View Single Post
Old 12-27-2024   #26
hoathienly19
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Sep 2020
Posts: 1,368
Thanks: 2,233
Thanked 1,605 Times in 742 Posts
Mentioned: 4 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 23 Post(s)
Rep Power: 7
hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7
hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7hoathienly19 Reputation Uy Tín Level 7
Default

TỔNG THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM : ANH HÙNG VỊ QUỐC VONG THÂN


Trên đây, là những lời của tác giả Nhị Lang đă viết.


Tiếc rằng ,
Ông đă ra đi khi chưa biết đến cuốn sách :

“Soldats Perdus et Fous de Dieu – Indochine 1945-1955” Tác giả là một người Pháp tên Jean Larteguy.

Qua cuốn sách này, tác giả đă kể rơ về cái chết của Tướng Tŕnh Minh Thế, là do một Đại tá t́nh báo tên là Savani của Pháp đă tổ chức ám sát, để trả thù cho chủ Tướng Chanson đă bị Tướng Tŕnh Minh thế bắn chết.

Kính mời quư độc giả cùng đọc những sự tiết lộ của Đại tá Savani (t́nh báo của Pháp) là một viên Trung úy như sau :


“C'est moi qui ai tué Trinh Minh Thế. Non, je ne tenais pas la carabine, mais j'avais tout préparé.

Il fut tué d'une seule balle en pleine tête, par l'un de mes hommes, sur le pont de B́nh Đại.

Le coup n'est pas parti de la vedette.

Cet homme put ensuite disparaitre sans difficuté.

Son nom ne vous dirait rien. Disons qu'il portait ce jour- là les galons de lieutenant. À l'exception de la bande à Lansdale, tous me furent reconnaissants de son exécution.

Y compris Diệm qui n'aurait pas duré longtemps si Thế n'avait pas disparu.

Je L'ai fait exécuter, non pour faire plaisir à Diệm ou aider les B́nh Xuyên, mais pour venger le général Chanson, comme je me l'étais juré”. (Jean Lartéguy, “Soldats perdus et fous de dieu”, (pages 244-245)


Dịch:


“Chính tôi đă giết Tŕnh Minh Thế.

Không, tôi không đích thân cầm cây súng carbine đó, nhưng tôi đă chuẩn bị mọi việc chu đáo.

Thế bị giết bằng một viên đạn duy nhứt bắn ngay vào đầu, do một người trong nhóm thuộc hạ của tôi bắn trên cầu B́nh Đại.

Viên đạn này không bắn từ tàu vedette. Tên thuộc hạ đó biến mất sau đó, không có ǵ là khó khăn. Cái tên của hắn cũng chẳng cần nói lên làm ǵ. Có thể nói rằng, ngày hôm đó, hắn ta mang lon Trung úy.

Ngoại trừ phe nhóm của Lansdale, c̣n tất cả đều biết ơn tôi về vụ hành quyết Thế. Kể cả ông Diệm là người sẽ khó tồn tại lâu dài nếu Thế không biến mất.

Tôi ra lệnh hành quyết Thế, không phải để làm vui ḷng ông Diệm hoặc để giúp bọn B́nh Xuyên, mà chính là để trả thù cho Tướng Chanson, như tôi đă tự thề thốt với ḷng”. (trang 244-245).

Tài liệu bị Jean Lartéguy ghi sai là cầu Binh Đại thực ra là cầu Tân Thuận.





Nhưng chúng ta nên hiểu là Thiếu tá Savani cũng chỉ được phúc tŕnh chính thức là 1 viên đạn, hung thủ không dại ǵ phúc tŕnh 2 viên đạn (điều này khiến nó bị khiển trách, v́ thông báo chính thức là Tướng Thế bị bắn sẻ và chết v́ 1 viên đạn). Chính quyền cũng chỉ được thông báo là 1 viên đạn (do Tạ Thành Long).

Viên Trung úy mà Savani nói là “người Việt chứ không phải là người Pháp” , cho nên nó dễ trà trộn vào đám đông đang hỗn lọan trong lúc cái tin sét đánh ngang mày :

- Tướng Thế bị tử thương !

Chúng tôi vẫn nghi cái tên “Giám sát” này là Mai Hữu Xuân, v́ bọn mật thám của Pháp vô cùng hung ác và thâm mưu, chúng là đại họa của dân tộc ta từ thời Pháp thuộc.

Chúng c̣n tác hại trong thời Đệ Nhất và Đệ Nhị VNCH.

Tôi nghi có 2 sĩ quan của quân đội quốc gia (chuyển từ Vệ Binh Đoàn, tức lính người Việt do Pháp tuyển mộ, để có lính giúp quân đội Pháp mà đánh với Việt Minh) xin lên ngồi xe với Tướng Thế (mà Tướng Thế lầm tưởng chúng là người của Thủ Tướng Diệm phái đến).

- 2 tên này Trung tá là Mai Hữu Xuân và một viên Trung úy) c̣n hành động cho quân đội Pháp mặc dù đă chuyển giao cho phía Việt Nam.





Tên đóng vai tṛ giám sát sẽ ŕnh cơ hội thuận tiện nhất mà ra hiệu cho tên hung thủ ngồi ở vị trí ra tay ám toán.

Tướng Thế đang lo mặt trận không để ư ǵ đến hành vi của chúng, mà ông tưởng lầm là bây giờ quân đội VN và Cao Đài là “người một nhà” . Bất cứ người nào ở Miền Nam vào thời buổi đó cũng lầm tưởng như vậy.

Cho nên hung thủ ngồi rất gần Tướng Thế, ngồi ngay sau lưng ông, nó ra tay chớp nhoáng, các vết thương chỉ rơ tầm bắn rất gần. Cho nên dấu ấn của các vết thương nói lên điều đó.


https://www.youtube.com/watch?v=Ei_PuDA7Ty8



Hàm oan thứ ba :


Là cái chết của Ông Hồ Hán Sơn, mà nhiều người cũng đă cho là do Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm.

Vậy, kính mời quư độc giả hăy trở lại với tác giả Nhị Lang cũng trong cuốn sách :

Phong Trào Kháng Chiến Tŕnh Minh Thế, nơi trang 296 :

“ Ngày 15 tháng 2 năm 1956,
Thủ tướng Ngô Đ́nh Diệm bất th́nh ĺnh cử Tướng Văn Thành Cao cầm đầu Chiến Dịch B́nh Định Miền Đông, đặt Bộ chỉ huy tại Ṭa thánh Tây Ninh.

Đối với Tướng Phương, là cái hậu quả tất yếu của việc Phương chống báng. Ông này vô cùng hoảng hốt lo sợ.

Thừa dịp ấy, bí thư của ông là Trung úy NNV, một người ít học nhưng nhiều tham vọng, lại sẵn có mối thù riêng với Hồ Hán Sơn từ thưở nào, nên không cần đợi lệnh thượng cấp, NNV, đem ngay Hồ Hán Sơn ra giết chết, rồi ném thây xuống giếng, lấp lại.

Trước khi thọ h́nh, Sơn c̣n để lại nhiều bài thơ nghĩa khí trên vách nhà giam, mà tôi không nhớ được.

Chính Văn Thành Cao đă chỉ cho tôi xem nơi Hồ Hán Sơn bị vùi dập.

Cái chết oan ức này của người anh em Hồ Hán Sơn đă là lư do khiến tôi phải gấp rút bỏ nước ra đi ngày 20-2- năm ấy.


Việc Hồ Hán Sơn bị giết, tôi biết như trên, nhưng tôi cũng đành để bụng, và không nỡ trách Tướng Phương trong cơn bối rối, đă để xảy ra một tấn kịch đau thương!”.

Viết đến đây, tâm tư người viết bỗng thấy thật nhẹ nhàng, bởi v́ đă viết ra được những nỗi hàm oan mà Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă phải cam chịu từ lúc c̣n tại thế, cho đến khi bị lũ người man rợ giết chết.


https://www.youtube.com/watch?v=X5RL0DMVwGw



Tạm thay lời kết :


Lịch sử đă bao lần sang trang. Mỗi một trang sử là những ḍng máu lệ của tiền nhân, của bao vị anh hùng-liệt nữ đă thấm đẫm kể từ khi dựng nước; và đă cho chúng ta những bài học máu xương, là những cuộc khảo nghiệm về chất người.

Cũng từ những bài học ấy, đă cho chúng ta biết rằng :


Cố tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm v́ quá đạo đức, quá từ tâm, nên đă không cho Đại tá Nguyễn Hữu Duệ tiến quân về giải cứu Tổng Thống, hay nói đúng hơn là cứu cả Miền Nam Tự Do.

Chính v́ thế,
nên đă di họa cho đến ngày 30-4-1975; đất nước Việt Nam Cộng Ḥa đă bị rơi vào tay của cộng sản Hà Nội.

Đồng thời ,
chúng ta đừng quên hành động của tác giả Nhị Lang, vị cố vấn của tướng Tŕnh Minh Thế, đă quyết định nhanh và đúng, khi đă kịp thời rút súng chỉa vào đầu của Tướng Nguyễn Văn Vỹ là tay sai của Pháp, nên đă ngăn chặn được một cuộc đảo chính.

Bằng không,
th́ đất nước Việt Nam đă phải bị đặt dưới quyền cai trị của một tướng cướp là Bảy Viễn.

Suy gẫm lại những lời của cổ nhân đă dạy, th́ quả đúng, chẳng hề sai.

V́ thế, người viết chỉ là một phụ nữ b́nh thường, không chữ nghĩa văn chương. Song vẫn muốn nói :

Đối với những người sẽ lănh đạo đất nước trong tương lai, hăy luôn luôn ghi nhớ :

Một khi đă nắm vận mệnh của đất nước, th́ không bao giờ đem cái từ tâm mà đối đăi với Giặc v́ :


Quyết định chậm là thua - Quyết định sai là chết !

30/10/2010

Hiệu đính ngày 29/10/2017

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền


***********
hoathienly19_is_offline   Reply With Quote
 
Page generated in 0.08125 seconds with 9 queries