![]() |
Nói gọn lại Kitô Giáo là tôn giáo của “đức tin” (faith) và Phật Giáo là tôn giáo của “lư trí” (trí tuệ). [4]
Điểm khác biệt thứ hai giữa Kitô Giáo và Phật Giáo là quan niệm về giải thoát. Đối với Kitô Giáo, th́ sự giải thoát là sự "giải thoát khỏi tội lỗi qua một Đấng Cứu Rỗi". Giáo lư giải thoát này được đặt trên căn bản một số tín điều mà các tín hữu Kitô Giáo phải tin, và đức tin này là tuyệt đối, bất khả tranh căi, bất khả luận bàn. V́ thế muốn được giải thoát, tín hữu Kitô Giáo phải tin vào nhiều tín điều được ghi trong Kinh Tin Kính của các Tông đồ (Apostle’s Creed). Chúa Giê-xu là nền tảng, là Tác giả và là Đấng duy nhất có quyền ban cho sự Cứu Rỗi (Rôma 3:24, 25; 5:21; Công Vụ 4:12; Hêbơrơ 12:2). Những ai không tin nhận Chúa Giê-xu sẽ không được tha thứ tội lỗi và sẽ chịu phạt nơi hoả ngục. Đối với Phật Giáo, đạo Phật cho rằng cuộc đời này là giả tạm và chúng sinh cứ phải sống trong đau khổ v́ ḷng tham dục vô bờ bến, khiến con người tự ḿnh trói buộc với những xung đột và khổ đau do không bao giờ thoả măn, nên phải luân hồi triền miên trong ṿng sinh tử. Do đó nếu muốn, con người có thể tự ḿnh giải thoát khỏi khổ đau, sinh tử luân hồi bằng các nỗ lực tu tập bản thân: làm lành, tránh ác và tự thanh tịnh hoá tâm ư. Bốn chân lư nền tảng của Phật giáo (Tứ Diệu Đế) cho rằng mọi khổ đau của chúng sinh đều có một hay nhiều nguyên nhân gây nên, chúng có thể bị giải trừ và có con đường để giải trừ khổ đau đó. Con đường đó chính là con đường giải thoát, là Bát Chánh Đạo trong giáo lư căn bản của nhà Phật. Giáo lư này được qui thành ba môn học: Giới, Định và Tuệ. Thực hành Giới và Định là đưa tới trí Tuệ, là giải thoát khỏi sự mê muội, ḷng ích kỷ và khổ đau, là đạt tới cảnh giới Niết Bàn. Đó là nét đại cương sự khác biệt giữa giải thoát trong Phật Giáo và trong Kitô Giáo. Cái căn bản khác biệt này là, một bên là tha lực tức nhờ sự cứu rỗi, bên kia là tự lực, tự ḿnh thắp đưốc lên mà đi. Với Phật Giáo, triết lư của đạo này là một triết lư sống, bởi v́ nó là một chân lư giải thoát mà chỉ có ai thực hành nó mới đạt được nó, hiểu được nó trọn vẹn, người Phật tử phải tự ḿnh tu tập để tiến tới giải thoát. Chính Đức Phật dạy, "Không ai có thể cứu vớt chúng ta bằng chính bản thân chúng ta”. Đức Phật chỉ là người dẫn đường. Ngài chỉ dạy cho chúng ta con đường tạo ra nguyên nhân và hậu quả. Số phận của chúng ta nằm trong tay chúng ta, không phải trong tay của Trời/Thượng Đế cũng không phải trong tay của Đức Phật. Với Kitô Giáo, v́ là một tôn giáo cứu rỗi, con người chỉ cần đặt tất cả vào một niềm tin duy nhất ở một đấng siêu nhiên để mong cầu được giải thoát cho ḿnh: "Thiên Chúa quá thương yêu thế gian đến nỗi ban con duy nhất (sic) của Ngài, để những ai tin vào Người sẽ không bị luận phạt, nhưng được sống đời đời." (Crossing The Threshold of Hope, trang 76), |
Điểm khác biệt thứ ba giữa hai đạo là thuyết Sáng Tạo:
Kitô giáo tin có một Thiên Chúa duy nhất, và là Đấng Tạo Hóa toàn năng, đă dựng nên và điều khiển toàn thể vũ trụ hữu h́nh và vô h́nh. Cuốn Genesis (Sách Sáng Thế), một trong những kinh Thánh Cựu Ước viết rằng Thiên Chúa tạo ra vũ trụ và muôn vật và loài người trong 7 ngày. V́ thế tín hữu Ki Tô giáo tin rằng mọi thứ trên đời đều có một nguyên nhân, từ đó, cứ truy tầm lên măi sẽ phải có một nguyên nhân đầu tiên, và Chúa Trời của họ chính là nguyên nhân đầu tiên đó. Đối với Phật Giáo, tất cả mọi sự mọi vật đều do nhân duyên ḥa hợp mà hiển hiện, biến đổi vô thường. Thế giới này, về bản chất, chỉ là một ḍng biến ảo vô thường, không do một Đấng toàn năng nào sáng tạo. Sở dĩ vũ trụ vạn vật biến hóa vô thường chính là do vạn vật trong vũ trụ chịu sự chi phối của luật nhân quả. Cái nhân nhờ có duyên mà trở thành quả, quả lại là nhân mới, nhờ có duyên trợ giúp mà trở thành quả mới… Cứ như vậy, vạn vật trong thế giới cứ sinh hóa biến hiện không ngừng theo quá tŕnh thành, trụ, hoại, không. Điểm khác biệt thứ tư giữa hai đạo là vị sáng lập ra tôn giáo. Đối với Kitô Giáo, Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa toàn năng, đă sáng tạo ra vũ trụ và muôn loài. Đối với Phật Giáo, Đức Phật Thích Ca là một nhân vật lịch sử có thật, có một tiểu sử rơ ràng được cả thế giới công nhận. Ngài đă thực sự sống trên thế giới này, Ngài không tự xưng ḿnh hay các đệ tử của Ngài tôn xưng Ngài là đấng toàn năng, đấng tạo hóa hay là Thượng Đế v.v. Ngài là người đă giác ngộ hoàn toàn và triệt để (toàn giác), là vị Đạo sư đă tự ḿnh t́m ra được con đường giải thoát ngang qua kinh nghiệm bản thân, không có ai truyền dạy cho Ngài, không có ai ban phép cho Ngài, không phải do thần khởi, cũng không phải là hiện thân hay hóa thân của một đấng thần linh nào. Ngài là một người như mọi người khác, nhưng chính nhờ nỗ lực tu tập cá nhân, Ngài đă t́m ra được con đường giải thoát. Sau khi giác ngộ, Ngài đă giảng dạy giáo pháp cho mọi người, nếu ai có nhân duyên thực hành giáo pháp, kể từ vua quan cho đến thứ dân, kẻ khốn cùng đều được giác ngộ như Ngài. Cho nên Ngài đă nói: “Ta là Phật đă thành, chúng sanh là Phật sẽ thành.” Ngài là người hướng đạo, chỉ dẫn đường lối cho những ai muốn tu tập, Ngài không thể tu tập thay cho chúng sinh mà con người phải tự ḿnh tu tập mới giải thoát được khỏi khổ đau phiền năo do tham sân si trói buộc, mới ra khỏi sinh tử luân hồi được. Cho nên Ngài đă nói: “Các người hăy tự ḿnh thắp đuốc lên mà đi”. Ngài khuyên hăy nên nương tựa vào chính ḿnh và đi theo con đường giải thoát bằng nỗ lực của chính bản thân ḿnh. |
Nói tóm lại, điểm then chốt trong việc phân biệt giữa Phật giáo với Kitô Giáo nói riêng, các truyền thống tín ngưỡng lớn khác trên thế giới nói chung là vấn đề có hay không một Đấng Sáng Tạo? Đối với Phật giáo, tất cả mọi sự mọi vật đều do nhân duyên ḥa hợp (duyên sinh), do đó không hề có một Đấng Sáng Tạo. Ngoài ra, với Kitô Giáo, Thiên Chúa chính là Chân Lư, là hơi thở, là con đường giải thoát, bất cứ ai đến với Ngài, tin nơi Ngài sẽ được cứu rỗi. Với Phật Giáo, Đức Phật Thích Ca là bậc Đạo Sư đă t́m ra con đường giải thoát, hướng dẫn những ai muốn giải thoát khỏi đau khổ trầm luân, hăy đi theo con đường mà Ngài đă kinh qua. Ngài chỉ là người dẫn đường, c̣n người đi theo phải tự ḿnh làm chủ, tự ḿnh tu tập để đi đến giải thoát chứ không nương nhờ ở bất cứ đấng Thần quyền nào để được giải thoát.
Tâm Diệu biên soạn [01] Kitô giáo bao gồm nhiều truyền thống tôn giáo với các dị biệt văn hóa cũng như hàng ngàn xác tín và giáo phái khác nhau. Trải qua hai thiên niên kỷ, Kitô giáo tự h́nh thành nên ba nhánh chính: Công giáo Roma, Chính Thống giáo Đông phương và Kháng Cách (Protestantism). Tính chung, đây là tôn giáo lớn nhất thế giới với hơn 2,1 tỉ tín hữu (chiếm khoảng 34% dân số thế giới). (Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia) [02] Kinh Tin Kính các Tông Đồ, cũng gọi là Biểu Tín các Tông Đồ, là kinh Tin Kính xưa nhất, có từ thế kỷ thứ II. Bản này tổng hợp các công thức đă có trước đó. Từ thế kỷ thứ VI, bản này có h́nh thức như ngày nay. Đây là bản tuyên xưng những tín điều chính yếu nhất khi chịu phép Rửa. [3] Kinh Kalama (trong Kinh Tăng Chi Bộ III.65) http://thuvienhoasen.org/D_1-2_2-69_...minh-chau.html [4] Theo định nghĩa trong tự điển th́ Faith hay Đức Tin là "sự tin chắc vào một cái ǵ đó mà không chứng minh được cái đó có thực" (Firm belief in something for which there is no proof.) Định nghĩa của Reason hay Lư Trí trong tự điển là "khả năng có những tư tưởng hợp lư, suy lư, hoặc phân biệt" (The capacity of rational thought, inference, or discrimination) hay "suy xét đúng, phán đoán hợp lư" (good judgment, sound sense). Theo những định nghĩa trên th́ hiển nhiên là Đức Tin Ki-Tô Giáo và Lư Trí của Phật Giáo là hai từ có nghĩa loại trừ hỗ tương (mutual exclusive), có cái này th́ không có cái kia. Thật vậy, khi chúng ta dùng lư trí để xác định và chấp nhận một điều ǵ th́ chúng ta không cần đến đức tin, và khi chúng ta tin vào điều ǵ mà không cần biết, không cần hiểu, th́ lư trí trở nên thừa thăi. TD |
Sai Một Ly Đi Một Dặm
“Sai một ly, đi một dặm”, Ông Bà ta vẫn dạy thế. Hai khái niệm “ly” và “dặm” mang ư nghĩa đối nghịch nhau. Một ly (1/10 cm) th́ rất nhỏ, rất gần; mà một dặm th́ rất lớn, rất xa. Ấy thế mà chỉ sai có một ly thôi th́ ta phải vượt chặng đường xa vô ích tới một dặm. Lối so sánh ấy nói lên hậu quả nghiêm trọng của những quyết định hay chọn lựa. Nếu không cẩn thận từng ly, ta sẽ chuốc lấy thiệt tḥi hằng dặm. “Đi một dặm” là cái giá phải trả cho sự nông nổi cầu thả của ḿnh. Trong cuộc sống thông thường, v́ thiếu ư thức hay bất cẩn, không những chúng ta phải trả giá về những hành động của ḿnh, mà c̣n làm cho nhiều người bị ảnh hưởng thiệt tḥi lây. Một ông giám đốc kư những quyết định vội vàng thiếu tính khả thi là làm thiệt tḥi những số tiền khổng lồ v́ một dự án bị thất bại. Một nhà đầu tư c̣n quá non trẻ trong lănh vực kinh doanh, vội vàng trong những quyết định với đối tác ḿnh chưa hiểu biết sẽ chuốc lấy những thất bại đắng cay cho ḿnh và cho biết bao người có liên quan. Gần đây, khắp nơi rộ lên hiện tượng “tín dụng đen” làm điêu đứng biết bao người đă cho thấy hậu quả tai hại của sự nông nổi và hám lợi trước mắt. Có những khi chúng ta sai một ly trong việc kết luận về tư cách một con người hay bản chất một sự việc. Những nhận định chủ quan dễ làm chúng ta sai lầm. Người Việt ḿnh hễ nghe có tin đồn là dễ tin và rất nhiệt t́nh loan truyền cho nhau, không cần cân nhắc và kiểm chứng. Điều tệ hại là những tin tiêu cực th́ loan truyền nhanh hơn những tin tích cực. Kết luận vội vàng về tư cách một cá nhân sẽ dễ dàng làm cho họ bị tổn thương. Nhiều người v́ những dư luận vô cớ mà con đường tiến tới tương lai của họ bị khép lại. Ngày nay, có nhiều bạn trẻ rất vội vàng trong việc chọn cho ḿnh người bạn đời. Khi chọn ai làm chồng hay vợ là họ quyết định gắn bó cả đời với người ấy. V́ thế, hậu quả của những quyết định nông nổi là những gia đ́nh tan vỡ, hoặc có cố níu kéo th́ cũng căng thẳng và đau khổ như địa ngục trần gian. Cũng do quan niệm lệch lạc về hôn nhân mà có những mối t́nh chỉ tồn tại trong một thời gian rất ngắn, thậm chí chỉ vài tuần. Điều đáng nói đương sự không phải là những người ít học, mà họ là trí thức, thương nhân, những “ngôi sao” và những người nối tiếng. Một hôn nhân không đặt nền tảng trên t́nh yêu và sự tôn trọng lẫn nhau th́ đổ vỡ là điều khó tránh khỏi. |
Trong xă hội ta, số những vụ tai nạn giao thông được nhắc tới thường xuyên như lời cảnh tỉnh cho những ai lưu thông trên đường. Vậy mà số tai nạn vẫn không giảm v́ vẫn có những người bất chấp mọi luật lệ, cố len cố vượt, đánh vơng trong khi đi đường. V́ muốn nhanh chóng đến đích, nhiều người đă phải gánh chịu hậu quả nặng nề cho chính bản thân, phải trả giá bằng mạng sống của ḿnh hoặc suốt đời thương tật. V́ sai một ly, họ đă phải đi không chỉ một dặm, mà suốt cả đời. Cuộc sống này cũng giống như giao thông đường bộ, nếu mỗi người biết tôn trọng “phần đường” của ḿnh trong lănh vực gia đ́nh, bè bạn và đồng nghiệp th́ sẽ hạnh phúc biết bao.
“Sai một ly, đi một dặm”, lời khuyên khôn ngoan của Tiền Nhân luôn có giá trị với mỗi chúng ta, trong đời sống đức tin cũng như trong đời sống hằng ngày. Gm. Giuse Vũ Văn Thiên |
Tứ Đức Trong Thời Đại Hiện Nay
Trong cuộc sống, chúng ta không thể thiếu cái đẹp, cái đẹp bất biến trường tồn, cái đẹp tiềm ẩn trong con người được biểu hiện qua văn hóa ứng xử, qua nét cao quư của tâm hồn, qua cái đạo đức trí tuệ. Cái đẹp giúp con người xây dựng nhân cách ngày càng hoàn thiện hơn. Cái đẹp được nói đến ở đây chính là cái đẹp tâm hồn của người phụ nữ. Đặc biệt là cái đẹp trong lễ giáo xưa, đó là Tứ Đức: Công, Dung Ngôn, Hạnh. Trải qua ḍng lịch sử, liệu Tứ Đức có lạc hậu trong thời đại ngày nay không? 1. Đ̣i hỏi của Tứ Đức trong thời đại hiện nay Công đối với người phụ nữ ngày nay, là vừa khéo quán xuyến công việc nhà vừa lo công tác ngoài xă hội, biết sắp xếp công việc sao cho hợp lư, cẩn thận và chu đáo, biết nuôi con khỏe, dạy con ngoan: “Đảm việc nhà, giỏi việc xă hội”. Ngoài ra, phải có nghề nghiệp ổn định và làm tốt nghề của ḿnh. Làm tốt công việc của ḿnh sẽ giúp người phụ nữ tự tin, khẳng định được khả năng của ḿnh, góp phần vào kinh tế cho gia đ́nh và đóng góp tài năng, trí tuệ cho xă hội. Dung của người phụ nữ thời nay, không c̣n là nét đẹp “yểu điệu thục nữ, liễu yếu đào tơ” mà là khỏe và đẹp. Khỏe để làm việc tốt, để giữ ǵn hạnh phúc gia đ́nh và để sinh ra những đứa con thông minh, khỏe mạnh. Đồng thời, dung c̣n là nét đẹp nữ tính: gọn gàng, tinh tế trong cách ăn mặc và trang điểm; là vẻ mặt tươi tắn, linh hoạt; là phong thái cởi mở, ḥa nhă; là cử chỉ thân mật, chân thành; nhất là luôn biết nhu ḥa, khiêm tốn. V́ thế, dung là vẻ đẹp của sự hài ḥa giữa h́nh thức và tâm hồn. Sắc đẹp là diễm phúc, nhưng bản thân sắc đẹp không phải là đức tính, mà là cái nết: “Cái nết đánh chết cái đẹp”. Ngôn là lời nói có duyên, gây được thiện cảm với người nghe. Lời nói dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng th́ hiệu quả càng lớn khi dạy bảo con cái, khi khuyên nhủ người chồng và cả khi dàn xếp công việc xă hội, thương lượng trong kinh doanh. Ngày nay, người phụ nữ không chỉ cần nói năng lịch thiệp, mà rất cần sự thẳng thắn, chống lại sự bất công trong gia đ́nh và ngoài xă hội. Lời nói của người phụ nữ càng dịu dàng, tinh tế th́ sức thuyết phục càng cao. Hạnh của người phụ nữ ngày nay, tuy không “xuất giá ṭng phu, phu tử ṭng tử”, nhưng đức hạnh của người phụ nữ muôn đời vẫn là yêu chồng, thương con, giàu đức hy sinh, chung thủy trong hôn nhân, không đua đ̣i trong cuộc sống. Đồng thời, người phụ nữ cần có ḷng vị tha, độ lượng với mọi người; có ước mơ, hoài băo trong nghề nghiệp và biết nỗ lực biến ước mơ, hoài băo ấy thành hiện thực. Hơn nữa, cần có ḷng nhân ái, chia ngọt sẻ bùi với nỗi bất hạnh của tha nhân, có tinh thần trách nhiệm với bản thân, gia đ́nh và cộng đồng. |
2. Nguyên nhân khiến phụ nữ ngày nay không coi trọng Tứ Đức
Ngày nay với sự phát triển của kinh tế, nhất là sự phát triển vượt bậc của khoa học kỹ thuật và đời sống hưởng thụ đă làm cho Công, Dung, Ngôn, Hạnh đang bi xói ṃn. Một số chị em không c̣n coi trọng “Tứ Đức” của ông cha nữa. Công: Trước hết, do đời sống khá giả nên chữ Công đang có nguy cơ bị phai mờ. Một số chị em không biết đến cái cơ bản nhất là giặt đồ, v́ “nhà em có máy giặt nó lo rồi”, thậm chí nấu ăn cũng là cực h́nh với các chị em, trong khi đó nếu không biết nữ công gia chánh, không thể là một người giữ hạnh phúc gia đ́nh. Bên cạnh đó, nhiều chị em hiện nay cũng không màng đến công việc, chỉ chăm lo nhan sắc để t́m một người chồng giàu có…Hơn nữa, một số chị em không giỏi chữ Công: không biết hát ru, không biết kể truyện cổ tích cho con nghe, không biết nấu những món ăn dân tộc... Dung: Người đẹp của Việt Nam ngày nay nh́n mỏi cả mắt, có thể do kinh tế phát triển nên chị em dành ưu tiên cho việc đầu tư ngoại h́nh không thua chị kém em. Nhưng cái đáng buồn là nét đẹp bên trong lại tỉ lệ nghịch với cái đẹp bên ngoài. Xem những cuộc thi Hoa hậu mới cảm nhận rơ hơn; chỉ vào phần ứng xử mới thấy: xem “Hoa hậu” mà như đang xem “Gala cười”…Cái đẹp bề ngoài dễ tu dưỡng hơn cái đẹp bên trong, nhưng phụ nữ thời nay thích cái dễ, v́ họ đang sống trong thời đại “ḿ ăn liền”. Ngôn: Phụ nữ ngày nay, ít chú ư rèn luyện ngôn từ, nói năng rất tuỳ tiện. Hay nói to, cười to, kể cả trước mặt người lớn tuổi. Ngày xưa, nếu con gái nói to là bị mẹ mắng ngay. Bây giờ th́ ít gia đ́nh dạy con được kỹ như thế. Đó là một thiệt tḥi của con gái ngày nay. V́ khi ra ngoài đời, mọi lời thủ thỉ, nhỏ nhẹ đều hiệu quả hơn cách nói oang oang. Có phải thời đại ngày nay nam nữ b́nh đẳng th́ chị em được thể hiện những từ ngữ của cánh mày râu, ngày càng xuất hiện nhiều lời lẽ thô tục từ miệng các chị em, hoặc nói năng thiếu suy nghĩ, không hiểu biết, cứ như đang ở cung trăng. Hạnh: Đức hạnh của người con gái ngày nay giảm rất nhiều. Trên các phương tiện thông tin cũng nói nhiều về các "hot girl" hay "sành điệu," chứ ít đưa mẫu h́nh các bạn gái lư tưởng như học giỏi, chăm ngoan, dịu dàng… Thành ra, một số bạn gái tưởng lầm rằng phải biết uống rượu, đánh nhau, đi hoang qua đêm, bỏ học, chửi thề và yêu nhiều mới là "người phụ nữ lư tưởng." Theo Thạc sĩ tâm lư Đinh Đoàn một trong những nguyên nhân dẫn đến giảm đức hạnh của các bạn gái là cha mẹ chưa quan tâm hướng dẫn con đúng mức; nhất là sự hiền dịu và sự chung thủy trong t́nh cảm. Các bạn gái đâu có biết rằng, khi lập gia đ́nh th́ mọi buồn vui, sướng khổ, thành công hay thất bại đều do cái đức hạnh của người phụ nữ quyết định cả. |
Về trinh tiết: Ngày nay, có nhiều bạn gái thích sống thử trước hôn nhân. Một số bạn rất ngây thơ trong chuyện này: Ai sẽ là người chịu thiệt tḥi? Người bạn trai ư? Không, nạn nhân chính là người con gái. Con trai vốn ích kỷ, họ chỉ muốn được thỏa măn nhu cầu xác thịt nhưng khi cưới vợ, họ chỉ muốn người con gái ấy hoàn toàn trinh nguyên. Đến một ngày nào đó, bạn sẽ gặp một người mà bạn thật sự yêu thương, liệu bạn có đủ dũng cảm để đối mặt với người ấy và liệu người ấy có chấp nhận bạn khi bạn không c̣n trong trắng? Chính v́ thế, người con gái phải tự biết bảo vệ cái quư giá nhất của ḿnh. Sống thử, nếu dính bầu th́ đơn giản là đi phá thôi sao? Đừng chỉ v́ một giây phút nông nổi mà bạn phải ân hận suốt đời khi mất luôn thiên chức làm mẹ.
Các bạn gái Việt Nam trong thời đại ngày nay, đúng là có rất nhiều cám dỗ và cạm bẫy nhưng xin các bạn hăy tự bảo vệ chính ḿnh, đừng tự hủy hoại bản thân và cuộc sống sau này. Tiêu chuẩn tối cao của cái đẹp muôn thuở vẫn là sự hài ḥa. Hài ḥa giữa sắc đẹp thân thể và đức hạnh, nếp sống văn hoá, văn minh. Hăy để cho h́nh ảnh người phụ nữ Việt Nam duyên dáng trong tà áo dài, xinh tươi bên đóa sen thuần khiết măi là h́nh ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp phụ nữ Việt Nam, đừng để cho nó bị một vết dơ nào. Tứ Đức của người phụ nữ không thời nào có thể xem nhẹ được. Trong các gia đ́nh ở Hàn Quốc, Nhật Bản, Tứ Đức của người phụ nữ đang ngày càng được đề cao, mặc dù hai quốc gia này có nền kinh tế rất phát triển. Việt Nam ta gần đây, do măi chăm lo đến đời sống kinh tế mà các gia đ́nh xem nhẹ việc giáo dục tứ đức cho con gái. V́ thế, xu hướng nam tính trong phụ nữ nước ta gần đây đă tăng lên. Nhiều bạn gái, sống như con trai và nếu như thế th́ không c̣n là phụ nữ nữa. 3. Để giữ được Tứ Đức, người phụ nữ phải làm ǵ? Công, dung, ngôn, hạnh măi măi là "khuôn vàng thước ngọc" của người phụ nữ ở mọi thời đại. Có điều phải hiểu nội hàm, tức là ư nghĩa của bốn cái đức đó đă có nhiều thay đổi để phù hợp với thời đại mới. Công: Để giữ được chữ Công, người phụ nữ không chỉ khéo léo trong mọi công việc mà c̣n phải có đầu óc tổ chức làm cho cuộc sống gia đ́nh luôn hạnh phúc, nuôi dạy con cái khỏe mạnh, chăm ngoan. Ngoài ra, phụ nữ c̣n phải là người lao động giỏi giang, có nghề nghiệp ổn định; phải có sự nghiệp riêng, có công ăn việc làm, không phụ thuộc hay ỉ lại vào người chồng. |
Một người đàn ông có một người vợ giỏi nữ công gia chánh là một niềm hạnh phúc lớn. Họ và con cái sẽ được ăn ngon, mặc ấm, gia đ́nh sẽ ngăn nắp, nề nếp. Đặc biệt là việc giáo dục con cái. Nếu người mẹ không giỏi nữ công gia chánh th́ con cái, nhất là con gái sẽ rất thiệt tḥi, không biết làm những công việc gia đ́nh. Hội Liên hiệp Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh đă có sáng kiến mở lớp dạy làm vợ, trong đó chủ yếu là dạy làm các món ăn, dạy hát ru, kể truyện cổ tích, dạy kế hoạch chi tiêu gia đ́nh... Đó là một sáng kiến hay, nhưng đó cũng là một điều xấu hổ của phụ nữ thời nay. Phụ nữ ngày xưa, chưa xuất giá đă thuộc ḷng những kỹ năng đó rồi. Cuộc sống hiện đại rất sẵn các món ăn liền: ḿ ăn liền, phở ăn liền, cháo gà ăn liền, cơm hộp, thực phẩm chín... Nhưng nếu phụ nữ ỉ lại vào những thứ đó th́ vai tṛ người mẹ, người vợ trong gia đ́nh để làm ǵ?
Dung: Napoleon gọi “Phụ nữ là những bông hoa có linh hồn”. V́ thế, chữ Dung đối với phụ nữ rất quan trọng. Suốt cuộc đời, phụ nữ phải luôn chăm lo đến dung nhan của ḿnh, không ăn mặc cẩu thả, không đầu bù tóc rối, nhưng nên ăn mặc làm sao để cho mọi người coi được. Người đời thường nói: “Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp ḿnh”. Đồng thời, cái đẹp không phải cứ chân dài, lưng ong, da trứng gà bóc mới là phụ nữ đẹp. Cái đẹp từ tâm hồn c̣n hơn nhiều lần cái đẹp h́nh thức bên ngoài. Vợ Khổng Minh h́nh thức không đẹp, nhưng ông rất yêu vợ v́ tâm hồn của bà rất thanh cao. Nếu xưa kia lư tưởng của cái đẹp là “mắt bồ câu, lông mày lá liễu”, “thắt đáy lưng ong”, “tóc dài da trắng, yểu điệu thục nữ”, … th́ ngày nay, vẻ đẹp phụ nữ đa dạng hơn. Có vẻ đẹp kiêu sa, quư phái; có vẻ đẹp khoẻ khoắn, năng động; cũng có cả vẻ đẹp “bốc lửa”. Nhiều phụ nữ ngày nay, cao ráo nhờ guốc dép, trắng trẻo nhờ kem dưỡng da, hồng hào nhờ mỹ phẩm, lộng lẫy nhờ thời trang... Những thứ đó cứ có tiền là mua được, song vẻ đẹp trong tâm hồn th́ không tiền nào mua được. Một số phụ nữ rất chăm chú đầu tư về “bao b́”, “vôi ve” nhưng họ không biết rằng, đàn ông thích mộc mạc, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Nếu người phụ nữ chỉ là người duyên dáng, ăn mặc đúng mốt thời trang, nhưng không có tâm hồn cao thượng, vị tha th́ thật sự không có vẻ đẹp. Cái đẹp hoàn hảo là cái đẹp cả h́nh thức bề ngoài lẫn bên trong tâm hồn. Cái đẹp là biết thông cảm với mọi người, sống kính trên nhường dưới, biết tôn trọng người khác, biết quảng đại trao ban. Ngôn: Người xưa có câu: “Chim khôn kêu tiếng rảnh rang, người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe”. Lời nói có duyên bao giờ cũng gây được thiện cảm với người nghe. Ngôn trong Tứ Đức là lời nói dịu dàng, có duyên. Không thể phủ nhận sức thuyết phục của người phụ nữ mỗi khi lên tiếng khuyên chồng, dạy con ở nhà, cho đến dàn xếp công việc, thương lượng trong kinh doanh, buôn bán. Hơn nữa, ngôn c̣n là cách nói năng, không nhất thiết phụ nữ lúc nào cũng phải e lệ, nói năng nhỏ nhẹ, miệng cười chúm chím mới gọi là đẹp. Nói năng rơ ràng, mạch lạc, ngôn từ chuẩn mực, dễ nghe, truyền cảm và phù hợp với từng hoàn cảnh là quan trọng nhất. Quan niệm về Ngôn của người con gái thời nay kế thừa của người xưa, để phát triển cho phù hợp với sự giao lưu rộng răi với thế giới hôm nay. Phụ nữ ngày nay vẫn “học ăn, học nói” để nói năng lịch thiệp, xă giao khéo léo, mạnh dạn, ứng xử thông minh và có kiến thức. Lời nói, ngôn ngữ của một bạn gái cũng phải giàu nữ tính, có sự mềm mại, dịu dàng, tinh tế và chọn lọc. Một cô gái có văn hóa không thể nói năng bỗ bă, vung vít, càng không thể văng tục chửi thề hoặc nói năng thiếu suy nghĩ. Nhưng đó cũng chỉ là yêu cầu cơ bản, một bạn gái muốn vươn cao, thành đạt phải có khả năng ứng xử duyên dáng, thông minh và có tính thuyết phục trên nền tảng của sự hiểu biết sâu sắc và cái tâm trong sáng. Người xưa có câu: “Tú khẩu cẩm tâm”, nghĩa là lời nói hay phải đi đôi với tấm ḷng đẹp như hoa gấm. |
Nhiều người thắc mắc tại sao Khổng Tử lại để chữ Ngôn trước chữ Hạnh? Nhưng để như thế mới đúng. Lời nói không bao giờ chỉ đơn thuần là lời nói. Nó biểu hiện tâm hồn con người. Người nhân đức, tiếng nói trong sáng, ấm áp. Người cay nghiệt, tiếng nói rin rít qua kẽ răng. Người đanh đá, tiếng nói the thé. Người hay văng tục chứng tỏ rất ít được giáo dục từ bé. Người nói năng lễ độ, đúng mực chứng tỏ đấy là con nhà gia giáo. Phụ nữ nói oang oang như lệnh vỡ là người bộc tuệch, ruột để ngoài da...
100 đàn ông th́ cả 100 người mong muốn ḿnh cưới được vợ hiền. Ông cha ta có một câu ngạn ngữ rất nặng nề để cảnh cáo những người vợ kém đức hạnh: “Chó dữ mất láng giềng, vợ dữ mất chị em”. Đức hạnh là điều rất căn bản của người phụ nữ. Đời sống của người phụ nữ chỉ sống với bố mẹ đẻ của ḿnh có 1/3 thời gian, c̣n lại là sống với chồng và họ hàng nhà chồng. Đây là mối quan hệ không hề dính dáng đến máu mủ ruột rà. Do đó, mọi buồn vui, sướng khổ, thành công, thất bại đều do cái đức của người phụ nữ quyết định. Xinh đẹp mà không có đức hạnh th́ khó được nhà chồng yêu quư. Không xinh đẹp nhưng có đức hạnh th́ cả nhà chồng sẽ quư mến, tôn trọng. Hạnh: Phẩm hạnh của người phụ nữ, dù ngày nay có ít nhiều thay đổi nhưng vẫn được đưa lên hàng đầu, đó là sự nết na, chung thủy... Kết luận Công, Dung, Ngôn, Hạnh vẫn măi ḥa quyện, kết hợp với nhau và trở thành chuẩn mực nhân cách của người phụ nữ Việt Nam. Công, Dung, Ngôn, Hạnh không chỉ là nền tảng giá trị của người phụ nữ mà c̣n giúp cho phụ nữ sống tự tin vào chính ḿnh. Để phấn đấu rèn luyện có được nhân cách ấy, xă hội cần phải tạo môi trường lành mạnh, bản thân người phụ nữ cũng phải có nghị lực, cố gắng tự hoàn thiện bản thân ḿnh. Đồng thời mọi người không chỉ giúp đỡ mà c̣n tạo mọi điều kiện nâng đỡ để chị em phát huy thế mạnh của ḿnh. Hơn nữa, xă hội và các tổ chức nên cung cấp kiến thức, những thông tin về gia đ́nh, về nghệ thuật giao tiếp, về lối ứng xử để người phụ nữ biết sống thích hợp, sống có ích trong thời đại hôm nay. Tu sĩ Lôrensô Vũ Văn Tŕnh MF |
Những Câu Trả Lời Của Socrates
Những câu trả lời của Socrates, nhà hiền triết xứ Hy Lạp. 1. - Trong các vật hiện hữu, cái ǵ xưa nhứt ? - Thượng Đế, v́ ở thời đại nào, Ngài cũng hiện hữu. 2. – Trong các vật, vật nào đẹp nhứt ? - Vũ trụ, v́ vũ trụ là công tŕnh của Thượng Đế. 3. – Trong các vật, vật nào lớn nhứt ? - Không gian, v́ nó chứa tất cả những ǵ sáng tạo. 4. – Trong các vật, vật ǵ vững bền nhứt ? - Hy vọng, v́ khi con người mất hết, nó vẫn c̣n. 5. – Trong các vật, vật nào tốt nhứt ? - Đức hạnh, v́ thiếu nó không có một việc ǵ tốt đẹp. 6. – Trong các vật, vật chi di chuyển mau nhứt ? - Tư tưởng, v́ trong một giây nó có thể đến tận bên kia vũ trụ. 7. – Trong các vật, vật chi mạnh nhứt? - Nhu cầu, v́ nó giúp ta san bằng các khó khăn to lớn nhứt. 8. – Trong các việc, việc chi dễ làm nhứt ? - Khuyên bảo. 9. – Trong các việc, việc nào khó nhứt ? - Tự biết ḿnh. Sưu tầm at 1:31 AM |
Nên Và Không Nên
Có những điều bạn nghĩ rằng nó sẽ làm bạn tốt hơn nhưng không phải vậy. 1. Không nên giấu diếm cảm xúc của ḿnh quá nhiều. Bạn nghĩ rằng mọi người sẽ yêu quư bạn hơn nếu lúc nào nụ cười cũng thường trực trên khuôn mặt bạn. Đôi khi điều đó là đúng, người ta sẽ thấy bạn là một người đáng yêu, lạc quan và dễ gần. Nhưng nếu phải giả tạo quá nhiều như vậy, bạn sẽ tự mang đến cho ḿnh sự mệt mỏi. Và chuyện cười cả ngày sẽ biến bạn thành một người bị chai sạn cảm xúc. Tốt nhất là hăy thể hiện rơ t́nh cảm thật của ḿnh, hăy buồn khi bạn buồn, hăy khóc khi bạn muốn khóc, và gào lên khi bạn sợ hăi. Đừng bao giờ đeo cái mặt nạ cho ḿnh bởi nếu bạn làm như vậy th́ bạn cũng sẽ chỉ nhận được những nét mặt tương tự mà thôi. 2. Không nên tỏ ra quá thận trọng. Tất nhiên biết thận trọng là tốt nhưng để thận trọng thành rón rén th́ hỏng hẳn. Bạn đang muốn đi làm thêm nhưng lại sợ không biết ḿnh có đủ khả năng hay không? Bạn không dám kêu khi thấy một tên cướp đang móc ví của người bên cạnh ḿnh v́ sợ nó..... đánh ḿnh. Bạn thấy ḿnh có khả năng thiết kế nhưng không dám đi thi v́ sợ. ...trượt. Nếu thận trọng kiểu đó th́ chắc chắn bạn không thể đạt được thành công và cũng không được nếm trải cảm giác thử thách. phải mạnh dạn hơn và làm bất kỳ việc ǵ khi có cơ hội. Hăy tập ngă trước khi biết đứng vững. 3. Không nên xây dựng quá nhiều tham vọng. Bạn muốn là người thật thành công, bạn muốn có thật nhiều tiền, bạn muốn đạt được những địa vị thật cao trong xă hội, bạn muốn có mọi thứ và bạn cắm đầu theo đuổi những tham vọng xa vời đó. Bạn có hiểu thành công nghĩa là ǵ không? Thay v́ cố gắng giành được mọi thứ, bạn hăy cố gắng đạt được những ǵ thích hợp và tốt nhất cho bản thân bạn. Điều ǵ quan trọng và cần thiết nhất cho bạn trong thời điểm hiện tại? Hăy tự lên kế hoạch cụ thể và thực hiện từng bước một. Chúng ta có thể làm được bất kỳ việc ǵ nhưng không có nghĩa là chúng ta có thể làm được tất cả mọi việc, hai khái niệm đó hoàn toàn khác nhau đấy. 4. Không nên quá xét nét bản thân ḿnh. Bạn luôn lo lắng cho rằng ḿnh kém cỏi nhất quả đất, bạn cảm thấy ai cũng hơn ḿnh, đôi khi bạn cảm thấy ḿnh thật vô dụng và sự có mặt của bạn quả là thừa thăi. Đây là một trong những cách tự giết ḿnh hiệu qủa nhất. Hăy hiểu rằng ai cũng có cá tính và tài năng riêng của ḿnh. Vấn đề bây giờ là bạn phải phát huy và chứng tỏ nó cho mọi người thấy, chứ không phải rầu rĩ và buông xuôi như vậy. Nếu bạn không yêu bản thân bạn th́ sẽ chẳng ai yêu bạn đâu. Thứ duy nhất hoàn toàn thuộc về bạn chính là bạn thân bạn. Hăy giữ ǵn và làm cho mọi người cảm thấy nó tuyệt vời thế nào nhé. |
5. Và những ǵ bạn nên ghi vào bộ nhớ.
- Nên yêu quư và tự đối xử tốt với bản thân bạn giống như bạn đối xử với những người bạn yêu quư. - Hăy đối xử với mọi người theo cách mà bạn muốn mọi người đối xử lại với ḿnh. - Không phải quá cổ hủ nhưng bạn cũng đừng bỏ qua những ǵ thuộc về truyền thống, hăy biết kính trọng những người hơn tuổi ḿnh. - Dành thời gian chú ư đến sức khoẻ của ḿnh. Sưu tầm |
Trước Khi Ánh Chiều Tàn
Đă quá nửa đời người, nhưng anh c̣n hẹn. C̣n nhiều việc chưa xong. Phải đầy đủ vật chất cho tuổi già, lúc đó mới yên tâm tu tập. Anh vẫn c̣n làm quá nhiều việc để chuẩn bị cho tuổi già nghỉ ngơi. Hôm qua anh cho biết tin, người bạn bằng tuổi anh vừa mất đột ngột, đă gây cho anh một cơn sốc. Anh cảm thấy h́nh như ḿnh sai lầm khi chờ đợi. Nhưng anh vẫn chưa có quyết tâm được. Anh thở dài nhiều lần khi nói những băn khoăn của ḿnh. Nằm trên giường bệnh, cô nói: không c̣n kịp nữa rồi. Nắng đă gần tắt mà đường về c̣n mờ mịt quá. Người chung quanh hộ niệm giúp cô. Nhưng rồi, cô vẫn c̣n toan tính sắp đặt quá nhiều. Tôi đến thăm, thấy cô vừa đặt điện thoại xuống, cô vừa gọi cho hiệu bánh dặn đem đến một ổ bánh sinh nhật chiều nay cho chị cô. Và dường như cô sử dụng điện thoại quá nhiều để sắp đặt và sắp đặt. Tôi lắng nghe những mẫu tṛ chuyện giữa cô và những người đến thăm bệnh. Tôi đă uống gần cạn hết b́nh trà một ḿnh mà chưa biết bắt đầu thế nào với cô, khi người chung quanh xin nói giúp cô một lời, để cô dứt khoát buông bỏ, chuẩn bị tinh thần an b́nh. Cô biết rất rơ, cái chết đến gần kề, việc tu tập chưa bao nhiêu. Cô rất muốn không trở lại trần gian này nữa. Nhưng có thật thế không. Cô sẽ thật sẽ không trở lại trần gian này nữa, nếu cô muốn. Nhưng dường như cô chưa muốn như thế. Cô nói th́ nghe dứt khóat, nhưng thái độ th́ th́ cơ hồ trái lại. Bạn thường nói, ḿnh sẽ lên Tây phương tu tiếp, nhất định thế. Nhưng khung trời bạn đang sống, nó cũng gần gần với cơi tịnh độ mà. Chỉ tiếc chúng ta lao tới những tham vọng khá nhiều. Muốn thành đạt và thành đạt. Bạn khó mà nói đă chán ngán khi đang có trong tay tất cả, và đă vất vả hơn nửa đời người để có được những ǵ bạn đang có. Tây phương th́ rộng mở, chỉ e ḿnh không chịu rời xa cái trần gian mà ḿnh cho là đang ngán ngẩm bỡi va chạm và thất vọng. Nhưng chỉ sau một giấc ngủ dài, buổi sáng thức dậy mọi chuyện lại trở về khởi điểm của hăm hở tính toan, cho đến buổi chiều sau một ngày thất bại, cảm thấy cần có quyết định xa lánh cát bụi trần gian này. |
Chuyện rằng: …Ngày xưa đă có một anh chàng, bắt đầu từ mốc khởi hành trên mảnh đất đang tranh quyền sở hữu, anh chạy cắm cờ đến đâu th́ phần đất đó sẽ thuộc về anh với điều kiện anh phải trở về mốc khởi hành trước khi mặt trời lặn. Anh bắt đầu lên đường, chạy khá xa. Đến giữa trưa là lúc quay về, anh nghĩ cố gắng thêm một chút nữa, khi quay về sẽ chạy nhanh hơn để kịp thời gian. Khi bắt đầu quay trở lại, anh chạy tăng tốc nhưng không thể nhanh như anh nghĩ, và dường như mặt trời lặn quá nhanh. Anh càng cố sức th́ đường càng như xa hơn. Khi ánh nắng chiều tắt hẳn, anh ngă gục, mà chưa kịp đặt chân lại điểm khởi hành ban sáng…
Rất nhiều lời bàn và kết luận cho mẫu chuyện này. Lúc c̣n trẻ, tôi cũng tham gia lạm bàn. Và kết luận anh chàng quá tham lam nên mất hết.Không biết đến bây giờ tôi và bạn đă chịu nhận ḿnh là anh chàng tham lam đó chăng. Ḿnh đă đi quá xa rồi, hơn nửa đời người mà vẫn c̣n định rong ruổi thêm. Không biết chúng ta c̣n định hẹn đến bao giờ. Bức tranh cuộc đời vẫn thế. Ánh chiều tắt, người ta ngă gục trước khi đạt được những ǵ mong muốn. Các Tổ sư thường bảo chờ đêm ba mươi trả lời ông. Biết đâu có một con phượng hoàng về đầu non, ẩn thân chốn mây ngàn, kịp trước khi mặt trời lặn. Là ai nhỉ? Nam Kha |
Sunday, December 29, 2013
Tôi Rất Tự Hào Khi Được Sống Ở Mỹ Gần đây tôi có đọc được một vài bài viết nói về cuộc sống của người Việt trên đất nước Mỹ khiến tôi không khỏi chạnh ḷng. Ở bất kỳ đất nước nào trên thế giới, con người cũng đều phải đi làm để lo cho cuộc sống của ḿnh. Những người lười biếng, th́ cuộc đời của họ sẽ dậm chân tại chỗ Giầu và nghèo th́ không có nước nào mà không có hai tầng lớp này, bởi v́ chẳng nơi nào chỉ có toàn người giầu và chẳng nơi nào chỉ có toàn người nghèo cả. Tôi đă theo cha mẹ qua Mỹ khi lên 10 tuổi và bây giờ chỉ c̣n hai năm nữa th́ tôi được 30. Như vậy có nghĩa là tôi đă sống ở Mỹ một thời gian khá dài. Phải nói rằng trong ḷng tôi luôn cám ơn đất nước Mỹ đă cho tôi cơ hội đến trường mà không phải lo sợ không có tiền để đóng cho họ, cám ơn Mỹ đă cho tôi cơ hội để cầm mảnh bằng kỹ sư trong tay, và cám ơn Mỹ đă cho tôi cơ hội kiếm được một công việc làm khá tốt. Tất cả những điều có được ngày hôm nay là do sự cố gắng vươn lên của tôi. Muốn bước tới sự vinh quang không phải là ngồi một chỗ than thở hoặc lười biếng mà có được. Rất nhiều người Việt vượt biên qua Mỹ trước kia đă thành công, có nhà cửa và có tương lai sự nghiệp vững chắc. Cha mẹ tôi khi đặt chân qua Mỹ cách đây 18 năm cũng đă phải làm lại từ đầu. Ông bà không quản ngại làm việc siêng năng để lo cho anh em tôi học nên người, nhưng không bao giờ than van rằng đất nước Mỹ bắt họ phải làm việc đầu tắc mặt tối. Đất nước Mỹ không hề mang chúng ta sang đây, mà chính chúng ta tự đ̣i sang, v́ thế nếu làm việc cực khổ th́ đừng bao giờ phiền trách họ v́ như thế là ḿnh quá vô lư. |
Nhiều người Việt khi mới đặt chân qua Mỹ sau những ngày vượt biên nguy hiểm đầy gian nan đă được chính phủ Mỹ nuôi dưỡng trong một chương tŕnh trợ cấp c̣n được gọi là welfare v́ có con nhỏ cho tới khi 18 tuổi, ngoại trừ độc thân th́ chỉ được 24 tháng. Như vậy đủ biết xă hội mỹ đă tốt đến thế nào đối với chúng ta.
Người Việt ở Mỹ cũng có hai tầng lớp: một loại trí thức có văn bằng cầm trong tay và một loại người không có mảnh bằng nào cả. Người có bằng cấp sẽ kiếm được công ăn việc làm tốt hơn, c̣n người không có bằng cấp th́ phải làm nghề lao động. Dĩ nhiên lương sẽ không được trả cao. Ở Mỹ tôi đă nh́n thấy rất nhiều người cùng thế hệ với tôi trở thành bác sĩ, kỹ sư giúp ích cho đời sống mọi người. Đa số những người qua Mỹ sau này muốn làm giầu nhanh nhưng không chịu học hành. Cũng có nhiều người Việt ở Mỹ từng làm giầu bằng nghề Nail. Tôi không quen biết ai trong ngành này, nhưng theo những nhận xét từ người lớn cho biết, họ kiếm tiền rất dễ dàng . Chính họ tự chọn làm nghề chà chân, sơn móng tay để kiếm tiền, chứ chính phủ Mỹ hay người Mỹ không hề bắt họ làm như vậy. Nghề này ngồi trong bóng mát và không quá khổ cực như những người phải làm việc ở ngoài đồng nhặt trái cây giống như người Mễ, hoặc công nhân sửa đường phố, nên xin đừng than thở. Mỗi lần tôi nghe ai than làm nghề nail thế này thế nọ th́ tôi không thể hiểu họ thực sư muốn ǵ!. Đôi khi họ kiếm nhiều tiền hơn cả những người đă phải bỏ công ra ngồi học 4 năm trong đại học. Những người đi làm cho công ty Mỹ luôn đóng thuế đàng hoàng nhưng họ lại không. Tôi rất ghét những người ăn cơm Mỹ, ở nhà Mỹ, kiếm tiền từ người Mỹ nhưng luôn chê trách cuộc sống và đất nước Mỹ. Những người chỉ biết đứng núi này trông núi nọ không bao giờ thành công và hài ḷng với những ǵ họ đạt được.. Nếu thật sự ở Việt Nam tốt hơn trong mắt họ th́ họ nên về đó mà sống, sang Mỹ làm ǵ!. Căn cứ theo báo cáo cũng như từng đọc báo chí th́ tôi thấy cuộc sống ở VN khó khăn gấp nhiều lần bên Mỹ. Thử hỏi một kỹ sư hóa học ra trường kiếm được bao nhiêu tiền một tháng? Ngay cả tầng lớp trí thức như giáo sư người đă cho sinh viên kiến thức, mà c̣n nghèo khổ đi làm thêm ban đêm để có đủ tiền nuôi vợ con đó thôi. |
Những người giầu bên VN đa số là cán bộ cao cấp, con ông cháu cha hoặc là những người buôn bán, ngoài ra số người nghèo th́ vẫn c̣n rất nhiều.
Chúng ta không thể nào so sánh cuộc sống của người Việt tại Mỹ với cuộc sống của người Việt tại quê nhà được v́ đây là hai bối cảnh hoàn toàn khác nhau. Ở Mỹ làm việc cực nhọc nhưng không cảm thấy bị g̣ bó, muốn nói ǵ hay đi đâu cũng được. Ngoài ra luật phát của Mỹ luôn được tôn trọng nên ư thức của con người rất cao, c̣n ở Việt Nam th́ luật pháp chẳng bao giờ được người ta thực hành triệt để v́ ư thức của người dân quá thấp kém. Người Mỹ rất lịch sự mặc dù có một số người kỳ thị nhưng khi gặp gỡ ḿnh ngoài đường họ luôn nói lời chào hỏi dù không hề quen, điều này khiến cho người Việt ở Mỹ cũng lịch sự theo. Người Việt ở Mỹ rất có ḷng tốt đối với thân nhân c̣n sống ở bên Việt Nam. Dù giầu hay nghèo họ đều cố gắng gởi tiền về VN lo cho gia đ́nh, thử hỏi những người bên VN có dám cho tiền thân nhân của ḿnh hay không khi biết họ nghèo khổ?, giỏi lắm th́ chỉ được vài bữa ăn là cùng. Tranh giành nhau từng thước đất, hoặc gia tài th́ có. Con cái ở bên Mỹ không bao giờ chờ đợi được chia gia tài từ cha mẹ. Họ tự tạo cho ḿnh một cuộc sống vững chắc riêng. Mỗi người có một cuộc sống đi kèm theo sự thành công hay thất bại. Mỹ chưa phải là thiên đường nhưng nó đă giúp cho người Việt ở đây có rất nhiều cơ hội mà nếu ở VN th́ chắc chắn họ sẽ không bao giờ có được trừ khi họ có thân nhân làm trong guồng máy chính quyền. Tôi không quên nguồn gốc ḿnh là người Việt Nam nhưng tôi cũng sẽ không làm kẻ vong ơn, ăn cơm, uống nước của Mỹ nhưng luôn miệng che bôi Mỹ. Tôi rất tự hào khi được sống ở bên Mỹ |
Hạnh Phúc Hiện Tại - Tuyết Mai
Có không biết bao nhiêu cặp vợ chồng, từ bao nhiêu năm cứ để mặc t́nh trạng “khắc khẩu”, t́nh trạng “xung khắc” bất ḥa giữa hai vợ chồng kéo dài năm này tháng nọ. Họ không buồn bỏ một chút th́ giờ để t́m hiểu lư do của sự khắc khẩu, sự nghịch ư và t́m cách khắc phục để gia đ́nh có một đời sống hạnh phúc, an vui. Họ không ư thức được rằng, hạnh phúc có sẵn trong hiện tại, trên con đường chúng ta đang đi … Chỉ một việc chúng ta được sống độc lập, nghĩa là có thể thấy, nghe, đi, đứng, ăn uống, không bệnh hoạn, có cơm ăn, có áo mặc, có nhà ở và được b́nh yên đă là một hạnh phúc vô cùng trong đời, mà ít người ư thức, v́ người ta cứ mải mê theo đuổi những mộng tưởng xa xôi, thả h́nh bắt bóng. Nếu tuần nào không bận rộn với những sinh hoạt cộng đồng, hai vợ chồng tôi đi ăn nhậu tiệc tùng ở nhà bạn bè, sẽ có dịp nghe các bà, sau khi ăn no kéo nhau ra pḥng khách, đem ông chồng yêu quư của ḿnh ra tố khổ. Câu chuyện của chị Hồng làm tôi suy nghĩ rất nhiều, từ câu chuyện đó tôi suy ra một triết lư … sống hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây. Chị Hồng kể, chị vượt biên trước với hai con, qua Mỹ mấy mẹ con vất vả lúc đầu nhưng dần dần đă tạo được cuộc sống tốt đẹp. Chị mua được một cái nhà hàng nho nhỏ và các con đă ăn học nên người. Hơn mười năm sau ông chồng ra tù cải tạo mới được bảo lănh sang Mỹ. Trong thời gian xa cách hơn một chục năm đó hai người đă hoàn toàn thay đổi. Chị Hồng đă quen đời sống Tây phương, tháo vát, lanh lợi, c̣n ông chồng sau một thời gian lâu dài bị tù đày, sức khỏe yếu kém, tinh thần bị khủng hoảng, ông rất chậm chạp, có thể nói là cù lần so với bà vợ. Tinh thần chị Hồng luôn bị căng thẳng, lo âu v́ việc làm ăn buôn bán, cạnh tranh, lại thêm thân xác quá mệt mỏi v́ làm việc nhiều giờ ở nhà hàng nên lúc nào chị cũng cau có, gắt gỏng như bệnh thần kinh hay x́-nẹc vô lư, càng làm cho ông chồng thêm buồn tủi thân phận sống bám vào vợ. Một hôm ông chồng bệnh, bảo chị Hồng rót cho một ly sữa. Chị càu nhàu: - Th́ ông đi lấy đi, c̣n đi được, chưa bệnh nặng mà. |
Ông chồng đổ quạu:
- Tôi bệnh bà biết không? Chị Hồng với tay lấy ly nước trà chị đang uống, đổ sửa vô rồi đem lại cho ông chồng. Chị dằn mạnh cái ly lên bàn nói “uống đi”, rồi quay lưng đi. Ông chồng nổi giận bắt đầu to tiếng: - Bà đă đi quá mức của một người vợ, không coi chồng ra ǵ !. Chị Hồng trả lời lại: - Bên Mỹ này b́nh quyền, không có chuyện chồng chúa vợ tôi. Ai cũng phải làm việc cực thấy cha để kiếm sống, không ai hầu ai như bên nhà. Chị lằng nhằng không dứt lời. Ông chồng thấy cái ǵ màu đen giống con ruồi trong ly sữa, ông la lên: - Bà cho tôi uống sữa với ruồi, bà biết không? Chị Hồng b́nh thản đáp: - Th́ vớt nó ra. Ở bên Việt Nam, đang ăn phở con ruồi bay rớt vô tô phở ḿnh vớt bỏ đi, rồi ăn tiếp có sao đâu. Ông chồng nổi cơn, nhắc lại đủ thứ chuyện buồn phiền chất chứa trong ḷng bấy lâu nay. Ông chồng chưa dứt lời th́ bà vợ phản pháo ngay bằng những lời lẽ thật đanh đá. Cả hai trao đổi nhau những câu nói chanh chua, độc ác cho hả giận. Trong cơn nóng giận đó, họ không có th́ giờ suy nghĩ, cân nhắc từng lời nói, nên những lời lẽ thật tàn nhẫn, độc địa được bắn thẳng vào tai, vào tim hai người và đă để lại nhiều vết thương không hàn gắn được. Không dằn được cơn giận, anh chồng nói: - Không thể tiếp tục được nữa, phải ly dị. Bà vợ trả lời ngay: - Càng sớm càng tốt, bỏ ông ra tôi dư sức lấy một chục thằng hơn ông. Ông chồng không chịu thua nói: - Phen này ông về Việt Nam ông lấy gái c̣n trinh chứ không lấy bà già ó đâm như bà . |
Chị Hồng chạy vội ra xe :
- Tôi đi tới văn pḥng luật sư kư giấy ly dị ngay bây giờ đây. Tại văn pḥng luật sư, chị Hồng gọi điện thoại về cho hay luật sư đ̣i phải đặt trước hai ngàn đô và không trả lại nếu sau này họ đổi ư không muốn ly dị. Ông chồng đồng ư ngay, rồi buồn bă đứng dậy bước lại bồn rửa chén, đổ ly sữa. Bên cửa sổ có ánh sáng, anh chồng mới thấy miếng đen trong ly sữa là lá trà trong ly chị Hồng đă uống. Th́ ra cả hai vợ chồng căi nhau rùm beng, làm mất đi một buổi sáng đẹp trời chỉ v́ xớn xác thấy lá trà mà tưởng là con ruồi. Anh chồng ân hận cho sự nóng nảy của ḿnh. Không phải hai vợ chồng chỉ mất đi một buổi sáng đẹp trời mà mất luôn hai ngàn đô, đấy là may nếu không thấy lá trà th́ họ đă ly dị, gia đ́nh ly tan, con cái buồn khổ, chỉ v́ nóng nảy, lầm lẫn. Lúc nóng giận đầu óc người ta không sáng suốt, nói nặng không tiếc lời. Hai vợ chồng tiếp tục sống chung, ăn chung, ngủ chung nhưng không hạnh phúc, không ai nhường nhịn ai. Ai cũng có cái “ngă” quá to, tự cho ḿnh đúng rồi rống họng căi, mạt sát lẫn nhau. Họ để mặc cho t́nh trạng khắc khẩu kéo dài v́ tin là tuổi của họ xung khắc, số con chuột, con mèo, con rắn, con heo ǵ đó … tứ hành xung, v́ t́nh nghĩa không ly dị, nhưng không thể sống thuận ḥa, hạnh phúc với nhau được. Một hôm có một người khách đến ăn ở nhà hàng đưa cho chị Hồng xem h́nh họ vừa xây một căn nhà rất khang trang bốn từng lầu tuyệt đẹp ở Saigon mà tốn có bảy chục ngàn mỹ kim. Chị Hồng cầm cái h́nh ngắm tới ngắm lui thích quá, muốn về VN xây một căn như vậy cho cha mẹ ở bây giờ và một ngày nào đó về hưu hai vợ chồng về VN, th́ có căn nhà tiện nghi. Ở đây chắc con cái sẽ bỏ cha mẹ vô viện dưỡng lăo, thêm buồn tủi. Thế là chị Hồng tự ư bay về VN hai tháng để tận mắt trông coi việc xây cất căn nhà theo ư chị muốn. Trước khi đi chị dặn ḍ mấy đứa con, coi chừng ba, đừng để ổng đi nhậu nhẹt, gặp gỡ bà này bà nọ lúc mẹ vắng nhà. Hai đứa con nghe lời mẹ, để ư canh chừng ông già. Ông chẳng đi đâu cả, buổi tối sau khi đóng cửa nhà hàng về ông ngồi gơ lóc cóc trên keyboard computer đến quá nửa đêm, “chat” với mấy cô gái ở VN muốn lấy chồng Việt Kiều. Chỉ trong ṿng hai tháng là t́nh nồng say đắm nẩy nở giữa chồng chị và cô gái tuổi đáng con ở VN. Câu chuyện t́nh ảo trên net đă thúc đẩy anh chồng quyết về VN một chuyến để gặp người t́nh trong mộng, trên net. |
Khi chị Hồng trở về Mỹ, hí hửng với mấy cái h́nh căn nhà khang trang ở VN th́ ông chồng chị quyết liệt đ̣i về VN để xem tận mắt căn nhà. Cố nhiên chị Hồng không cho ông ta về VN một ḿnh, cho chồng về VN một ḿnh rất nguy hiểm, dễ bị các cô gái tơ ở VN quyến rũ. Nhưng nay với t́nh yêu thúc đẩy ông chồng chị Hồng quyết“quật khởi”, không chịu đựng sự chỉ huy, theo ư kiến của vợ nữa. Chị Hồng giận lẫy, cảnh cáo là khi ông trở về th́ ông cuốn quần áo ra khỏi nhà. Ly dị. Ông chồng nghĩ bụng “càng tốt”.
Khi về tới VN th́ việc đầu tiên là anh chồng đi t́m gặp người t́nh trên net. Trời ơi! H́nh trên net th́ cô ta đẹp và duyên dáng, c̣n trên thực tế th́ xấu ơi là xấu và qua nhiều câu chuyện th́ anh chồng thấy rơ là cô này “bắt địa”, moi móc tiền Việt kiều hơn là có t́nh yêu chân thật. Cô này muốn đi Mỹ với bất cứ giá nào, chuyện sống hạnh phúc hay không th́ hạ hồi phân giải, có ly dị cũng không sao, miễn được đi Mỹ. Ông chồng thất vọng, lo ngại, tiếc công xúc tép nuôi c̣, không biết c̣ ở với ông được bao lâu mà trước mắt là phải hy sinh bà vợ già ... Sau vài lần gặp gỡ anh chồng quyết ở lại với vợ “ta về ta tắm ao ta” cho chắc ăn. Từ đấy ngày nào anh ta cũng o bế đưa ông bà già vợ đi ăn , đi chơi, như một thằng rể có hiếu. Chị Hồng ở nhà lục lạo hết pḥng này tới tủ nọ cố t́m một chứng tích để hiểu v́ sao ông nhất quyết đ̣i về VN, phải có một động cơ nào đó thúc đẩy ông ta mới quyết liệt như vậy. Moi móc hết quần áo ở mọi góc kẹt, chị mới thấy một hộp bánh biscuit được gói kỹ, tim chị đập mạnh, hội hộp mở ra từ từ, trong đó có một cuốn sổ tay nhỏ và một xấp thơ cũ giấy đă bạc màu. Chị mở cuốn sổ nhỏ ra đọc mới biết đó là quyển nhật kư, ông chồng viết rất ngắn gọn những tâm t́nh thật buồn tủi về cuộc đổi đời, bây giờ không c̣n uy quyền của một cấp chỉ huy, một người chồng, người cha trong gia đ́nh… Ông ghi lại sự chịu đựng, chấp nhận cuộc sống hiện tại, nhất là nỗi buồn tủi phải sống bám vào vợ, v́ tuổi đă lớn không thể làm lại từ đầu… Đọc tới đây chị Hồng thấy cảm động ứa nước mắt, bây giờ chị mới cảm thông, thương xót, tội nghiệp chồng.. Từ trước tới giờ mỗi lần nổi cơn là chị la cho hả giận, chứ không hề nghĩ tới tinh thần ông chồng đă bị khủng hoảng trước cuộc đổi đời, và chị cũng không biết giọng nói thường nhật vô t́nh của chị đă làm chạm tự ái ông chồng rất nhiều, đă để lại trong tâm thức ông nhiều đau thương, buồn tủi không tả được. Chị Hồng bỏ cuốn nhật kư xuống, đọc tiếp xấp thư, th́ ra đây là những cái thư chị đă gởi cho anh chồng từ lúc hai người mới yêu nhau. Chị thật xúc động khi thấy anh chồng vẫn c̣n giữ kỹ những kỷ vật này |
Chị đọc cái thư thứ nhất, có những lời lẽ thật ngọt ngào, nũng nịu dễ thương "Anh dễ ghét ghê! Anh biết là xa anh em nhớ anh thấy mồ không? Lần sau hễ em gọi điện thoại, dù anh bận đến đâu anh cũng phải gọi lại liền, nếu không em sẽ bắt đền…” Kèm theo thư là cái h́nh chị lúc 18 tuổi. Trời lúc đó mặt mũi xinh ghê, đă xinh đẹp c̣n ngọt ngào nữa chẳng trách ông chồng trồng cây si, đ̣i làm đám cưới sớm. Cái thư có ép hoa pensée nữa, t́nh thuở ấy thiệt là thơ mộng.
Chị Hồng với tay lấy cái gương trên bàn, soi lại mặt ḿnh bây giờ… hỡi ơi, năm tháng đă để lại trên mặt chị nhiều nếp nhăn, đă già nua mà lúc x́-nẹc chị c̣n cau có, chẳng trách sao bây giờ chồng muốn thương mà thương không vô. Chị Hồng đọc tiếp cái thư thứ hai, cái nào cũng có kèm theo một cái h́nh rất xinh, hồi đó có bao nhiêu tiền mấy cô gái cũng đem đổ cho máy tiệm chụp h́nh ăn. Trong thư chị viết: “ Em nhớ buổi chiều ḿnh dạo chơi trong công viên, trời bắt đầu mưa nhẹ hạt, anh ôm, che mưa cho em, trong ṿng tay thương yêu của anh, em cảm thấy thật ấm êm, hạnh phúc. Em mong ṿng tay thương yêu này che chở em măi suốt cuộc đời…”. Chị Hồng nhớ lại … mới cách đây mấy hôm, hai vợ chồng lái xe khi trời tuyết. Nh́n những bông tuyết rơi nhẹ càng thú vị hơn mưa rơi nhiều, nhưng bây giờ già hay quạu bậy, đường trơn trợt, ông chồng gh́ chặt tay lái, trong lúc chị càu nhàu: - Ông lái xe kiểu ǵ kỳ cục vậy, sang “lane” sao không ra signal, hồi năy bảo đi đường trong ông không chịu, ông đi đường ngoài bây giờ không nhớ đường. Tôi nói với ông hoài, lên xe th́ phải coi bản đồ trước, định hướng, bây giờ sắp trễ chuyến bay mà c̣n lần quần không biết đường, khổ không ? Ông chồng cự lại: - Bà giỏi bà lái đi ! - Tôi không lái xe được trên xa lộ, trời tuyết. - Không lái được th́ im đi để người ta lái. Đă lạc đường c̣n nghe cằn nhằn có bực không? Cái thư thứ ba cũng có lời lẽ nồng nàn tha thiết lắm. - Em mong khi ḿnh về sống với nhau rồi, mỗi đêm em sẽ đưa anh vào “rose garden” (vườn hồng) thật thơ mộng. Thực tế bây giờ cứ mỗi lần ông chồng lại gần th́ chị nhăn nhó: - Mệt quá đi thôi! làm việc đầu tắt mặt tối cả ngày mà tới giờ này ông c̣n bắt làm thêm job đêm! Ông chồng chịu đấm ăn xôi, choàng tay qua ôm vợ. Chợt nhớ tới mấy cái bills, chị Hồng hỏi : -Cái bill nước anh trả chưa, nếu để trễ là họ cúp nước cho mà coi. Nghe cúp nước ông chồng hoảng quá, tuột xuống giường đi t́m cái bill coi đă trả chưa. Vừa trở lại đặt lưng xuống giường nằm th́ chị Hồng nói, đă nhắc anh bỏ vô băng IRA hai ngàn để được trừ thuế, anh bỏ chưa?. Cái máng xối rớt ṭn teng cả tháng nay, chừng nào anh mới sửa? Ông chồng kêu trời: - Trời ơi! sao cứ tới giờ tôi leo lên giường nằm cạnh bà, bà hỏi đủ thứ chuyện như vầy, làm sao hứng nổi, thôi bỏ mẹ nó qua hết đi, tính sau… Xếp lại xấp thư cũ, chị Hồng ưu tư nghĩ đến hai chữ “vô thường”, quả thật vạn vật luôn đổi thay. Từ một cô gái xinh đẹp hiền dịu nay trở thành bà già xấu xí, hay gắt gỏng, khó thương. Ngày này qua ngày khác chị đă quá bận rộn chạy đua với cuộc sống đến nỗi không có th́ giờ dừng lại để suy nghĩ, t́m hiểu coi ḿnh đă sống như thế nào? Ḿnh đă sống với ư thức hiện hữu và sống hạnh phúc trong từng phút, từng giây hiện tại ? V́ cuộc sống quá bận rộn, bon chen để cung ứng những nhu cầu, tiện nghi vật chất, rơ ràng là chị đă đánh mất quá nhiều hạnh phúc hiện tại của ḿnh cho những vọng tưởng điên đảo, được, mất, hơn , thua, vinh, nhục, buồn, giận, thương, ghét. Khoắc khoải trong âu lo, toan tính, sân hận , thù oán, trong nuối tiếc kư ức, trong ước vọng tương lai và ngay cả giờ phút này chị cũng đang lao chao vọng động … sự bất an có mặt thường trực trong đời sống tinh thần, tâm linh của chị. |
Chỉ những giây phút thật lắng đọng tâm tư như thế này chị mới thấy thương chồng và ân hận về cách cư xử tồi tệ với chồng. Ngày hôm sau chị quyết định làm mới lại cuộc t́nh bằng cách sẽ sửa đổi để được dễ thương như ngày xưa. Chị đi chợ mua cho chồng vài cái cà vạt, vài đôi vớ, quần áo mới, rồi gói lại cẩn thận trong giấy kiếng màu thật đẹp, như gói quà Giáng sinh. Chị dự định khi chồng ở VN về chị sẽ bịt mắt anh chồng lại, đem quà ra bày một bàn rồi mở mắt anh ta ra cho xem, chắc chắn là anh ta sẽ rất vui mừng và hạnh phúc trước sự đổi mới này .
Trong lúc chị đang quyết tâm làm mới lại cuộc đời th́ có người bạn rủ chị đi dự lớp thiền ở chùa gần nhà, chị nhận lời đi ngay. Ở thiền đường, các thiền sinh ngồi thành một ṿng tṛn. Bên cạnh thầy, tất cả cùng thư thả uống trà và bàn chuyện đạo (trà đàm) và nghe pháp thoại, có lúc cùng nhau hát những bài thiền ca, để ư thức sự sống nhiệm mầu trong giờ phút hiện tại, vui như trẻ thơ. Trong môi trường trong sáng này, chị cảm thấy như đă thoát ṿng tục lụy, bước vào niết bàn ở thế gian. Chưa bao giờ chị có được cảm giác an lạc thanh thản, tâm hồn rộng mở, tha thứ, bao dung, vui tươi, hồn nhiên như vậy. Thầy giảng về sự “cảm ơn” và “ái ngữ”. Trong lúc lắng nghe chị nh́n xuống như để thấm thấu hết những lời giảng vàng ngọc của thầy. Suy nghĩ kỹ lại th́ chị chưa bao giờ nói lời cảm ơn chồng và con cái, mà chính thực chị đă mang ơn họ rất nhiều. Chồng là người đầu gối, tay ấp đă chia sẻ với chị biết bao nhiêu khổ cực, buồn vui của cuộc sống. Chị cũng chẳng có để ư tới hai chữ “ái ngữ” là những lời nói êm đẹp, đem lại hạnh phúc cho nhau. Từ trước tới giờ hễ nổi cơn lên là chị nói, chị nói bất cứ cái ǵ vụt hiện ra trong óc, nói cho hả giận, không cân nhắc, đắn đo hậu quả ǵ cả. Càng nghe thầy giảng chị càng ân hận cho những ǵ ḿnh đă nói, đă làm một cách vô minh từ trước tới giờ. Tối hôm đó, chị gọi điện thoại cho chồng với những lời lẽrất ngọt ngào, êm dịu, chị dặn ḍ anh chồng cứ vui chơi bên nhà, khi về th́ nhớ mua cho chị mấy thức ăn Việt Nam như khô cá thiều, khô lan pḥng, mứt me… chị thực sự nôn nóng mong cho mau qua một tuần để đón chồng về. Cuộc đời của hai người từnay sẽ đổi khác, sẽ không c̣n khắc khẩu, xung khắc như trước nữa. Hai ngày sau, đứa cháu bên VN gọi điện thoại qua cho hay chồng chị bị “heart attack” trong lúc tắm biển với mấy cháu và tắt thở trên đường đưa tới bệnh viện cấp cứu. Chị vội vă bay về Saigon, cố nhiên chị đem theo những món quà đă gói trong giấy kiếng thật đẹp. Lúc tẩn liệm, chị đă liệm theo quan tài những món quà này với thật nhiều nước mắt… đă muộn rồi! Ai cũng biết đời là vô thường, hăy sống trọn vẹn những giờ phút hiện tại, biết là biết vậy nhưng người ta cứ để cho đời trôi lăng, để cho biết bao phiền muộn cứ ḥa quyện theo tâm hồn ta trong mỗi phút giây. Có một lúc nào đó dừng lại, thử hỏi, chúng ta đă bỏ biết bao nhiêu sinh lực, công sức để có được một t́nh yêu như ư, một danh vọng như ư, một tài sản như ư và rằng chúng ta thực sự đă sống với cái “như ư” đó một cách hạnh phúc không? Rơ ràng là chúng ta vẫn c̣n nhiều phiền muộn và cay đắng mà phần lớn là bởi bám víu, dính mắc với “cái tôi”, “cái của tôi”, và cái tự ngă của tôi”. Đó là chưa kể cái tâm thức đang bị thiêu đốt bởi những khao khát, ước mơ và lo âu … Để thoát ly mọi phiền năo, để xa ĺa mọi mộng tưởng, đảo điên, cuồng si, chúng ta hăy tập sống buông xả , “không phân biệt”. Hăy ư thức ḿnh đang sống, trong từng hơi thở, trong mỗi bước chân, hăy an trú vững chắc trong hiện tại - sống hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây. Tuyết Mai |
V́ Sao Hư Bộ Nhớ
Nếu tưởng người già mới lẫn th́ chưa đủ. T́nh trạng sa sút trí nhớ đến độ "vừa nghe đă quên" của người trẻ từ lâu đă vượt xa mức báo động. Ai chưa tin xin thử xem có bao nhiêu người nhớ nổi số... driver license ! Nhiều người quên tuốt luốt, quên giờ vào sở, quên luôn công việc, quên cả vợ con, đến độ sau giờ làm việc phải ngồi hàng giờ ở bàn nhậu để cố nhớ nẻo về nhà, thậm chí quên hết đến độ chỉ c̣n nhớ có mỗi ngày... lănh lương! Chuyện ǵ cũng có lư do. Bộ nhớ mau hư thường v́ nạn nhân chính là thủ phạm do thiếu nhiều thứ cùng lúc lại thừa vài món trong cuộc sống thường ngày. Đó là: * Thiếu ngủ: Không kể người lỡ chọn nghề trực đêm, thiếu ngủ v́ thức quá khuya dường như là "mốt" của nhiều cư dân trong các thành phố. Kẹt một điểm là chất lượng của trí nhớ gắn liền với độ sâu của giấc ngủ, theo kết quả nghiên cứu ở Đại học Schleiweg- Holstein. Nhưng nếu tưởng như thế chỉ cần dùng thuốc ngủ để ngủ cho được nhằm tăng cường trí nhớ th́ lầm. Thuốc an thần tuy tạo được giấc ngủ nhưng năo bộ đồng thời cũng mê một lèo khiến bộ nhớ quên luôn công việc. * Thiếu nước: Năo lúc nào cũng tiêu thụ không dưới 20% năng lượng của cơ thể riêng cho chức năng tư duy. Năo v́ thế rất cần nước và chất đường sinh năng. Theo chuyên gia ở Đại học Erlangen, uống không đủ nước trong ngày lại thêm bữa ăn chiều thiếu chất ngọt là một trong các lư do khi tín hiệu thần kinh vừa nhập vào lại ra ngay, cứ như nước đổ đầu vịt. * Thiếu dầu mỡ: Chất béo loại cần thiết cho cấu trúc của tế bào thần kinh như 3-Omega, Acid Linoleic... là món ăn chính của năo bộ. Đừng tưởng kiêng cử là béo tốt cho năo. Trái lại là khác. Tất nhiên đừng để tăng chất mỡ máu v́ đó là yếu tố bất lợi cho hoạt động của bộ năo. Nhưng thiếu mỡ cũng tai hại tương tự. * Thiếu dưỡng khí: Thêm vào đó, năo không thể dán tín hiệu thần kinh, dù là h́nh ảnh hay âm thanh vào bộ nhớ nếu tế bào thiếu dưỡng khí v́ thiếu máu. Chính v́ thế mà nhiều thầy thuốc khuyên dùng cây thuốc có công năng cải thiện hàm lượng dưỡng khí trong năo bộ ngay cả cho người chưa phát hiện triệu chứng "đụng đâu quên đó”. * Thiếu vận động: Nhiều công tŕnh nghiên cứu cho thấy người cao tuổi nếu vận động thể dục thể thao trong ngày th́ ít quên hơn người không vận động. Theo các nhà nghiên cứu về lăo khoa ở Hoa Kỳ, vận động trong ngày là điều kiện để bộ năo không thiếu dưỡng khí trong đêm. Cũng không cần h́nh thức thái quá, nhẹ nhàng thôi, như đi bộ, bơi, chạy xe, khí công..., miễn là ngày nào cũng có. * Thiếu tập luyện: Muốn năo "bén nhọn" như xưa mà không tập luyện chẳng khác nào chưa học bài. Chơi ô chữ, sudoku, học ngoại ngữ, vẽ tranh..., kiểu nào cũng tốt, càng nhiều cách giải trí càng hay, miễn là đừng ngồi yên mỗi ngày nhiều giờ trước máy truyền h́nh v́ đó là h́nh thức tai hại cho bộ năo. * Thừa Stress: Bôi sạch bộ nhớ là một trong các phản ứng phụ của nội tiết tố nẩy sinh trong t́nh huống Stress. Biết vậy nên t́m cách pha loăng Stress bằng thể dục thể thao, thiền định, kiểu nào cũng được, miễn vui là chính. Thêm vào đó, đừng tự đầu độc cơ thể và bộ năo bằng thuốc lá, rượu bia, thịt mỡ... Với bộ năo "ngập rác" th́ quên là cái chắc v́ đâu c̣n chỗ nào để nhớ! |
* Thừa chất oxy-hóa: Hàm lượng chất gây rỉ sét tế bào sản sinh từ rối loạn biến dưỡng, độc chất trong môi trường ô nhiễm, khói thuốc lá, độ cồn, phụ gia trong thực phẩm công nghệ, hóa chất trong dược phẩm... càng cao, tế bào năo càng mau già trước tuổi. Cầm chân chất oxy-hóa bằng hoạt chất kháng oxy-hóa v́ thế là biện pháp chủ động để bộ nhớ đừng mau "hết đát".
Hăy đừng "đem năo bỏ chợ" qua lối sống chẳng khác nào có thù sâu với năo bộ. Nếu đối xử với năo bạc bẻo th́ đừng trách có lúc "có vay có trả” BS. LƯƠNG LỄ HOÀNG at 11:24 PM |
All times are GMT. The time now is 22:35. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.