| 
			
			 R10 Vô Địch Thiên Hạ 
			
			
			
				
			
			
				 
				Join Date: Dec 2006 
				
				
				
					Posts: 54,629
				 
				 
	Thanks: 1,521 
	
		
			
				Thanked 4,892 Times in 1,268 Posts
			
		
	 
	Mentioned: 0 Post(s) 
	Tagged: 0 Thread(s) 
	Quoted: 0 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power:  73
  
  
  
				
				     
			 
	 | 
	
	
	
		
		
  
  
     
    
   
   
  
		
		
			
			V́ sao “kỳ nhân” tâm sự với cây và đi được trên lửa?                 
                                                         Tôi sẽ chẳng ngạc nhiên quá đỗi, nếu một ngày nào đó, bác sĩ  Châu gọi điện bảo rằng: Học tṛ của tớ sẽ bơi trong nước sôi, chạy trên  mặt nước, bay trên ngọn cây… 
     
  Bác sĩ Dư  Quang Châu thông báo với tôi chuyện các học viên cảm xạ có thể đi trên  than hồng nóng đến nửa ngàn độ C từ cách đây hơn tháng, nhưng ông chưa  muốn công bố rộng răi, v́ chưa t́m ra tác dụng của hành động này. Việc  đi trên than hồng sẽ chỉ là tṛ vui, biểu diễn cho thiên hạ xem như  chuyện hút đồ vật, nếu nó không có được lợi ích thiết thực. 
     
  Nhưng  giờ đây, bác sĩ Châu đă t́m ra lợi ích của việc dẫm chân lên đống than  rừng rực cháy. Để đào tạo ra cả ngàn “dị nhân” có thể đi trên than hồng  cũng là kỳ công của ông.  
     
    |  | Rung động thư giăn đưa con người về trạng thái tiềm thức.  |  
  
  Từ  rất lâu rồi, bác sĩ Châu đă được nghe những câu chuyện huyền bí về  người Pà Thẻn và người Dao Đỏ ở Hà Giang, có thể nhảy múa, lăn lộn trên  đống than hồng, thậm chí bốc than nghịch chơi. 
     
  Nhiều  nhà khoa học đă nghiên cứu, cố gắng t́m lời giải thích, song vẫn không  hiểu được v́ sao người ta lại có khả năng như thế. Chỉ cần nhúng tay,  chân vào nồi nước sôi 100 độ C là nhập viện khẩn cấp, đằng này, người ta  có thể chạy nhảy, lăn lộn trên đống than hồng có nhiệt độ cao gấp vài  lần nước sôi. Tại sao ngọn lửa nung chảy cả nhôm đó, lại không đốt cháy  được da thịt? Câu hỏi ấy, cùng với những lời đồn đại huyền bí, đă khiến  phong tục nhảy lửa của người Dao Đỏ và người Pà Thèn thêm phần độc đáo,  hấp dẫn. 
     
  Bác sĩ Dư Quang Châu  là nhà khoa học. Ông giảng dạy môn cảm xạ, một môn học nằm giữa ranh  giới khoa học và tâm linh, song ông lại chỉ tin vào khoa học thuần túy.  Theo ông, những hiện tượng con người chưa hiểu được, là do nền khoa học  đương thời của con người chưa giải mă được, chứ hoàn toàn không phải  thánh thần, ma quái. 
     
    |  | Bác sĩ Dư Quang Châu trong buổi giảng dạy.  |  
  
  Sau  vài lần xem người Pà Thẻn và người Dao Đỏ biểu diễn nhảy lửa, bác sĩ  Châu tin rằng, ông cũng làm được. Học tṛ của ông có thể làm được những  việc kỳ quái như hút đồ vật, nhắm mắt đọc sách, truyền năng lượng sinh  học chữa bệnh, th́ không có lư ǵ không đi được trên đống than hồng. 
     
  Để đi đến quá tŕnh thử nghiệm, bác sĩ Châu phải nghiên cứu khá kỹ lưỡng. Tất nhiên, ông phải lôi ḿnh ra làm thí nghiệm. 
     
  Sau  khi thực hiện bài rung động thư giăn, đưa cơ thể về trạng thái tiềm  thức, giống như một dạng thôi miên, quên đi sợ hăi, th́ ông không chùn  bước trước đống than hồng đỏ rực. Bước chân trên than hồng nhẹ như con  thuyền lướt trên sóng, không có cảm giác nóng bỏng. 
     
    |  | Hấp thụ năng lượng đất trời.  |  
  
  Theo  bác sĩ Châu, để không bị bỏng, việc quan trọng nhất là cách đi trên  than. Người đi phải b́nh tĩnh, tự tin, vận khí, bước đều chân, coi việc  đi vào đống than hồng như đi vào vườn cây xanh mát đầy hoa trái! Toàn bộ  bàn chân phải tiếp xúc đều với than hồng. Nói th́ đơn giản, nhưng để  những cuộc thử nghiệm đi trên than hồng thành công, có tới 60% học viên  phải băng bó, chữa bỏng bàn chân! 
     
  Sau  khi đi trên than thành công, bác sĩ Châu hướng dẫn kỹ thuật đi cho một  nhóm học viên cảm xạ để theo dơi lợi ích của việc đi trên than hồng.  
     
    |  | Đi trên than hồng không c̣n là bí ẩn nữa.  |  
  
  Sau  một thời gian nghiên cứu, tổng kết, bác sĩ Châu nhận thấy, kết quả to  lớn nhất của việc đi trên than hồng, là chiến thắng được chính bản thân  ḿnh. Tiếp đó, ông đă ghi nhận được rất nhiều kết quả chữa bệnh.  
     
  Gần  như 100% cảm xạ viên mắc bệnh thối chân, ra mồ hôi chân, sau khi đi  trên than hồng, đă khẳng định khỏi bệnh hoàn toàn. Có cảm xạ viên nói  vui rằng, chân anh ta vốn thối đến nỗi, hễ đi giày một ngày, cởi ra, chó  ngửi phải tất, 3 ngày không ăn được ǵ! Thế nhưng, đi trên than hồng  một lần, căn bệnh hôi chân khỏi hẳn. Điều này thật lạ lùng, thật kỳ  diệu.  
     
    |  | Chỉ vài giây đi trên than hồng, căn bệnh thối chân sẽ khỏi.  |  
  
  Theo  bác sĩ Châu, việc đi chân trần trên than hồng, trị bệnh thối chân là có  cơ sở khoa học hẳn hỏi. Bản chất của bệnh thối chân là do một loại vi  khuẩn kư sinh dưới ḷng bàn chân gây ra. Để trị bệnh này, bệnh nhân phải  sử dụng nhiều loại thuốc và ngâm chân nhiều tháng, vi khuẩn gây thối  chân mới chết phần nào. Nhưng chỉ được thời gian, chúng lại hoạt động,  sinh sôi trở lại. Nhưng khi đi trên than hồng, loại vi khuẩn này sẽ bị  tiêu diệt tận gốc trong chớp mắt, nên bệnh thối chân khỏi ngay. Việc  dùng nhiệt độ cao tiêu diệt vi khuẩn cũng giống như các nhà máy chế  biến, bảo quản sữa tươi. Chỉ cần phóng nhiệt độ vài trăm độ C, trong  thời gian 1/100 giây, cũng tiêu diệt hết vi khuẩn có trong sữa, mà chất  lượng sữa không bị biến đổi do nhiệt. 
     
    |  | Bước chân mảnh mai lướt trên than hồng.  |  
  
  Ngoài  ra, qua theo dơi, việc đi trên than hồng c̣n chữa được vô số bệnh như  nấm chân, ngứa chân, lạnh bụng, lạnh lưng, đau cột sống… Thậm chí, những  bệnh tổ đỉa, á sừng cũng đang có kết quả nhất định. Theo bác sĩ Châu,  ḷng bàn chân phản xạ nội tạng con người, nên khi có sự tác động tích  cực vào ḷng bàn chân, th́ có thể điều trị được nhiều bệnh. Về điều này,  ông đang tiếp tục nghiên cứu sâu rộng. 
     
  Sau  nhiều ngày ấp ủ, nghiên cứu, cuộc biểu diễn kỳ lạ nhất Việt Nam đă diễn  ra: 150 người đến từ Hải Dương, Hải Pḥng, Hà Nội, đă đi trên than  hồng.  
     
  Để buổi biểu diễn thành  công, 150 người đă thực hiện những bài tập, mà với con mắt của những  người b́nh thường, th́ rất kỳ lạ. Thậm chí, nếu nói là kỳ quái cũng  không có ǵ sai. 
     
    |  | Khi ư thức vượt qua sự sợ hăi, coi đống than hồng là khu vườn xanh mát đầy hoa trái, sẽ không c̣n cảm giác nóng ở bàn chân.  |  
  
  Trên  ngọn đồi Thiên Văn ở quận Kiến An (Hải Pḥng), cả trăm người múa may  như lên đồng để rèn luyện sức khỏe, lưu thông khí huyết.  
     
  Lạ  lùng và khó lư giải nhất là bài tập hút năng lượng từ cây. Bác sĩ Châu  cho biết, khi con người ở trạng thái tiềm thức, có thể “tṛ chuyện” được  với cây. Cây cối cũng là một dạng sống, nên cây cũng có linh hồn. Khi  con người yêu thương cây, hiểu cây, th́ cây cũng sẽ hiểu người. Chỉ có  đưa cơ thể về trạng thái tiềm thức, con người mới hiểu được giá trị vĩ  đại của thiên nhiên, mới ḥa đồng tuyệt đối được với thiên nhiên. Con  người sẽ không nỡ bẻ một bông hoa, dẫm đạp lên ngọn cỏ nữa.  
     
    |  | Khi ở trạng thái vô thức, con người có thể "tâm sự" được với cây.  |  
  
  Sau  khi rung động thư giăn, đưa cơ thể về trạng thái tiềm thức, các cảm xạ  viên nhắm mắt lại và tṛ chuyện với cây. Không biết có tin được không,  nhưng dù họ nhắm tịt mắt, lảo đảo như người say rượu, vẫn đi lại trong  rừng như chỗ không người, không hề bị vấp, bị ngă, đâm đụng vào đâu. Mỗi  người bị một cây hút chặt. Họ cảm nhận thấy các loại màu sắc từ cây, đi  vào cơ thể và chữa bệnh cho người. Bằng giác quan thứ 6, họ cảm nhận  xuyên thấu thân cây. Trong hoàn cảnh đó, cây và người hiểu nhau đến nỗi,  con người có thể khóc tu tu v́ thương xót thiên nhiên đang bị con người  tàn phá. 
     
  Chứng kiến cảnh con  người ḥa đồng với thiên nhiên, tôi trộm nghĩ, nếu mỗi con người chúng  ta đều được học bài cảm xạ này, th́ sẽ không bao giờ có chuyện phá rừng,  tàn sát thiên nhiên nữa. Quả là một bài học vô cùng bổ ích. 
     
  Sau  gần một ngày tập luyện ḥa đồng với thiên nhiên, tại Nhà văn hóa Thanh  niên Hải Pḥng đă diễn ra buổi biểu diễn kỳ lạ nhất từ trước đến nay ở  Việt Nam. 
     
  4 tạ than hoa, dùng  để quạt chả được đốt cháy rừng rực. Đống than đỏ được rải thành con  đường dài 5m, dày chừng 15cm. Chiếc máy cảm biến nhiệt đo được độ nóng  của than trên 500 độ C. Tôi đứng cách đống than vài mét, mà vẫn bị hơi  nóng phả vào rát cả mặt.  
     
    |  | Không những đi trên than, mà có thể... ngịch than.  |  
  
  Nh́n  đống than hồng cháy đỏ rực như thế, nóng đến nỗi có thể nung chảy nhôm,  tôi trộm nghĩ, chỉ cần đặt chân vào, bàn chân sẽ thành món… chả nướng,  chứ làm sao có thể đi qua được.  
     
  Thế  nhưng, một cảnh tượng lạ lùng đă diễn ra trước mắt: 150 con người, đủ  cả già trẻ lớn bé, đàn ông đàn bà, cứ hồn nhiên bước đi trên than hồng.  Người xem vây quanh rú lên v́ sợ hăi. Phải chăng họ đều là… dị nhân? Hay  họ bị ma nhập?  
     
  Sau khi thấy  cả trăm người bước đi trên than hồng và chỉ có vài người bị bỏng, dù  chẳng học cảm xạ ngày nào, song máu nghề nghiệp nổi lên, tôi cũng liều  ḿnh đi thử.  
     
  Cảm giác nóng  ran, tê dại nơi bàn chân thật tuyệt. Như thể máu được bơm nhanh hơn  trong hệ thống mao mạch. Nhưng quan trọng hơn là thấy ḿnh tự tin hơn  hẳn.  
     
  Sau cuộc đi bộ trên than  hồng, mỗi người có thể ngộ ra rằng, cơ thể con người vô cùng đặc biệt  và bí ẩn. Khả năng của con người là vô hạn. Ngọn lửa sẽ không đốt được  bàn chân, nếu nghị lực con người mạnh hơn ngọn lửa. Vậy là, không có  chuyện kỳ quái, kinh dị, ma quỷ ǵ trong những cuộc chân trần đi trên  lửa. Việc đi được trên lửa là b́nh thường, nếu đi đúng cách và được tập  luyện kỹ càng. 
     
  Không biết,  ngoài chuyện đào tạo cả ngàn người có thể hút đồ vật, đi trên lửa, hấp  thu năng lượng thiên nhiên để chữa bệnh, bác sĩ Dư Quang Châu c̣n đào  tạo được những “dị nhân” ǵ nữa không? Tôi sẽ chẳng ngạc nhiên, nếu một  ngày nào đó, bác sĩ Châu gọi điện bảo rằng: Học tṛ của tớ sẽ bơi trong  nước sôi, chạy trên mặt nước, bay trên ngọn cây… 
     
   |  
  
    Phạm Ngọc Dương 
theo vtc 
      
		 
		
	
		
		
		
		
		
	 |