| R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư 
				 
				Join Date: Dec 2008 
					Posts: 44,699
				 Thanks: 262 
		
			
				Thanked 591 Times in 456 Posts
			
		
	 Mentioned: 0 Post(s) Tagged: 0 Thread(s) Quoted: 1 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power: 61      | 
			
			Sinh nhật Tam giác quỷ
 Cách  đây đúng 65 năm,  một phi đội máy bay thả thủy lôi Mỹ biến mất tăm trên  vùng biển sau  này được mệnh danh là Tam giác quỷ Bermuda, từ đó trở đi  xuất hiện  những chuyện cổ tích hiện đại làm người nghe sởn tóc gáy.
 
 Đôi khi người ta cũng nên vô ơn một  chút  đối với các nhà khoa học nằng nặc đ̣i giải thích thế giới, v́ cuộc  đời  sẽ buồn tẻ xiết bao nếu thiếu những tin đồn thất thiệt hoặc hiện  tượng  huyền bí không có lời giải – chúng như những hạt muối nêm vào món  ăn  nhạt hoét thường nhật.
 
 5/12/1945
 
 “Tất   cả bay sát vào nhau… khi chiếc đầu tiên hết xăng th́ tất cả cùng hạ   cánh xuống nước…”, đúng 18h20, căn cứ không quân Mỹ ở Fort Lauderdale   nghe được lệnh của phi đội trưởng qua điện đài. Chuyến bay 19 gồm năm   chiếc TBF Avenger đă bay tập bốn tiếng liền theo kế hoạch và rơ ràng bị   lạc trên không phận phía Đông Florida Keys. Những tiếng đứt đoạn rời  rạc  từ điện đài cho phép phỏng đoán hoa tiêu có vấn đề kỹ thuật. Lập  tức  hai chiếc phi cơ cứu nạn lên đường đi t́m phi đội mất tích. Khoảng  18h30  người ta cử thêm một xuồng máy cứu hộ.
 
 
  Phi cơ cứu nạn Martin Mariner kéo dài chuỗi tin đồn thất thiệt
 
Chuyến truy tầm kéo dài sáu ngày, thậm chí  một hàng không mẫu hạm cũng  vào cuộc. Không một mảnh vỡ, thậm chí chẳng  có một vệt dầu loang. Năm  chiếc phi cơ với 14 binh sĩ như bị biển cả  nuốt chửng. Thảm họa chưa  dừng ở đó: một chiếc máy bay cứu nạn loại  Martin Mariner – được trang  bị hiện đại để bay ngoài khơi và thậm chí có  thể hạ xuống mặt biển đang  có băo – cũng biến mất cùng đội giải cứu 13  người, và trước đó không  hề đủ th́ giờ báo về trung tâm một trục trặc kỹ  thuật nào. Cả tháng đó,  trời xanh biển lặng, không có lư do ǵ để lo  ngại về thời tiết.
 
 Sau   sự kiện bi thảm nói trên ở phía Đông quần đảo Bermuda, tháng 12/1945   được coi là thời điểm khai sinh của một trong những điều kỳ bí lớn nhất   thế kỷ 20. Ngày 28/12/1948 lại có thêm một chiếc máy bay Douglas DC-3   chở 37 hành khách từ Puerto Rico đi Miami. Khi phi công Linquist báo đă   thấy ánh đèn của thành phố trên bờ th́ điện đài phụt tắt và người ta   không bao giờ t́m thấy chiếc DC-3 nữa.
 
 Hôm   nay, 65 năm sau, vùng đại dương trước bờ Đông của Florida vẫn được  kính  cẩn nhắc đến với cái tên Tam giác Bermuda. Ở đó tập trung số lượng  tàu  bè và máy bay mất tích nhiều hơn bất kỳ nơi nào trên địa cầu.
 
 
  Phi công của chiếc DC-3 đă nh́n thấy ánh đèn của thành phố từ khoảng cách
 100 dặm (!) trước khi đứt liên lạc
 
Người ngoài hành tinh?
 
 Những   tai họa thảm thương đó có nguyên nhân nào dễ hiểu, hay thậm chí c̣n do   người ngoài trái đất gây ra? Các nhà báo ưa kịch tính cùng những người   thích dự đoán âm mưu của nhiều thập kỷ qua không ngừng tiếp lửa cho vô   số phỏng đoán khác nhau, không ai chịu thua ai trong nỗ lực thuyết  phục  dư luận. Người ta bắt đầu từ sóng thần, cho đến các con quỷ biển  khổng  lồ, hay các khối khí methan khổng lồ bùng lên từ đáy biển làm  giảm trọng  lượng riêng của nước biển khiến tàu bè không đủ sức đẩy để  nổi. Hoặc  sóng hạ âm hay từ trường trái đất thay đổi đột ngột làm lạc  hướng các  phương tiện vận tải. Đỉnh cao là lư thuyết cho rằng sinh vật  ngoài hành  tinh đă bắt cóc người về làm… sở thú ở xứ lạ!
 
 Khỏi   phải nói thêm, có lẽ Tam giác quỷ là địa danh kích động trí tưởng  tượng  của con người nhất. Nhưng v́ sao nó có điều kiện trở thành thanh  nam  châm cho một hiện tượng không có lời giải?
 
 Đối   với dư luận và hải quân Mỹ, chuyến bay tập số 19 thoạt tiên là một tai   nạn bi thảm. Trong những năm tiếp theo, số lượng “vật thể bay (UFO)”   được quan sát ở Mỹ tăng vụt khiến người ta sẵn sàng tin vào các thế lực   siêu nhiên nào đó. Ngày 16/9/1950 hăng thông tấn A.P đưa tin của nhà  báo  Edward van Winkle Jones về một số vụ máy bay và tàu thủy mất tích  gần  quần đảo Bermuda. Một nguồn khác đến từ Allan W. Eckert năm 1962,  ông  viết trong số tháng Tư của tạp chí cựu binh Mỹ American Legion một  bài  dài chuyên về chuyến bay 19, kèm một loạt chi tiết mới được giải  mật, ví  dụ như phi đội trưởng trước khi đứt mạch điện đài hoảng hốt báo  tin:  “Chúng tôi ch́m trong một làn nước màu trắng, chưa từng thấy bao  giờ”,  hay một sĩ quan ở căn cứ trung tâm được trích lời như sau: “Họ  bay lên  sao Hỏa rồi”. Năm 1964, cây bút Vincent Gaddis viết bài báo  “Tam giác  Bermuda chết chóc” cho tạp chí Argosy, thuật lại chừng 20 vụ  kỳ bí tương  tự như chuyến bay 19, từng xảy ra từ thế kỷ 19. Gaddis kiệm  lời khi  phải đưa ra phỏng đoán, song ông nhắc đến vụ một chiếc phi cơ  DC-6 suưt  đâm phải một vật thể tỏa sáng ở gần bờ biển Florida, rồi kết  thúc bằng  một câu sấm: “Trước khi bài báo này được in ra, có thể lại  xảy ra tai  họa khiến máy bay và tàu thủy bị mất tích hoặc thuyền bè bị  bỏ lại mà  không có người”.
 
 
  Điểm xuất phát của một truyền thuyết: chuyến bay 19 của năm phi cơ
 thả thủy lôi và 14 nhân viên mất tích
 
Đất màu cho giả thuyết
 
 Có   lẽ thập kỷ 1960-1990 là thời của những tác giả chuyên đặt ra giả  thuyết  thần bí. Phải kể đến cuốn Tam giác Bermuda của tác giả Mỹ  Charles  Berlitz danh tiếng. Ông thuật lại các vụ đă kể trên, bổ sung  thêm nhiều  sự kiện t́m thấy tàu thuyền vô chủ trôi dạt mà trên đó chỉ  c̣n chó, mèo  hay vẹt. Tuy chẳng thiếu tàu bè ở cảng bị đứt neo và băo  cuốn ra khơi,  song Berlitz tin tưởng sắt đá rằng người ngoài trái đất  đă chủ ư đi t́m  các sinh vật biết nói (v́ vậy chỉ t́m thấy các con vẹt  không biết nói!)  rồi đem chiến lợi phẩm về trời qua những cửa sổ hướng  tới không gian  chiều thứ 4. Sau khi cuốn best-seller với hàng triệu ấn  bản ra đời được  hai năm, Berlitz tham gia một đoàn thám hiểm đến  Bermuda, trong đoàn có  cả “phù thủy” Do Thái Uri Geller là người có tài  dùng tia mắt bẻ cong  th́a! Kết quả cuộc thám hiểm - v́ lư do nào đó -  không được thông báo  rộng răi.
 
 Đối   thủ của Charles Berlitz là Lawrence David Kusche. Khác với Berlitz,   Kusche chỉ dựa vào các thống kê khô khan để chứng minh rằng tại Tam giác   quỷ ấy không hề xảy ra nhiều tại nạn hơn nơi khác. Nhưng, h́nh như   người đời ưa được nghe chuyện ma hơn, sách của Kusche bán chẳng được mấy   quyển, ông đành ngậm ngùi viết tác phẩm tiếp theo là… các mẹo rang  bỏng  ngô.
 
 Để   cứu danh dự cho vua bếp bất đắc dĩ Kusche, thiết tưởng nên trích vài  dữ  liệu để cùng nhau t́m cách lư giải nguyên nhân nào đă khiến chuyến  bay  19 làm màn dạo đầu cho một trong những câu đố đơn giản mà sống dai  nhất  của lịch sử loài người:
 
 - Liệu có ai biết rằng từ 1942 đến 1946 có cả thảy 94 phi cơ xuất phát từ căn cứ Fort Lauderdale đi bay tập và sau đó mất tích?
 
 -   Trong văn khố của Bộ quốc pḥng Mỹ, không có ḍng nào ghi lại lời phi   đội trưởng chuyến bay 19 nói về “làn nước trắng” cũng như một sĩ quan   mặt đất kể về “sao Hỏa” cả! Mà trái lại, bản tin thời tiết cho thấy ngày   5/12/1945 có băo, biển Florida động mạnh. Có thể các phi công đă nhầm   hướng bay và bay ra biển cho đến khi hết xăng.
 
 -   Trái với tin đồn thất thiệt, chiếc phi cơ cứu nạn Martin Mariner không   cất cánh ngay sau tin báo cuối cùng qua điện đài của chuyến bay 19 (16   giờ 25) mà măi 3 tiếng sau. 20 phút sau, thuyền bè gần tọa độ đó báo  tin  có một vụ nổ trên không. Phải chăng đó là chiếc máy bay mất tích?
 
 -  Về chiếc DC-3 mất tích ngày 28/12/1948: Phi công Linquist trước khi  cất  cánh từ Puerto Rico đă báo điện đài trục trặc. Có thể v́ vậy mà ông   không nhận được tin đổi hướng gió từ mặt đất báo lên và bị đi chệch 50   dặm, lần đàm thoại cuối cùng là lúc máy bay cách Miami 100 dặm, và  không  hề có tài liệu nào chứng tỏ Linquist cho biết đă nh́n thấy ánh  sáng  điện của thành phố!
 
 
 Theo TT&VH
 |