VietBF

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   Cựu chiến binh Mỹ quay trở lại Việt Nam gặp lại người yêu cũ (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=2079668)

goodidea 08-14-2025 22:28

Cựu chiến binh Mỹ quay trở lại Việt Nam gặp lại người yêu cũ
 
1 Attachment(s)

Chuyện tình lỡ dở 50 năm và cái kết bất ngờ ở chợ Bến Thành
Hơn nửa thế kỷ trước, giữa Sài Gòn thời chiến, có một anh lính Mỹ tên David mới 24 tuổi. Anh gặp Lệ Hằng – cô gái Việt 20 tuổi, dịu dàng, hay cười – trong một quán cà phê nhỏ gần chợ Bến Thành. Họ chẳng nói được nhiều vì bất đồng ngôn ngữ, nhưng ánh mắt và nụ cười đã làm tất cả.
Những chiều rảnh rỗi, họ dắt tay nhau đi dọc đường Tự Do (nay là Đồng Khởi), ăn bánh mì nóng, uống cà phê sữa đá, nhìn dòng người qua lại… tạm quên đi tiếng súng ở ngoại ô.
Rồi một ngày, David thì thầm:
— “Khi chiến tranh kết thúc, anh sẽ đưa em sang Mỹ. Mình sẽ mãi bên nhau.”
Hằng tin. Tin như tin vào ánh đèn đường vàng vọt và làn khói thuốc bảng lảng giữa đêm.
Nhưng chiến tranh có bao giờ cho ai kịp chuẩn bị. Năm 1973, Mỹ rút quân gấp. David nhận lệnh khẩn, không kịp gặp Hằng lần cuối. Ngồi trên trực thăng rời Sài Gòn, anh khóc, mang theo hình bóng cô gái và một lời hứa dang dở.
Ở Mỹ, David lập gia đình, sinh con, làm việc quên ngày tháng. Nhưng đêm xuống, trong giấc mơ, Hằng vẫn hiện về. Có khi cô đứng ở phố Sài Gòn, có khi bế một đứa bé. Anh tự hỏi: “Có phải mình đã bỏ lại một đứa con mà không biết?”
Đến tuổi nghỉ hưu, tóc bạc, sức yếu, ký ức về Sài Gòn lại rõ như mới hôm qua. Một đêm, trong mơ, Hằng nói:
— “Em vẫn thích sống gần chợ Bến Thành.”
Câu nói ấy khiến ông quyết định quay lại Việt Nam tìm cô, dù đã hơn 75 tuổi.
David đi khắp chợ, chìa tấm ảnh cũ, hỏi thăm từng người. Ai cũng lắc đầu. Nhiều tối, ông ngồi một mình trong khách sạn, nhìn ảnh và khóc. Một sáng, ông quyết tâm dậy thật sớm, đi tìm thêm một lần nữa. Cả ngày vô vọng, đến 6 giờ chiều, khi bước ra cổng chợ, ông thấy một bà cụ bán nước… ánh mắt ấy, nụ cười ấy – tim ông như thắt lại.
— “Em… là Lệ Hằng… phải không?”
Bà cụ sững người, rồi cười trong nước mắt:
— “David… là anh thật sao?”
Hai người ôm nhau giữa chợ đông người. Ai nhìn cũng lặng đi. Bà Hằng đưa David về căn nhà nhỏ gần chợ. Bước vào, ông thấy một người đàn ông chừng 50 tuổi, gương mặt, sống mũi… giống ông đến lạ.
— “Đây… là Dũng… con trai của anh.” – bà Hằng nghẹn ngào.
David gần như khuỵu xuống:
— “Trời ơi… con… con của cha…”
Bà kể, sau khi David đi, bà phát hiện mang thai. Bị gièm pha, nhưng mẹ khuyên giữ đứa bé. Bà nuôi con khôn lớn, bất chấp khó khăn. Dũng từng có cơ hội sang Mỹ theo diện con lai, nhưng bà không thể bỏ chồng đang bệnh nặng lúc ấy, rồi hồ sơ hết hạn.
Giờ gặp lại, David quyết định ở hẳn Việt Nam. Ông thuê một mặt bằng nhỏ gần chợ, mở quán xúc xích kiểu Mỹ-Việt để Dũng có việc làm. Ông chăm sóc bà Hằng mỗi ngày, bù đắp những năm tháng đã mất.
Buổi tối, ba người ngồi trước hiên nhà, kể chuyện, cười đùa. Hạnh phúc muộn màng, nhưng thật trọn vẹn.
Bình luận
Cuộc đời có những lời hứa tưởng chừng đã tan vào quá khứ, vậy mà một ngày đẹp trời, chúng quay lại, nguyên vẹn đến ngỡ ngàng. Chỉ tiếc, nhiều người chẳng đủ may mắn để “kịp” gặp lại. Câu chuyện của David và Hằng là lời nhắc: khi còn cơ hội, hãy tìm, hãy nói, hãy yêu… vì thời gian không bao giờ chờ ai.

VietBF@sưu tập


All times are GMT. The time now is 22:29.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.03864 seconds with 8 queries