![]() |
Ký ức khó quên của người lái tàu khi thấy đứa trẻ ngủ trên đường ray
1 Attachment(s)
Có thể nói nghề lái tàu là nghề mà người làm hay bị ám ảnh nhất. Với hàng chục năm lái tàu thì chuyện chứng kiến tai nạn là điều không thể tránh khỏi. Chính điều này đã luôn trở thành nỗi ám ảnh đối với ai đảm đương vị trí này. "Tôi cảm giác đầu máy đã lao thẳng vào người thằng bé. Tàu dừng, tôi vội nhảy xuống tìm người. Giây phút đó, tôi nghĩ bé không thể thoát nạn nhưng khi tôi nhoài người xuống gầm tàu thì bắt gặp một ánh mắt ngây thơ đang ngước lên nhìn mình", lái tàu Hoàng Ngọc Sơn tâm sự. Cuộc điện thoại trong đêm
Trong bộ đồng phục xanh của lái tàu, ông Hoàng Ngọc Sơn (SN 1966) bắt đầu một ngày làm việc. Ông Sơn kể, hàng ngày ngoài công việc lái tàu, họ còn phải sửa chữa, bảo dưỡng máy móc. Cầm chiếc khăn cũ lau những vết dầu loang trên mặt của chiếc đồng hồ đo Km/h, ông Sơn cho hay, trên mỗi chuyến tàu, người lái tàu phải biết xử lý tình huống linh hoạt để giúp hành khách về đích an toàn. Ông Sơn chia sẻ, trong 34 năm lái tàu, ông từng chứng kiến có rất nhiều "ca khó" trên tàu nhưng theo ông, khó khăn nhất vẫn là cảm giác bất lực trước những tai nạn không thể tránh. Ông Sơn cho biết, với tốc độ bình quân 70-80km/giờ, khi ông và đồng nghiệp nhìn thấy một chướng ngại vật ở phía trước bằng mắt thường thì rất khó để xử lý. Ông Sơn lý giải, khi bắt đầu hãm phanh thì phải 800m tiếp theo, tàu mới có thể dừng lại hẳn trong khi mắt thường chỉ có thể nhìn rõ từ 1km trở lại. Người lái tàu sinh năm 1966 chia sẻ, trong quá trình lái tàu, ngoài những lúc bị ám ảnh vì những vụ tai nạn nghiệm trọng đó, ông cũng có những lần "thót tim" vì chứng kiến các ca thoát chết hi hữu trong gang tấc. Chia sẻ về điều này, ông Sơn hồ hởi kể về lần cứu sống một đứa trẻ ngủ quên trên đường ray. “Đó là một vụ việc xảy ra vào một buổi chiều mùa hè cách đây 3 năm khi tôi đang di chuyển con tàu băng qua một cánh đồng gần địa phận ga Thanh Hóa. Bất chợt từ phía xa, tôi nhìn thấy môt đứa trẻ 8 tuổi, mặc chiếc áo kẻ sọc đang ngủ trên đường ray. Lúc này tôi chỉ còn cách nhắm mắt, đạp phanh thật mạnh và trông chờ vào điều may mắn. Khi tàu vừa dừng hẳn, tôi lập tức báo cáo với trưởng tàu. Sau đó, tôi cũng yêu cầu tổ tàu xuống đường ray tìm cậu bé”, ông Sơn kể. Chiều hôm đó, cả tổ tàu hoảng hốt theo từng bánh tàu để tìm cậu bé. Tuy nhiên cuộc tìm kiếm diễn ra khá lâu vẫn không có kết quả. Lúc này, người trưởng tàu cho rằng ông Sơn mệt mỏi nên hoa mắt nhìn nhầm. Ông yêu cầu lái tàu viết tường trình và chuẩn bị tiếp tục cuộc hành trình. Khi ông đang trình bày với trưởng tàu thì bất ngờ dưới đầu tàu, cậu bé với khuôn mặt không một vết trầy xước bò ra. Ông Sơn thấy vậy thì mừng rỡ, lao vào ôm cậu bé mà rơi nước mắt. Bố mẹ cậu bé đang gặt lúa dưới ruộng nghe tin đoàn tàu gặp tai nạn thì lao tới. Họ thấy con mình đang được mọi người hỏi han thì rất hoảng loạn. Nhanh như cắt, họ bế cậu bé rời đi. Đêm hôm đó, đoàn tàu tiếp tục cuộc hành trình về tới ga Vinh, Nghệ An. Khi người lái tàu vừa bước vào căn phòng được bố trí để nghỉ ngơi cũng là lúc ông nhận được một cuộc điện thoại bất ngờ từ số máy lạ. |
| All times are GMT. The time now is 11:29. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.