Nhật ký 21 giờ: Ai cứu được con tôi! (phần 3)
Đi một vòng để khảo sát tiếp xúc nhiều phụ huynh, thầy giáo lẫn học   sinh đã học trường này, mới xác định được rằng gần như 100% học sinh vào   trường này đều mắc phải tệ nạn xã hội: “chơi game bỏ học”.
Con đã được học một trường đàng hoàng
  
 9/6/2010           
 Chiều tối hôm qua - Về trong ngoại  khoảng 7h (có cả mẹ nó) - gọi điện  thoại đến chỗ game bà già  - nó  không về - coi CT game show “Ai là  triệu phú” xong nhờ bé nữ tặc trực  tiếp vào gọi nó về. Sau khi nữ tặc  về bảo: Nó còn nạt: “Hãy về trước đi”  có lẽ mình không còn bị sốc nữa  vì đó cũng là điều bình thường - Sau đó  cùng mẹ nó chạy thẳng vào điểm  chơi (xe Exciter of Ch.), thấy nó đang  ngồi nhưng không chơi, bảo nó về  ngoại để chuẩn bị ngày mai nhập học  (9-6-2010) vào trường TB về nhà  hỏi nó sao không về - nó bảo “quên”.
  
 Tối hôm nay khoảng sau 9h30. Ra  chợ Dĩ An để mua một ít đồ lặt vặt cho  nó nhưng các chỗ đều đóng cửa  cuối cùng mua được một đôi sandal ở đầu  chợ trên.
  
 
 Game bạo lực tràn lan trên mạng
  
Sáng sớm Dì Tư +  nữ tặc + bé Q.  xuống nhà thấy cửa khóa ngoài cứ tưởng  đã đi SG rồi, nhưng không phải.  Mẹ nó ra chợ mua thêm một ít đồ lặt  vặt cho nó. Đúng 7h10 taxi đến rước  đi - 346 ngàn là tiền fải trả cho  taxi đến trường TB. 
  
 Một buổi sáng ở trường TB (dì Tư +  ba mẹ + nữ tặc + bé Quỳnh) lo cho  nó. Vào lớp nghe thầy quản nhiệm  (thầy D.D.) dặn dò nội quy của trường -  theo dõi nhìn vào lớp thấy con  mình ngồi gục đầu trên bàn học, trong  lúc các bạn đều ngẩng đầu lắng  nghe,  tim mình nghe như se thắt lại -  Có phải thật sự tồi tệ lắm phải  không? 
  
 Đi một vòng để khảo sát tiếp xúc  nhiều phụ huynh thầy giáo lẫn học  sinh đã học trường này mới xác định  được rằng gần như 100% học sinh vào  trường này đều mắc phải tệ nạn xã  hội “chơi game bỏ học”.
    
 Tiếp xúc với một ông thầy đến nhận  lịch dạy, ông thầy bảo rằng “không  phải tệ nạn này của riêng gia đình”.  “Game” đã rộng khắp trên toàn thế  giới đã đang và sẽ giết chết đi những  mầm non - ta chưa thể cứu và ngăn  chặn được. Mình cho rằng đây là “Quốc  nạn” - nó sẽ đầu độc và còn giết  chết lần mòn từ thế hệ này đến thế hệ  khác của con em chúng ta.
  
 Trưa khoảng 11h thầy quản nhiệm  (hai thầy) dẫn hết cả lớp đi “ăn  trưa”. Dì Tư, nữ tặc, bé Q. cùng vợ  chồng mình ra ăn cơm quán bên đường  - Sau khi ăn trưa xong quay trở lại  phòng ngủ của nó ở trường, chờ  thầy quản nhiệm ghi tên vào quần áo mà  được phép nhà trường cho mặc. Nó  đã ngủ được trưa hôm ấy, có lẽ vì thấm  mệt. 
  
 
 Ảnh minh họa
  
Sau đó mình ngồi tâm sự với thầy  quản nhiệm lớp - thầy Đ.H.- cũng người  Tuy Hòa, thầy rất hiền và dễ  thương. Mình hỏi “xưa nay có em nào đào  ngũ không thầy? Thầy bảo đào ngũ  là thế nào? Trốn luôn phải không?” -  Đúng rồi  - thầy nói xưa nay chưa  có trường hợp nào bỏ học luôn, nếu có  về nhà thì bố mẹ hôm sau cũng đưa  đến. Thỉnh thoảng có em trốn ra  ngoài chơi game, các thầy cũng đi tìm  cho được rồi dẫn vào trường. 
  
 Chiều hôm ấy cả nhà cùng về bằng  xe buýt - mừng thầm rằng con đã được  học một trường đàng hoàng. Có thể  nó nên người - Mình đã may mắn đi  thăm dò kịp lúc - và có quyết định  đúng. 
   
 
Tiếp theo phần 4: Bắt đi học thì mua cho chiếc...quan tài
  
  (*): Tít bài trích từ nhật ký của ông P.M.K
P.M.K, nld.com.vn