CÁC BÀI HỌC MANG ĐẬM TÍNH NHÂN VĂN
Sách giáo khoa bậc tiểu học của Miền Nam trước 1975 chú trọng những vấn đề luân lý đạo đức truyền thống, vẫn hàm chứa nội dung đạo đức trong các sách giáo khoa cũ của thế hệ 1940.
Dưới đây là một số bài tiêu biểu về tình thương yêu đồng bào, lòng biết ơn đối với mọi người trong xã hội, tình yêu quê hương đất nước và tình yêu nhân loại .
TÌNH YÊU THƯƠNG ĐỒNG BÀO , ĐỒNG LOẠI
Theo truyền thống của người Việt Nam, tình thương yêu
[size=4]không chỉ [/soze] dành cho trong gia đình, mà
mở rộng đến cả đồng bào và đồng loại. Một giá trị tốt đẹp của con người là lòng nhân đạo.
Khi thấy người hoạn nạn, đau yếu
phải giúp đỡ bằng tình thương yêu chân thành. Quốc văn giáo khoa thư mượn bài thơ trong gia huấn ca để dạy học sinh:
Thấy người hoạn nạn thì thương,
Thấy người tàn tật lại càng trông nom,
Thấy người già yếu ốm mòn,
Thuốc thang cứu giúp, cháo cơm đỡ đần.
Trời nào phụ kẻ có nhân,
Người mà có đức, muôn phần vinh hoa
Nguyễn Trãi (Gia huấn ca)
Các bài học về tình thương yêu đồng bào, đồng loại đã nhắc nhở học sinh phải tôn trọng mạng sống của con người, có lòng nhân ái, không nói hay làm điều xấu.
Đây là thước đo tiêu chuẩn đạo đức, nhân cách của con người.
- “Bổn phận người ta đối với xã hội, thường chia làm hai mối là :
Công bình và nhân ái.
- " Không hại người " tức là công bình,
-" Làm hay cho người "tức là nhân ái.
Người ta mà không công bình, chẳng những có tội đối với lương tâm, mà luật pháp lại còn trừng trị.
Giết người thì phải thế mạng; trộm cắp thì phải ngồi tù, xưa nay ở đâu cũng vậy.