Đoàn quân băng qua sông Phước Tuy đến buổi chiều thì nước thủy triều lên đến cổ , giây dù đã được các AE ĐĐ11ND buộc qua các thân cây tràm (mọc dưới sông) để đoàn quân nương theo mà đi.
Nếu không có sợi giây dù này thì đoàn quân ĐĐ11ND đã chết đuối giữa dòng sông hôm ấy.
https://www.youtube.com/watch?v=PbCuj9OT4Mo
Hành trang của 242 lúc bấy giờ gồm những hình ảnh kỷ niệm, nhật ký ghi chép từ Khối Bổ Sung/Sư Đoàn Nhảy Dù ra đến Cổ Bi, Thường Đức, quyển sổ danh sách của Trung đội 5 hồi 73-74, mấy bao gạo sấy, v.v.
đều cuốn theo dòng nước , chỉ còn lại mấy quả lựu đạn và vài kíp đạn M-16 nằm dưới đáy ba-lô không bị rơi xuống nước thôi.
Khoảng 16-17 giờ chiều thì đoàn quân gặp được 3 chiếc ghe buôn muối bằng gỗ của dân đi ngang qua, cả 3 chiếc ghe lúc bấy giờ không chở muối.
Họ thấy AE Nhảy Dù đang tiến thối lưỡng nan
nên động lòng ngừng lại (hay đã có ai ở đâu đó chỉ thị cho họ làm điều này?) vớt đoàn quân Nhảy Dù lên và đưa AE về Bến Đá, Vũng Tàu an toàn.
Khi đoàn thuyền ra đến giữa sông thì 242 thấy
các AE ĐĐ14ND của anh Hữu (242 đoán thế thôi chứ không rõ đơn vị nào của Lữ Đoàn I Nhảy Dù) cho giật sập cầu Cỏ May
để chặn quân cộng sản Bắc Việt không cho tiến vào thị xã Vũng Tàu, nhất là Chiến xa của chúng.
https://www.youtube.com/watch?v=O079jEWK7k8
Về đến Vũng Tàu, đêm hôm đó và suốt ngày hôm sau ĐĐ11ND đóng trên một chòm núi ở Bãi sau (hay Bãi trước, không còn nhớ nữa) gần một ngôi chùa nhỏ và xinh xắn nằm trên núi, không nhớ rõ chùa ni tên chi nhưng phong cảnh thật thơ mộng, quan sát bằng ống nhòm thấy có một vài thầy lảng vảng quanh hiên chùa,
không ngờ lại bị mấy thầy “Thích-Đề-Lô” này gọi pháo chào mừng, 242 bèn cho AE ngự ngay vào chùa và xung quanh chùa, làm một cuộc
“kim sơn” (5) trong chùa chỉ thấy còn có một ni cô già thôi, còn mấy
“thầy” Thích-Đề-Lô kia đã tàng hình đâu đó rồi.
Nhờ vậy mà không còn bị ăn pháo lai rai nữa.
(5) Kim sơn : ám hiệu truyền tin là
“kiểm soát”.
ĐƯỜNG VỀ BẾN TÀU VÀM LÁNG , TIỂU KHU GÒ CÔNG
Sau khi nghỉ ngơi ở Bến Đá một đêm, ngày hôm sau Lữ Đoàn I Nhảy Dù chia nhau lên các con tàu đã bị
“ ai đó ” trưng thu hay tịch thu, cướp, hay cưỡng ép của dân... (cũng có thể do chủ nhân tàu tình ng
uyện) như sau:
• BCH Lữ Đoàn I Nhảy Dù đi trên chiếc tàu buôn lớn Sài Gòn-Hồng Kông. Tàu có tên là
“Vĩnh Nguyên” (7) được cấu trúc hoàn toàn bằng gỗ.
(7) “Vĩnh Nguyên”: tên của con tàu buôn Hương Cảng-Sài Gòn trước 1975, 242 để nó trong ngoặc kép vì không còn nhớ rõ có phải nó là “VN” hay là một tên khác? Nhưng còn nhớ chữ đầu là Vĩnh hay Vinh...
• TĐ1ND đi trên những chiếc thuyền đánh cá nhỏ, và một số binh sĩ của 8 và 9 Dù đi trên thuyền của ĐĐ11ND. (
Đặc biệt trên thuyền của 242 có hai Sĩ quan khách :
-1 đại úy hay thiếu tá (?) TQLC tên Liễu, khóa đàn anh của anh Thể (vì nghe anh gọi ông ta bằng
“niên trưởng”) nhờ anh Thể cho đi quá giang và 1 đại úy Địa Phương Quân không quen biết xin đi cùng).
• Tiểu đoàn 8 & 9 Nhảy Dù đi trên hai chiếc tàu lớn bằng sắt.
Đoàn tàu & ghe đánh cá chở Lữ Đoàn I Nhảy Dù rời Bến Đá, Vũng Tàu
lúc xế chiều ngày 30/4/1975 trực chỉ bến Vàm Láng, Tiểu khu Gò Công.
Trên đường từ Vũng Tàu về Gò Công trời nổi cơn giông bão to, AE không quen đi thuyền trên biển nên nhiều người bị say sóng, ói ra đến mật xanh vì thuyền cứ nhảy 1 điệu điên loạn do sóng biển gây ra suốt dọc đường.
Có lúc tưởng như thuyền sắp chìm xuống vực sâu, 242 có một khoảnh khắc quẩn trí bi quan... nghĩ rằng đoàn quân sẽ phải chết ở đây thôi - và cái chết này chỉ là chết chìm... chết trôi sông... chẳng vinh dự tẹo nào, lịch sử dân tộc VN sẽ cho là không đúng nghĩa
[color=red“tử sĩ” [/color]tử trận trên một chiến địa đàng hoàng...
Nhưng rồi lại tự an ủi mình có mệnh hệ nào thì cũng là [b]
“tử vì nước thôi !” .Nhưng Trời cao chỉ hù/ghẹo Nhảy Dù vài phút thôi, sau cơn giông bão thì trời sáng tỏ.
Đoàn tàu cặp bến Vàm Láng khoảng 15-16 giờ chiều.
Đại bộ phận BCH Lữ Đoàn I Nhảy Dù và một số binh sĩ từ hai Tiểu Đoàn 8 & 9 ở lại trên tàu buôn
“Vĩnh Nguyên” và các tàu sắt.
https://www.youtube.com/watch?v=VAde-9VfF84
***