
    
  Vũ Mai-Anh, 15 tuổi. Trung học McNeil High School, Austin, Texas.
  
Vincent: Tôi biết rằng mới đây cùng với Nguyễn Quốc Bảo, người cùng dự  thi với bạn mà tôi có phỏng vấn trong tuần vừa qua, bạn đă đoạt được  giải thưởng ISEF, tại Hội Chợ Quốc Tế Intel về Khoa Học và Cơ Khí. Bạn  có thường tham gia vào những cuộc thi đua như vậy hay không?
  
Mai-Anh: Bảo và tôi nhận được vinh dự tham gia tranh tài trong giải  ISEF, gặp gỡ và tỉ thí với hơn 1.500 học sinh trên khắp thế giới (50  tiểu bang Hoa Kỳ và 65 quốc gia hoặc vùng lănh thổ). Đây là một kinh  nghiệm tuyệt vời, khi có dịp làm quen với họ, và đặc biệt là nh́n thấy  những điều họ làm trong những đề án của họ. Chúng tôi vui mừng v́ đoạt  được Giải Nhất trong môn hóa học, ở cấp độ quốc tế, trong kỳ thi ISEF  năm 2011. V́ thắng được Giải Nhất như vậy, nên một số tiểu hành tinh sẽ  được đặt tên để vinh danh chúng tôi. Việc đặt tên là do chương tŕnh  Ceres Connection tại Pḥng Thí Nghiệm Lincoln, cùng với Hiệp Hội Thiên  Văn Học Quốc Tế (IAU). Ngoài ra, chúng tôi cũng đoạt được hai giải  thưởng đặc biệt khác: giải U.S. Army Grand Award của quân đội Mỹ và một  giải của American Chemical Society (Hội Hóa Học Hoa Kỳ). Chúng tôi không  thường xuyên tham dự những cuộc thi như thế. Đây là lần đầu tiên chúng  tôi dự thi.
  
Vincent: Lần đầu đi thi mà đoạt giải như thế th́ hay quá! Xin bạn cho  biết thêm một chút về cuộc sống của bạn. Một tuần lễ của bạn trôi qua  như thế nào?
  
Mai-Anh: Vào những ngày thường trong tuần: đi tập dượt trong đội khiêu  vũ/tập luyện từ 6 giờ tới 8 giờ 30 sáng; tới trường học từ 9 giờ sáng  tới 4 giờ chiều; học riêng từ 4 giờ 30 tới 5 giờ chiều; học/tập chơi đàn  dương cầm từ 5 giờ 30 chiều tới 7 giờ tối; học riêng từ 7 giờ tối tới 1  giờ sáng.
Vào những ngày cuối tuần, có một khoảng thời gian hợp lư hơn để ngủ  nghỉ. Tôi học bài chuẩn bị cho những cuộc thi trắc nghiệm trong tuần kế  tới và hoàn tất những bài làm ở nhà và những đề án. Nếu rảnh rỗi, tôi bỏ  th́ giờ ra với bạn bè, đi bộ thể dục hoặc đạp xe đạp cùng với gia đ́nh.  Vào sáng Chủ Nhật tôi dự lớp tiếng Việt trong ba tiếng đồng hồ.
Trong mùa hè, tôi bỏ giờ ra để nghiên cứu khoa học tại pḥng thí nghiệm.  Tôi học dương cầm, học khiêu vũ (ballet, jazz, tap, pointe, hip-hop,  lyrical và modern), cũng như đi dự những trại chuyên về khiêu vũ.
  
Vincent: Thế th́ quá bận rộn đấy, xem ra bạn sẽ tiến bộ thật nhiều trong  cuộc sống! Những mục tiêu ngắn hạn của bạn là ǵ? Trong 5 năm.
  
Mai-Anh: Trong 5 năm sắp tới, tôi hy vọng vào học trường y khoa, học để  trở thành một bác sĩ. Ngoài ra tôi thích làm nghiên cứu trong lănh vực  tim mạch. Quả tim và mọi chức năng của nó vẫn c̣n nhiều bí mật, và tôi  muốn đóng góp vào việc khám phá những vấn đề chưa biết.
  
Vincent: Tuyệt! Thế c̣n những mục tiêu dài hạn của bạn là ǵ? Trong 10 năm.
  
Mai-Anh: Trong 10 năm sắp tới, tôi hy vọng sẽ hành nghề bác sĩ. Tôi vẫn  chưa quyết định sẽ làm bác sĩ chuyên môn về khoa nào, nhưng thực sự tôi  muốn giúp đỡ cho những người nào đang cần.
  
Vincent: Chúc bạn gặp được may mắn với tất cả những điều ấy! Có mấy câu  hỏi liên quan tới cộng đồng của chúng ta và những người Mỹ gốc Việt. Bạn  có thông thạo tiếng Việt không? Nếu có, bạn nghĩ rằng khả năng ấy giúp  bạn như thế nào, và đâu là những lợi thế? Nếu không, bạn có nghĩ rằng  thông thạo tiếng Việt là một điều tốt hơn hay không, và tại sao như vậy?
  
Mai-Anh: Vâng, tôi rành tiếng Việt. Tôi nói chuyện với cha mẹ tôi và đại  gia đ́nh của tôi bằng tiếng Việt. Thông thạo Việt ngữ tất nhiên đem lại  một số lợi thế. Đây là điều hữu ích v́ nó giúp duy tŕ nền văn hóa của  chúng ta, và cũng là một cách thức để chứng tỏ niềm hănh diện về Việt  Nam! Khả năng ấy giúp ích cho tôi bằng cách  làm cho tôi trở thành độc  đáo trong số những bạn bè cùng trang lứa, v́ thường có nhiều học sinh  chỉ biết nói một ngôn ngữ mà thôi, nhưng nói được hai thứ tiếng thực sự  làm cho tôi hănh diện ḿnh là người Việt Nam!
  
Vincent: Nghe bạn nói như vậy là quá tuyệt! C̣n hai câu hỏi cuối cùng. Triết lư cuộc sống của bạn là ǵ?
  
Mai-Anh: Sự cần cù và ḷng kiên tŕ sẽ luôn luôn đánh bại những trở ngại trên đường đời, bất luận to hay nhỏ.
  
Vincent: Triết lư này tác động đến bạn như thế nào?
  
Mai-Anh: Triết lư ấy luôn luôn duy tŕ động lực và khi nào cũng đúng cả,  đặc biệt suốt thời gian trung học. Tôi học được một điều là siêng năng  làm việc lúc nào cũng đền bù tưởng thưởng cho ḿnh, bất luận chuyện ǵ.  Nếu bạn làm việc cần mẫn và quyết tâm đạt cho được mục tiêu ḿnh nhắm  tới, th́ luôn luôn có mức độ thành công nào đó trên nẻo đường mà bạn  đang đi.
  
Vincent: Xin cám ơn Mai-Anh!
  
 Vincent Thái (phỏng vấn)
  Viễn đông