ Chính phủ là nhánh hành pháp song cũng rất yếu, chủ yếu là chấp hành chỉ thị nghị quyết của đảng… 
 “ Ṭa án là nhánh tư pháp lại càng yếu thế. 
 “Cả ba nhánh quyền lực đều đặt dưới sự lănh đạo thống nhất của Ban lănh đạo đảng (Bộ chính trị+Ban chấp hành Trung ương). (Đàn Chim Việt online ngày 8-12-2010) 
 Chính v́ cái bộ máy cồng kềnh ấy mà nhà văn Phạm Đ́nh Trọng đă nhận  ra  bản chất của cái đảng mà ḿnh là một đảng viên gần suốt 40 năm, nay  đă phải ngậm ngùi từ bỏ. Ông nói về cái chế độ đảng trị đă đặt lên cổ  nhân dân hai tập đoàn thống trị nặng nề như thời triều vua Lê và phủ  chúa Trịnh: 
 “ Ngân sách nghèo của đất nước đă phải nuôi bộ máy cồng kềnh,  nhiều đặc lợi, nhiều chế độ đăi ngộ cao! Ủy viên trung ương đảng phải đi  ô tô có gía trị hơn một tỷ đồng! Số tiền mua ô tô cho Ủy viên BCT c̣n  bộn hơn nữa! Nay đảng lại biến lực lượng giữ ǵn an ninh cuộc sống thành  đội cận vệ con cưng của đảng với đội quân đông đúc, cấp hàm lớn, lương  cao, với trang thiết bị tối tân đắt đỏ!… 
 “Đồng tiền thuế mồ hôi nước mắt của người dân được dùng để nuôi  những người ḱm kẹp dân như vậy đó! Ngân sách nghèo của đất nước lại  phải cắt xén thêm phần phúc lợi c̣m cơi để có tiền nuôi đội cận vệ khổng  lồ con cưng của đảng, những kiêu binh kinh hoàng với dân. 
 “ Một lực lượng vũ trang được trang bị công cụ bắt bớ, tra khảo,  giết người: C̣ng sắt, dùi cui, roi điện, súng ngắn, súng dài, được ưu  ái, nuông chiều, được ban phát ân sủng, được thao túng bao che cho những  việc làm chà đạp lên pháp luật lại với nhận thức méo mó, sai lạc: Công  an nhân dân chỉ biết c̣n đảng c̣n ḿnh! Đă thực sự trở thành thứ kiêu  binh có mặt khắp thôn cùng ngơ hẻm, giáng tai ương xuống dân lành, mang  chết chóc đến cho bao người dân lương thiện! Những kiêu binh đó ra uy  bắt bớ, tra tấn, giết hại dân lành đă trở thành chuyện thường ngày”. (Dân Luận online ngày 14-8-2011) 
 Nhà cầm quyền cộng sản ngày càng trượt dài trên con đường độc tài  toàn trị, do đó mà một số bộ phận nhân dân gồm những nhà trí thức lăo  thành cách mạng, những thanh niên sinh viên đứng lên đ̣i dân chủ-tự do.  Chưa bao giờ có nhà nước nào sử dụng bọn côn đồ, xă hội đen, công an gỉa  danh du đảng lưu manh để ra tay khủng bố, đánh đạp, đàn áp người dân  yêu nước, ngay cả với việc xua đuổi những tăng ni trẻ tay yếu chân mềm  chùa Bát Nhă (Lâm Đồng) trước đây. 
 “Kỹ sư Đỗ Nam Hải cũng cho lối ứng xử của giới cầm quyền Việt nam  đối xử với người dân trong nước là“ lối xử của kẻ côn đồ, của một chế  độ côn đồ, sử dụng những kẻ côn đồ hành xử với những người yêu nước đứng  lên đấu tranh để quyết giành tự do, dân chủ cho dân tộc Việt Nam…Họ là  một chế độ bất chính, cho nên họ run sợ trước bất cứ một phản ứng nào  của nhân dân”. 
(RFA online ngày 5-5-2010) 
 Tự do-Dân chủ: 
 Tự do- Dân chủ là khát vọng của mọi người công dân Việt Nam nhất là  thời thực dân Pháp đô hộ nước ta v́ thế cho nên toàn dân đă nghe theo  tiếng gọi hi sinh xương máu đấu tranh giành Độc lập-Tự do-Dân chủ. Nhưng  chính quyền CSVN ngày nay đă không đáp ứng được niềm mơ ước đó qua nhận  định của cố giáo sư Hoàng Minh Chính, người cộng sản bị cộng sản trù  dập đến khi chết: 
 “Nhà nước Cộng sản luôn tuyên bố rằng CNXH dân chủ gắp một triệu  lần CNTB nhưng thực tế cho thấy, chế độ hiện nay (dân chủ) không bằng  một phần của chế độ phát xít Hitle thời xưa… 
“ Hiện nay Tự do-Dân chủ, Tự do Tôn giáo, Tự do Sắc tộc đang bị đàn  áp rất nghiêm trọng. Tôi thấy chính quyền hiện nay đang tỏ ra cho thế  giới thấy rằng,  
họ đang vi phạm trắng trợn quyền Tự do của người dân”. (Việt Tide số 119 ngày 24-10-2003) 
 Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, một vị lăo thành cách mạng đă trọn đời  v́ dân v́ nước nhưng đến ngày hôm nay ông vẫn c̣n phải trăn trở v́ cái  đảng CSVN nó không đáp ứng được cái nguyện vọng mà thời trai trẻ ông đă  hết ḷng phục vụ: 
 “ Giờ đây vẫn là đảng của tôi lănh đạo nhưng không có tự do,  không được tự do tư tưởng, không được phát biểu quan điểm, ư tưởng khác  với ư kiến chính thống, báo chí không dám thông tin đầy đủ, đi biểu t́nh  yêu nước cũng ngại. Không có dân chủ, hoặc dân chủ h́nh thức, gỉa tạo,  có vấn đề hàng trăm hàng ngàn người góp ư kiến cũng bỏ ngoài tai, kế  hay, ư tốt không được tiếp thu, cấm nhiều hơn lắng nghe,… thậm chí để  công an đàn áp trắng trợn dân biểu t́nh yêu nước, c̣n hành hạ tàn nhẫn  và c̣n có nhiều việc làm khiếm nhă khác nữa khiến dân mất ḷng tin, dư  luận thế giới chê cười phê phán gay gắt Việt Nam”. (Bauxite Việt Nam online ngày 30-7-2011) 
 Nhà văn Phạm Đ́nh Trọng chua chát nhận định về cái tự do dân chủ dưới  chế độ đảng trị ngày nay người dân đă bị tước đoạt nặng nề như thế nào. 
 “Điều 69 Hiến pháp hiện hành ghi: Công dân có quyền tự do ngôn  luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin, có quyền hội họp, lập hội,  biểu t́nh theo quy định của pháp luật. Nhưng một đất nước không có báo  chí tư nhân th́ làm ǵ có quyền tự do ngôn luận! Trong các quyền cơ bản  của con người th́ quyền tự do ngôn luận là quyền sơ đẳng nhất, bức thiết  nhất, quan trọng nhất! Đến quyền sơ đẳng, bức thiết ấy, người dân Việt  nam cũng không có!… 
 “ Hiến pháp cho người dân quyền tự do ngôn luận nhưng cho đến nay  giữa thời văn minh tin học, người dân Việt nam vẫn chưa được quyền nói!  Có đau xót, tủi nhục cho người dân Việt nam không, hỡi những người c̣n  lư trí và lương tâm? (Dân Luận online ngày 24-8-2011) 
 Ngay cả những người“ biểu t́nh phản đối Trung quốc mang tính chất yêu  nước” cũng bị đàn áp, bị bắt giam khiến nhà thơ Trần Mạnh Hảo trả lời  phỏng vấn của Việt Hùng đài RFA một cách bức xúc như sau: 
 “Thấy giặc ngoại xâm th́ phẫn nộ xuống đường. Một nhà nước mang  tiếng là nhà nước của nhân dân, bảo vệ dân, bảo vệ đất nước mà lại đi  bắt người đi biểu t́nh chống ngoại xâm? Th́ nó biểu hiện một điều khủng  khiếp nhất trong lịch sử dân tộc. Không có ai đi đàn áp nhân dân ḿnh  chỉ v́ nhân dân ḿnh yêu ước cả. 
 “…Có đâu trên thế giới này 
       như Việt Nam hôm nay 
      yêu nước là tội ác 
      biểu t́nh chống ngoại xâm bị“ nhà nước bắt” ? 
(RFA online ngày 24-1-2008) 
 Đảng CSVN qua cái đạp vào mặt người biểu t́nh chống Trung quốc xâm  lược  đă bị dư luận trong nước và thế giới lên án một cách nghiêm trọng  nên họ không c̣n nói quanh co là“ tụ tập đông người” mà chính trung  tướng Nguyễn Đức Nhanh, giám đốc sở công an Hà Nội trong lần họp giao  ban báo chí xác nhận: “Biểu t́nh phản đối Trung quốc mang tính chất yêu  nước”(VietnamNet online ngày 2-8-2011). Như vậy cái đạp lịch sử của tên  đại uư công an Phạm Văn Minh vào mặt người biểu t́nh Nguyễn Chí Đức là  ǵ, có phải nó đă đạp vào mặt người yêu nước không? Thế th́ ông cha của  nó có yêu nước không? Ngày xưa Hồ Chí Minh có yêu nước không? Sau cái  hành động mang rợ này, Nguyễn Đức Nhanh mới thấy rằng công an đă quá“  mạnh chân” trên con đường bạo lực nên họp báo t́m cách chối tội, nhưng  nạn nhân đă trả lời trên đài RFA Hoa kỳ thẳng thừng bác bỏ lời chối tội  nguỵ biện kia và xác nhận rằng: 
 “ -Nội dung họ bảo tôi không bị đánh là sai. Thực sự tôi đă nói  là tôi bị đạp nhưng không xác định ai là người đạp vào mặt tôi. Lúc ấy ở  cạnh xe buưt, ḿnh không biết ai đạp cả, bị đạp xong ḿnh tá hỏa… 
 “ Tôi làm việc này v́ đảng. Bản thân tôi là đảng viên, tôi làm  việc hợp tác với các anh là v́ tôi muốn bảo vệ đảng tại v́ tôi không  muốn đi quá sự việc”. Nhưng sau sự việc này th́ tôi quá buồn. Tôi chả  c̣n ǵ để mất cả. Họ đă xúc phạm danh dự của tôi, mà họ là đồng chí của  tôi. Họ đổi trắng thành đen, làm tôi rất buồn. Tôi đă muốn giảm nhẹ sự  việc nhưng mà bây giờ họ viết lên báo khẳng định tôi không bị đánh… 
 “- Nếu mà họ tiếp tục đẩy tôi vào đường cùng th́ tôi cũng chả c̣n  ǵ để mất cả tại v́ họ đă dùng báo chính thống để họ“chơi”đồng chí của  họ. Thực sự là họ đă“chơi” một đồng chí của họ chứ không phải là“ chơi”  một công dân nữa”. 
(RFA online ngày 2-8-2011) 
blogviet
		 
		
	
		
		
		
		
		
	 |