
Tất cả người dân đều muốn sống trong một môi trường sạch sẽ. Nhưng, cấm xe xăng một cách vội vă, cưỡng bức khi hạ tầng yếu kém, dân chưa đủ ăn, th́ đó không phải “chuyển đổi xanh”, mà là cưỡng chế chính sách v́ lợi ích nhóm.
Tại sao chính quyền không bắt đầu bằng xe công, xe của các bộ ngành? Tại sao họ không thay xe của công an, xe của các quan chức đi họp bằng xe điện trước? Không. Họ bắt đầu bằng việc đẩy người dân ra đường với chiếc hóa đơn xe VinFast đắt đỏ, pin yếu, bảo dưỡng khó, hạ tầng sạc chưa tới đâu.
V́ sao lại gấp như vậy? V́ VinFast đang lỗ nặng.
Xe không bán được ở Mỹ. Cổ phiếu rơi tự do. Kho hàng tồn như núi. Một tập đoàn mang danh “niềm tự hào dân tộc” nhưng chỉ sống được nhờ ưu đăi chính sách và những cú bắt tay không minh bạch với quyền lực.
Chính quyền phải ngay lập tức biến cả 100 triệu dân thành con tin để nuôi sống một doanh nghiệp tư nhân có gốc gác quyền lực. Cái gọi là “xe quốc dân” thực chất là gánh nặng quốc dân th́ đúng hơn.
Dân nghèo không được quyền đi xe xăng cũ, nhưng quan chức vẫn đi Lexus, Maybach, Range Rover… th́ thứ bị ô nhiễm không phải là không khí, mà là đạo đức chính trị.
Sử dụng xe điện chưa chắc là bảo vệ môi trường. Nhưng chắc chắn là chúng ta đang bị buộc phải đóng vai nền kinh tế – để che đậy cho một tṛ chơi quyền lực, tiền bạc và sự bất lực đến nhục nhă.
LinhLinh