![]() |
Lần đầu chiêm ngưỡng ảnh TT Thiệu tiếp đón TT Nixon ở Sài Gòn 1969
1 Attachment(s)
Những tấm ảnh quý giá đã lần đầu lộ diện khi TT Nixon đến Sài Gòn vào năm 1969. Trong những tấm hình còn lộ diện cả PTT Nguyễn Cao Kỳ và tất nhiên là TT Nguyễn Văn Thiệu. Cùng vietbf.com khám phá thêm.
Tháng 7/1969, Tổng thống Mỹ Richard Nixon có chuyến thăm chính thức đến Sài Gòn. T.B (tổng hợp) ![]() Tổng thống Mỹ Richard Nixon và Tổng thống chính quyền Sài Gòn Nguyễn Văn Thiệu bước qua hàng lính danh dự tại Dinh Độc Lập. ![]() Tổng thống chính quyền Sài Gòn Nguyễn Văn Thiệu đọc diễn văn chào mừng người đồng cấp đến thăm Sài Gòn. ![]() Dưới khán đài còn có Phó Tổng thống Nguyễn Cao Kỳ và Cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Henry Kissinger. ![]() Tổng thống Nixon phát biểu. ![]() Vào thời điểm này, tổng thống Mỹ đang bắt đầu các nỗ lực nhằm đàm phán hòa bình với miền Bắc Việt Nam, và các cuộc thương lượng hòa bình đã bắt đầu tại Paris. ![]() Chân dung Nixon và Nguyễn Văn Thiệu tại Dinh Độc Lập. |
Hanna hay heo nái ?
Hãy viết cho ĐÚNG là TỔng THỐNG VIỆT NAM CỘNG HÒA NGUYỄN VĂN THIÊU nghe con heo nái ! |
Quote:
|
Tổng Thống cái con.... căăăặccccc.... !!! Chỉ là 1 tên "đào ngũ trước địch quân" không hơn không kém. Cũng may là hắn đi đời sớm; chứ không mà để tao gặp được thì tao sẽ tống 1 phát đạn vào màng tang cho đúng "lễ nghi quân cách", đúng theo "luật pháp hiện hành"..... Mà thôi đi! Nghĩa tử là nghĩa tận mà.... Tao nổi nóng bất tử quá chứ nhỉ???? |
1 Attachment(s)
Quote:
|
Ướp xác Tôn Đức Thắng
Bác Tôn Đức Thắng là người Long Xuyên, miền Nam, tính tình chân chất, không có thế lực cho nên bác Hồ mới đưa lên làm phó chủ tịch bù nhìn. Mùa hè, trong phủ Chủ tịch, bác thường đi chân đất, các đ/c Bộ trưởng bèn hỏi sao bác không đi dép, bác cười hì hì mà rằng: “Tao đi chân đất cho mát chân”. Tuổi già cho nên nhiều khi bác lẫn. Một lần, hội họp với các bô lão, bác Tôn cầm giấy, đeo kính rồi long trọng đọc: “Các cháu thiếu nhi thân mến”, khiến cả hội trường ngơ ngác. Bác bèn nói: - Đ. M. Tôi nhầm ! Đây là bài nói chuyện với các cháu. Các phụ lão vui vẻ cười thông cảm. Tuổi 90, bác Tôn hấp hối, bộ Chính trị cấp tốc họp để chuẩn bị tang lễ. Tổng bí thư Lê Duẩn dặn người thư ký riêng của bác phải túc trực bên giường bệnh, hễ bác trối trăn điều gì thì phải ghi chép rồi trình lên bộ Chính trị. Chủ tịch Quốc hội Trường Chinh nói: - Bác Tôn là người cao niên nhất trong Đảng. Khi Cach MangThang'10 bùng nổ, bác là người đầu tiên treo lá cờ trên Biển Đen. Để tưởng thưởng thành tích này, nhà nước Liên Xô đã lấy tên bác Tôn mà đặt tên 1 con đường ở Mạc Tư Khoa, là trái tim của giai cấp Vô Sản thế giới. Tôi đề nghị bộ Chính trị quyết định ướp thi thể bác và xây lăng kỷ niệm. Bộ Chính trị nhất trí ý kiến của Trường Chinh. Trong phòng , bác Tôn tỉnh dậy, hỏi: - Ngoài kia họp gì thế ? Anh thư ký trình bày rằng bộ Chính trị quyết định ướp xác bác như đã ướp xác bác Hồ. “Bác nghĩ sao ?” Bác Tôn thều thào: “Ướp cái con c. ấy !” Nói xong, bác thở hắt rồi mất. Anh thư ký vội báo tin cho bộ Chính trị. Tổng bí Thư Lê Duẩn hỏi: - Bác có trối trăn điều gì không ? - Thưa đ/c Tổng bí thư, tôi có hỏi về việc ướp xác bác, bác dặn là ướp cái con c. bác , rồi mất, không dặn gì thêm. Các ủy viên bộ Chính trị bối rối, không hiểu vì sao bác Tôn lại dặn ướp “cái ấy”. Chủ Tịch Quốc Hội Trường Chinh tỏ vẻ thông thái giải thích: - Bác dặn như vậy là có ngụ ý sâu sắc. “Cái ấy” tượng trưng cho sức sinh sản của nòi giống, được nhiều nước trên thế giới đúc tượng và thờ phụng. Chúng ta phải tôn trọng ý nguyện cuối cùng của bác. Cái khó là phải xây 1 cái lăng to lớn như lăng bác Hồ, lại phải có quân đội canh gác, mà chỉ đặt 1 “cái ấy” bên trong. Thủ Tướng Phạm Văn Đồng phát biểu: - “Chúng ta có thể cho chế tạo 1 cái hộp bằng pha lê rất lớn, rất dày, có hình cờ búa liềm và cờ đỏ sao vàng, rồi đặt “cái ấy” của bác vào. Tôi sẽ chỉ thị mấy nhà sử học viết bài giải thích ý nghĩa lớn lao của việc ướp xác và trưng bày “cái ấy””. Bộ trưởng công an Phạm Hùng nói: - Ý kiến của đ/c thủ tướng rất hay. Tôi sẽ ra lệnh tập trung cải tạo những phần tử chống đối và xuyên tạc. Trong 1 ngày, tôi sẽ tập trung đạt chỉ tiêu 50 ngàn tên phản động. Tổng bí thư Lê Duẩn nói: - Chúng ta đã nhất trí việc ướp “cái ấy” của bác Tôn. Nhưng về địa điểm, ta nên đặt “cái ấy” ở chỗ nào ? Thủ Tướng Phạm Văn Đồng đề nghị: - Bác Tôn là người Nam bộ, vậy ta nên để bác ở tp HCM. Tôi nghe bộ trưởng Nội thương báo cáo rằng dân chúng đến mua hàng ở cửa hàng Bách hóa Tổng hợp tp HCM, khi ra về đều nói ” chẳng có con c. gì cả”. Nay đặt “cái ấy” tại cửa hàng thì dân chúng sẽ không còn kêu ca vào đâu được nữa ! Các bộ trưởng vỗ tay khen ngợi ý kiến thâm thúy của thủ tướng ! |
Tặng thằng infinitiQX70 nickname "CON CẶC"
Ca Dao Thời Xã Hội ... Chó Ngáp Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý Đồng Khởi vùng lên mất Tự Do Đôi dép râu dẫm nát đời son trẻ Nón tai bèo che khuất nẻo tương lai Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội Việt Cộng về thành làm tội dân ta Năm đồng đổi lấy một xu Thằng khôn đi học, thằng ngu làm thầy Có miệng không nói lại câm Hai hàng nước mắt chan dầm như mưa Từ khi ta có Bác Hồ Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào Lương chồng, lương vợ, lương con Đi ba buổi chợ chỉ còn lương tâm Lương tâm đem chặt ra hầm Với rau muống luộc khen thầm là ngon. Anh Đồng, anh Duẩn, anh Chinh Ba anh có biết dân tình cho không? Rau muống nửa bó một đồng Con ăn bố nhịn, đau lòng thằng dân. Một năm hai thước vải thô Nếu đem may áo cụ Hồ ló ra May áo thì hở lá đa Chị em thiếu vải hóa ra lõa lồ Có áo mà chẳng có quần Lấy gì hạnh phúc hỡi dân cụ Hồ ? Có đói mà chẳng có no Lấy gì độc lập, tự do hỡi người ? Bác Hồ chết phải giờ trùng Nên bầy con cháu dở khùng dở điên Thằng tỉnh thì đã vượt biên Những đứa ở lại chẳng điên cũng khùng. Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ ? Hộ nào sang bằng hộ đảng viên ? Dân tình thất đảo bát điên Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi. Ai về qua tỉnh Nam Hà Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông. Tớ ơi, mày có biết không ? Chúng ông làm chủ mà không bằng mày! Phong lan, phong chức, phong bì Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn ? Phong lan ngắm mãi cũng buồn Phong chức thì phải cúi luồn vào ra Chỉ còn cái phong thứ ba Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui. Thanh “cha”, thanh mẹ, thanh gì ? Hễ có phong bì thì nó “thanh kiu” (thank you) Đảng ta là đảng thần tiên Đa lô thì được, đa nguyên thì đừng. Ngày đi, đảng gọi “Việt gian” Ngày về thì đảng chuyển sang “Việt kiều” Chưa đi : phản động trăm chiều Đi rồi : thành khúc ruột yêu ngàn trùng. Chiều chiều trên bến Ninh Kiều Dưới chân tượng bác, đĩ nhiều hơn dân ! Trăm năm bia đá cũng mòn Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm. Thày giáo lãnh lương ba đồng Làm sao sống nổi mà không đi thồ Nhiều thày phải đạp xích lô Làm sao xây dựng tiền đồ học sinh. Cô giáo phải bán bia ôm Ôm phải học trò, ăn nói sao đây ? Tìm em như thể tìm chim Chim bay biển Bắc, anh tìm biển Đông Tìm chi cho phải mất công Đài Loan, Hàn Quốc em dông mất rồi. Trách ai sinh thứ họ Hồ Để cho cả nước như đồ vất đi ! Bác Hồ đại trí, đại hiền Chơi Minh Khai chán, gá liền Hồng Phong Minh Khai phận gái chữ tòng Bác Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì. Ngày xưa giặc Pháp mộ phu Ngày nay đảng bán dân ngu lấy tiền Đảng ta là đảng cầm quyền Đảng bán ruộng đất lấy tiền đảng tiêu. Dịch heo nối tiếp dịch gà Bao giờ dịch đảng cho bà con vui. Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên. Tiên sư Cộng sản Việt Nam Cuối đời bán cả giang san nước nhà ! Vội đem cất ảnh bác Hồ Sợ rằng bác thấy tô hô bác thèm Kim Hoa sưu tầm |
All times are GMT. The time now is 19:37. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.