
Ngay sau khi Lotte xin rút khỏi Eco Smart City Thủ Thiêm vì số tiền sử dụng đất phải nộp lên tới 16.190 tỷ đồng, thì chủ đầu tư Tháp quan sát Thủ Thiêm cũng kêu cứu vì bị truy thu thêm 8.800 tỷ đồng. Đây không phải là chuyện lẻ tẻ, mà là hệ quả của những chính sách bất cập kéo dài.
Luật chơi thay đổi giữa chừng, doanh nghiệp ký hợp đồng, tính toán phương án đầu tư dựa trên khung pháp lý ban đầu, nhưng sau đó lại bị đổi cách tính, áp biểu giá mới. Kế hoạch tài chính đảo lộn, vốn liếng chôn chặt, dòng tiền gãy gánh.
Ngoài khoản đã nộp, doanh nghiệp lại bị yêu cầu đóng thêm hàng nghìn tỷ đồng. Làm ăn chưa chắc có lãi, nhưng trả nợ chính sách thì chắc chắn lỗ.
Nhà đầu tư quốc tế nhìn vào chỉ thấy rủi ro, hôm nay ký hợp đồng, mai ra văn bản mới, mốt thêm thanh tra, kiểm toán. Không ai dám bỏ vốn dài hạn khi chỉ một văn bản đã đủ lật ngược cả dự án.
Thủ Thiêm từng được tô vẽ là “Phố Đông của Sài Gòn”, nhưng với cách làm hiện nay, nơi đây đang dần biến thành nghĩa địa của những dự án dở dang. Doanh nghiệp mất tiền, thành phố mất cơ hội, người dân mất niềm tin.
Câu chuyện Lotte chỉ là phần nổi của tảng băng. Tập đoàn tỷ đô bỏ chạy không phải vì thiếu tiền, mà vì không còn tin vào lời hứa chính sách. Và khi niềm tin đã mất, thì mọi dự án nghìn tỷ cũng chỉ còn là đống giấy lộn.
Hậu quả là không chỉ vài dự án bị bỏ dở, mà cả môi trường đầu tư mang một vết nhơ. Mỗi doanh nghiệp rút lui khỏi Thủ Thiêm là một lời cảnh báo đừng dại bước vào một sân chơi mà luật lệ đổi thay như trò đùa. Thành phố mất cơ hội, ngân sách mất nguồn thu, người dân mất niềm tin. Và tất cả bắt nguồn từ tầm nhìn lãnh đạo kém cỏi, mời gọi bằng thảm đỏ, rồi dí hóa đơn bằng chính sách. Thủ Thiêm, từ giấc mơ phồn vinh, giờ chỉ còn là nghĩa địa của những giấc mộng tỷ đô bị bỏ hoang.
Cô Ba