VietBF
Page 50 of 75
« First 40474849 50 51525360 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   School | Kiến thức 2006-2019 (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=273)
-   -   Topic April 30-1975 Stories (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1237063)

florida80 08-20-2019 21:43

Ngoài việc áp thuế 25% đối với khoảng một nửa hàng hóa xuất khẩu của Trung Quốc, Mỹ c̣n hạn chế các loại công nghệ có thể xuất khẩu sang Trung Quốc, t́m cách chặn đứng một số công ty Trung Quốc, như hăng viễn thông khổng lồ Huawei, mua thiết bị của Mỹ. Washington cũng dựng lên rào cản đối với đầu tư của Trung Quốc vào Mỹ. Các cơ quan t́nh báo Mỹ cũng đă tăng cường nỗ lực chống gián điệp Trung Quốc, đặc biệt là tại các trường đại học và viện nghiên cứu. Các quan chức từ FBI và Hội đồng An ninh Quốc gia đă được phái đến các trường đại học hàng đầu để cảnh báo họ cảnh giác với sinh viên Trung Quốc mà họ cho rằng có thể thu thập bí mật công nghệ từ các pḥng thí nghiệm của họ để chuyển đến cho Bắc Kinh.


T́nh cảm bài Trung Quốc đă lan rộng nhanh chóng từ thành viên Cộng ḥa và Dân chủ cho tới lănh đạo các công đoàn. Kênh Fox News cảnh báo rằng những nỗ lực của Trung Quốc để xây dựng sức mạnh quân sự và các ngành công nghiệp tân tiến đe dọa sự lănh đạo toàn cầu của Mỹ và rằng Mỹ nên phản ứng quyết liệt. Chủ nghĩa hoài nghi đă thấm vào gần như mọi khía cạnh trong sự tương tác của Trung Quốc với Mỹ, với các quan chức Mỹ đặt câu hỏi về sự hiện diện của Trung Quốc trên thị trường chứng khoán Mỹ, việc Trung Quốc xây dựng toa xe điện ngầm cho Mỹ và việc Trung Quốc mua các mạng xă hội của họ, theo New York Times.


Đối đầu thay v́ hợp tác?

Tuy nhiên có ít sự đồng thuận về những ǵ mà Mỹ có thể làm. Mỹ đă cố gắng trong nhiều thập kỷ để lôi kéo và thuyết phục Trung Quốc trở thành một xă hội cởi mở hơn, nhưng Đảng Cộng sản đă dần dần thắt chặt sự ḱm kẹp đối với người dân và nền kinh tế Trung Quốc. Các nhà lănh đạo Mỹ hiện phải đối mặt với lựa chọn liệu có nên tiếp tục cách can dự vốn có thể khiến nước Mỹ dễ bị tổn thương trước các mối đe dọa kinh tế và an ninh, hay là từ bỏ can dự với Trung Quốc vốn có thể làm suy yếu cả hai nền kinh tế và một ngày nào đó thậm chí có thể dẫn đến chiến tranh, cũng theo tờ báo này.


Ngày càng có nhiều người ở Washington xem việc tách rời hai nền kinh tế là điều không thể tránh khỏi – trong đó có nhiều thành viên của Ủy ban về Mối nguy Hiện tại. Tại một cuộc họp hồi tháng Tư, ông Stephen Bannon, Thượng nghị sĩ Ted Cruz của Texas, và ông Newt Gingrich, cựu Chủ tịch Hạ viện đă ca ngợi cựu Tổng thống Ronald Reagan - một cựu thành viên của nhóm - và được cả hội trường đứng dậy hoan hô khi họ kêu gọi cảnh giác với Trung Quốc. Họ ca ngợi chiến thắng của ông Reagan trước Liên Xô trong Chiến tranh Lạnh và học thuyết của ông về ‘ḥa b́nh thông qua sức mạnh’, nhưng họ cũng đem lại cảm giác chiến tranh xảy ra là điều không thể tránh khỏi.


Ủy ban này đạt được đỉnh cao về ảnh hưởng dưới chính quyền Ronald Reagan, khi mà hàng chục thành viên trong nhóm nắm những vị trí cao, gồm cả cố vấn an ninh quốc gia và giám đốc CIA. Nhưng khi mối đe dọa của Liên Xô mờ dần th́ hoạt động của nhóm cũng suy yếu. Ủy ban nổi lên trở lại trong một thời gian ngắn, bắt đầu từ năm 2004, để cảnh báo về nguy cơ của chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan với lập luận rằng các thánh đường và người Hồi giáo trên khắp nước Mỹ đang có ‘cuộc thánh chiến thầm lặng’ để ‘Hồi giáo hóa nước Mỹ’ bằng cách lợi dụng nền dân chủ Mỹ.

florida80 08-20-2019 21:44

Ủy ban gần như đă chết hẳn cho đến khi xuất hiện mối quan ngại về Trung Quốc. Giờ đây họ thừa nhận rằng mối đe dọa từ Trung Quốc khác với Liên Xô v́ nền kinh tế Mỹ và Trung Quốc hội nhập hơn nhiều. Tuy nhiên Washington đang ngày càng quay trở lại những công cụ họ dùng trong Chiến tranh Lạnh để xử lư mối đe dọa vừa kể.


Chính quyền đă đưa các công ty công nghệ Trung Quốc vào danh sách cấm làm ăn với các công ty Mỹ. Chính quyền Mỹ cũng tăng cường kiểm tra đầu tư của Trung Quốc, bao gồm cổ phần thiểu số trong các công ty Mỹ. Tháng 6 năm ngoái, Mỹ đă bắt đầu hạn chế thị thực cho sinh viên Trung Quốc sau đại học trong các lĩnh vực nghiên cứu nhạy cảm như tự động hóa và hàng không. Mỹ cũng bắt đầu cấm các học giả Trung Quốc vào Mỹ nếu họ bị nghi ngờ có liên hệ với các cơ quan t́nh báo Trung Quốc.


Làm sụp đổ mối quan hệ?

Cuộc Chiến tranh Lạnh mới không phải một chiều. Trung Quốc đă tăng tường ḍ xét các công ty Mỹ, và nhiều công ty Mỹ và nhân viên của họ ở Trung Quốc giờ sợ bị trả đũa. Chính quyền Trung Quốc đă bỏ tù các nhà ngoại giao, học giả và doanh nhân nước ngoài - khiến một số người phải hủy bỏ hoặc tŕ hoăn các chuyến đi đến Trung Quốc. Bắc Kinh cũng đă nói rơ rằng họ dự định giúp các công ty của họ thống trị các ngành kỹ nghệ trong tương lai, từ trí tuệ nhân tạo, siêu máy tính cho đến thiết bị hàng không vũ trụ. Các chính sách của họ là t́m cách thay thế nhập khẩu các sản phẩm công nghệ cao bằng hàng hóa do Trung Quốc tự sản xuất, gây áp lực cho các công ty đa quốc gia dời ra khỏi Mỹ và dẫn đến người Mỹ mất việc làm.


Mối quan hệ song phương xấu đi đă làm ảnh hưởng tiêu cực đến đầu tư của Trung Quốc vào Hoa Kỳ, cùng với lượng sinh viên và du khách Trung Quốc. Đầu tư của Trung Quốc vào bất động sản Mỹ đă bắt đầu giảm. Các công ty đang ngày càng đa dạng hóa thêm thị trường ngoài Trung Quốc.


Những người cổ súy cho rằng điều này là cần thiết để ‘bảo vệ nước Mỹ’. Nhưng ngày càng có lo ngại rằng nó đang nuôi dưỡng ‘nỗi sợ đỏ’ mới, thúc đẩy sự phân biệt đối xử với sinh viên, các nhà khoa học và các công ty có mối quan hệ với Trung Quốc và có nguy cơ làm sụp đổ mối quan hệ gắn kết chặt chẽ giữa hai nền kinh tế lớn nhất thế giới, theo New York Times.

“Tôi lo rằng một số người sẽ nói, bởi v́ nỗi sợ này, bất kỳ chính sách nào cũng có thể biện hộ được,” ông Scott Kennedy, một chuyên gia về Trung Quốc tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (CSIS) của Mỹ, được New York Times dẫn lời.


Bà Susan Shirk, chủ tịch của Trung tâm Trung Quốc Thế kỷ 21 tại Đại học California ở San Diego, cho biết Mỹ có nguy cơ bị dính vào ‘một phiên bản của Nỗi sợ Đỏ mang tính bài Trung Quốc’ và do đó đang đẩy những nhân tài năng Trung Quốc ra đi và có thể phá vỡ chút thiện chí nhỏ bé c̣n lại giữa hai nước.

“Chúng ta từng phạm sai lầm này trước đây trong thời Chiến tranh Lạnh,” bà Shirk nói với New York Times. “Và tôi không nghĩ rằng chúng ta nên phạm sai lầm đó một lần nữa

florida80 08-20-2019 21:44

Người dân Trung Quốc ở Mỹ và người Mỹ gốc Hoa cho biết họ đang bị ảnh hưởng. Một số nghi ngờ rằng họ không được xem xét cất nhắc hay được nhận hỗ trợ. Những người cổ súy phát triển quan hệ với Trung Quốc được xem là ‘thành phần thỏa hiệp’ hay thậm chí bị chụp mũ là ‘phản quốc’.

“Người Mỹ gốc Hoa cảm thấy bị nhắm mục tiêu,” ông Charlie Woo, giám đốc điều hành của Megatoys và là thành viên của Ủy ban 100, tổ chức quy tụ những người Mỹ gốc Hoa nổi bật, nói với New York Times. “Điều này thật sự gây tổn thương.”


Chính quyền Trump và Ủy ban về Mối nguy Hiện tại đă cẩn thận nói rằng mục tiêu của họ là chính phủ Trung Quốc và Đảng Cộng sản, chứ không phải người dân Trung Quốc. Nhưng rất khó để phân biệt.


Ông Toby Smith, phó chủ tịch chính sách của Hiệp hội các Đại học Mỹ, nói rằng các trường đại học Mỹ đang nỗ lực để cảnh giác với các mối đe dọa gián điệp, nhưng họ lớn mạnh nhờ vào sự cởi mở và tiếp cận với tài năng và khoa học từ khắp nơi trên thế giới - kể cả từ Trung Quốc.

“T́nh h́nh với Trung Quốc khác với Chiến tranh Lạnh,” ông nói. “Các mối lo về Liên Xô chủ yếu là quân sự. Bây giờ nó là mối lo về cạnh tranh kinh tế.”


‘Bài Hoa là đáng ngại’

Trao đổi với VOA, bà Ông Thụy Như Ngọc, tiến sỹ ngành chính trị học và hiện là chủ bút tờ báo Việt Tide ở California, nêu lên quan ngại về t́nh trạng kỳ thị của người da trắng ở Mỹ đối với các sắc dân gốc Á nếu chính sách đối ngoại của Mỹ được diễn dịch theo chiều hướng cứng rắn của Trung Quốc.


Bà nhắc đến trường hợp người gốc Nhật ở Mỹ bị xem là ‘thành phần phản bội’ trong Đệ nhị Thế chiến khi Mỹ đang chiến đấu với Nhật đến nỗi họ bị lùa vào các trại tập trung và bà cho rằng ‘đây là vết nhơ trong lịch sử của Mỹ’.

“Điều đáng ngại là chính trị quốc nội Mỹ trong lịch sử luôn có các chính sách đối ngoại biến ḷng dân thành chia rẽ, gây thù địch giữa các sắc tộc. Điều này sẽ ảnh hưởng đến đời sống người dân, trong đó có người Việt vốn cũng là sắc dân thiểu số,” bà nói.


Theo tiến sỹ Ngọc, sự kỳ thị đối với người Hoa ở Mỹ hiện nay mặc dù chưa đến mức như đối với người Nhật khi trước, nhưng ‘lịch sử vẫn có thể đang lặp lại dưới h́nh thức khác’. Tuy nhiên, bà nói do ‘Trung Quốc có nhiều thủ đoạn’ nên ‘phải cân bằng giữa tự do cá nhân và an ninh quốc gia’.


Bà không cho rằng nước Mỹ nên chọn cách đối đầu và chấm dứt sự can dự với Trung Quốc v́ ‘toàn cầu hóa đă làm cho vốn tư bản luân lưu chằng chịt giữa các nước nên khó có nước nào, dù là hùng mạnh như Mỹ, có thể đóng cửa hoàn toàn với thế giới bên ngoài’.

Về mối đe dọa của Trung Quốc với Mỹ, bà Ngọc nói xét cả về kinh tế và quân sự th́ Trung Quốc ‘chưa phải là đối thủ của Mỹ’ nhưng là ‘quốc gia đang lớn mạnh và sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để vươn lên, ôm mộng bá quyền’.


Ông Đỗ Hồng Anh, cựu chủ tịch cộng đồng người Việt khu vực Virginia, Maryland và Washington DC, nói với VOA rằng Trung Quốc ‘không phải là mối đe dọa lớn của Mỹ’ v́ ‘trên cán cân kinh tế và quân sự, Mỹ vẫn có ưu thế với Trung Quốc’.

florida80 08-20-2019 21:45

Người dân Trung Quốc ở Mỹ và người Mỹ gốc Hoa cho biết họ đang bị ảnh hưởng. Một số nghi ngờ rằng họ không được xem xét cất nhắc hay được nhận hỗ trợ. Những người cổ súy phát triển quan hệ với Trung Quốc được xem là ‘thành phần thỏa hiệp’ hay thậm chí bị chụp mũ là ‘phản quốc’.

“Người Mỹ gốc Hoa cảm thấy bị nhắm mục tiêu,” ông Charlie Woo, giám đốc điều hành của Megatoys và là thành viên của Ủy ban 100, tổ chức quy tụ những người Mỹ gốc Hoa nổi bật, nói với New York Times. “Điều này thật sự gây tổn thương.”


Chính quyền Trump và Ủy ban về Mối nguy Hiện tại đă cẩn thận nói rằng mục tiêu của họ là chính phủ Trung Quốc và Đảng Cộng sản, chứ không phải người dân Trung Quốc. Nhưng rất khó để phân biệt.


Ông Toby Smith, phó chủ tịch chính sách của Hiệp hội các Đại học Mỹ, nói rằng các trường đại học Mỹ đang nỗ lực để cảnh giác với các mối đe dọa gián điệp, nhưng họ lớn mạnh nhờ vào sự cởi mở và tiếp cận với tài năng và khoa học từ khắp nơi trên thế giới - kể cả từ Trung Quốc.

“T́nh h́nh với Trung Quốc khác với Chiến tranh Lạnh,” ông nói. “Các mối lo về Liên Xô chủ yếu là quân sự. Bây giờ nó là mối lo về cạnh tranh kinh tế.”


‘Bài Hoa là đáng ngại’

Trao đổi với VOA, bà Ông Thụy Như Ngọc, tiến sỹ ngành chính trị học và hiện là chủ bút tờ báo Việt Tide ở California, nêu lên quan ngại về t́nh trạng kỳ thị của người da trắng ở Mỹ đối với các sắc dân gốc Á nếu chính sách đối ngoại của Mỹ được diễn dịch theo chiều hướng cứng rắn của Trung Quốc.


Bà nhắc đến trường hợp người gốc Nhật ở Mỹ bị xem là ‘thành phần phản bội’ trong Đệ nhị Thế chiến khi Mỹ đang chiến đấu với Nhật đến nỗi họ bị lùa vào các trại tập trung và bà cho rằng ‘đây là vết nhơ trong lịch sử của Mỹ’.

“Điều đáng ngại là chính trị quốc nội Mỹ trong lịch sử luôn có các chính sách đối ngoại biến ḷng dân thành chia rẽ, gây thù địch giữa các sắc tộc. Điều này sẽ ảnh hưởng đến đời sống người dân, trong đó có người Việt vốn cũng là sắc dân thiểu số,” bà nói.


Theo tiến sỹ Ngọc, sự kỳ thị đối với người Hoa ở Mỹ hiện nay mặc dù chưa đến mức như đối với người Nhật khi trước, nhưng ‘lịch sử vẫn có thể đang lặp lại dưới h́nh thức khác’. Tuy nhiên, bà nói do ‘Trung Quốc có nhiều thủ đoạn’ nên ‘phải cân bằng giữa tự do cá nhân và an ninh quốc gia’.


Bà không cho rằng nước Mỹ nên chọn cách đối đầu và chấm dứt sự can dự với Trung Quốc v́ ‘toàn cầu hóa đă làm cho vốn tư bản luân lưu chằng chịt giữa các nước nên khó có nước nào, dù là hùng mạnh như Mỹ, có thể đóng cửa hoàn toàn với thế giới bên ngoài’.

Về mối đe dọa của Trung Quốc với Mỹ, bà Ngọc nói xét cả về kinh tế và quân sự th́ Trung Quốc ‘chưa phải là đối thủ của Mỹ’ nhưng là ‘quốc gia đang lớn mạnh và sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để vươn lên, ôm mộng bá quyền’.


Ông Đỗ Hồng Anh, cựu chủ tịch cộng đồng người Việt khu vực Virginia, Maryland và Washington DC, nói với VOA rằng Trung Quốc ‘không phải là mối đe dọa lớn của Mỹ’ v́ ‘trên cán cân kinh tế và quân sự, Mỹ vẫn có ưu thế với Trung Quốc’.

florida80 08-20-2019 21:47

Cần Thăm Nom và Săn Sóc Nhau Lúc C̣n Sống - Khải Chính Phạm Kim Thư









Trong văn chương Việt, bài thơ “Khóc Bạn” của Nguyễn Khuyến đă lột được sự ân cần và quí mến bạn hết ḷng trong khi bạn c̣n sống. Nguyễn Khuyến khóc Dương Khuê với tất cả tâm hồn và bằng tận cùng của sự mến thương luyến tiếc:

“Rượu ngon không có bạn hiền,


Không mua không phải không tiền không mua.”


Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,


Viết đưa ai, ai biết mà đưa.


Giường kia treo những hững hờ.


Đàn kia gảy những ngẩn ngơ tiếng đàn.”


Khóc như thế mới là khóc, thương như thế mới là thương! Khi sống chúng ta đối đăi với nhau chân t́nh và để ư săn sóc nhau hết ḷng th́ khi bạn chết, việc khóc than, viếng đám ma, chia buồn, và an ủi của chúng ta đối gia đ́nh của bạn ḿnh mới có ư nghĩa.






1. Sự Đời


Ngày nay, ở hải ngoại này, có một số người v́ bận rộn với danh quyền lợi, họ đă để cho t́nh cảm gia đ́nh và nghĩa bằng hữu bị nguội lạnh phai mờ. Khi cha mẹ, anh em, và bạn bè c̣n sống, họ chẳng chăm nom thăm hỏi nhau mà c̣n lấy cớ này lư nọ để bào chữa, chẳng hạn như:


“Bố tôi ghét tôi, mẹ tôi thiếu bổn phận, anh tôi hư hỏng, em tôi không nghe lời, bạn tôi ở xa quá, tôi bận rộn mà lại ở xa họ quá, v..v.. nên tôi không đến thăm họ được!”





Có những trường hợp khi cha mẹ già yếu, con cái đă t́m cách đưa các cụ vào viện dưỡng lăo. Đây cũng là việc thông thường ở Bắc Mỹ này. Tuy nhiên, trừ trường hợp giữ các cụ ở nhà sẽ gây ra nguy hiểm đến tính mạng cho các cụ, cho gia đ́nh, và cho hàng xóm th́ không kể, nếu các cụ vẫn tỉnh táo hay người nhà c̣n có thể trông nom săn sóc được mà đưa các cụ vào sống trong “Nursing Home” th́ thật tội nghiệp cho các cụ.





Đă có những trường hợp cha mẹ v́ già yếu và bệnh hoạn phải nằm trong nhà thương, con cái cả tuần mới tới thăm được một đôi lần. Các cụ nằm “chết khô” không có người con nào ngó tới. Thế mà khi cha mẹ qua đời, con cái tổ chức đám ma thật to, kẻ phúng người điếu nhộn nhịp, khóc than kể lể hết lời, mua loại ḥm (quan tài / săng) cho thật sang, xây mộ cho lớn, đắp bia cho đẹp, và làm lễ cầu siêu cho linh đ́nh tốn đến cả mấy chục ngàn đô-la. Có phải đây là cách để gột rửa sự tệ bạc của ḿnh đối với cha mẹ lúc c̣n sinh tiền và che mắt thế gian không?





Có trường hợp, người đă chết được cả tháng trời mới thấy bản tin phân ưu của bạn bè ở cùng một địa phương xuất hiện trên mặt một tuần báo. Sự gần gũi lui tới thăm nhau có thắm thiết lúc c̣n sống không? Bản tin phân ưu này có giá trị ǵ ngoài sự mua danh lấy tiếng?

florida80 08-20-2019 21:53

Có người khi c̣n sống bị ngay cả bạn thân của họ chê là kẻ có thủ đoạn, thế mà khi chết, họ cũng được bè bạn đăng lời phân ưu. V́ “nghĩa tử là nghĩa tận,” người ta thường tha thứ và rộng lượng với người chết nên cố nhờ đăng vài lời phân ưu để được tiếng là cao thượng. Đôi khi người ta đăng lời phân ưu là để đạt một mục đích khác nữa. Thật là một tṛ hề và giả đạo đức!





Có người khó tính và chán chường cho sự giả dối của loại người nói ở trên đă thốt ra một câu thật chí lư giống như lời Chúa Jesus đă viết trên cát trong truyện “Ném Đá,” “Bọn Giả Dối!”





Ở Bắc Mỹ này, t́nh gia đ́nh và bè bạn không được thắm thiết như ở Á Đông ta nên người ta đă tự lo cho cái chết của họ một cách thật đầy đủ, chẳng hạn như mua bảo hiểm nhân thọ (Life Insurance) để khi chết gia đ́nh có tiền sinh sống và trang trải ma chay, nào đóng tiền trước cho nhà quàn (Funeral Home) để họ lo đám ma của ḿnh (Prepaid Funeral Cost) mà khỏi cần nhờ đến ai. Thật là tiện lợi hết chỗ nói.





Khi sống, người Bắc Mỹ đă được hưởng mọi thứ tự do thật xứng đáng với nhân phẩm con người. Khi chết họ cũng thoải mái v́ không phải lo cảnh “xẩy đàn tan nghé” hay làm phiền lụy ai.


Ngoài ra, v́ người dân Bắc Mỹ có đóng thuế và đóng tiền hưu nên chính phủ có trách nhiệm lo đám ma cho người dân. Chính v́ thế, những người dân nghèo đă có cơ quan xă hội (Social Services) ở địa phương lo đầy đủ cả lúc sống cũng như khi chết. Khi nhà có người nằm xuống, nếu thân nhân nộp đơn xin tiền trợ cấp để lo đám tang th́ cơ quan xă hội sẽ cấp cho họ một khoản tiền đủ để chi dụng trong việc này.





Đối với những người có đi làm và có đóng tiền hưu th́ khi chết họ được hưởng tiền tử tuất, tối đa khoảng 3 ngàn đồng tùy theo số năm đi làm và số tiền đóng cho quỹ hưu trí. Tiền tử tuất này do cơ quan “National Health & Welfare, Income Security Programs” cấp nếu thân nhân hay người đại diện nhà quàn đứng tên xin.





Ở Bắc Mỹ này không ai phải bó chiếu đem chôn một cách âm thầm như người dân sống dưới chế độ Cộng Sản tại Việt Nam. Mặc dầu người dân được bọn Cộng Sản tôn vinh là “nhân dân làm chủ,” nhưng trong thực tế, người dân bị bọn Việt Cộng đối xử rất tệ, thậm chí không bằng con vật ở Bắc Mỹ này.






2. Tại Sao Người Ta Phải Tổ Chức Đám Ma Cho Linh Đ́nh?


Có đám ma được gọi là “Quốc tang” do triều đ́nh hay chính phủ đứng ra lo. Lá cờ quốc gia được phủ lên quan tài trong khi đưa đám. Đây là nghi lễ chôn cất của chính phủ dành cho những người chết có công đánh trận hay tử nạn trong khi phục vụ quốc gia. Ngoài ra, lá cờ của quốc gia c̣n được kéo lên nửa chừng cột cờ ở khắp nơi trong nước, gọi là cờ rũ hay cờ tang. Đây là biểu hiệu để tang người quá cố đă có công đối với dân tộc.





Có đám ma làm theo nghi lễ tôn giáo hay phong tục cổ truyền để tôn vinh người chết về công lao của họ đối với đạo pháp và dân tộc.


Có đám ma được tổ chức linh đ́nh và trọng thể do dân chúng và các đoàn thể đứng ra tổ chức để tỏ ḷng nhớ ơn người chết đă v́ họ mà hy sinh, và luôn thể để biểu dương thế lực phản đối nhà cầm quyền đương thời đă gây ra cái chết này

florida80 08-20-2019 21:54

Có những đám ma rất linh đ́nh do thân nhân, bằng hữu, và những người mến mộ tổ chức dành cho nhà báo, kịch sĩ, ca sĩ, nhà thơ, nhà văn, họa sĩ, cầu thủ, vơ sĩ, và nhà giáo, v..v.. Trong đám ma này người ta đọc điếu văn (bài văn đọc trong đám tang để tỏ ḷng nhớ ơn và thương tiếc người quá cố) phát biểu những kỷ niệm đă có với người chết, và nói lên những công đức của người quá cố trong lúc c̣n sinh tiền, v..v.. Sau đám ma, người ta c̣n tổ chức các buổi cầu nguyện và các buổi tưởng niệm để vinh danh công đức người quá cố cho mọi người lấy đó làm gương.





Có những đám ma của loại người giầu có để khoe của, khoe danh, khoe sang v́ quen biết các ông to bà lớn, và để dễ dàng cho con cháu sinh sống và làm ăn sau này.






3. Tại Sao Người Ta Hay Tỏ Ra Quan Tâm và Ân Cần Đối Với Một Người Khi Họ Sắp Chết và Sau Khi Họ Chết Hơn Lúc C̣n Sống.


Thường th́ vào dịp Tết, lúc năm cùng tháng tận, người ta hay rộng lượng với nhau. Họ bỏ đi các dị biệt cùng các xích mích đă có để cùng nhau tổ chức Tết để đón mừng xuân và hy vọng một tương lai tốt đẹp hơn trong năm mới. Cũng trong chiều hướng này, khi biết tin thân nhân và bạn bè hấp hối hay đă qua đời mà trước đó có khi cả hằng năm chẳng bao giờ họ liên lạc với nhau, người ta nghĩ rằng lúc này họ nên bỏ ra chút th́ giờ để đến thăm người hấp hối, nh́n mặt người chết một lần chót, hay gửi đăng đôi lời chia buồn trên báo chí để chuộc lại thái độ lạnh nhạt trước kia. Đây là một cử chỉ đẹp, biết ăn năn hối cải, và độ lượng nhưng ư nghĩa chẳng có bao nhiêu v́ lúc sống đă chẳng ra ǵ th́ c̣n kể chi khi đă chết.





Có trường hợp người ta đi phúng điếu là để trả nợ v́ trước đây người mà nay qua đời hay bà con của người này đă đi phúng điếu thân nhân của họ. Trong một số trường hợp khác, có những người cùng làm chung một sở hay ở cùng một nơi với nhau; khi ở cơ quan hay hàng xóm có người qua đời, bạn bè và người hàng xóm rủ họ đi phúng điếu th́ họ đi, chứ chưa chắc họ thực sự muốn đi. Danh sách những người đăng trong mục tin phân ưu cũng vậy; có nhiều trường hợp, bạn bè hay ṭa soạn tưởng ḿnh chơi thân với người quá cố nên họ tự động thêm tên ḿnh vào.





Một số người đă đối đăi tệ hại với bạn bè, họ tưởng rằng nói vài lời an ủi với người hấp hối coi như chuộc lại cả một thời gian dài không một lần thăm viếng hỏi han. Họ đến phúng điếu và chia buồn với tang quyến chỉ là tỏ thiện chí làm lành và gột rửa sự lạnh nhạt hay hiềm khích với gia đ́nh người quá cố trước đây. Đây cũng là một việc tốt nhưng chưa đủ.

florida80 08-20-2019 21:55

Có nhiều trường hợp, con cái tệ bạc với cha mẹ và đối với cha mẹ không ra ǵ, nhưng khi cha mẹ sắp qua đời, họ quây quần bên giường bệnh lúc cha mẹ hấp hối để tỏ ra ḿnh lo lắng và thương tiếc cha mẹ một cách tự nhiên phát sinh tự đáy ḷng. Ngoài ra, họ c̣n quây quần bên giường bệnh lúc cha mẹ hấp hối với mục đích để xem cha mẹ có dặn ḍ (trối) cho ḿnh tiền của ǵ không.





Những người con có hiếu thường tổ chức đám ma cho cha mẹ rất linh đ́nh cốt để tỏ ḷng hiếu kính một cách chân t́nh. Nhưng cũng có trường hợp, các con làm đám tang cho cha mẹ một cách linh đ́nh để gột rửa sự bạc bẽo của họ đối với cha mẹ trước đây.





Đối với những người đến phúng điếu, có nhiều trường hợp người ta đến phúng điếu chia buồn với tấm ḷng thành. Thái độ của họ nói lên tấm ḷng sẵn sàng giúp đỡ cho tang gia bất cứ lúc nào và bất cứ cái ǵ khi cần đến. Đời vẫn có những người tốt thực sự và vô vị lợi. Có người đến phúng điếu v́ họ đă từng ngưỡng mộ và tôn kính người quá cố mà không có dịp nào được gặp tận mặt hay nói trực tiếp được một lời trong lúc người ấy c̣n sống. Có trường hợp, người ta thân nhau nhưng lười liên lạc nên khi nghe tin nhau bị bệnh hay qua đời họ đă cố gắng đến an ủi hay chia buồn.





Một số người thân nhau, họ không để ư đến nhau khi c̣n sống và cho đây là sự b́nh thường. Trường hợp này cũng giống như người có tự do sẵn rồi th́ không thấy tự do là quan trọng. Đến khi mất tự do, họ mới thấy tự do là quí. Đối với mười ngón tay của ta, khi b́nh thường ta không thấy ngón nào là ngón quan trọng. Nếu v́ lư do ǵ mà bị cụt đi một ngón, ta mới thấy thiếu thốn và bất tiện như thế nào. Chính v́ lư do này người ta mới ân cần thăm nhau khi bị bệnh, hay thương tiếc nhau vô cùng khi đă mất nhau.





Nói chung, đám ma có linh đ́nh hay không, lễ cầu siêu có lớn hay không, và phần mộ có to và đẹp đẽ hay không, tất cả đều dành cho người sống và đều làm rạng rỡ cho người c̣n sống. Chết là hết. Sau này có mâm cao cỗ đầy hay không cũng chỉ là dành cho người sống. Việc đối đăi với nhau khi c̣n sống mới là quan trong. Cần đùm bọc thương yêu và săn sóc nhau lúc sống chứ đừng để đến khi thân nhân hay bằng hữu chết mới tỏ ḷng thương tiếc.


Nhiều người tin rằng cần tụng niệm Phật A Di Đà để cầu xin văng sanh (qua kiếp trần gian) về cơi Tây Phương Cực Lạc. Thật ra Cơi Tây Phương Cực Lạc đă ở tại trong ḷng ḿnh. Không có đất Phật ở đâu bên ngoài. Lục Tổ Huệ Năng đă dạy:


“Kẻ mê muội th́ niệm Phật cầu văng sanh về cơi bên kia, người tỉnh ngộ chỉ làm cho tâm ḿnh được thanh tịnh. Người phàm phu không hiểu rơ tánh Phật của ḿnh, chẳng biết rằng Tịnh Thổ hay Tịnh Độ, tức là đất Phật, đă có sẵn nơi tâm ḿnh và ngay tại nơi ḿnh đang ở, nên cứ lo cầu Đông nguyện Tây. C̣n người đă giác ngộ rồi th́ biết rằng đâu đâu cũng là Tịnh Thổ, tức là chỗ nào cũng có Phật ở đó cả. Con người khi c̣n sống nên giữ tâm ḿnh cho thanh tịnh để biết bổn tâm nhận rơ bổn tánh th́ sẽ giác ngộ thành Phật, chẳng cần phải cầu văng sanh làm ǵ v́ ḷng ta là đất của Phật rồi.


Hăy trân trọng thời gian được sống gần nhau, hăy tu tâm dưỡng tánh khi ḿnh c̣n sống chứ đừng cầu văng sanh về cơi Tây Phương Cực Lạc.”






4. Quan Niệm Của Một Số Người Về Việc Ma Chay


Chính v́ thấy sự phiền hà khi thân nhân phải tổ chức đám ma mà rất nhiều người khi sắp chết họ đă trối lại là không nên làm đám ma linh đ́nh, miễn phúng điếu, miễn thăm viếng. Họ không muốn làm phiền ai và chỉ yêu cầu thân nhân làm đám ma thật đơn giản mà thôi.





Một số người th́ chú trọng vào việc ăn ở tốt với nhau lúc c̣n sống, sẵn sàng giúp đỡ nhau, và sẵn sàng lo sống chết cho nhau trong mọi hoàn cảnh. Sống sao cho t́nh nghĩa vẹn toàn để khi không c̣n có nhau nữa, họ không có ǵ phải hối tiếc. Đám ma lớn nhỏ không thành vấn đề nữa. Phúng điếu hay không cũng vậy. Họ không v́ người đă chết mà làm phiền hà người khác hay để cho người ta kiếm ăn trên xác chết của ḿnh. Một số người khác tự lo trước cho cái chết của ḿnh để khi nằm xuống họ không làm phiền người nhà.





Có những người, v́ lợi ích chung của nhân loại, họ đă kư giấy hiến thân xác ḿnh sau khi chết cho các cơ quan nghiên cứu để làm phương tiện cho sinh viên trường thuốc học hỏi. Ma chay trong trường hợp này không thành vấn đề nữa. Không c̣n phải sợ cảnh “ma chê cưới trách.” Đây là một hành động thật là cao thượng và vị tha. Thật đáng được thán phục! Có những người thực tế hơn đă làm điếu văn cho cha mẹ, vợ chồng, hay bạn bè ngay khi những người này c̣n sống (Sinh Điếu). Làm “Sinh Điếu” kiểu này thật là có ư nghĩa v́ khi c̣n sống mà được nghe thân nhân hay bằng hữu khóc ḿnh, ta mới thấy cảm động và thú vị vô cùng. Có những nhà thơ đă làm điếu văn khóc vợ lúc vợ c̣n đang chung sống với ḿnh. Sau khi nghe bài sinh điếu, có bà đă khóc mùi mẫn v́ sung sướng. Thật là cảm động một cách chân thành đầy ư nghĩa và tuyệt vời.

florida80 08-20-2019 21:56

5. Kết Luận


Nếu khi chúng ta c̣n sống mà không thăm nom và săn sóc nhau th́ những hành động làm ma chay (lễ tống táng người chết) cho linh đ́nh, phúng điếu, và phân ưu dành cho nhau khi có người qua đời, tuy có cần thiết, nhưng vẫn mang tính cách lừa dối người và lừa dối chính bản thân ta, nó không có một chút ư nghĩa nào cả.





Hăy thăm nom, săn sóc, và giúp đỡ nhau lúc c̣n sống mới thật là có ư nghĩa và hữu ích. Có như thế th́ việc làm ma chay, phúng điếu, và phân ưu mới có ư nghĩa. Chết là hết. Ta nên nhớ rằng tất cả những ǵ người sống làm cho thân nhân hay bạn bè đă qua đời chỉ v́ những người c̣n sống và giúp cho những người sống yên ḷng mà thôi.





Tuy nhiên, ta vẫn phải làm đám tang cho người qua đời, nhưng chỉ nên làm giản tiện và làm những ǵ cần thiết mà thôi.

florida80 08-20-2019 21:57

30 Câu Kinh Phật










1. Sở dĩ người ta đau khổ chính v́ măi đeo đuổi những thứ sai lầm.




2. Nếu bạn không muốn rước phiền năo vào ḿnh, th́ người khác cũng không cách nào gây phiền năo cho bạn.




3. Bạn hăy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho ḿnh.




4. Bạn phải luôn mở ḷng khoan dung lượng thứ cho chúng sinh, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đă làm tổn thương bạn. Bạn phải buông bỏ mới có được niềm vui đích thực.




5. Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, bạn hăy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.




6. Sự cố chấp của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.




7. Bạn có thể có t́nh yêu nhưng đừng nên dính mắc, v́ chia ly là lẽ tất nhiên.




8. Thế giới vốn không thuộc về bạn, v́ thế bạn không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.




9. Khi nào bạn thật sự buông xuống th́ lúc ấy bạn sẽ hết phiền năo.




10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.




11. Chỉ khi nhận thức được ḿnh, hàng phục chính ḿnh, sửa đổi ḿnh, mới có thể thay đổi người khác.




12. Bất măn với người khác là chuốc khổ cho chính ḿnh.




13. Nếu tự đáy ḷng không thể tha thứ cho kẻ khác, th́ ḷng bạn sẽ không bao giờ được thanh thản.




14. Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nh́n của ḿnh th́ sẽ không bao giờ nghe được tiếng ḷng người khác.




15. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời

florida80 08-20-2019 21:58

16. Không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa bạn là ai? Giả sử bạn bị chó điên cắn bạn, chẳng lẽ bạn cũng phải chạy đến cắn lại?




17. Đừng bao giờ lăng phí một giây phút nào để nghĩ hay nhớ đến người bạn không hề yêu thích.

18. Khi bạn thành thật với chính ḿnh, thế giới sẽ không ai lừa dối bạn.




19. Chân lư của nhân sinh chỉ là giấu trong cái b́nh thường đơn điệu.




20. Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện ǵ, th́ chẳng khác ǵ kẻ phạm tội ăn trộm.




21. Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính ḿnh.




22. Phải đối diện với hiện thực, mới vượt qua được hiện thực.




23. Người không biết yêu ḿnh th́ không thể yêu được người khác.




24. Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi ḿnh, chúng ta đang đeo đuổi cái ǵ? Chúng ta sống v́ cái ǵ?




25. Cảm ơn thượng đế với những ǵ tôi đă có, cảm ơn thượng đế những ǵ tôi không có.




26. Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ th́ đó mới là từ bi.




27. Nhân quả không nợ chúng ta thứ ǵ, cho nên xin đừng oán trách nó.




28. Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối ḿnh, dối người, và bị người dối.




29. Bạn hi vọng nắm được sự vĩnh hằng th́ bạn cần phải khống chế hiện tại.




30. Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn th́ rất khó cảm thông cho người khác. Bạn muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, th́ trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.





Sưu tầm

florida80 08-20-2019 21:59

Thinh Lặng







Một lần nọ, có một người nông dân bị mất một chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó không phải là một cái đồng hồ thông thường bởi nó c̣n có giá trị về mặt t́nh cảm đối với ông.




Sau một thời gian dài t́m kiếm vô vọng, người nông dân phải nhờ sự trợ giúp của những đứa trẻ đang chơi bên ngoài. Ông hứa, nếu ai t́m được chiếc đồng hồ bị mất sẽ được thưởng.

Nghe thấy vậy, đám trẻ con nhanh chân chạy xung quanh kho thóc t́m kiếm. Chúng đi khắp nơi, lục t́m ở mọi chỗ, từ nơi chứa thóc đến tận cả chỗ cho gia súc ăn, nhưng vẫn không thấy. Chỉ đến khi ông đề nghị bọn trẻ dừng việc t́m kiếm th́ có bé trai chạy tới và yêu cầu ông cho nó một cơ hội nữa.

Người nông dân nh́n đứa bé và nghĩ: "Tại sao lại không chứ? Sau tất cả th́ cậu bé này có vẻ khá chân thành". Ông dẫn cậu bé trở lại trong kho. Một lúc sau, cậu đă chạy ra và trên tay là chiếc đồng hồ của ông. Người nông dân rất hạnh phúc và ngạc nhiên, ông hỏi cậu bé: "Làm cách nào mà cháu có được nó, sau khi tất cả các bạn khác đă từ bỏ?".

Cậu bé đáp: "Cháu không làm ǵ cả và chỉ ngồi im một chỗ để lắng nghe. Trong im lặng, cháu thấy tiếng kim đồng hồ chạy và theo đó cháu t́m ra nó".


Sự tĩnh lặng trong tâm hồn có thể sẽ tốt hơn so với một trí năo luôn hoạt động. Hăy để cho tâm trí của bạn những phút giây nghỉ ngơi, thư giăn hàng ngày. Và hăy xem, sự hiệu quả mà nó đem lại khi giúp bạn xây dựng cuộc sống hằng mong đợi của ḿnh.




Sưu tầm

florida80 08-20-2019 22:00

Cuộc Đời Là Một Cuộc T́m Kiếm Bất Tận










Cuộc đời con người là 1 chuỗi những ngày dài t́m kiếm…


Ngày c̣n bé, ta đi t́m kiếm câu trả lời ngây ngô cho những thứ kỳ lạ xung quanh mà ta thấy, cảm nhận.


Lớn hơn 1 chút ta t́m kiếm câu trả lời cho những phép toán, những câu đố, ta đă đi học.


- Vào cấp 1, ta đi t́m kiếm 1 lũ bạn luôn cùng ta tắm biển, đi chơi, quậy phá suốt những ngày hè.


- Bước chân vào cấp 2, ta lại đi t́m 1 người bạn thân, 1 người lắng nghe ta, chia sẻ về những đổi thay dậy th́ đầu tiên, những cơn say nắng, những t́nh cảm bất chợt.


- Lên đến cấp 3, ta bước chân vào 1 cuộc đua, để t́m kiếm lối đi tương lai, để t́m kiếm ước mơ của riêng ta. Áp lực, căng thẳng khiến một vài người trong chúng ta t́m 1 hướng giải quyết tiêu cực mà chẳng biết rằng vẫn c̣n nhiều lựa chọn.


- Đại học, cao đẳng, trung cấp, đi làm, kinh doanh…ta đi t́m câu trả lời cho sự lựa chọn của riêng ta. Ta bắt đầu t́m kiếm chữ tín, chữ t́nh, và cả chữ nghĩa.


Ta đi t́m một nửa của ḿnh, ta đi t́m cái gọi là hạnh phúc, ta t́m kiếm sự chân thành giữa những con người giả dối.


Bất giác ta thèm cái cảm giác của thời c̣n bé. Ta lại đi t́m những kư ức thơ bé qua những bức ảnh, qua những câu chuyện từ gia đ́nh, ta bật cười v́ sự ngây thơ lúc c̣n bé và thở dài khi nh́n lại ta.


- Ra trường, ta lăn lộn, bương chải, ta t́m kiếm tiền tài, danh vọng, ta t́m chỗ đứng cho riêng ta. T́m kiếm sự thành đạt giữa ḍng đời xô đẩy. Ta vội vă, ta t́m kiếm thời gian. Ta ko c̣n cho phép chính bản thân rảnh rỗi để chém gió. Ngồi cafe chuyện tṛ với bạn bè. Ta cáu gắt với người thân, ta bận rộn, ta tất bật. Hoài băo và ước mơ cứ cháy rực trong ta, dù ta biết rằng có biết bao người gục ngă trước khi chạm đến đích, trước khi họ t́m ra câu trả lời cho những nỗ lực của bản thân. Có thể ta cũng giống như họ. Từ bỏ cuộc đua trước khi đến đích.


Rồi ta t́m thấy t́nh yêu của ḿnh. Ta trân trọng, ta quan tâm, ta nghĩ và mơ một giấc mơ hạnh phúc. Nhưng có phải ai cũng may mắn đến vậy. Vẫn có những đổ vỡ, những t́nh cảm mù quáng, những t́nh yêu dại khờ. Ta ngu ngốc, ta cuồng si, ta đi t́m những kư ức xưa để tự làm ta đau. Có người mang theo nỗi đau suốt cuộc đời, có người chấp nhận và xếp nó vào 1 ngăn gọi là kỷ niệm để bước tiếp, có người biến ḿnh thành 1 con người khác. Ta vội vàng kết luận khi bắt gặp 1 chàng trai lăng tử …hay 1 cô gái lạnh lùng rằng họ là những con người tàn nhẫn và vô tâm. Mà ta đâu có biết trái tim họ đang tổn thương lắm đấy!

florida80 08-20-2019 22:01

Ta chọn lựa giữa Tương Lai hay Quá Khứ. Ta bước những bước đi đầy mạnh mẽ vào ban ngày và lê từng bước khó nhọc vào ban đêm. Ta cảm thấy bơ vơ lạc lơng, ta đi t́m đến men say để giải sầu, những cuộc vui chớp nhoáng về đêm, ta t́m những con người sẵn sàng làm bạn khi ta có tiền và hất cẳng ta khi ta mạt vận.


Ta t́m kiếm những thứ mới lạ, ta đặt chân đến những vùng đất xa lạ, những con người ở miền đất khách, ta bỗng hào hứng với những điều hay của một chế độ khác. Ta t́m kiếm, ta học hỏi. Ta nghĩ rằng sự mới mẻ, sự bận rộn nơi phương xa sẽ cho ta sự b́nh yên. Nhưng có lẽ ta đă lầm. Ta mệt mỏi với cuộc sống, với gia đ́nh, với những đứa con, với những con người xung quanh ta. Ta ít nói dần, ta thấy ḿnh như vô h́nh. Chẳng ai nhận ra ta giữa ḍng người xuôi ngược. Ta như trở thành 1 cỗ máy. Ngày lại ngày ta thực hiện những công việc giống hệt nhau. Ta hoen gỉ, ta mai một dần.


Ta đă già rồi sao? Có lẽ vậy. Ta trở về. Về lại nơi đầy kư ức. Về nơi đầy nắng và gió. Ta không c̣n sức sống mănh liệt như trước nữa. Ta t́m kiếm những giây phút thanh thản trong quăng đời c̣n lại. Ta thở dài, ta tiếc nuối. V́ ta mải mê kiếm t́m mà có biết rằng ta đă đánh mất quá nhiều thứ. Ḍng đời khiến ta chai sạn dần. Trái tim ta mệt mỏi. Ta lắc đầu khi nhớ lại những ước mơ, những hoài băo. Ta nh́n lại ḿnh, t́m kiếm 1 chút ǵ c̣n sót lại của tuổi trẻ. Người bạn tri kỷ của ta cũng đă rời bỏ ta ra đi. Để lại ta một ḿnh lẻ loi những ngày cuối. Ta cũng thấy mừng, v́ đă không để người ta yêu phải chịu cảnh cô đơn nếu ta ra đi trước. Ngày ngày ta tiêu khiển với những thú vui c̣n sót lại, ta bất giác nhớ dáng người xưa cũ. Ta bồi hồi, ta lại t́m kiếm trong trí nhớ những kỷ niệm vui, buồn. Thời gian với ta bây giờ không c̣n quá quan trọng nữa, ta mang những điều hay, những thứ ta đă đánh đổi cả cuộc đời để nghiệm ra. Biết bao cay đắng, tủi nhục mà ta đă trải, để t́m kiếm thứ ta mong muốn. Ta mang tất cả những ǵ c̣n sót lại trao cho những đứa cháu ta yêu thương.



Ta thấy nụ cười trên những gương mặt bé thơ mà ḷng ấm áp. Ta như được an ủi được vỗ về khi thân xác đă ră rời. Ta mỉm cười khi đứa cháu của ta rúc vào ḷng ta mà làm nũng.


Cuộc sống không phải là một giai điệu bất tận.


Và chẳng có sự yêu thương nào là tồn tại măi.


Có lẽ thế…


Ta biết rồi ta cũng sẽ phải trở về cát bụi…

florida80 08-20-2019 22:01

Đôi lúc ta lại cố gắng khuyên nhủ những đứa con của ta hăy chậm lại một chút. Hăy dành thời gian cho gia đ́nh một chút. V́ ta biết những thứ phải đánh đổi.


Nhưng ta cũng hiểu rằng có những điều dù ta có nghe hàng trăm, hàng vạn lần th́ chỉ khi ta tự t́m ra câu trả lời th́ ta mới bằng ḷng.


Cái ṿng quay của cuộc sống. Cứ cuốn con người ta đi măi, khiến ta phải vội vă, bỏ qua những điều nhỏ bé nhưng đẹp đẽ, làm ta mất dần cảm xúc…để rồi khi ta không c̣n đủ sức để chạy theo ṿng quay nữa th́ ta sẽ bị hất ra khỏi nó, một cách lạnh lùng nhất.


Mưa càng lúc càng nặng hạt.


Đêm càng lúc càng nhạt hơn.


Cuộc đời vốn là một cuộc t́m kiếm…


Ta được nhiều và mất cũng chẳng ít. Ta cứ mải miết đi t́m những thứ xa xôi, mà đôi khi bỏ quên những điều nhỏ nhặt hiện hữu ngay cạnh ta. Mọi lúc, mọi nơi.


Có ai đó đă nói với tôi rằng cái giá phải trả cho sự trưởng thành sẽ rất lớn.

Hăy sống chậm lại một chút. Chỉ cần đôi khi bạn dừng lại ngắm 1 bông hoa bên vệ đường, ngửa mặt nh́n thẳng lên bầu trời xanh thấp thoáng những đám mây bềnh bồng, nhắm mắt lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ, và đứng tựa vào lan can chỉ để ngắm nh́n bầu trời đêm đầy sao.


Và bạn à, khi bạn dừng lại, bạn có thể biết có người vẫn mải miết đuổi theo bạn. Để bạn biết ḿnh không cô đơn trên đường.


Khi bạn nh́n lên bầu trời xanh, bạn sẽ biết trời vẫn đẹp, ước mơ của bạn vẫn c̣n, hăy tiếp tục những khát vọng, hoài băo của ḿnh.


Khi bạn nhắm mắt lắng nghe tiếng sóng, bạn cũng có thể lắng nghe tiếng nói của những người bạn yêu thương, họ vẫn luôn muốn tâm sự cùng bạn.


Khi bạn tựa vào lan can ngắm sao, liệu bạn có biết, tôi muốn bạn tựa vào người bạn yêu, và nh́n thẳng vào mắt nhau…bạn sẽ thấy cả bầu trời sao luôn chiếu sáng cuộc đời bạn.


Hăy t́m kiếm và trao nhau sự yêu thương. Bởi v́…


Cuộc đời là một cuộc t́m kiếm bất tận…



Sưu tầm


at 10:58 AM

florida80 08-20-2019 22:03

Hăy Sống Như Bạn Muốn













Ngày xưa có đôi vợ chồng , họ có một cậu con trai 12 tuổi và một con lừa nhỏ.




Một hôm họ quyết định đi chu du thiên hạ để xem nhân t́nh thế thái.



Khi đi qua một làng đầu tiên họ nghe thấy những người ở đây th́ thầm: "Xem thằng bé trên lưng lừa ḱa, đúng là thứ không được dạy bảo đến nơi đến chốn... Ai lại ngồi thế khi cha mẹ phải lội bộ bên cạnh."

Nghe vậy người vợ liền nói với chồng: "Không thể để họ nói xấu về con ḿnh như vậy đươc".





Người chồng bèn nhấc cậu bé xuống và nhảy lên lưng lừa ngồi.



Khi qua xóm thứ hai họ lại nghe mọi người ở đây x́ xầm: "Xem ḱa, thằng chồng kia quả là không biết xấu hổ, khỏe mạnh thế mà lại ngồi trên lưng lừa để vợ và con đi bộ."



Anh chồng liền nhảy xuống khỏi lưng lừa và để chị vợ ngồi lên. Hai cha con đi bên cạnh.



Qua xóm thứ ba họ lại nghe thấy người ta x́ xầm: "Tội nghiệp anh chồng, làm lụng vất vả cả ngày kiếm cơm áo về cho gia đ́nh lại phải đi bộ c̣n xem con vợ ḱa. Cả thằng con nữa đúng là vô phúc mới có được bà mẹ như vậy."



Nghe vậy cả ba quyết định tất cả cùng ngồi lên lưng lừa rồi đi tiếp.



Khi đi qua một xóm nữa họ nghe thấy mọi người nói với nhau: "Đúng là lũ vô cảm, độc ác chẳng khác thú vật. Ba người ngồi trên lưng con vật nhỏ nhắn thế kia th́ nó gẫy lưng mất chứ."



Nghe vậy ba người liền tụt khỏi lưng lừa và đi bên cạnh con vật.



Đến xóm tiếp theo mọi người cảm thấy không thể tin vào tai ḿnh nữa khi nghe thấy dân đây cười nhạo báng: "Nh́n ḱa, đúng là lũ ngu. Cả ba lết thết đi bộ trong khi con con lừa chẳng có ǵ trên lưng."



Kết luận: người ta sẽ luôn luôn t́m cách chỉ trích bạn, nhạo báng bạn và hoàn toàn không đơn giản để t́m được một người chấp nhận bạn như bạn vốn vậy.




Cho nên: hăy sống như bạn cảm thấy là đúng đắn và hăy đi đến những miền mà trái tim bạn chỉ lối...



Cuộc sống như một màn kịch không có phần tập dượt trước. Bởi vậy, hăy hát ca, nhảy múa và yêu mỗi một giây phút của cuộc đời bạn... trước khi vở kịch hạ màn không một tiếng vỗ tay.


Sưu tầm

florida80 08-20-2019 22:04

Đem Đời Vào Đạo - Tác Giả Huy Phương









Tôi đă trải qua những ngày ấu thơ trong một ngôi làng nhỏ, ngôi làng nhỏ này có một ngôi chùa nhỏ, ngôi chùa có một ông thầy, mà chúng tôi gọi là ông thầy chùa. Những ngày c̣n nhỏ, cũng không nghe ai nói, tôi không biết rơ là thầy ăn chay hay ăn mặn, cũng không thắc mắc v́ sao thầy có vợ, có con. Thầy có nhiệm vụ giữ chùa, hương khói và thỉnh thoảng chúng tôi thấy có người mời thầy đến nhà cúng kiếng, tụng kinh gơ mơ. Lũ trẻ chúng tôi thường gọi thầy là Thầy Chùa v́ thấy thầy ở và coi sóc cho ngôi chùa của làng, thấy thầy thỉnh thoảng đi cúng, nên có đứa gọi thầy là Thầy Cúng. Người Việt Nam vẫn lẫn lộn ba vị, là Thầy Tu, Thầy Chùa và Thầy Cúng, như những ngày c̣n nhỏ, chúng tôi không hề phân biệt, cứ nghĩ ba người cũng như một, cũng như chẳng hề biết sự khác nhau giữa các môn thể dục, thể thao và tập vơ.




Chúng tôi coi ngôi chùa làng là nơi yên tĩnh nhất, ở đó chỉ nghe có tiếng tụng kinh gỏ mơ, thỉnh thoảng c̣n nghe tiếng chuông chùa ngân nga, và vào những buổi trưa mùa hè, thơ thẩn trong sân chùa chúng tôi c̣n nghe tiếng lá bàng rụng trên sân. Chùa của tôi trong tuổi ấu thơ mê văn chương là ngôi chùa mang tên Đồi Mai trong “Vang Bóng Một Thời” của Nguyễn Tuân, nơi thường có người đến xin nước trong giếng chùa để pha trà. Chùa của tôi thời vùi ḿnh trong thế giới của Tự Tực Văn Đoàn là ngôi chùa Long Giáng trong “Hồn Bướm Mơ Tiên” của Khái Hưng. Chùa của tôi của thời mới lớn mơ mộng là ngôi chùa Linh Mụ, mà mỗi chiều nghe hồi chuông, tôi có cảm tưởng như âm thanh của tiếng chuông chùa có thể làm rung động được mặt nước trên ḍng sông Hương.




Tôi luôn luôn mang ư nghĩ chùa luôn luôn là nơi tĩnh lặng và vắng vẻ nhất, nên khi lớn lên thấy chùa ở “chốn lao xao”, gần gũi với trần tục, ḷng tôi cảm thấy mất mát đi một điều ǵ. Trên sân khấu “đời” được dựng lên tại một sân chùa mà bối cảnh có ghi là ngày Đại Lễ Phật Đản, tu sĩ cùng lên sân khấu tŕnh diễn với ca sĩ. Trong khi một nam ca sĩ hát bài “Đời Tôi Cô Đơn” của Nguyễn Ánh 9 th́ vị tu sĩ nhại lời bài hát này thành “Đời Tôi Đi Tu”. Ca sĩ vừa hát xong câu “đời tôi cô đơn, nên yêu ai cũng đớn đau” th́ thầy tiếp lời “đời tôi đi tu nên tôi phải ăn chay…” Trong tiếng nhạc xập x́nh và tiếng reo ḥ cổ vũ của “thiện nam tín nữ”, tu sĩ này lại “tự biên tự diễn” hát tiếp: “đời tôi đi tu nên tôi phải mặc áo nâu”, rồi “đời tôi đi tu nên phải cạo đầu… không để râu!” Một tu sĩ trẻ tuổi khác lên sân khấu choàng cho thầy một ṿng hoa, rồi quư tín nữ reo ḥ: “bis… bis”. Nói theo văn chương b́nh dân: thiệt là vui hết biết! Hoạt cảnh này được phổ biến trên You Tube khắp nơi cho bà con xa gần biết đến giọng hát của thầy

florida80 08-20-2019 22:05

Vị này thích ánh đèn sân khấu đă đành, nhưng lại đem chuyện tu hành lên đây mà diễu cợt để mua tiếng cười của bá tánh, thật khó coi. Người đến chùa lại không ư thức được sự việc, thấy thầy lên sân khấu hát hỏng, mà lại hát tếu th́ lấy làm vui như gặp được Bảo Quốc, Tùng Lâm. Có vị nữ tu lại lên sân khấu, mặc áo rằn ri, đóng vai người lính VNCH để hát bài “T́nh Anh Lính Chiến”, thật là đem chuyện trần tục vào chốn thiền môn.




Ngày nay nhạc đạo, nhạc thiền không có mấy v́ không có ai sáng tác, sáng tác ra không có người hát. Không ai đem nhạc đạo vào khiêu vũ trường hay ṣng bài, nhưng nhạc đời bây giờ đem vào chùa chiền quá nhiều, ca nhạc cho người đến chùa vui, chỗ nào vui th́ đông người, đông người có chuyện “hùn phước” lớn, phước lớn th́ chùa lớn, chùa lớn th́ thầy vui mà đệ tử cũng vui. Thói đời, người ta thích lui tới chùa lớn hơn là đi chùa nhỏ. Không có bản nhạc t́nh ái nào bị cấm hát trong sân chùa, nên từ “anh yêu em”, hay “t́nh phụ t́nh lỡ”, những ǵ than văn, khổ đau của cuộc đời này đều được các ca sĩ đem vào chùa. Có khi vị trụ tŕ ngồi chủ tọa buổi ca nhạc, được người MC kính cẩn thưa: -“Thưa Thầy Thầy thích yêu cầu bài ǵ?”-“Ḿnh ơi!” Thầy đáp, không cần một giây suy nghĩ. Đám đông reo ḥ. Xin quư vị một tràng pháo tay! Vui quá là vui! Ca sĩ th́ đương nhiên phải phấn son, ăn mặc hấp dẫn, đôi khi thiếu kín đáo, đó là chưa nói chuyện hở hang đang đứng trên bục cao. Vào chùa mà hát nhạc đạo th́ ai nghe, người ta kêu buồn ngủ!




Tại một ngôi chùa lớn, trong một ngày lễ lớn tại Texas, tác giả bài viết này có dịp tham dự, đă mục kích chuyện ca sĩ “lơn” nhau trên sân khấu. Nam ca sĩ nổi tiếng này được mời từ Cali sang, sau một màn song ca, đă cao hứng nói với nữ ca sĩ:“Em ơi! Có một việc mà anh làm một ḿnh không được! Em giúp anh đi!”Thế mà đám đông trần tục cũng cười rồi vỗ tay.




V́ sao bây giờ chùa lại gần chợ đông vui, có đốt pháo múa lân, không khác ǵ đời. Chùa xây gần chợ nghĩa là đem đạo vào đời, để cảm hóa, xây dựng con người nhưng đem nhạc t́nh ái vào chùa là đem đời ô trọc vào đạo. Thay v́ người có ḷng với đạo, cổ súy cho nhạc đạo, hát lên cho ḷng thanh thản trong sạch, đó là công đức, c̣n như lấy điều vui làm trọng là phá đạo. Chùa chiền không phải là nơi thi hoa hậu, dù là hoa hậu áo lam, cũng phải là nơi cổ súy loại nhạc “yêu em thật lâu, yêu em thật sâu”. Nếu ngày nay lên chùa là v́ ham vui, hay làm cho chùa vui để thiên hạ đến chùa cho đông, th́ đạo Phật chẳng mấy chốc mà suy vi. Chốn thiền môn mong được nghe tiếng kinh kệ và mùi trầm hương, không phải là nơi đượm mùi son phấn và lời ca hát trần tục. Tại Mỹ, tôi là người đă có dịp, mới đây thôi, gặp gỡ nhiều tu sĩ c̣n trẻ tuổi, lớn lên sau năm 1975, được đào tạo tại Việt Nam, đă được gửi đi du học ở Ấn độ, hút thuốc và uống bia một cách công khai trước mắt tôi, như vậy làm sao biết được những hành động khác ở chốn riêng tư.




Cảnh và người thay đổi quá nhiều, mà ḷng đứa trẻ năm xưa, dù ngày nay đă trở thành một ông già gần đất xa trời, vẫn không có ǵ thay đổi, vẫn như c̣n nghe tiếng lá bàng rụng trong sân chùa của những ngày tháng cũ.

florida80 08-20-2019 22:05

Chỉ Có Năm Chữ Thôi Mà Rắc Rối Thật







http://s3.hubimg.com/u/6485646_f260.jpg


Tiếng Việt ḿnh không biết đâu mà rờ , bảo đảm hết dịch nổi v́ có 5 chữ mà đổi qua đổi lại thành biết bao nhiêu là câu như dưới đây. Thiệt phát điên luôn!


RƠ RÀNG RẤT RẮC RỐI !







GẶP NÓ SAO KHÔNG HỎI




GẶP NÓ HỎI SAO KHÔNG




GẶP NÓ KHÔNG HỎI SAO




GẶP NÓ HỎI KHÔNG SAO




GẶP SAO KHÔNG HỎI NÓ




GẶP SAO NÓ KHÔNG HỎI




GẶP KHÔNG HỎI NÓ SAO




GẶP HỎI NÓ KHÔNG SAO







HỎI NÓ SAO KHÔNG GẶP




HỎI NÓ SAO GẶP KHÔNG




HỎI NÓ KHÔNG GẶP SAO




HỎI SAO NÓ KHÔNG GẶP




HỎI SAO NÓ GẶP KHÔNG




HỎI SAO KHÔNG GẶP NÓ




HỎI KHÔNG GẶP NÓ SAO




HỎI GẶP NÓ SAO KHÔNG




HỎI GẶP NÓ KHÔNG SAO







NÓ KHÔNG HỎI SAO GẶP




NÓ KHÔNG GẶP SAO HỎI




NÓ HỎI SAO KHÔNG GẶP




NÓ HỎI KHÔNG GẶP SAO




NÓ GẶP SAO KHÔNG HỎI







SAO GẶP NÓ KHÔNG HỎI




SAO GẶP NÓ HỎI KHÔNG




SAO GẶP KHÔNG HỎI NÓ




SAO KHÔNG GẶP NÓ HỎI




SAO NÓ GẶP KHÔNG HỎI




SAO HỎI NÓ GẶP KHÔNG







KHÔNG GẶP NÓ SAO HỎI




KHÔNG GẶP HỎI NÓ SAO




KHÔNG GẶP SAO HỎI NÓ




KHÔNG GẶP SAO NÓ HỎI




KHÔNG HỎI NÓ SAO GẶP

florida80 08-20-2019 22:06

Hăy Buông Ra










Hăy buông ra!
Đời người như hạt sương rơi. Lung linh một thoáng mặt trời chiếu tan .Tôi nghe buổi Thuyết Pháp tại chùa Thiên Môn. Xin thuật lại để quí vị cùng nghe. Sau phần thuyết giảng, đến phần Pháp đàm. Thầy mời quí Phật tử đặt câu hỏi để cùng thảo luận.




Tận cuối hội trường, có một ông già, đứng dậy chắp tay cung kinh xin hỏi:

- Kính bạch thầy. Con hiện đang bị bệnh. Hết đau đầu đến đau khớp, đau thận, tiểu đường, cao huyết áp. Bây giờ lại bị bại một chân nữa ạ! Suốt đêm qua con trằn trọc măi không sao ngủ được do bệnh nó hành hạ xác thân… Cúi xin thầy thương xót chỉ bảo cho con làm sao cho hết đau bệnh? Xin thầy cầu nguyện Đức Phật gia hộ cho con được hết bệnh, khỏe mạnh như xưa…




Thầy lên tiếng nhỏ nhẹ, thong thả nói: - Thưa bác, thưa đạo hữu. Đức Phật đă dạy: Cơi thế gian tràn đầy đau khổ! Trong đó có định luật: SINH, LĂO, BỆNH, TỬ th́ đau khổ vô cùng mà bác th́ đang đi vào giai đoạn “Bệnh tật”, tức giai đoạn “Hư hoại”.




Vạn vật là thế; tất cả đều bị luật “Vô Thường” chi phối. Chẳng hạn như cái áo bác đang mặc, khi mới mua về, vẻ đẹp đẽ, mềm mại, óng mướt, tươi thắm… Nhưng nay bác mặc đă lâu rồi; màu đă bạc, gấu đă sờn, vai đă rách và vải đă mục. Nó đang ở tiến tŕnh hư hoại! Không có ǵ có thể c̣n măi được, v́ bản chất tự nhiên là như vậy, mà thân xác bác cũng đang như vậy. Ngay khi bác mới sinh ra th́ bác xinh đẹp, rồi bác lớn lên khỏe mạnh. Giờ đây bác đang già yếu và đang ở thời kỳ bệnh hoạn (Sanh, Trụ, Hoại, Diệt). Vậy bác phải chấp nhận điều đó, bác hăy thấu hiểu bản chất của nó, để bác phải chấp nhận nó mà sống an lạc với nó, dù nó ở bất cứ giai đoạn nào.


Bây giờ thân thể của bác đang bắt đầu suy yếu, hư hoại theo tuổi đời chồng chất. Th́ bác đừng cưỡng lại điều đó, v́ đó là qui luật tự nhiên của thân xác. Chân lư không bao giờ thay đổi đó là: Sinh ra > Già cỗi > Bệnh hoạn > Rồi chết đi! Không cách chi làm khác đi được. Thời gian vận hành của định luật đă chín mùi rồi đấy bác ạ!




Ông già đó nói tiếp: - Bẩm thầy, nhưng con chưa muốn chết vội, v́ con và cháu của con chưa khôn lớn. Nhất là c̣n nhiều công việc con đang làm dở dang chưa hoàn tất, con cần giải quyết cho xong đă.




- Ồ! Tất cả chỉ là vậy, bác chẳng làm ǵ khác hơn khiến bác phải lo lắng. Công việc của thề gian, bác hăy để mặc thế gian cho họ tự giải quyết lấy. Bác nên hiểu rằng: Giầu hay nghèo, già hay trẻ, đẹp hay xấu, người hay vật. Bất cứ ai, bất cứ vật ǵ, bất cứ ở đâu cũng không thể giữ măi t́nh trạng nguyên thủy như lúc ban đầu được.

florida80 08-20-2019 22:07

Mọi người, mọi vật đều phải thay đổi khác đi theo một định luật: Sinh, Trụ, Hoại, Diệt, mà không cách chi sửa đổi được. Điều mà bác có thể làm được là bác tự quán chiếu, soi rọi về thân xác và tâm thức của bác, để bác thấy tính: “Vô ngă” của vạn vật. Để không thấy có cái ǵ là “Tôi” hoặc là “Của tôi”, mà chỉ là giả có, tạm có mà thôi (Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng. = Cái ǵ có h́nh có tướng, đều là giả có, chứ không thật có). Ngay như nhà cửa, sự nghiệp, danh vọng, vợ, chồng, con cái của bác cũng chỉ là:

Của bác trên danh nghĩa, chúng không thực sự thuộc về bác. Chúng thuộc về tự nhiên!!!

Như lời bác vừa cầu mong, chẳng những không đạt được. Thân bác vẫn đau đớn như thường và cách suy nghĩ sai lầm của bác c̣n đau khổ hơn nhiều nữa. V́ cầu mong mà không được là khổ (Cầu bật đắc khổ). Bởi vậy, bác phải nh́n mọi thứ đúng theo bản chất của nó và đừng níu kéo nó, đừng tiếc thương nó: “HĂY BUÔNG NÓ RA”. Bác hăy rũ sạch mọi thứ bên ngoài. Bác hăy “Buông ra!”. Bác đừng bám víu vợ, chồng, con cái, quyến thuộc, tài sản, công danh… V́ nhưng thứ đó bác không thể mang theo được, hoặc bác không “buông”, th́ nó cũng phải “buông” bác mà thôi. Cho nên bác “Hăy Buông Ra!”, bởi mọi thứ đều Vô Ngă: “Không tôi và Không của tôi”. Tất cả rồi sẽ biến mất; chẳng c̣n ǵ.

Bác phải nhận biết cho bằng được điều này, và sau khi biết rồi th́ bác hăy ‘buông’ tầt cả. Đừng bận tâm về con cái, bây giớ chúng c̣n trẻ. Rồi mai này chúng cũng sẽ già cả y như bác ngày hôm nay. Không ai trên thế gian này có thể trốn thoát được định luật: sinh trụ hoại diệt... Nếu bác “Buông ra” được mọi thứ th́ bác mới thấy được chân lư. Vậy bác đừng lo lắng và đừng ôm giữ bất cứ điều ǵ th́ bác sẽ thanh thản trong mọi t́nh huống bác ạ!




Ông già hỏi nữa: - Bẩm bạch thầy, nghe thầy dạy dễ quá, nhưng làm sao con ‘buông ra’ cho được?




- Nếu bác ‘buông ra’ không được th́ bác sẽ vô cùng đau khổ. V́ không ‘buông ra’ cũng chẳng được. Bởi mọi thứ nó không thuộc về của bác, kể cả chính xác thân bác nữa. Lúc này bác hăy tập trung tâm tưởng, để cho nó được an nhiên tự tại, c̣n mọi việc đă có người khác lo. Bác hăy tự nhủ ḷng rằng: “Chung sự” (Tôi hết việc rồi)- Tư tưởng ham sống lâu sẽ làm bác đau khổ. Cho dù bác mong muốn thiết tha tới đâu cũng chẳng được. Muôn sự đều vô thường và luôn luôn không cố định… “Sau khi sinh ra > Nó biến hoại > Sau khi sinh ra > Nó diệt đi !”. Đức Phật cũng thế, bác và cả bàn dân thiên hạ cũng đều như thế. Vậy mà bác muốn xác thân bác c̣n măi sao được? Bác hăy nh́n vào hơi thở th́ biết. Nó đi vô rồi lại đi ra, bản chất của nó là vậy. Bác chẳng thể ngăn cản sự đi ra và đi vô của nó được.


Bác thử nghĩ coi: “Có thể nào bác thở ra mà không thở vào được chăng?”. Tức là hơi thở nó đi vào, rồi nó lại đi ra. Khi nó ra rồi th́ nó lại phải đi vào. Tự nhiên là như vậy, không cách chi làm khác được.

Y chang sự quá tŕnh bác sinh ra > rồi già nua > rồi bệnh tật > rồi chết đi! Đó là điều hoàn toàn tự nhiên và b́nh thường…

Nếu bác không sinh ra, th́ lấy ǵ bây giờ bác bị đau bệnh! Và lấy ǵ để mai mốt bác chết! Bác có hiểu điều đó không ???




- Kính bạch thày, con ngộ được những ǵ thầy vừa dạy, nhưng con vẫn lo sợ quá chừng!

florida80 08-20-2019 22:08

Thầy cầm ly nước uống nhấp giọng, đoạn thày nói thêm:

- Bác nên hiểu rằng: Vạn sự ở đời là như vậy, khi bác nhận thức được đúng đắn th́ bác đừng do dự: “Hăy buông ra tất cả, hăy dẹp bỏ tất cả”.

Dù bác không buông nó ra th́ mọi thứ nó cũng bắt đầu buông bác ra đó. Này nhé! Như những bộ phận trong cơ thể của bác nó cũng đang muốn rời xa bác đấy. V́ những bộ phận ấy nó đă sống đủ thời hạn với bác rồi, nên nó sắp ra đi đó. Bản chất của nó là: “Đă đến, th́ phải ra đi”. Bởi thế gian là không có sự b́nh thường hay măi măi, dù bất cứ ở đâu, bất cứ thời nào, bất cứ thành phần giai cấp nào; người giầu có, kẻ nghèo khó, người lớn cũng như trẻ nhỏ, người có học cũng như người thất học…v.v. Cũng không thể có sự b́nh thường được. Ai ai cũng phải xoay vần theo luật “Vô Thường” chi phối. Quán triệt được điều đó, bác sẽ chả c̣n quyến luyến bất cứ sự ǵ. Bác hăy ‘Buông ra” chứ không c̣n nắm giữ được nữa, v́ có giữ cũng chẳng đặng. Bác buông ra, th́ tâm bác sẽ thảnh thơi; không buồn mà cũng chẳng vui, không khiếp sợ và cũng chẳng liều lĩnh. Lúc bấy giờ ḷng bác sẽ an ổn với trí tuệ hiểu biết: “Vạn vật không bao giờ có thể thường c̣n măi măi được”.




“ĐẶC TÍNH PHẢI ĐỔI THAY CỦA VẠN VẬT, KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI”.




Nếu bác có nhiều thứ, bác sẽ phải bỏ lại nhiều thứ. Nếu bác có ít thứ, bác sẽ bỏ lại ít thứ; giầu có là giầu có, nổi danh là nổi danh, sống lâu là sồng lâu… chẳng có ǵ khác biệt, mọi sự cũng thế thôi! Vậy bác hăy buông nó ra, buông cho đến khi nào tâm trí bác an lạc! Mọi sự bác không c̣n cảm thấy khổ đau hay sung sướng. Mọi- thứ bác không c̣n thấy là của bác nữa; Sung sướng và khổ đau cũng đểu Hoại, Diệt và Mất tiêu

như nhau… Duy chỉ có một thứ là c̣n và c̣n vĩnh viễn là của bác. Đó là “Phật tánh” là vĩnh cửu của bác mà thôi.




- Kính bạch thầy, con đă ngộ!!!

- Vậy sao! Bác giải thích xem nào ?

- Thưa thầy, chỉ có định luật: “Vô Thường” là bất biến, là vĩnh cửu, là thường c̣n. Ngoài ra, tất cả các Pháp; muôn vàn vạn sự ở đời này đều luôn luôn biến đổi không bao giờ ngừng.




Chẳng hạn như:




*THÂN VÔ THƯỜNG: Nay khỏe mạnh, mai ốm đau. Nay đang sống, mai đă chết…




*TÂM VÔ THƯỜNG: Nay đang mến thương nhau, mai chuyển sang hận thù ân oán nhau…




*TÀI SẢN VÔ THƯỜNG: Của cải nay c̣n, mai hết. Tức là tiện nghi vật chất không thể tồn tại măi được…Vật thể này biến đổi chất liệu thành ra vật thể khác. Sự vật không bao giờ cố định cả.




Thầy cười hoan hỷ, đoạn thầy hỏi:




- Đúng, bác hiểu khá đấy, như vậy bác sẽ làm ǵ khi bác hiểu như vậy?

- Kính bạch thầy, con sẽ buông ra tất cả mà không bám víu vào bất cứ điều ǵ trên thế gian này. Để mọi sự chảy suôi như ḍng nước. Tính của nước luôn chảy xuống chỗ chũng (thủy lưu tại hạ), dù chỗ đó là đất hay cát, hoặc ruộng vườn. Bản chất của nước là như vậy, con cũng phải giữ tâm như vậy. Tại sao? Bẩm thưa thầy, bởi nước luôn chảy một cách tự nhiên xuống chỗ thấp mà không có cách nào cho nó chảy một cách tự nhiên lên trên cao được. Đó là định luật của càn khôn vũ trụ mà thầy vừa chỉ dậy cho con.




- Vâng! Bác hiểu được như thế, tức là bác đă thắp sáng ngọn đuốc trí tuệ của bác rồi đấy. Bây giờ chỉ c̣n một điều là bác đưa vào thực hành những ǵ bác vừa chứng ngộ là đạt quả Phật rồi đó.




Ông già ngạc nhiên thưa:

- Kính thưa thầy, con ngỡ là thành Phật khó lắm chứ! Đâu đơn giản như thầy vừa nói ?

- Phật đă có sẵn ngay trong bác rồi. Nguời đời thường mang ông Phật thật, đi t́m kiếm ông Phật ơ ngoài, ở chốn xa xôi không sao thấy được, để cầu xin van vái… Trong lúc ông Phật ở ngay trong ḿnh thí lại bỏ quên.




- Bạch thầy, con vốn ngu tối xin thầy khai thị cho con được rơ rang hơn, chứ thầy nói như thế làm sao con hiểu được

florida80 08-20-2019 22:08

- Có khó ǵ đâu: “Phật Tức Tâm”. Mọi người trong chúng ta đă có sẵn một ông Phật ở trong ta rồi. Nhưng v́ u mê tăm tối, nên tham lam: Sắc, Tài, Danh một cách vô độ mà không hiểu rằng những thứ đó do nhân duyên giả hợp tạm có. Hợp rồi tan, sinh rồi diệt! Ngay như xác thân bác cũng tạm có đó. Rồi trở thành không đó có bao lâu! Tựa hồ như bóng phù du, như ào ảnh, như khói sương… Nhưng v́ si mê chạy theo níu kéo nó. Nên thành chúng sinh mà thôi. Bây giờ bác đă giác ngộ và bác buông ra những thứ mà trước đây bác bám víu v́ ngỡ là thật… Vậy là bác đă thành Phật rồi. Bởi Phật và Chúng sinh chỉ khác nhau có một bước:




MÊ LÀ CHÚNG SINH, GIÁC NGỘ LÀ PHẬT




Phật và chúng sinh, chỉ khác nhau có vậy. Ví dụ: Ông bà thân sinh ra bác, cho bác ăn học tới nơi tới chốn; là con người trí thức đàng hoàng... Nhưng v́ u mê! Bác ham chơi, đàn đúm với chúng bạn, sa đà say sưa trác táng, hưởng thụ thú vui vật chất, dẫn đến sa đọa hư hỏng. Khi ấy, bác là kẻ tồi tệ xấu xa… Nay gặp duyên may bác giác ngộ. Thấy được lẽ thật. Bác bỏ con đường hư thân mất nết, trở lại con người thật của ḿnh… Với bằng cấp và kiến thức có sẵn của ḿnh. Bác tận tụy làm ăn, liêm chính, giữ uy tín đạo đức… Là bác trở thành người cao sang, quí phái… Như vậy, một con người của bác có hai giai đọan:




a) Giai đoạn 1: Bác là kẻ xấu xa, cho dù bác có bằng cấp là người học thức.

b) Giai đoạn 2: Bác là người cao quí. Do bác giác ngộ được chân lư đạo Pháp…




Tức là trước th́ bác là kẻ xấu xa do u mê! Sau bác thành người cao quí do bác giác ngộ. Nghĩa là xấu xa hay cao quí chỉ khác nhau có u mê hay giác ngộ mà thôi. Và Phật hay chúng sanh cũng chỉ khác nhau có thế…




Đoạn thầy đọc bài kệ




Chiều nay lộng gió thu về

Lá vàng tơi tả tràn trề khắp nơi.

Đời người như hạt sương rơi .

Lung linh một thoáng mặt trời chiếu tan .

Thân em như đóa hoa lan

Ngướ đời yêu thích muôn vàn đắm say

Nhưng rồi chẳng được bao ngày

Cánh hoa tàn úa đổi thay hoàn toàn.

florida80 08-21-2019 19:28

Tiền Bạc - Trí Tuệ Và Cảm Xúc




Minh Đạt

Trong tác phẩm "10 Bí quyết thành công của người Do Thái", tác giả Lư Hạo, nhà nghiên cứu người Trung Hoa, có một phần rất hay bàn về Trí tuệ và Tiền bạc.






Chong rua tien o vuong quoc kim cuonghttp://vneconomy2.vcmedia.v n/zoom/500_312/Images/Uploaded/Share/2008/09/20080915102359777/usdn.jpg




Người Do Thái có một chuyện vui cười nói về mối quan hệ giữa trí tuệ với tiền bạc. Có hai học giả nói chuyện với nhau. "Trí tuệ và tiền bạc cái nào quan trọng hơn?", "Tất nhiên là trí tuệ quan trọng hơn!", "Vậy tại sao người có trí tuệ lại phải làm việc cho người giàu có nhiều tiền bạc. Người giàu lại không phải phục vụ người có trí tuệ. Ai cũng đều thấy các học giả triết gia phải chiều ḷng theo ư muốn các triệu phú, c̣n các triệu phú lại có thái độ trịnh thượng đối với người có trí tuệ.", "Người có trí tuệ biết được giá trị của tiền bạc, c̣n triệu phú liệu có luôn hiểu rơ giá trị của trí tuệ?"




Không thể cho rằng lời nói của học giả thiếu đạo lư bởi con người ta có biết được giá trị của đồng tiền mới đi làm việc cho nhà giàu. Chỉ những ai không biết giá trị của trí tuệ mới lên mặt đối với bậc trí giả. Nhưng ư nghĩa sâu xa của câu chuyện này như thế nào? Nó thể hiện ngay bản thân nghịch lư của câu chuyện.




Người có trí tuệ đă biết được giá trị của tiền bạc, vậy tại sao không dùng trí tuệ để kiếm tiền? Biết được giá trị của đồng tiền nhưng vẫn phải dựa vào sự phục vụ các triệu phú để kiếm sống. Trí tuệ như vậy có ǵ và c̣n đáng được coi trọng không?




Tuy trí tuệ của các học giả triết gia được gọi là “Trí Tuệ” nhưng không phải là trí tuệ thực sự, nó chỉ đơn thuần là Tri thức, nó không có quan hệ ǵ với đồng tiền. Trí thức phải chịu trước sự kiêu hănh của đồng tiền sao có thể quan trọng hơn tiền bạc. Trái lại các triệu phú không có trí thức như học giả nhưng lại biết chi phối đồng tiền thu nhận được giá trị của nó. Họ có trí tuệ dựa vào đồng tiền để sai khiến trí tuệ của các học giả đó mới là trí tuệ thức sự. Trí tuệ này rơ ràng quan trọng hơn cả tiền bạc.




Người Do Thái đă đưa ra một khái niệm tổng quát về đồng tiền như sau: Đồng tiền sống có thể không ngừng sinh ra tiền mới, quan trọng hơn, trí tuệ chết không sinh ra tiền. Trái lại trí tuệ sống có thể sinh ra tiền, c̣n đồng tiền chết không thể sinh ra tiền mới. Trí tuệ hoá nhập với đồng tiền được gọi là trí tuệ sống. Đồng tiền hoá nhập với trí tuệ được gọi là đồng tiền sống. Rất khó để phân biệt ngôi thứ giữa trí tuệ sống và đồng tiền sống. Thực tế hai vấn đề này đồng thời là một nó chỉ là một sự kết hợp đầy đủ chặt chẽ giữa nhau.




Thể cùng tồn tại và đồng nhất giữa trí tuệ và tiền bạc là một tư tưởng đặc biệt của người Do Thái, điều đó giải thích v́ sao các Doanh nhân Do Thái thành công. Điều đó cũng thể hiện người Do Thái rất coi trọng trí tuệ và cũng rất coi trọng đồng tiền.




Nhưng người Do Thái c̣n có một câu chuyện khác. Trên một chiếc tàu có rất đông hành khách, phần lớn đầu là thương gia giàu có, mang theo rất nhiều của cải, duy chỉ có một vị Học giả. Các thương gia tụ tập lại một chỗ, khoe khoang về tài sản của ḿnh. Sau khi nghe xong, vị học giả nói: "Tôi mới là người giàu nhất, tạm thời tôi chưa trưng bày của cải cho các ông xem." Trong chuyến đi biển đó, bọn cướp biển xông lên cướp sạch vàng bạc châu báu và mọi thứ của các thương gia.

Học vấn cao sâu của vị học giả được dân chúng ở cảng hâm mộ và ông bắt đầu mở lớp giảng dạy giáo lư trong nhà trường. Thời gian sau, vị học giả gặp lại các thương gia cùng đi thuyền khi trước, cảnh ngộ của họ rất thảm hại. Họ thấy ông được mọi người trọng vọng, lúc đó họ mới biết thứ tài sản mà ông đă nói trước đây. Họ cảm khái nói: " Ngài nói đúng! Người có học thật vô cùng giàu có". Người Do Thái cũng đă thể hiện rằng: Trí tuệ không thể bị tước đoạt và có thể luôn mang theo bên người, nên nó là thứ tài sản quan trọng nhất, quư báu nhất.

florida80 08-21-2019 19:29

Tri thức, thứ được tích luỹ từ sách vở, tích luỹ từ trường lớp. Nó chưa được hấp thụ vào trong Trí óc, chưa được hấp thụ vào trong Trái tim, chưa thể chảy trong từng mạch máu, thấm đậm trong từng tế bào,... Th́ nó chỉ là tri thức xuông. Giống như h́nh ảnh một con lừa ḅ đi chậm chạp và cơng trên lưng một kho tàng sách. Tri thức là ngoại vi, Trí tuệ là cái bên trong. Trí tuệ hấp thụ được từ cuộc sống, từ thất bại, từ thành công.




Trí tuệ là cái làm nên con người.



Trí tuệ là cái làm nên Con Người. Đó là hiện tại của Con Người. Thông qua Trí tuệ Con Người thực hiện chức năng sống. Và tất cả các hoạt động khoa học, tất cả các hoạt động kinh doanh, tất cả các hoạt động chính trị, hệ thống tôn giáo và các hoạt động tâm lư,... của Con Người đều dựa vào nền tảng chung đấy là Trí tuệ.

florida80 08-21-2019 19:30

Túi Gạo Của Mẹ








Cái nghèo cái đói thường trực trong ngôi nhà nhỏ này, nhưng dường như, nỗi cơ cực bần hàn ấy không buông tha họ. Cậu con trai bắt đầu cắp sách đến trường cũng là lúc nỗi mất mát lớn bỗng nhiên đổ ập xuống đầu họ. Cha qua đời v́ cơn bạo bệnh. Hai mẹ con tự tay ḿnh mai táng cho người chồng,người cha vắn số.



Người mẹ góa bụa ở vậy, chị quyết không đi bước nữa. Chị biết, bây giờ chị là chỗ dựa duy nhất cho con trai ḿnh. Chị cặm cụi, chăm chỉ gieo trồng trên thửa ruộng chật hẹp, tài sản quư giá nhất của hai mẹ con chị. Ngày qua ngày, năm nối năm, những tấm giấy khen của cậu con trai hiếu học dán kín cả bức tường vôi nham nhở. Nh́n con trai ngày một lớn lên, ngoan ngoản, học hành giỏi giang, nước mắt bỗng lăn trên g̣ má chị.


Học hết cấp hai, cậu thi đậu vào trường cấp ba trọng điểm của thành phố. Gánh nặng lại oàn lên vai người mẹ. Thế nhưng không may thay, khi giấy báo trúng tuyển về đến tay cậu cũng là lúc mẹ cậu ngă bệnh. Căn bệnh quái ác làm chị liệt nửa chi dưới. Vốn là lao động chính của gia đ́nh, giờ chị chẳng thể đi lại b́nh thường như xưa nữa nói chi đến chuyện làm nông. Cậu bé vốn hiểu chuyện, thương mẹ vất vả, cậu xin nghỉ học :




- Mẹ này, con nghỉ học thôi,ở nhà làm ruộng thay mẹ. Đi học,tiền đâu mà đóng học phí,tiền sinh hoạt phí,lại c̣n một tháng nộp 15 cân gạo nữa,nhà ḿnh biết lấy đâu ra.




- Có thế nào con cũng không được bỏ học. Con là niềm tự hào của mẹ.Chỉ cần con chăm chỉ học hành, c̣n những việc khác, con không phải bận tâm.




Hai mẹ con tranh luận rất lâu, cậu kiên quyết không đi học nữa v́ không muốn mẹ ḿnh khổ. Cậu trở nên ngang bướng và ĺ lợm. Phải đến khi nóng nảy quá không kiềm chế được, mẹ cậu giơ tay tát cậu một cái vào má, cậu mới sững người lại. Đây là cái tát đầu tiên trong đời cậu con trai mười sáu tuổi. Mẹ cậu ngồi thụp xuống đất và khóc nức nỡ…


Nghe mẹ, cậu khăn gói vào trường nhập học. Ḷng cậu nặng trĩu. Người mẹ đứng lặng hồi lâu, nh́n bóng con trai khuất dần…




Ít lâu sau, có một người mẹ lặc lè vác bao tải dứa, chân thấp chân cao đến pḥng giáo vụ. Chị nộp gạo cho con trai. Chị là người đến muộn nhất. Đặt bao gạo xuống đất,chị đứng thở hổn hển một hồi lâu rồi nem nép đi vào.

Thầy Hùng pḥng giáo vụ nh́n chị,nói :

florida80 08-21-2019 19:30

Chị cẩn thận tháo túi.




Liếc qua túi gạo, hàng lông mày của thầy khẽ cau lại, giọng lạnh băng :




- Thật chẳng biết nên nói thế nào. Tôi không hiểu sao các vị phụ huynh cứ thích mua thứ gạo rẻ tiền đến thế cho con ḿnh ăn.Đấy, chị xem. Gạo của chị lẫn lộn đủ thứ, vừa có gạo trắng vừa có gạo lức lẫn gạo mốc xanh đỏ, cả cám gạo nữa,đây c̣n có cả ngô nữa…Thử hỏi,gạo thế này, chúng tôi làm sao mà nấu cho các em ăn được. Thầy vừa nói vừa lắc đầu.

- Nhận vào. _

Thầy nói, không ngẩng đầu lên, đánh dấu vào bảng tên của học sinh.




Mặt người mẹ đỏ ửng lên. Chị khẽ khàng đến bên thầy nói :




- Tôi có 5 đồng, thầy có thể bổ sung vào thêm cho cháu để phụ tiền sinh hoạt phí được không thưa thầy ?




- Thôi, chị cầm lấy để đi đường uống nước.
Thầy nói và vẫn không ngẩng đầu lên nh́n người phụ nữ tội nghiệp đang loay hoay, khổ sở, mặt đỏ ửng lên, chân tay thừa thải v́ chẳng biết làm thế nào. Chị chào thầy rồi lại bước thấp bước cao ra về.





~*~




Đầu tháng sau, chị lại đến nộp gạo cho con trai. Thầy lại mở túi gạo ra kiểm tra rồi lại cau mày, lắc đầu. Thầy có vẻ lạnh lùng, ác cảm :


- Chị lại nộp loại gạo như thế này sao ? Tôi đă nói phụ huynh nộp gạo ǵ, chúng tôi cũng nhận, nhưng làm ơn phân loại ra,đừng trộn chung như thế này. Chúng tôi làm sao mà nấu cơm cho ngon để các em ăn được ? Chị nghĩ thử xem,với loại gạo hổ lốn thế này, liệu chúng tôi có thể nấu cơm chín được không ? Phụ huynh như các chị không thấy thương con ḿnh sao?




- Thầy thông cảm. Thầy nhận cho, ruộng nhà tôi trồng được chỉ có thế ! Người phụ nữ bối rối.

florida80 08-21-2019 19:31

Chị cẩn thận tháo túi.




Liếc qua túi gạo, hàng lông mày của thầy khẽ cau lại, giọng lạnh băng :




- Thật chẳng biết nên nói thế nào. Tôi không hiểu sao các vị phụ huynh cứ thích mua thứ gạo rẻ tiền đến thế cho con ḿnh ăn.Đấy, chị xem. Gạo của chị lẫn lộn đủ thứ, vừa có gạo trắng vừa có gạo lức lẫn gạo mốc xanh đỏ, cả cám gạo nữa,đây c̣n có cả ngô nữa…Thử hỏi,gạo thế này, chúng tôi làm sao mà nấu cho các em ăn được. Thầy vừa nói vừa lắc đầu.

- Nhận vào. _

Thầy nói, không ngẩng đầu lên, đánh dấu vào bảng tên của học sinh.




Mặt người mẹ đỏ ửng lên. Chị khẽ khàng đến bên thầy nói :




- Tôi có 5 đồng, thầy có thể bổ sung vào thêm cho cháu để phụ tiền sinh hoạt phí được không thưa thầy ?




- Thôi, chị cầm lấy để đi đường uống nước.
Thầy nói và vẫn không ngẩng đầu lên nh́n người phụ nữ tội nghiệp đang loay hoay, khổ sở, mặt đỏ ửng lên, chân tay thừa thải v́ chẳng biết làm thế nào. Chị chào thầy rồi lại bước thấp bước cao ra về.





~*~




Đầu tháng sau, chị lại đến nộp gạo cho con trai. Thầy lại mở túi gạo ra kiểm tra rồi lại cau mày, lắc đầu. Thầy có vẻ lạnh lùng, ác cảm :


- Chị lại nộp loại gạo như thế này sao ? Tôi đă nói phụ huynh nộp gạo ǵ, chúng tôi cũng nhận, nhưng làm ơn phân loại ra,đừng trộn chung như thế này. Chúng tôi làm sao mà nấu cơm cho ngon để các em ăn được ? Chị nghĩ thử xem,với loại gạo hổ lốn thế này, liệu chúng tôi có thể nấu cơm chín được không ? Phụ huynh như các chị không thấy thương con ḿnh sao?




- Thầy thông cảm. Thầy nhận cho, ruộng nhà tôi trồng được chỉ có thế ! Người phụ nữ bối rối.

florida80 08-21-2019 19:32

Thật buồn cười cái nhà chị này ! Một mảnh ruộng nhà chị có thể trồng đến hàng trăm thứ lúa thế sao? Nhận vào ! Giọng thầy gằn từng tiếng và vẫn không ngẩng đầu lên nh́n chị.




Người mẹ im bặt, mặt chị trở nên trắng bệch, nhợt nhạt. Chị lí nhí cảm ơn thầy rồi lại lặng lẽ bước thấp, bước cao ra về. Dáng chị liêu xiêu, đổ vẹo trong cái nắng trưa hầm hập như đổ lửa.





~*~





Lại sang đầu tháng thứ ba của kỳ nộp gạo. Chị lại đến. Vẫn dáng đi xiêu vẹo, mồ hôi mướt mải trên trán, ướt đẫm lưng áo của người mẹ trẻ. Bao gạo nặng dường như quá sức với chị.

Thầy lại đích thân mở túi gạo ra kiểm tra. Lần này, nét giận dữ in hằn trên mặt thầy. Thầy rành rọt từng tiếng một như nhắc để người phụ nữ ấy nhớ :




- Tôi đă nói với chị thế nào. Lần này tôi quyết không nhân nhượng chị nữa. Chị làm mẹ mà sao ngoan cố không thay đổi thế này. Chị mang về đi. Tôi không nhận !




Người mẹ thả phịch bao gạo xuống đất. Dường như bao nỗi ấm ức, đau khổ và bất lực bị dồn nén bao ngày đột nhiên bừng phát. Chị khóc. Hai hàng nước mắt nóng hổi,chan chứa trên gương mặt sớm hằn lên nét cam chịu và cùng quẫn. Có lẽ,chị khóc v́ tủi thân và xấu hổ. Khóc v́ lực bất ṭng tâm.




Thầy Hùng kinh ngạc, không hiểu đă nói ǵ quá lời khiến cho người phụ nữ trẻ khóc tấm tức đến thế.

Chị kéo ống quần lên để lộ ra đôi chân dị dạng. Một bên chân quắt queo lại




- Thưa với thầy, gạo này là do tôi...Tôi đi ăn xin, gom góp lại bao ngày mới có được. Chẳng giấu ǵ thầy, chân cẳng tôi thế này, tôi làm ruộng thế nào được nữa. Cháu nó sớm hiểu chuyện,đ̣i bỏ học ở nhà giúp mẹ làm ruộng. Thế nhưng tôi kiên quyết không cho, kiên quyết không để con tôi thất học. Có học mới mong thoát khỏi cảnh cơ cực này. Nhà chỉ có hai mẹ con,cha cháu mất sớm...Thầy thương t́nh, thầy nhận giúp cho. Không nộp gạo, con tôi thất học mất !





Người mẹ trẻ này đều đặn ngày nào cũng thế. Trời c̣n tờ mờ, khi xóm làng c̣n chưa thức giấc, chị lặng lẽ chống gậy, lê ḿnh rời khỏi thôn. Chị đi khắp hang cùng,ngơ hẻm xóm khác xin gạo. Đi măi đến tối mịt mới âm thầm trở về. Chị không muốn cho mọi người trong thôn biết.




Lần này người bị xúc động mạnh lại là thầy Hùng. Thầy đứng lặng hồi lâu rôi nhẹ nhàng đỡ chị đứng lên. Giọng thầy nhỏ nhẹ :




- Chị đứng lên đi, người mẹ trẻ ! chị làm tôi thực sự bất ngờ. Tôi đă có lời không phải với chị. Thôi thế này,tôi nhận. Tôi sẽ thông báo với trường về hoàn cảnh của em học sinh này, để trường có chế độ học bổng hổ trợ cho học sinh vượt khó.




Người mẹ trẻ đột nhiên trở nên cuống quưt và hoảng hốt. Chị gần như chắp tay lạy thầy. Giọng chị van lơn :




- Xin thầy. Tôi có thể lo cho cháu, dù không đủ đầy như các bạn nhưng tôi lo được. Khổ mấy,vất vả mấy tôi cũng chịu được. Chỉ xin thầy đừng cho cháu hay chuyện này. Đây là bí mật của tôi, mong thầy giữ kín giùm cho.




Chị kính cẩn cúi đầu chào thầy như người mà chị mang một hàm ơn lớn, đưa tay quệt mắt rồi lại nặng nhọc, liêu xiêu ra về.

Ḷng thầy xót xa.




Thầy Hùng đem câu chuyện cảm động này báo với hiệu trưởng. Ban giám hiệu trường giữ bí mật này tuyệt đối. Nhà trường miễn phí toàn bộ học phí và sinh hoạt phí cho cậu học sinh có hoàn cảnh đặc biệt này. Ngoài ra, học lực của cậu rất khá, đủ tiêu chuẩn nhận được học bổng của trường

florida80 08-21-2019 19:33

Cuối cấp, cậu dẫn đầu trong danh sách những học sinh xuất sắc của trường. Cậu thi đậu vào trường đại học danh tiếng nhất của thủ đô. Trong buổi lễ vinh danh những học sinh ưu tú, khi tên cậu được xướng lên đầu tiên, mẹ cậu lặng lẽ đứng ở một góc khuất, mỉm cười sung sướng.




Có một điều rất lạ rằng trên sân khấu hôm ấy, có ba bao tải dứa sù ś được đặt trang trọng ở một góc phía ngoài cùng, nơi mọi người có thể dể dàng nh́n thấy nhất. Ai cũng thắc mắc,không hiểu bên trong ấy chứa thứ ǵ.


Trong buổi lễ trang nghiêm ấy,thầy hiệu trưởng rất xúc động và kể lại câu chuyện người mẹ trẻ đi ăn xin nuôi con học thành tài.

Cả trường lặng đi v́ xúc động. Thầy hiệu trưởng ra dấu cho thầy Hùng pḥng giáo vụ đến mở ba bao tải ấy ra. Đó là ba bao gạo mà người mẹ với đôi chân tật nguyền lặn lội khắp nơi xin về.




Thầy nói:




- Đây là những hạt gạo mang nặng mồ hôi và nặng t́nh của người mẹ yêu con hết mực. Những hạt gạo đáng quư này, Tiền, vàng cũng không thể mua nổi. Sau đây, chúng tôi kính mời người mẹ vĩ đại ấy lên sân khấu.




Cả trường lại một lần nữa lặng người đi v́ kinh ngạc. Cả trường dồn mắt về phía người phụ nữ chân chất, quê mùa đang được thầy Hùng d́u tùng bước khó nhọc bước lên sân khấu.

Cậu con trai cũng quay đầu nh́n lại. Cậu há hốc miệng kinh ngạc. Cậu không thể ngờ rằng người mẹ vĩ đại ấy không ai khác chính là người mẹ thân yêu của cậu.




- Chúng tôi biết, kể ra câu chuyện này sẽ khiến cậu học sinh ưu tú nhất trường bị chấn động rất mạnh về tâm lư. Thế nhưng, chúng tôi cũng mạn phép được nói ra v́ đó là tấm gương sáng, tấm ḷng yêu thương con vô bờ bến của người mẹ. Điều đó hết sức đáng quư và đáng được trân trọng vô cùng. Chúng tôi muốn thông qua câu chuyện cảm động này, giáo dục các em học sinh thân yêu của chúng ta về đạo đức và lối sống, về t́nh người và những nghĩa cử cao đẹp. Hôm nay, một lần nữa chúng ta vinh danh những người cha,người mẹ đă cống hiến, hy sinh cả đời ḿnh v́ tương lai con em…




Giọng thầy hiệu trưởng đều đều, ấm áp và hết sức xúc động. Tai cậu ù đi, cậu chẳng nghe thấy ǵ nữa cả, mắt cậu nḥe nước. Mẹ cậu đứng đó, gầy g̣, khắc khổ, mái tóc đă sớm điểm bạc, mắt bà cũng chan chứa niềm hạnh phúc và ánh mắt ấm áp,yêu thương ấy đang hướng về phía cậu với cái nh́n tŕu mến.




Người phụ nữ ấy run run v́ chưa bao giờ đứng trước đám đông. Run run v́ những lời tốt đẹp mà thầy hiệu trưởng đă giành cho ḿnh. Với chị, đơn giản, tất cả chỉ xuất phát từ t́nh yêu bao la mà chị giành cho con trai. Chị không nghĩ được thế nào là sự hy sinh hay đạo lư lớn lao ấy.

Cậu con trai cao lớn đứng vụt dậy, chạy lên ôm chầm lấy mẹ mà mếu máo khóc thành tiếng :


- Mẹ ơi ! Mẹ của con…

florida80 08-21-2019 19:34

Tiếng Việt Của Tôi









Tôi có một ông Sui trên diễn đàn mạng ảo. Chuyện sui gia này cũng khá ly kỳ. Hôm nào sẽ xin kể quư vị nghe nếu như anh sui cho phép. Hôm nay th́ có một chuyện cần kíp xin tŕnh bày với quư vị, mong quư vị vui ḷng chiếu cố.

Chuyện là vầy, hôm qua tôi nhận đươc email của anh sui với tiêu đề là “Ư kiến của người bạn” như sau :




Thua Chi SUI:

Xin chuyen den Chi y kien cua nguoi ban.

"Thấy địa chỉ, th́ trang mạng nầy ở bên Úc, nhưng cách viết và cách dùng chữ như xuất phát từ trong nước.

Ngôn ngữ VC đang được phổ biến rộng răi khắp nơi, v́ nó được mang ra từ những người của chế độ VC đi định cư ở nước ngoài. Nếu t́nh trạng nầy được tiếp diễn, th́ cái thứ chữ Việt quái dị, sai trật của thời xă hội chủ nghĩa sẽ hoàn toàn thay thế chữ Việt trong sáng của ngày xưa, thật đáng buồn !"

bd

Sau khi đọc email trên, tôi có cảm tưởng như ḿnh bị kết tội oan ức. Tôi rất muốn trực tiếp hầu chuyện với vị độc giả góp ư này nhưng v́ không có địa chỉ email cho nên phải reply cho ông sui nhờ ông chuyển lại.




Thưa Anh Sui,

Cám ơn anh Sui đă phổ biến dùm Blog NPN.

Không biết bà Mai N. đă đọc bài nào mà có nhận xét là “cách viết và cách dùng chữ như xuất phát từ trong nước” .

Những bài sưu tầm th́ không tránh được có một vài từ ngữ việt cộng nhưng tôi đă cố tránh tối đa, nhiều khi phải sửa chữ lại nếu thấy chướng tai, gai mắt..


Tôi vốn thù ghét, không chấp nhận từ ngữ việt cộng, thí dụ như chữ “liên hệ” của việt cộng có cái nghĩa là liên lạc với nhau (qua số điện thọai hay email ǵ đó). Đáng lẽ phải dùng chữ “liên lạc” mới đúng chớ c̣n "liên hệ" th́ có nghĩa là relationship. C̣n vô số chữ quả thật là quái dị như bà Mai đă nói thí dụ như: giá cứng, giá mềm, giá khủng, hậu đậu, động năo, bức xúc vv...nghe qua không hiểu nổi là họ muốn nói cái ǵ làm ḿnh muốn nổi xung thiên v́ phải nhức đầu suy nghĩ. Và thử nghĩ, trước 75, nơi mà em bé chào đời được mọi người gọi là nhà bảo sanh th́ bây giờ vc kêu là « nhà đẻ » rất phàm phu. C̣n "phi hành đ̣an", thuật ngữ cho một nhóm người đặc trách nhiệm vụ trên một chuyến bay th́ biến thành « tổ bay » một cách vô văn hóa dị hợm như vậy th́ làm sao người Việt hải ngọai có thể chấp nhận cho được.


Nhưng thật đáng buồn thay, bạn bè thân nhân c̣n lại bên VN của chúng ta giờ đây cũng đă lậm phải kiểu nói quái gỡ như vậy rồi. Nếu không th́ làm sao họ có thể ḥa nhập thích nghi với trào lưu văn hóa xă hội chủ nghĩa để có thể sinh tồn dưới cái chế độ cộng sản đảng trị mà người dân không được quyền lên tiếng. Do đó, chúng ta cũng nên thông cảm cho người trong nước được chút nào hay chút nấy phải không thưa bà chị?


Nhờ Anh Sui vui ḷng chuyển email này cho bà Mai N. Mời bà nếu có giờ th́ đọc dùm một hai truyện ngắn NPN như:

- Cuộc Di Tản Bất Thành

- Ngày Vượt Biên Nh́n Lại

- Đời Tị Nạn

Không có bài nào mà tôi không bày tỏ sự căm ghét việt cộng thấu xương th́ lư nào tôi lại dùng từ ngữ vc cho được. Từ ngữ của tôi là từ ngữ của người dân miền nam VNCH, cùng thời điểm với bà Mai, lọai từ ngữ nguyên thủy từ khi tiếng Việt chào đời.

Đa tạ. Kính thăm Anh Chị Sui.




Thế rồi ngày hôm nay tôi được bà reply (cũng qua ông sui) như thế này.




"Những bài viết của trang mạng nầy, tuy bắt gặp nhiều từ ngữ bên trong nước, nhưng tôi không có thói quen giữ lại bài, cứ đọc xong th́ bỏ, nên không có đưa ra đây được bài nào.. Tuy nhiên, được biết các vị chủ trương trang mạng không cố ư dùng, nên tôi cũng nghĩ được, nhiều khi, chỉ v́ quen dùng hàng ngày, nên có những người ở thế hệ VNCH, đă vô t́nh dùng chữ nghĩa VC mà không biết. Tôi đă từng nghe nhiều vị "H.O." nói những chữ như "học tập cải tạo", "sau giải phóng", "căn hộ","hộ chiếu", hay chữ "chia xẻ", bị VC sửa thành "chia sẻ", mà bây giờ, chữ "chia xẻ" gần như biến mất trên các trang mạng, thỉnh thoảng lắm mới có người viết là "chia xẻ".. "

bd




Được lời như cởi tấc ḷng, chân thành cám ơn bà chị đă thông qua chuyện này. Cám ơn bà đă đọc và có lời nhận xét cũng như góp ư để người viết c̣n biết phải luôn đề cao cảnh giác, thận trọng lời ăn tiếng nói thế nào cho được ĐẮC NHÂN TÂM.

florida80 08-21-2019 19:36

Con Người Gồm Bốn Lọai






Kẻ chẳng biết ǵ mà không tự biết ḿnh không biết ǵ, anh ta là thằng điên – Hăy tránh xa!
Kẻ không biết ǵ và tự biết ḿnh không biết ǵ, anh ta là người chất phác – Hăy dạy anh ta!
Kẻ biết mà không biết ḿnh biết, anh ta đang ngủ mê -- Hăy đánh thức anh dậy!
Kẻ biết và tự biết ḿnh biết, anh ta là một kẻ khôn ngoan – Hăy theo anh ta!

Men are four:

He who knows not and knows not he knows not, he is a fool – Shun him!
He who knows not and knows he knows not, he is simple – Teach him!
He who knows and knows not he knows, he is asleep – Wake him!
He who knows and knows he knows, he is wise – Follow him!

Sưu tầm

florida80 08-21-2019 19:39

Hiểu Biết Về Nghiệp Lực





Tác giả: Epoch Times Staff










Một nhà sư thông thái đă sửa sai một lái buôn "Đừng có suy diễn mộng tưởng. Ông trời thực ra rất công bằng với chúng ta" (Zhang Cuiying)


Đôi khi những khổ đau lớn nhất lại tạo ra một tinh thần lành mạnh


Vào đời nhà Thanh, Triệu Đức Phương, cha của ba người con trai, có một cuộc sống rất sung túc. Ông cảm thấy rất may mắn khi ba đứa con của ḿnh đều đă thành gia thất.




Tuy nhiên, vào lễ mừng thọ 60 của ông Triệu, ông đă thú nhận với ba người con của ḿnh rằng khi mới bắt đầu khởi nghiệp, ông đă cố ư cân gian để lừa người cấp hàng và khách hàng của ḿnh. Mỗi khi ông mua thứ ǵ, cái cân sẽ cho kết quả ít hơn, và khi ông bán món ǵ, cái cân sẽ đưa ra số lớn hơn.




“Đó là lư do tại sao ông bán vải bông bị phá sản sau khi ta mua hàng ngàn kg vải bông của ông ấy. Ông ta đă cố gắng một cách tuyệt vọng để cứu văn nhưng đă chết v́ bệnh thương hàn 20 năm trước. Ta vẫn c̣n cảm thấy có lỗi với ông ấy cho đến tận bây giờ”, ông Triệu nói.




“Cũng c̣n có một ông bán thảo dược đă mất sau khi ta lừa ông ấy bằng cái cân của ta. C̣n có những người khác nữa, nhưng hai người đó là bị lừa nhiều nhất. Kể cả khi ta bây giờ có cuộc sống giàu có và hạnh phúc, mỗi khi ta nghĩ đến những người đă chết bởi việc làm của ta, ta thấy đầy tội lỗi đến mức không thể ngủ được”.




“Để được thanh thản, bây giờ ta đă quyết huỷ cái cân này trước mặt tất cả các con, và ta thề là từ nay ta sẽ hành xử trung thực”




Những người con hoan nghênh quyết định của ông “Cha à, đây mới là cách làm đúng. Chúng con hoàn toàn ủng hộ quyết định của cha”, một người con hân hoan nói. Thế là ông Triệu ngay lập tức đập vỡ cái cân tội lỗi, giữ lời hứa cư xử trung thực và làm những việc tốt kể từ đó.




Tuy nhiên, không lâu sau gia đ́nh ông Triệu đă gặp bất hạnh. Đầu tiên, con trai cả của ông mất đột ngột do bệnh tật. Sau đó anh thứ hai cũng qua đời do một chứng bệnh kỳ lạ, và người vợ goá đă đi theo người đàn ông khác. Rồi người con thứ ba bất ngờ mang bệnh và mất không lâu sau. Khi đó vợ của người con thứ ba đang mang thai.




Trải qua những bất hạnh đột ngột này, ông Triệu cảm thấy rất buồn và mơ hồ.




“Khi ta đi lừa lọc người khác, ta sống hạnh phúc với con cái kề bên”, ông phàn nàn. “ Bây giờ ta đang cố gắng hết sức làm người tốt, th́ những điều không may lại lần lượt kéo đến. Có vẻ như câu thành ngữ Trung Hoa ‘Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo’ là hoàn toàn sai lầm”.


Hàng xóm của ông Triệu rất cảm thông cho ông và gia đ́nh.


Một ngày kia, người con dâu của ông Triệu trở dạ. Tuy nhiên, sau ba ngày lâm bồn, đứa bé vẫn chưa chịu ra. Các bà đỡ lần lượt được mời đến, nhưng đều vô vọng và không biết làm cách nào.




Ông Triệu ngày càng lo lắng. Đúng lúc đó, một vị sư gơ cửa xin khất thực. Gia nhân của ông Triệu đă cố đuổi nhà sư đi, nhưng nhà sư đă nói rằng ông có phương thuốc đặc hiệu cho gia chủ. Nhà sư ngay lập tức được trọng vọng như thượng khách.




“Ta là một nhà sư lang thang. Ta đi theo định mệnh an bày”, nhà sư nói với ông Triệu. Sau đó ông đưa cho ông Triệu phương thuốc, và ông Triệu đă sai đầy tớ cấp tốc đưa thuốc cho con dâu. Vài phút sau, người hầu báo lại là người con đau đă sinh con trai sau khi dùng thuốc.




Ông Triệu vui mừng. Ông biểu đạt ḷng biết ơn đến nhà sư và thết đăi một bữa thịnh soạn tối hôm đó.

florida80 08-21-2019 19:42

Trong khi dùng bữa tối, ông Triệu hỏi nhà sư, “thưa sư phụ, con có thể hỏi ngài một câu mà con thắc mắc từ lâu được không ạ?” Nhà sư gật đầu.





Vừa thở dài, ông Triệu kể với nhà sư “Con thật xấu hổ khi phải nói rằng con lập nghiệp bằng cách dùng một cái cân gian để lừa gạt người khác. Con quyết tâm trở thành người tốt vào năm ngoái và phá huỷ cái cân. Tuy nhiên, ngay sau khi con phá cái cân, con bắt đầu gặp hết bất hạnh này đến bất hạnh khác."




"Con đă mất ba người con trai trong thời gian ngắn chỉ sáu tháng, và hai con dâu đă rời bỏ chúng con. Thật may là người con dâu thứ ba đă cho chúng con đứa cháu nội này. Tại sao lại có một gia đ́nh hạnh phúc khi con lừa dối người khác, nhưng ngay khi con quyết định làm việc tốt, th́ tất cả những bất hạnh này lại gơ cửa nhà con?"




Nhà sư cười to sau khi nghe câu chuyện của ông Triệu, và trả lời lại : "Đừng có tự suy diễn mộng tưởng. Ông trời đối xử thực sự là rất công bằng đối với chúng ta. Người con cả của ông là đầu thai của người bán vải bông mà đă bị chết sau khi bị ông lừa gạt, và người con trai thứ chính là hiện thân của người bán thảo dược."






"Người con trai thứ ba cũng ra đời do tất cả những việc làm xấu mà ông đă tích lũy thành, và cả ba người con ông đến thế giới này để làm đổ nát ông và gia đ́nh ông, thế nên ông sẽ đói mà chết trong tuổi già. Tuy vậy, từ khi ông quyết tâm làm điều tốt, thần thánh đă thể hiện sự thương cảm đối với ông và đă thu hồi lại ba người con ông. Ông đă có thể thoát khỏi định mệnh đó."




Sau khi nghe xong, Triệu cảm thấy như vừa tỉnh khỏi cơn mê. Ông cảm tạ nhà sư về việc đă giảng giải hoàn cảnh cho ông, nhưng ông cũng thắc mắc hỏi nhà sư về đứa cháu nội, phải chăng nó cũng đến để đ̣i các nợ khác từ ông.




"Tất cả các món nợ đă được trả sau chuỗi bất hạnh vừa rồi," nhà sử trả lời với một nụ cười. "Đứa cháu của ông đến để đem lại may mắn và hạnh phúc cho gia đ́nh. Nó sẽ được hưởng tiếng thơm bời v́ quyết định làm điều tốt cho người khác của ông. Đây là phần thưởng dành cho việc ông chọn làm điều tốt."




Ông Triệu đă rất hài ḷng và trở nên vững tâm thực thi các điều tốt trong hết phần đời c̣n lại.




Câu chuyện này thể hiện câu nói cổ của Trung Hoa: "Nếu một gia đ́nh tốt gặp nhiều tai ương, đó có thể là họ đang trả nghiệp hoặc món nợ từ người đời trước. Một khi món nợ đă được trả, họ sẽ hưởng một cuộc sống hạnh phúc."



Sưu tầm

florida80 08-21-2019 19:43

Mọi Chuyện Rồi Sẽ Qua Đi









Hăy nhớ rằng,



MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA Đi



Nguyễn Minh Tiến dịch




Điều quư giá trong sự khôn ngoan để lại của người xưa đă giúp tôi rất nhiều là câu ngạn ngữ: «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi.» Nó đă giúp tôi trong việc vượt qua những điều bực dọc hàng ngày mà mỗi người trong chúng ta đều phải đối mặt, cũng như nhiều giai đoạn khó khăn trong đời tôi.








Hăy nghĩ kỹ về điều này. Tất cả mọi việc đều đến, rồi đi. Những rắc rối được tạo thành, rồi tan biến. Một ngày kia, chúng ta đang trong kỳ đi nghỉ, ngày sau đó, trở lại với công việc. Chúng ta mắc phải một cơn cảm lạnh hay cảm cúm, và rồi nó qua đi. Chúng ta bị một vết thương, và rồi, trong hầu hết trường hợp, nó lành lặn trở lại. Chúng ta mong đợi một sự kiện, và rồi sau đó cũng biết là nó đă qua đi. Chúng ta mong đợi cúp bóng đá Super Bowl, và những ngày sau đó, lại mong đợi cho mùa bóng kế tiếp.








Có một cảm giác tự do lớn lao khi nhớ đến câu ngạn ngữ này. Trong thực tế, nó có thể là nền tảng của một cuộc sống thanh thản. Nó có tác dụng như một sự nhắc nhở quan trọng rằng mọi thứ đều có một không gian, thời gian nhất định của nó. Nó cho phép chúng ta nh́n thấy triển vọng tương lai trong những giai đoạn đang có khó khăn, một quy luật cơ bản là không có điều ǵ tồn tại măi măi. Nó mang lại cho chúng ta hy vọng và sự tự tin rằng chúng ta rồi sẽ vượt qua điều này – mọi việc sẽ trôi qua, chắc chắn như vậy.








Lấy ví dụ, khi bạn có con nhỏ, rất dễ có ư tưởng phàn nàn rằng: «Ḿnh sẽ chẳng bao giờ có được một đêm yên giấc như xưa nữa.» Nếu không có triển vọng thấy trước là «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi» thật rất dễ đi đến cảm giác quá sức chịu đựng, thậm chí thất vọng hoàn toàn trong những giai đoạn khó khăn này. Mỗi một đêm mất ngủ dường như là rồi sẽ kéo dài bất tận. Đầu óc bạn đầy sự lo sợ. Bạn cảm thấy tuyệt vọng, thấy trói buộc và như quá sức chịu đựng.








Nhưng chắc chắn là cũng giống mọi chuyện, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua đi. Và bạn bước vào những giai đoạn thách thức mới. Cùng một khuynh hướng này sẽ áp dụng cho tất cả những thách thức khác nữa của cuộc sống. Bạn đang trải qua một cơn khủng hoảng và cảm thấy ḿnh chẳng bao giờ có thể vượt qua nổi, nhưng rồi, bằng cách nào đó, bạn t́m được một giải pháp. Bạn có một trận căi cọ dữ dội với vợ (hoặc chồng) ḿnh, và thề là sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng cuối cùng th́ bạn nhận thấy tận đáy ḷng ḿnh vẫn yêu thương như cũ. Bạn trải qua một giai đoạn cực kỳ bận rộn trong công việc, và bạn cảm thấy không thể nào chịu đựng lâu hơn nữa. Và rồi thời biểu của bạn cuối cùng cũng trở lại như b́nh thường. Lần này qua lần khác, chúng ta phấn đấu và vươn tới.








Khi chúng ta nh́n lại cuộc sống của ḿnh, rất dễ dàng để nhận ra mọi việc đều đến rồi đi. Mùa xuân, mùa hạ, rồi mùa thu. Niềm vui, nỗi đau, sự khen ngợi, rồi chê trách. Khó khăn, dễ dàng, nghỉ ngơi và mệt nhoài. Thành đạt, thất bại, và bao nhiêu điều khác nữa.

florida80 08-21-2019 19:45

Sự thanh thản và hạnh phúc chân thật chỉ đến khi chúng ta nhận ra được nguyên lư này, không chỉ bằng cách hồi tưởng lại, mà là ngay trong khi chúng ta đang trải qua những khó khăn. Bằng cách này, chúng ta giữ được trạng thái quân b́nh giữa sự hỗn loạn.








Khi bạn nhớ rằng mọi việc đều đến và đi, bạn giữ được cách nh́n của ḿnh, một tâm hồn rộng mở, và thậm chí cả một tính khí khôi hài, vui vẻ trong mọi giai đoạn của đời ḿnh.








Tôi khuyến khích bạn tự nhắc nhở ḿnh câu ngạn ngữ này mỗi khi bạn cảm thấy bực dọc, căng thẳng hay khó chịu, cũng như trong lúc bạn trải qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn. Cuộc sống rất ngắn ngủi. Con cái chúng ta nhỏ dại, rồi trưởng thành. Bản thân chúng ta trẻ khỏe, rồi già yếu. Chúng ta sẽ đi qua tất cả những điều đó.








Cách tốt nhất và hiệu quả nhất để duy tŕ một tâm hồn tươi đẹp và giữ cho chính ḿnh không rơi vào cảm giác quá sức chịu đựng là luôn nhớ rằng, mọi việc – kể cả những việc rất khó khăn – rồi đều sẽ qua đi.








Trích từ sách:



Đừng mất thời gian v́ những điều vụn vặt
Don’t worry about the Small Stuff with your Family
Richard Carlson













Sưu tầm

florida80 08-21-2019 19:46

Hôm Nay Là Hồng Ân









Hôm qua là quá khứ , hôm nay là hiện tại , ngày mai là tương lai... Không 1 hiện tại nào đứng măi...không có 1 tương lai nhứt định...Chỉ có quá khứ là tồn tại...






Một vài người bước vào cuộc đời bạn, rồi vội vă ra đi. Một vài người trở nên bạn hữu và ở lại một thời gian...

Họ lưu lại những dấu chân trong ḷng bạn... và chúng ta không c̣n như xưa nữa, v́ chúng ta đă có những người bạn tốt. Hôm qua là lịch sử. Ngày mai vẫn c̣n là bí ẩn. Hôm nay là hồng ân. Đấy là lư do mà trong tiếng Anh, từ ngữ “hôm nay” được gọi là “present”, vừa có nghĩa là “hiện tại”, lại vừa hàm ư là “quà tặng” cho nhau. Tôi nghĩ rằng cuộc sống thật đặc biệt... Hăy sống và cảm nếm từng giây từng phút... Cuộc đời không phải là một buổi biểu diễn thời trang.




Hôm nay, ngay giờ phút này đây...

Có một người đang tự hào về bạn.

Có một người đang nghĩ đến bạn.

Có một người đang lo cho bạn.

Có một người đang nhớ bạn.

Có một người muốn tṛ chuyện với bạn.

Có một người mong sao cho bạn được b́nh an.






Có một người biết ơn v́ bạn đă nâng đỡ họ.

Có một người muốn nắm lấy tay bạn.

Có một người hy vọng mọi sự sẽ ổn thỏa.

Có một người mong bạn được hạnh phúc.

Có một người muốn bạn t́m gặp họ.

Có một người đang ăn mừng cho thành công của bạn.

Có một người muốn tặng bạn một món quà.

Có một người nghĩ rằng bạn chính là một Món Quà.







Có một người mong bạn không quá lạnh, cũng đừng quá nóng.
Có một người muốn ôm bạn vào ḷng.

Có một người đang yêu thương bạn.

Có một người ngưỡng mộ sức mạnh của bạn.

Có một người nhớ đến bạn và mỉm cười.

Có một người muốn gục đầu trên vai bạn để khóc.

Có một người muốn đi chơi và vui đùa với bạn.

Có một người nghĩ bao nhiêu điều tốt về bạn.

Có một người đang muốn che chở bạn.

Có một người sẵn sàng làm mọi sự v́ bạn.

Có một người muốn được bạn thứ tha.

florida80 08-21-2019 19:48

Có một người biết ơn v́ được bạn tha thứ cho họ.

Có một người muốn cùng cười vang lên với bạn.

Có một người nhớ đến bạn và mong bạn ở gần họ.

Có một người cần biết rằng bạn yêu với t́nh yêu vô điều kiện.

Có một người muốn nói với bạn là họ quan tâm đến bạn biết bao.

Có một người muốn chia sẻ giấc mơ của họ với bạn.

Có một người muốn siết chặt bạn trong ṿng tay.

Có một người muốn được bạn bắt tay họ thật nồng ấm.

Có một người quư mến tinh thần của bạn.

Có một người ao ước có thể dừng thời gian lại v́ bạn.

Có một người ngợi khen Thiên Chúa v́ t́nh thân thương của bạn.





Có một người vẫn mỏi ṃn chờ gặp bạn.
Có một người yêu thương bạn v́ bạn là bạn.

Có một người mến thương cách bạn làm cho họ cảm nhận.

Có một người muốn ở sát bên cạnh bạn.

Có một người muốn bạn biết rằng họ ở đấy v́ bạn.

Có một người vui mừng v́ bạn là bạn hữu của họ.

Có một người muốn làm bạn với bạn.

Có một người thức suốt đêm để tưởng nhớ đến bạn.

Có một người ao ước được bạn lưu tâm.

Có một người muốn biết bạn nhiều hơn và rơ hơn.

Có một người đang thiếu những lời khuyên và hướng dẫn của bạn.




Có một người đặt trọn niềm tin nơi bạn.
Có một người tin tưởng bạn.

Có một người cần bạn gửi một bức thư đến cho họ.

Có một người cần bạn nâng đỡ.

Có một người cần bạn đặt niềm tin nơi họ.

Có một người cần bạn để cho họ tiếp tục làm bạn.

Có một người đang thưởng thức một bản nhạc để gợi nhớ về bạn. Có một người sẽ bật khóc khi đọc được những lời này.

Và cũng đang có một người nào đó cần bạn gửi những gịng chữ này đến cho họ ! Hăy biết cho đi những ǵ ḿnh có thể sưu tầm...

florida80 08-21-2019 19:49

Hát - Giúp Kéo Dài Tuổi Thọ








Khi cất tiếng hát là bạn đang làm điều có lợi cho sức khỏe đấy!


Những lúc ngân nga hát, bạn sẽ thấy tâm trạng phấn chấn hơn. Nhiều người hát khi tụ tập bạn bè, trong các bữa tiệc, hát để giải trí, thậm chí hát để giải sầu. Bạn có thể hát khi đang làm việc nhà, nấu ăn, đang tắm, sau khi hoàn tất một công việc... Hăy làm điều đó một cách tự nhiên v́ hát rất tốt cho bạn.




Các nghiên cứu khoa học tại nhiều nước đă chứng minh, hát vừa đem lại niềm vui vừa mang đến nhiều lợi ích cho sức khỏe. Khi hát, chúng ta thường nhập tâm vào các giai điệu, lên giọng, hạ giọng... chính những điều này đă đem đến các tác động có lợi cho cơ thể, bao gồm:




Hát giúp giảm đau và căng thẳng

Giáo sư Graham Welch, đại học London, Anh, đă tiến hành một nghiên cứu về lợi ích của hát đối với sức khoẻ. Ông cho biết, khi hát, nhịp thở của bạn sẽ thay đổi, dung tích của phổi được sử dụng hết cho việc hít thở. Luồng không khí vào cơ thể nhiều hơn và mạch máu sẽ hấp thụ nhiều ô-xy hơn. Do đó, bạn sẽ có cảm giác tỉnh táo hơn.




Thông qua việc hít thở sâu, hát cũng giúp những bệnh nhân bị viêm phổi hoặc hen suyễn dễ hít thở hơn.

Một số nghiên cứu khác cũng chỉ ra nhiều lợi ích của hát như: làm giảm áp lực máu, điều hoà nhịp tim và giảm căng thẳng. Ngoài ra, hát c̣n được sử dụng như liệu pháp trị liệu. Patricia Preston-Roberts, một nhà trị liệu âm nhạc ở New York, Mỹ, đă sử dụng liệu pháp âm nhạc điều trị cho nhiều bệnh nhân có vấn đề về tâm sinh lư.

Patricia cho biết: "Nhiều bệnh nhân cảm thấy chán chường về cơ thể bệnh tật của ḿnh. Tôi đă khuyên và hướng dẫn họ hát. Sau đó, họ cho biết dường như liệu pháp này đă giúp ngăn chặn những cơn đau xuất hiện".


Kéo dài tuổi thọ


Hát không chỉ mang lại lợi ích cho người trẻ mà c̣n rất tốt cho người lớn tuổi. Để minh chứng cho điều này, các nhà khoa học tại Mỹ đă tiến hành nghiên cứu giữa hai nhóm người từ 55 tuổi trở lên.

Một nhóm tham gia các hoạt động ca hát ở nhà thờ, nhóm c̣n lại là những người không tham gia ca hát. Sau ba năm, kết quả cho thấy những người trong nhóm ca hát có những biểu hiện tinh thần tốt hơn hẳn nhóm kia như: họ ít mắc bệnh, ít gặp các vấn đề về mắt, ít bị trầm cảm, ít gặp những vấn đề về hô hấp...

Một kết luận khác rất đáng chú ư, đó là hát c̣n giúp bạn kéo dài thêm 2 - 3 năm tuổi thọ.



Bí quyết nhỏ


Nếu muốn tâm trạng phấn chấn hơn, bạn hăy hát thay v́ ăn một thanh chocolate. Hát sẽ tốt hơn cho bạn v́ ăn chocolate nhiều khi có thể làm bạn tăng cân.

Đi hát karaoke với bạn bè cũng là một cách bạn giải toả căng thẳng hiệu quả. Tiến sĩ Takeshi Tanigawa, trường đại học Y dược Ehime, Nhật Bản, cho biết, khi hát cùng với bạn bè, bạn sẽ nhận những tràng pháo tay tán thưởng. Qua đó, bạn cảm thấy ḿnh được nhiều người ủng hộ. Đây là liều thuốc tinh thần hiệu quả giúp người ta chống lại cảm giác buồn chán, căng thẳng.

florida80 08-21-2019 19:51

Hát - Giúp Kéo Dài Tuổi Thọ








Khi cất tiếng hát là bạn đang làm điều có lợi cho sức khỏe đấy!


Những lúc ngân nga hát, bạn sẽ thấy tâm trạng phấn chấn hơn. Nhiều người hát khi tụ tập bạn bè, trong các bữa tiệc, hát để giải trí, thậm chí hát để giải sầu. Bạn có thể hát khi đang làm việc nhà, nấu ăn, đang tắm, sau khi hoàn tất một công việc... Hăy làm điều đó một cách tự nhiên v́ hát rất tốt cho bạn.




Các nghiên cứu khoa học tại nhiều nước đă chứng minh, hát vừa đem lại niềm vui vừa mang đến nhiều lợi ích cho sức khỏe. Khi hát, chúng ta thường nhập tâm vào các giai điệu, lên giọng, hạ giọng... chính những điều này đă đem đến các tác động có lợi cho cơ thể, bao gồm:




Hát giúp giảm đau và căng thẳng

Giáo sư Graham Welch, đại học London, Anh, đă tiến hành một nghiên cứu về lợi ích của hát đối với sức khoẻ. Ông cho biết, khi hát, nhịp thở của bạn sẽ thay đổi, dung tích của phổi được sử dụng hết cho việc hít thở. Luồng không khí vào cơ thể nhiều hơn và mạch máu sẽ hấp thụ nhiều ô-xy hơn. Do đó, bạn sẽ có cảm giác tỉnh táo hơn.




Thông qua việc hít thở sâu, hát cũng giúp những bệnh nhân bị viêm phổi hoặc hen suyễn dễ hít thở hơn.

Một số nghiên cứu khác cũng chỉ ra nhiều lợi ích của hát như: làm giảm áp lực máu, điều hoà nhịp tim và giảm căng thẳng. Ngoài ra, hát c̣n được sử dụng như liệu pháp trị liệu. Patricia Preston-Roberts, một nhà trị liệu âm nhạc ở New York, Mỹ, đă sử dụng liệu pháp âm nhạc điều trị cho nhiều bệnh nhân có vấn đề về tâm sinh lư.

Patricia cho biết: "Nhiều bệnh nhân cảm thấy chán chường về cơ thể bệnh tật của ḿnh. Tôi đă khuyên và hướng dẫn họ hát. Sau đó, họ cho biết dường như liệu pháp này đă giúp ngăn chặn những cơn đau xuất hiện".


Kéo dài tuổi thọ


Hát không chỉ mang lại lợi ích cho người trẻ mà c̣n rất tốt cho người lớn tuổi. Để minh chứng cho điều này, các nhà khoa học tại Mỹ đă tiến hành nghiên cứu giữa hai nhóm người từ 55 tuổi trở lên.

Một nhóm tham gia các hoạt động ca hát ở nhà thờ, nhóm c̣n lại là những người không tham gia ca hát. Sau ba năm, kết quả cho thấy những người trong nhóm ca hát có những biểu hiện tinh thần tốt hơn hẳn nhóm kia như: họ ít mắc bệnh, ít gặp các vấn đề về mắt, ít bị trầm cảm, ít gặp những vấn đề về hô hấp...

Một kết luận khác rất đáng chú ư, đó là hát c̣n giúp bạn kéo dài thêm 2 - 3 năm tuổi thọ.



Bí quyết nhỏ


Nếu muốn tâm trạng phấn chấn hơn, bạn hăy hát thay v́ ăn một thanh chocolate. Hát sẽ tốt hơn cho bạn v́ ăn chocolate nhiều khi có thể làm bạn tăng cân.

Đi hát karaoke với bạn bè cũng là một cách bạn giải toả căng thẳng hiệu quả. Tiến sĩ Takeshi Tanigawa, trường đại học Y dược Ehime, Nhật Bản, cho biết, khi hát cùng với bạn bè, bạn sẽ nhận những tràng pháo tay tán thưởng. Qua đó, bạn cảm thấy ḿnh được nhiều người ủng hộ. Đây là liều thuốc tinh thần hiệu quả giúp người ta chống lại cảm giác buồn chán, căng thẳng.


All times are GMT. The time now is 22:08.
Page 50 of 75
« First 40474849 50 51525360 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.20362 seconds with 8 queries