Câu chuyện của gia đ́nh ông Trần Duy Đồng và bà Nguyễn Thị Hồng ở TP Vinh (Nghệ An) đang khiến cộng đồng mạng dậy sóng. Theo đó, khi gia đ́nh muốn chuyển 300m² đất vườn sang đất ở để chia cho ba người con theo tâm nguyện của người cha đang bệnh nặng, hồ sơ đă được nộp trước thời điểm áp dụng bảng giá đất mới. Nhưng khi nhận thông báo thuế th́… choáng váng: gần 4,5 tỷ đồng!
Vâng, không hề nhầm đâu: gần 4,5 tỷ đồng, tức khoảng hơn 15 triệu đồng/m², ngang ngửa với đất ở các khu đô thị cao cấp, trong khi thực tế, người dân chỉ xin… đổi tên gọi của loại đất, chứ không hề mua miếng đất ấy từ ai cả. Muốn “an cư lạc nghiệp” dưới chế độ này cũng chẳng dễ dàng ǵ: phải đủ tiền chuộc lại chính mảnh đất của cha ông ḿnh để lại, rồi mới tính đến chuyện muốn làm ǵ th́ làm.
Họ dùng chính sách thuế để biện minh: nào là “tăng thu ngân sách”, nào là “điều tiết bất b́nh đẳng”, rồi “chống đầu cơ đất đai”… Thế nhưng, chỉ người dân thấp cổ bé họng mới bị nghiền nát bởi những thứ luật khốn nạn đó. C̣n với đại gia, quan chức? Chỉ cần một cú điện thoại là muốn chuyển đổi bao nhiêu đất cũng được. Mọi thứ đều có thể “thông cảm” và “hướng dẫn linh hoạt” được.
Vậy đất đai là sở hữu toàn dân, hay là tài sản của một nhóm người có thể bán, phân lô, áp thuế bất cứ lúc nào họ muốn?
Linh Linh
__________________
|