VietBF
Page 48 of 75
« First 38454647 48 49505158 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   School | Kiến thức 2006-2019 (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=273)
-   -   Topic April 30-1975 Stories (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1237063)

florida80 08-15-2019 21:10

Sông Seine, Trái Tim Và Linh Hồn Của Paris






Nhắc đến Paris người ta nghĩ ngay đến những chuyện t́nh đầy lăng mạn, thơ mộng. Vẻ đẹp kiến trúc, quang cảnh diễm lệ của thành phố khiến cho ai cũng muốn một lần được ghé thăm. Suối nguồn tạo ra những cung bậc cảm xúc thi vị ấy không đâu khác chính là ḍng sông Seine.






Du thuyền trên sông Seine




Sông Seine bắt nguồn từ cao nguyên Langres, trên một độ cao là 446m từ làng Source Seine, thuộc các vùng hành chánh Venarey-les-Laumes, Montbard, Côte-d’Or, Bourgogne với thủ phủ là thành phố Dijon.









Tên “Seine” là tiếng Pháp hiện đại được chuyển từ tên tiếng la tinh “Sequana”, theo truyền thuyết do chính César đặt tên cho con sông. Sequana là tên của một vị nữ thần trong huyền thoại cổ đại La Mă. Tại nguồn của sông Seine có đặt một bức tượng sao chép lại một tượng của nhà điêu khắc François Jouffroy, làm biểu tượng cho nữ thần sông Seine (la nymphe de la Seine).





Tháp Eiffel nh́n từ sông Seine buổi tối




Sông Seine dài 777 km, trước khi đổ ra biển Manche ở khu vực cảng Le Havre, nhận nước của các phụ lưu từ cả hai bên tả, hữu. Ḍng sông Seine chảy qua nhiều khu vực hành chính, nhưng nổi tiếng nhất là những đoạn sông chảy qua ba thành phố lớn, khu vực thành phố Paris, Rouen và Troyes . Hai bên bờ sông Seine trong thành phố Paris được công nhận là di sản văn hóa thế giới bởi Unesco năm 1991.









37 cây cầu bắc ngang sông Seine trong địa phận thành phố Paris là 37 vẻ đẹp kiến trúc với lịch sử riêng biệt của nó. Ban đêm, mọi cầu được chiếu đèn rất đẹp, càng tăng thêm vẻ sang trọng, quư phái cho thành phố Paris. Hầu hết những chiếc cầu này có ít nhất 100 năm tuổi, được xây bằng gạch và trang trí bằng những tượng đá h́nh đầu các vị thần.










Các cầu cách nhau không xa lắm, nên nhiều nơi mọi người thích đứng trên cầu bên này ngắm cầu bên kia. Một chuyến đi dạo tàu trên sông Seine để ngắm các cây cầu và các kiến trúc tuyệt đẹp hai bên bờ sông là một kỷ niệm lư thú, khó quên.Thời điểm đi du thuyền trên sông Seine thú vị và lăng mạn nhất là vào lúc hoàng hôn và buổi tối. Đặc biệt là trong những đêm mùa hè oi bức ở Paris, du khách sẽ được tận hưởng một không gian thoáng đăng, gió mát lồng lộng.

florida80 08-15-2019 21:11

Sông Seine, Trái Tim Và Linh Hồn Của Paris






Nhắc đến Paris người ta nghĩ ngay đến những chuyện t́nh đầy lăng mạn, thơ mộng. Vẻ đẹp kiến trúc, quang cảnh diễm lệ của thành phố khiến cho ai cũng muốn một lần được ghé thăm. Suối nguồn tạo ra những cung bậc cảm xúc thi vị ấy không đâu khác chính là ḍng sông Seine.






Du thuyền trên sông Seine




Sông Seine bắt nguồn từ cao nguyên Langres, trên một độ cao là 446m từ làng Source Seine, thuộc các vùng hành chánh Venarey-les-Laumes, Montbard, Côte-d’Or, Bourgogne với thủ phủ là thành phố Dijon.









Tên “Seine” là tiếng Pháp hiện đại được chuyển từ tên tiếng la tinh “Sequana”, theo truyền thuyết do chính César đặt tên cho con sông. Sequana là tên của một vị nữ thần trong huyền thoại cổ đại La Mă. Tại nguồn của sông Seine có đặt một bức tượng sao chép lại một tượng của nhà điêu khắc François Jouffroy, làm biểu tượng cho nữ thần sông Seine (la nymphe de la Seine).





Tháp Eiffel nh́n từ sông Seine buổi tối




Sông Seine dài 777 km, trước khi đổ ra biển Manche ở khu vực cảng Le Havre, nhận nước của các phụ lưu từ cả hai bên tả, hữu. Ḍng sông Seine chảy qua nhiều khu vực hành chính, nhưng nổi tiếng nhất là những đoạn sông chảy qua ba thành phố lớn, khu vực thành phố Paris, Rouen và Troyes . Hai bên bờ sông Seine trong thành phố Paris được công nhận là di sản văn hóa thế giới bởi Unesco năm 1991.









37 cây cầu bắc ngang sông Seine trong địa phận thành phố Paris là 37 vẻ đẹp kiến trúc với lịch sử riêng biệt của nó. Ban đêm, mọi cầu được chiếu đèn rất đẹp, càng tăng thêm vẻ sang trọng, quư phái cho thành phố Paris. Hầu hết những chiếc cầu này có ít nhất 100 năm tuổi, được xây bằng gạch và trang trí bằng những tượng đá h́nh đầu các vị thần.










Các cầu cách nhau không xa lắm, nên nhiều nơi mọi người thích đứng trên cầu bên này ngắm cầu bên kia. Một chuyến đi dạo tàu trên sông Seine để ngắm các cây cầu và các kiến trúc tuyệt đẹp hai bên bờ sông là một kỷ niệm lư thú, khó quên.Thời điểm đi du thuyền trên sông Seine thú vị và lăng mạn nhất là vào lúc hoàng hôn và buổi tối. Đặc biệt là trong những đêm mùa hè oi bức ở Paris, du khách sẽ được tận hưởng một không gian thoáng đăng, gió mát lồng lộng.

florida80 08-15-2019 21:13

Tội Trần - Áp Dụng Thuyết Nhân Quả Để Cuộc Sống Tốt Đẹp Hơn













Tội Trần




Đời ai không vướng phải tội trần

Trước khi thành thánh cũng phàm nhân

Phàm nhân sao tránh được lầm lỗi

Tội lỗi từ bởi tham, si, sân




Chúa xuống dương gian cứu tội trần

Phật cũng cùng giáo lư từ tâm

Mấy ai thấu đạt chân lư đó

Nếu ḷng không sâu lắng tĩnh tâm




Có biết kiếp sau trả kiếp này

Kiếp này trả kiếp trước có hay

Quả báo luân hồi triền miên măi

Th́ xin dừng nghiệp chướng nương tay




Tôi xin nhận hết mọi an bày

Cho dù xấu tốt hay rủi may

Cũng sẽ cam ḷng không oán trách

Để trả nợ nần kiếp trước vay







Bài viết rằng:


Nếu như ngày nay chúng ta được hạnh phúc, những mối quan hệ được tốt đẹp th́ chúng ta phải nên hiểu rằng đó là kết quả của những việc làm thiện mà chúng ta đă vun trồng với những người ngoài ta đến ngày trổ hoa.




Chúng ta từ khi chào đời đến nay gặp rất nhiều người và có mối quan hệ chằng chịt. Cha mẹ, ông bà, cô, d́, chú, bác v.v…


Đôi khi chúng ta có những điều ước thật ngây ngô chẳng hạn như: “Ước ǵ ḿnh sinh ra trong gia đ́nh kia có phải hạnh phúc biết bao nhiêu không?”.

Vậy tại sao ta lại sinh ra trong gia đ́nh hiện tại mà không phải gia đ́nh khác? Hăy nh́n những người sắp từ trần, họ có mang theo được cái ǵ chăng? Vợ con, của cải đều không thể mang đi.

Sinh ra vốn không có ǵ và chết đi cũng như vậy. Nhưng thực chất họ có mang theo hai thứ; tội và phúc. Nói theo quan điểm nhà Phật đó là nghiệp thiện và nghiệp ác.


Người xưa có chuyện đem hai cái hũ để đựng đậu, làm việc lành bỏ 1 hạt đậu đỏ, làm việc ác bỏ một hạt đậu đen để kiểm nghiệm việc chúng ta làm. Nếu như chúng ta làm nhiều việc ác hũ đậu đen sẽ đầy tràn. Gieo gió phải gặt băo.

Nếu như ngày nay chúng ta được hạnh phúc, những mối quan hệ được tốt đẹp th́ chúng ta phải nên hiểu rằng đó là kết quả của những việc làm thiện mà chúng ta đă vun trồng với những người ngoài ta đến ngày trổ hoa.


Ngược lại chúng ta đau khổ, bởi những người xung quanh th́ phải nên hiểu là đó là nghiệp ác, nhân xấu đến ngày trổ quả.

Có một ví dụ rằng: Nếu một người mắc nợ ai đó tiền th́ trước sau người đó cũng phải trả, nhưng nếu người mắc nợ càng trả sớm th́ càng nhẹ nhàng và nếu người mắc nợ trả muộn bao nhiêu th́ lăi mẹ đẻ lăi con, hậu quả khôn lường.


Nếu chúng ta rơi vào cảnh khổ đau mà chúng ta không nhẫn nhịn, chúng ta vùng vẫy, nhờ thế lực bên ngoài để mong thoát khỏi trong giây lát hiện tại th́ tương lai chúng ta vẫn phải rơi vào cảnh đó.

Có những người rơi vào cảnh khổ đau họ t́m đến cái chết để giải thoát nhưng không ngờ sau khi chết họ c̣n tồi tệ hơn. Vậy khi chúng ta khổ đau, chúng ta nên làm ǵ?

Hăy chấp nhận nó như là rút tiền từ túi ra trả nợ vậy, tuy rằng rút tiền từ túi ra cũng rất xót nhưng thà rằng trả sớm c̣n hơn để kéo dài .

Và vấn đề quan trọng là hăy làm việc thiện để dành chút tư lương cho tương lai giống như trong túi ta có 10 đồng, trả nợ hết 8 đồng th́ hăy làm thế nào để 2 đồng c̣n lại sinh lời và trở thành 10 đồng và thậm chí 100 đồng trong thời gian tới.


Ngược lại nếu chúng ta đang sung sướng hạnh phúc, đừng quên làm việc thiện để dự trữ, biết đâu trong tương lai ta cần đến chúng. Tục ngữ có câu: “Được mùa chớ phụ ngô khoai, đến khi thất bát biết ai cậy nhờ”.


Khi ta hiểu vấn đề này rồi, chúng ta thấy những mối quan hệ trở nên thoải mái và dễ sống hơn, cốt lơi ở ḿnh, sống đôi khi để làm những việc thiện trổ hoa và bên cạnh đó có thể sống để trả nghiệp.

Khi ta hiểu ra lư nhân quả rồi, mọi việc đến với ta thật nhẹ nhàng. Và tiền bạc cũng vậy!

florida80 08-15-2019 21:13

Về Hưu Ở Việt Nam Hay Mỹ?









Về hưu ở Việt Nam hay Mỹ?


Tôi dự định làm việc ba năm nữa th́ về hưu ở tuổi 62. Tôi muốn về hưu ở Việt Nam dù không có họ hàng thân thuộc ở đây nữa.



Kính thưa ban biên tập TS,


TS là một trong những website tôi thích nhất. Một ngày, nếu tôi không xem những tin tức trên quư biên tập th́ tôi cảm thấy như thiếu một cái ǵ đó.


Tôi có đọc qua những ư kiến của độc giả về đề tài "hưởng già ở Việt Nam". Nay, tôi xin quư biên tập đăng lên đây và nhờ ư kiến của quư độc giả về trường hợp về hưu của tôi như sau.



Tôi ở Mỹ được 32 năm, đă và đang làm việc cho một hăng điện tử 30 năm. Năm nay tôi 59 tuổi, sức khỏe tốt. Các con tôi (3 đứa) đều lớn và đă sống riêng. Tôi dự định làm việc ba năm nữa th́ về hưu ở tuổi 62. Tôi muốn về hưu ở Việt Nam. Hiện tại, tôi không c̣n ai ở Việt Nam, kể cả họ hàng thân thuộc. Tôi chỉ về hưu một ḿnh. Vợ tôi không chịu về hưu ở Việt Nam v́ vợ tôi là người Lào và thích ở bên Mỹ hơn. Tôi đă dẫn vợ về Việt Nam một lần. Vợ tôi không thích Việt Nam cho lắm.



Về phần tài chính th́ tôi được tiền hưu là 1.500 USD + 500 USD một tháng tiền 401K. Sau khi đọc rất nhiều ư kiến của những độc giả, khi về hưu tôi sẽ chọn Bến Tre hoặc Phan Thiết. Xin độc giả cho tôi ư kiến.


Bến Tre hoặc Phan Thiết có tốt về khí hâu, thực phẩm, t́nh bà con hàng xóm có được không? Hay là ở chỗ nào khác tốt hơn như Nha Trang, Cần Thơ? Lúc c̣n ở Việt Nam tôi ở quận 1, TP HCM. Nay tôi không thích TP HCM cho lắm.



Một lư do rất quan trọng là tại sao tôi muốn về hưu ở Việt Nam?


- Tôi cần t́nh người (ở Việt Nam t́nh người đậm đà hơn ở Mỹ)


- Tôi cần bạn bè, hàng xóm người Việt Nam (tôi ít bạn Việt Nam ở Mỹ, hàng xóm người Mỹ) để hàn huyên tâm sự.


- Tôi muốn chính tôi sẽ giúp đỡ những người nghèo, những người đă không may mắn trong cuộc đời. Với số tiền hưu, tôi sẽ trích ra một phần và chính tay sẽ giúp đỡ họ.


Ở Mỹ vật chất rất là đầy đủ, dư thừa nhưng chỉ thiếu t́nh người giữa người Việt Nam với nhau. Đó là lư do chính tôi muốn về hưu ở Việt Nam.


Xin quư ṭa soạn cho đăng mẩu tin này

florida80 08-15-2019 21:15

Không phải là một người trong " ban biên tập TS " nhưng sau khi đọc được lá thư của ông th́ tôi ngứa .. tay quá !


nên xin đươc thưa chuyện cùng ông .





Tôi ở Pháp được 31 năm, đă và đang làm việc cho một hăng điện tử 28 năm.


Năm nay tôi … trẻ hơn ông, sức khỏe tốt. Con tôi lớn và đă sống riêng.


Tôi dự định làm việc khoảng .. 15 năm nữa th́ về hưu . Tôi muốn về hưu ở .. Pháp. Hiện tại, tôi không c̣n ai ở Việt Nam ngoài …. họ hàng thân thuộc.


Vợ tôi đă …. dẫn tôi về Việt Nam hai lần. Dù yêu quê hương tha thiết như một người Việt Nam b́nh thường nào , tôi cũng không thích về hưu ở Việt Nam .


V́ ở đó không có tự do , công bằng , dân chủ do một Đảng độc tài lănh đạo từ 36 năm nay . Giản dị chỉ v́ tôi không muốn ai " quản lư " đời sống TINH THẦN của tôi !



Tôi không muốn phải tôn thờ một chủ nghĩa nào hay một ông già râu nào .


Tôi muốn tự ḿnh chọn người đại diện tôi vào quốc hội , làng xă … Tôi muốn đọc sách nào tôi thích, hát bài nào tôi ưa, muốn « yêu ai cứ bảo là yêu / ghét ai cử bảo là ghét « .


Tôi không muốn thấy các em bé vô tư bị ép phải quàng khăn đỏ , ca múa những bài « nâng bi « để cuối cùng tương lai cũng bị đám chó sói ăn thịt !


Tôi không muốn thấy các cô gái đua nhau « lấy chồng xứ lạ « !!!


Không muốn nghe các cơ quan truyền thông , truyền h́nh che mắt , bịt tai về những tin tức xác thực ở ngoài kia : thế giới , ở ngay đây : đất nước .



Tôi không muốn cứ phải lâu lâu lại bị nghe những bài hát tuyên truyền cũ rích kiểu « 5 anh em trên một chiệc – dấu nặng - xe tăng « hay « tiến về Sài G̣n , ta giết sạch giặc thù « , hay chỉ thấy đầy dẫy những hồi kư chính trị láo khoét khi bước vào một hiệu sách .


Tôi không muốn lịch sử bị sửa sai .


Tôi không muốn bị bắt buộc phải « bo « cho những công chức (công an, cảnh sát … ) có bổn phận phải phục vụ tôi, phải cúng tiền cho những ông bà …. Nội tự xưng là đầy tớ của tôi ( Đảng là đầy tớ của nhân dân ) khi tôi muốn tu sửa nhà , muốn mua « hộ « mới .



Tôi muốn quyền lợi y tế phải được đồng đều cho mọi ngừoi dân , chứ không riêng ǵ cho các công thần chế độ .. vv . Tôi không muốn đi đâu cũng phải nghe 2 tiếng đầu tiên « tiền đâu ? « !


Và , điều quan trọng nhất , tôi không muốn phải ngồi yên , nín khe trước cảnh ngoại nhân tung hoành khai thác đất nước !


Sống như vậy , dù có « t́nh người « , th́ « t́nh người « cũng chưa đủ để nuôi tôi sống . Chưa nói rằng , đă gọi là t́nh NGƯỜI rồi th́ ở đâu mà chả có .


Ông có nhớ câu « bán anh em xa mua láng giềng gần « không ?


Thưa ông Thanh Nguyên ,


Tôi thấy những lư do ông đưa ra chỉ thích hợp với một ḿnh ông thôi .


Mục đích của ông , nếu tôi hiểu đúng, là ông đi t́m t́nh người .





Nếu ông khộng là một người … kỳ thị hoặc « khép kín « , hay hàng xóm ông không « very nice « với ông th́ có thể là ông « yếu « ngoại ngữ ? Ở Mỹ 32 năm mà « yếu « ngoại ngữ th́ :


- hoặc là cuộc sống ông thu hẹp trong cộng đồng Việt , như một số người Tàu ở Chợ Lớn không biết nói tiếng Việt . Điều này không phải v́ ông xác định « tôi ít bạn Việt Nam ở Mỹ «


- hoặc ông không thích giao thiệp .


Đi làm 30 năm
liên tục th́ thiết tưởng tiếng Mỹ của ông cũng không đến nổi nào .

Mà cho dù yếu th́ cái vốn ngữ vựng « my tailor is reach « cũng đủ để ông « hàn huyên tâm sự « với hàng xóm .


Vậy th́ có lẻ hàng xóm ông là kẻ « lạnh lùng « ( kỳ thị ? ) . ? Nếu vậy tại sao ông không đổi xóm ?


Hay ông là người không thích giao thiệp ? – Nếu vậy tại sao ông cần « t́nh người « ? Ông cần « t́nh người « mà ông cú ru rú trong nhà th́ « t́nh có như không « mà thôi !


Có điều tôi không hiểu ông định nghĩa thế nào là « đậm đà « khi viết « ở Việt Nam t́nh người đậm đà hơn ở Mỹ « ?


Tôi không « sua « ( sure ) ǵ mấy chuyện này .





Thứ nhất, Việt Nam bây giờ không phải là Việt Nam trước ngày ông rời nước . Ngày xưa không có cha mẹ nào đồng ư cho con ḿnh « lấy Mỹ « : ngày nay người ta « hănh diện « khi có con lấy ngoại quốc .


Ngày xưa giỗ quảy ǵ cḥm xóm cũng đến tiếp một tay : ngày nay , việt kiều về « cadeau « dơm là bị chê ngay .


Ngày xưa nhà có ngừoi trúng gió , hàng xóm chạy qua cho mượn miếng dầu : ngày nay cḥm xóm thưa kiện nhau, ấu đả, thậm chí chém giết nhau chỉ v́ miếng .. . đất !


Cái « t́nh « ông biết đó , nó thay đổi theo thời gian , theo « xă hội mới , con người mới « rồi ! Đảng c̣n đổi thay « mở cửa « nữa , nói ǵ người dân b́nh thường !

florida80 08-15-2019 21:16

Thứ nh́ , người Mỹ cũng là ngừoi như người Việt Nam , người Pháp ...


Nghĩa là có người « đậm đà « có người « nhạt nhẽo » .


Ông trách Mỹ không « đậm « với ông , thế c̣n ông ? –


Ông có « đậm « với Mỹ không ? Tôi th́ tôi thấy ông … vô t́nh lắm .


Nói chi xa , ông quyết định về VN sống một ḿnh , để bà vợ Lào ở lại Mỹ một ḿnh v́ bà « thích ở bên Mỹ hơn « .


Thế th́ ông lấy bà ấy làm chi ? Người ta mong hưu trí để vợ chồng già hủ hỉ với nhau , có con , có cháu.


Ông th́ ông mong nghỉ hưu th́ về VN một ḿnh hàn huyên tâm sự với … hàng xóm , bỏ mặc vợ con lại Mỹ .


Hoặc là ông không có hạnh phúc với vợ con ( điều này không nghe ông nói ) hoặc là ông chán ăn « cơm nguội « với … nước Lèo , muốn về VN sáng bia , chiều « phở « ?





Nếu vậy th́ ông ích kỷ giống … « Bác « ông quá ! Cả đời chỉ nghĩ đến « cách mạng « , có mấy đời vợ , mà bà nào cũng bị Bác cho ra ŕa để « Bác làm cách mạng « , có khi lại bịt mắt làm ngơ như khi chú Hoàn ( Trần quốc Hoàn , Bộ Trưởng Bộ Công An ) thủ tiêu bồ nhí của Bác : cô Nông Thị Xuân , người đă đẻ cho Bác đứa con trai « Nguyễn Tất Trung « (theo Vũ thư Hiên –«Đêm giữa ban ngày «)





Người xưa có câu « tề gia – trị quốc – b́nh thiên hạ « . « T́nh nhà « ông không để ư đến mà lại đ̣i người ta san sẽ « t́nh nước « th́ tôi thấy … c̣n lâu !


Trừ khi ông móc đô la !


Nên tôi thấy mấy cái lư do ông đưa ra , cái nào cũng .. vô duyên , không có « cơ sở « vững chắc trừ chuyện « Tôi muốn chính tôi sẽ giúp đỡ những người nghèo, những người đă không may mắn trong cuộc đời. Với số tiền hưu, tôi sẽ trích ra một phần và chính tay sẽ giúp đỡ họ « .


Điều này th́ tốt quá , mai mốt ông có lên thiên đàng cho tôi nắm ké cái ống quần nhé .


Vâng , giúp người trước đi ông . T́nh người ông sẽ có sau .


C̣n chuyện « ở đâu cho tốt « th́ tôi thấy đâu cũng tốt nhưng ở các làng quê hẻo lánh th́ có lẻ t́nh người vẫn c̣n đậm đà như tô cá bống kho tiêu .


Trừ .. phở . Nghe nói " Phở Ta " của bà Đặng tuyết Mai , nấu ở Sài G̣n , bị việt kiều Mỹ chê lên , chê xuống đấy . Ông có biết không ?


Ông việt-kiều-yêu ... xóm ?





Sưu tầm

florida80 08-15-2019 21:17

Chữ T́nh









- T́nh được mai mối, giới thiệu trước bằng h́nh ảnh là T́nh H́nh- T́nh làm quen qua "Câu Lạc Bộ t́m bạn bốn phương" là T́nh Báo
- Yêu đến lần thứ tư là T́nh Tứ
- Yêu đến lần thứ bảy là Thất T́nh
- Được chấp nhận yêu là Vô T́nh
- Yêu và kết hôn với người nước ngoài là Ngoại T́nh
- Yêu và kết hôn với người nước ḿnh là Nội T́nh
- Tiền dùng để vun đắp t́nh yêu, hôn nhân là Bạc T́nh
- Dè sẻn, chi li, tiết kiệm trong t́nh yêu - hôn nhân là Tính T́nh
-T́nh đă đi vào quá khứ là Cố T́nh
- T́nh ngoài hôn thú là T́nh Phụ
- Đang yêu mà người yêu tạ thế là T́nh Tang
- Vợ lớn, vợ bé chia sẽ cùng một tấm chồng là Chung T́nh
- Đau ốm, thất thểu v́ yêu là T́nh Cảm
-Trung tâm tư vấn t́nh yêu - hôn nhân - gia đ́nh là T́nh Trường

florida80 08-15-2019 21:18

Những Món Quà Vô Giá!







Có những món quà bạn không cần phải mua nhưng lại vô cùng ư nghĩa và có giá trị lớn lao khi bạn trao tặng cho bạn bè, người thân và cho cả chính bạn...




Món quà của SỰ LẮNG NGHE.

Hăy thật sự lắng nghe, chia sẻ những nỗi đau, tâm sự vui buồn cùng người khác. Hăy lắng nghe không chỉ bằng đôi tai mà bằng tất cả tấm ḷng.




Món quà của SỰ QUAN TÂM.

Hăy dành thời gian để quan tâm đến người thân, bạn bè đồng nghiệp, xem những vấn đề của họ như là của chính bạn. Hăy để mọi người cảm nhận t́nh cảm của bạn qua những hành động bạn thể hiện hàng ngày.




Món quà từ SỰ TR̀U MẾN:
Hăy thể hiện sự tŕu mến với những người thân yêu bằng những lời nói ân cần và cử chỉ tŕu mến, bạn sẽ thấy điều kỳ diệu.




Món quà từ NHỮNG NỤ CƯỜI.

Nụ cười là một ngôn ngữ không lời nhưng có khả năng lan tỏa sức mạnh đến người khác nhanh nhất. Một nụ cười làm niềm vui nhân đôi, làm nỗi buồn trở nên nhẹ bỗng. Hăy trao tặng nụ cười cho tất cả những người xung quanh.




Món quà từ SỰ GIÚP ĐỠ:
Mỗi ngày hăy chủ động làm một vài điều tử tế, bạn sẽ thấy cuộc sống thật vui vẻ và nhẹ nhàng.

Món quà của NHỮNG LỜI KHEN TẶNG.

Những câu nói giản đơn nhưng chân thành như “Hôm nay trông bạn thật rạng rỡ!”, “ Bạn làm việc đó thật tốt”, hay “Bữa ăn hôm nay thật tuyệt vời!”… sẽ tạo thêm niềm vui và phấn chấn cho người khác.




Món quà của SỰ SÁNG TẠO.

Mỗi ngày hăy thực hiện một điều bất ngờ nho nhỏ cho bạn bè và gia đ́nh. Chắc chắn bạn cũng sẽ nhận được những điều bất ngờ thú vị từ họ.




Món quà của SỰ TĨNH LẶNG.

Là những khoảnh khắc bạn thực sự chỉ muốn yên lặng một ḿnh. Hăy trân trọng thời khắc quư báu này và trao món quà của sự tĩnh lặng cho người khác đúng lúc.




Món quà của SỰ TRI ÂN.

Những lời đơn giản nhất để bày tỏ ḷng biết ơn đối với sự quan tâm, chia sẻ của người khác chính là “Chào bạn!” và “Cảm ơn” cùng nụ cười chân thành…

florida80 08-15-2019 21:18

Món quà từ NHỮNG D̉NG CHỮ,
Nó có sức mạnh phi thường đấy, dù nó là ḍng chữ “cảm ơn bạn đă giúp đỡ tôi” hay “xin lỗi v́ ḿnh đă quá nóng với bạn”. Hay thậm chí một bài thơ hay một lời khuyên đẹp. Chính những điều nho nhỏ đó, có thể đi suốt cuộc đời ta.

Khi bạn trao tặng những món quà này cho bất kỳ ai cùng với một ánh mắt khích lệ chính là tấm chân t́nh của bạn, chắc chắn chúng sẽ trở thành những món quà vô giá, cho người nhận và cả cho người trao tặng!






Diệu Châu sưu tầm

florida80 08-15-2019 23:07

V́ Thế Cuộc Sống Trở Nên Mầu Nhiệm









Đời là một công tŕnh kiến trúc do chính ḿnh tạo nên.
Đời sống hiện tại là kết quả của sự tạo dựng trong quá khứ, đời sống ngày mai sẽ là kết quả của sự tạo dựng hôm nay.


Câu chuyện người thợ xây nhà
Có người thợ mộc già nọ làm việc rất chuyên cần và hữu hiệu lâu năm cho hảng thầu xây cất nọ.


Một ngày kia, ông ngỏ ư với hảng muốn xin nghỉ việc về hưu để vui thú với gia đ́nh. Tuy không c̣n có đồng lương nhưng ông ta muốn nghỉ ngơi để an hưởng tuổi già. Hảng xây cất cũng vô cùng luyến tiếc là sẽ thiếu đi một người thợ giỏi đă tận tụy nhiều năm. Hảng đề nghị với ông cố gắng ở lại giúp hăng xây cất một căn nhà chót truớc khi thôi việc. Ông ta nhận lời.

V́ biết ḿnh sẽ giải nghệ, cùng với sự miễn cưỡng, ông ta làm việc một cách tắc trách qua quít, xây cất căn nhà với những vật liệu tầm thường kém chọn lọc miễn có một bề ngoài đẹp đẽ mà thôi.




Mấy tháng sau, khi căn nhà làm xong, Ông đuợc ông chủ hảng mời tới, đưa cho ông chiếc ch́a khóa của ngôi nhà và nói : “Ông đă phục vụ rất tận tụy với hảng nhiều năm, để tưởng thưởng về sự đóng góp của ông cho sự thịnh vượng của hảng, hảng xin tặng ông ngôi nhà vừa xây xong!” Thật là bàng hoàng.




Nếu người thợ mộc biết là xây cất căn nhà cho chính ḿnh th́ ông ta đă làm việc cẩn thận và chọn lựa những vật liệu có phẩm chất hơn. Sự làm việc tắc trách chỉ có ḿnh ông tự biết và nay th́ ông phải sống với căn nhà mà chỉ có riêng ông biết là kém phẩm chất.




Suy nghĩ:

Câu chuyện này cũng giống như chuyện đời của chúng ta.

Chúng ta giống như người thợ già kia thường tạo dựng một đời sống hào nhoáng, tạm bợ, đua đ̣i không chú trọng tới phẩm chất của nó. Nhiều khi ngồi kiểm điểm những sự bê bối của ḿnh trong quá khứ, th́ chúng ta thấy ḿnh đang phải cam chịu những hậu quả của nó.

Đời là một công tŕnh kiến trúc do chính ḿnh tạo nên. Đời sống hiện tại là kết quả của sự tạo dựng trong quá khứ, đời sống ngày mai sẽ là kết quả của sự tạo dựng hôm nay.

Hăy xây dựng đời ḿnh một cách đúng đắn.




Bodhgaya monk










V́ thế mà cuộc sống trở nên mầu nhiệm.


..Có lẽ đa số chúng ta nghĩ rằng con đường tu học sẽ là buồn chán lắm, v́ ta sẽ phải buông bỏ đi hết những say mê của ḿnh trong cuộc sống. Và nếu như ta không c̣n có một sự ham thích nào nữa th́ cuộc sống ḿnh sẽ ra sao? Nếu như ta chỉ biết chấp nhận và buông xả hết mọi việc, ta có trở nên dửng dưng với mọi việc xảy ra chung quanh ḿnh chăng?




Theo tôi, TÂM XẢ không phải là một thái độ dửng dưng đối với cuộc sống, mà nó lại là một cảm xúc rất sâu sắc, và có thể mang lại cho ta những niềm vui và hạnh phúc lớn.

Cũng như một ly nước đục, khi ta lọc bỏ đi phần cặn dơ th́ nó sẽ được trở nên trong sạch hơn, chứ nước đâu có mất đi! Cũng vậy, khi ta buông xả đi những độc tố của ḷng tham ái, th́ ta chỉ bỏ đi phần khổ đau, chứ t́nh thương, sự rộng lượng, ḷng tha thứ vẫn c̣n có mặt.


Và nhờ vậy mà những hạnh phúc trong cuộc sống lại trở nên nhiệm mầu hơn




Sưu tầm

florida80 08-17-2019 18:39

Chuyến Taxi Cuối Cùng Của Đời Người







Hai mươi năm trước đây, tôi lái xe tắc xi để kiếm sống. Một đêm có người gọi xe ở khu chung cư vào lúc 2 giờ 30 sáng. Tôi đến nơi, các dẫy nhà đều ch́m lẫn trong bóng đêm ngoại trừ ánh sáng mù mờ từ khung của sổ kéo màn kín. Trong trường hợp này, các người lái xe thường nhấn c̣i một hay hai lần và chờ khoảng một phút, nếu không thấy động tĩnh ǵ là họ lái xe đi....




Nhưng tôi cũng biết rất nhiều người nghèo không có xe cộ ǵ cả và tắc xi là phương tiện di chuyển duy nhất mà họ trông cậy trong những hoàn cảnh đặc biệt hay trong những giờ giấc bất thường.... Trừ khi linh cảm có ǵ nguy hiểm ngăn cản, tôi thường ra khỏi xe và đi đến tận cửa, tự nhủ biết đâu có người đang cần tôi giúp...


Nghĩ như thế tôi bước tới gơ cửa.

“Xin chờ một chút “ giọng nói rơ ràng là của một người già nhưng vẫn có phần trong trẻo và tôi có thể nghe tiếng của các vật dụng dường như đang bị kéo đi trên sàn nhà... Vài phút sau, cửa mở, một bà cụ khoảng 80 tuổi đứng ngay trước mặt tôi. Cụ mặc chiếc áo đầm dài in hoa, đội cái mũ trắng xinh xắn với giải lụa gài chung quanh, trông giống y như một người nào đó từ cuốn phim của những năm 1940 chợt bước ra, với chiếc va ly vải bên cạnh. Sau lưng cụ, căn pḥng chung cư trống trải như quanh năm không có ai cư ngụ, tất cả bàn ghế đều được phủ kín bằng những tấm trải giường. Liếc nh́n qua vai cụ, không có bất kỳ vật dụng nào trên quầy trong bếp hay trên tường cả và sát chân tường trong góc pḥng tôi có thể thấy mấy cái thùng giấy đầy những ly tách và khung ảnh sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp.

- Phiền ông mang giúp tôi cái va ly này ra xe..

Tôi đem chiếc va ly cất ở thùng xe phía sau và quay trở lại giúp bà cụ. Cụ nắm cánh tay tôi và từng bước một, tôi d́u cụ xuống đường hướng về chiếc xe... Cụ luôn miệng nói cám ơn.... “Không có chi, thưa cụ“ tôi nói, “cháu coi những người lớn tuổi như là mẹ của cháu vậy... ” Cụ trả lời: “Ông tử tế lắm.... ”

Sau khi giúp cụ yên ấm trên băng ghế sau, tội ngồi vào ghế lái và nổ máy xe. Cụ đưa cho tôi tờ giấy ghi địa chỉ nơi cụ muốn đến và hỏi tôi, rất nhỏ nhẹ:

- Ông có thể chạy ngang qua dưới phố cho tôi một chút không...

Liếc mắt vào tờ giấy gh́ địa chỉ, tôi buột miệng:

- Nếu lái xuống phố th́ đường xa hơn và lâu hơn nhiều....

- Cứ thong thả, ông à, không có ǵ vội vă cả, Tôi trên đường tới hospice (nhà dành cho những người sắp từ giă cuôc sống) thôi...

Tôi ngước mắt nh́n, qua tấm gương chiếu hậu, đôi mắt cụ long lanh trong bóng tối.

- Tôi không c̣n ai thân thích trên cơi đời này, và bác sĩ đă nói tôi cũng chẳng c̣n bao lâu nữa, hai hay ba tuần là nhiều....

Với tay tắt cái máy ghi khoảng cách và tính tiền, tôi hỏi một cách lặng lẽ:

- Thưa cụ muốn đi qua đường nào trước......

Trong hơn hai giờ kế tiếp, chúng tôi hầu như đi lanh quanh qua từng con đường trong các khu phố. Cụ chỉ cho tôi toà nhà nhiều tầng mà một thời cụ đă làm người điều khiển thang máy. Tôi lái xe qua một khu phố với những căn nhà nhỏ đă cũ nhưng xinh xắn, cụ nói với tôi ngày trước khi mới lập gia đ́nh cụ đă ở trong khu này, và chỉ cho tôi căn nhà loang loáng dưới ánh đèn đêm.... Nh́n ánh mắt lưu luyến của cụ, tôi như thấy một trời quá khứ thương yêu đằm thắm của đôi vợ chồng trẻ.

florida80 08-17-2019 18:40

Cụ ra hiệu cho tôi ngừng xe trước nhà kho của cửa tiệm bán giường tủ, bàn ghế, nhẹ nhàng bảo tôi trước đây chỗ này là một vũ trường sang trọng và nổi tiếng, cụ đă từng hănh diện đến đây khiêu vũ lần đầu khi là một thiếu nữ mười sáu tuổi... Trong giọng nói cụ tôi thấy thấp thoáng h́nh ảnh một thiếu nữ trẻ trung sáng ngời với bộ dạ phục xinh đẹp và nụ cười tươi tắn hân hoan..... Đôi khi, cụ bảo tôi đậu xe trước một toà nhà nào đó hay ở một góc phố khuất nẻo không tên.... và cụ im lặng thẫn thờ trong bóng tối như đắm ch́m với cả một dĩ văng xa xăm bao la và sâu thẳm....

Khi trời chập choạng trong ánh sáng đầu tiên của ban ngày, cụ nói với tôi khẽ khàng như một hơi thở nhẹ:

- Thôi, ḿnh đi...

Tôi lái xe trong im lặng đến khu nhà hospice. Đó là một dẫy nhà thấp, kín đáo, ngăn nắp và gọn gàng. Tôi vừa ngừng xe là đă có hai người xuất hiện với chiếc xe lăn như là họ đă chờ đợi từ lâu rồi. Tôi bước xuống mở thùng xe phía sau để lấy chiếc va ly nhỏ của cụ mang tới để ngay cửa chính, xong quay trở ra đă thấy cụ đă được đỡ ngồi ngay ngắn trên chiếc xe lăn.

- Bao nhiêu tiền vậy cháu?

Cụ vừa hỏi vừa mở cái bóp nhỏ... “Cháu không lấy tiền bác đâu.. ” tôi trả lời.

- Nhưng cháu phải kiếm sống chứ...

- Đă có những khách hàng khác, thưa bác...

Gần như không tính toán so đo, tôi cúi xuống ôm lấy bờ vai cụ. Đáp lại, cụ ôm tôi thật chặt:

- Cám ơn cháu đă cho cụ già này khoảng thời gian thật quư giá và đầy ư nghĩa.

Tôi xiết chặt tay cụ và quay bước đi trong ánh sáng mờ nhạt của một ngày mới đến. Sau lưng tôi có tiếng cửa đóng. Tôi cảm thấy như cả một cuộc đời vừa được khép lại phiá sau.


Tôi không có thêm người khách nào khác trong buổi sáng đó. Tôi chạy xe lanh quanh không có mục đích và dường như tôi cũng chẳng biết ḿnh đi đâu nữa... Suốt cả ngày hầu như tôi không thể nói được với ai lời nào cả.... Chuyện ǵ sẽ xẩy ra nếu cụ già gặp phải một người tài xế đang ở cuối buổi làm, nóng nẩy chỉ muốn chóng xong việc để c̣n về nhà... Chuyện ǵ sẽ xẩy ra nếu tôi từ chối không nhận đón người khách là cụ hay tôi không bước xuống gơ cửa mà chỉ ngồi trên xe nhận kèn một lần rồi lái xe đi....

Tự nhiên nghiệm trong quăng đời trẻ trung ngắn ngủi của ḿnh, dường như là tôi chưa làm được chuyện ǵ có ư nghĩa hơn là chuyện tôi đă làm trong buổi sáng hôm ấy.


Chúng ta luôn luôn nghĩ rằng cuộc đời sẽ có những khúc quanh quan trọng, đánh dấu bằng những sự việc to lớn, dễ dàng ghi nhớ... Nhưng thật ra, đẹp nhất vẫn là những phút giây nhỏ bé bất ngờ nhưng có xúc cảm mănh liệt khiến ta phải bàng hoàng đến tê dại cả tâm hồn...

Xin chia xẻ câu chuyện nhỏ này với các bạn, hy vọng v́ thế cuộc đời chung quanh chúng ta sẽ ấm cúng và có ư nghĩa hơn.


Vô Danh

florida80 08-17-2019 18:41

Đạo Nào Cũng Là Đạo Cả







Tâm Diệu

Có người cho rằng “đạo nào cũng là đạo”. Câu nói này thoạt nghe qua có vẻ hợp lư và là một ư tưởng hấp dẫn. Nếu hiểu theo một cách đơn giản, trong phạm trù luân lư đạo đức là đạo nào cũng dạy con người làm lành tránh dữ, th́ câu này rất hợp lư. Tuy nhiên, chúng ta cần phải suy xét và nhận định lại quan niệm đó qua lăng kính tôn giáo.




Trước hết có thể nói ngay rằng câu “đạo nào cũng là đạo” hay “đạo nào cũng tốt” chỉ là một câu nói xă giao thông thường hoặc để làm vừa ḷng khách, vui ḷng bạn hay có thể do sự thiếu thông tin về sự khác biệt giữa các tôn giáo. Trong phạm vi bài này người viết thu gọn về sự khác biệt căn bản giữa hai tôn giáo lớn có đông đảo tín đồ tại Việt Nam là Kitô Giáo [01] và Phật Giáo để giúp cho những người đang đứng ở giữa ngă ba đường tầm Đạo với ấn tượng đạo nào cũng tốt để nhận thấy con đường nào phải lựa chọn. Việc chọn lựa là quyền của mỗi người. Dĩ nhiên mỗi người phải chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của ḿnh. Người viết chỉ xin chúng ta suy nghĩ đến sự thật.




Trước khi đi vào chi tiết, chúng ta cần ghi nhận rằng, Phật Giáo là một tôn giáo hoàn toàn khác biệt với các tôn giáo khác trên thế giới về mặt tư tưởng triết học. Phật Giáo không chấp nhận giả thuyết có một vị Trời hay một vị Thượng Đế sáng tạo, không có giáo điều, không có một linh hồn bất tử vĩnh hằng, và không có một đấng quyền năng sáng tạo nào ngự trị trong cái gọi là định mệnh hay số mệnh của mỗi con người. V́ thế, điểm then chốt trong việc phân biệt giữa Phật giáo với các truyền thống tín ngưỡng lớn trên thế giới là vấn đề có hay không một Đấng Sáng Tạo? Đối với Phật giáo, ư niệm về một “nguyên nhân đầu tiên” không hề được đặt ra để lư giải do bởi ư niệm về tánh không và duyên khởi.




Điểm khác biệt căn bản đầu tiên giữa hai đạo là Niềm Tin Tôn Giáo:




Đối với Kitô Giáo, Đức Tin là cốt lơi của đạo. Nếu không tin th́ không thể trở thành một Kitô hữu được. Không tin th́ không thể thực hành những ǵ mà đạo Kitô đ̣i hỏi được. Đức Tin được ghi trong bản Kinh Tin Kính của các Tông Đồ (Apostle's Creed) thường gọi tắt là Kinh Tin Kính. “Tôi tin kính Thiên Chúa, là Cha toàn năng, là Đấng tạo thành trời đất, muôn vật hữu h́nh và vô h́nh”. [02]

florida80 08-17-2019 18:43

Đạo Nào Cũng Là Đạo Cả







Tâm Diệu

Có người cho rằng “đạo nào cũng là đạo”. Câu nói này thoạt nghe qua có vẻ hợp lư và là một ư tưởng hấp dẫn. Nếu hiểu theo một cách đơn giản, trong phạm trù luân lư đạo đức là đạo nào cũng dạy con người làm lành tránh dữ, th́ câu này rất hợp lư. Tuy nhiên, chúng ta cần phải suy xét và nhận định lại quan niệm đó qua lăng kính tôn giáo.




Trước hết có thể nói ngay rằng câu “đạo nào cũng là đạo” hay “đạo nào cũng tốt” chỉ là một câu nói xă giao thông thường hoặc để làm vừa ḷng khách, vui ḷng bạn hay có thể do sự thiếu thông tin về sự khác biệt giữa các tôn giáo. Trong phạm vi bài này người viết thu gọn về sự khác biệt căn bản giữa hai tôn giáo lớn có đông đảo tín đồ tại Việt Nam là Kitô Giáo [01] và Phật Giáo để giúp cho những người đang đứng ở giữa ngă ba đường tầm Đạo với ấn tượng đạo nào cũng tốt để nhận thấy con đường nào phải lựa chọn. Việc chọn lựa là quyền của mỗi người. Dĩ nhiên mỗi người phải chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của ḿnh. Người viết chỉ xin chúng ta suy nghĩ đến sự thật.




Trước khi đi vào chi tiết, chúng ta cần ghi nhận rằng, Phật Giáo là một tôn giáo hoàn toàn khác biệt với các tôn giáo khác trên thế giới về mặt tư tưởng triết học. Phật Giáo không chấp nhận giả thuyết có một vị Trời hay một vị Thượng Đế sáng tạo, không có giáo điều, không có một linh hồn bất tử vĩnh hằng, và không có một đấng quyền năng sáng tạo nào ngự trị trong cái gọi là định mệnh hay số mệnh của mỗi con người. V́ thế, điểm then chốt trong việc phân biệt giữa Phật giáo với các truyền thống tín ngưỡng lớn trên thế giới là vấn đề có hay không một Đấng Sáng Tạo? Đối với Phật giáo, ư niệm về một “nguyên nhân đầu tiên” không hề được đặt ra để lư giải do bởi ư niệm về tánh không và duyên khởi.




Điểm khác biệt căn bản đầu tiên giữa hai đạo là Niềm Tin Tôn Giáo:




Đối với Kitô Giáo, Đức Tin là cốt lơi của đạo. Nếu không tin th́ không thể trở thành một Kitô hữu được. Không tin th́ không thể thực hành những ǵ mà đạo Kitô đ̣i hỏi được. Đức Tin được ghi trong bản Kinh Tin Kính của các Tông Đồ (Apostle's Creed) thường gọi tắt là Kinh Tin Kính. “Tôi tin kính Thiên Chúa, là Cha toàn năng, là Đấng tạo thành trời đất, muôn vật hữu h́nh và vô h́nh”. [02]

florida80 08-17-2019 18:44

Đối với Phật Giáo, vị sáng lập tôn giáo này – Đức Phật Thích Ca – khuyên những người muốn theo Ngài chớ có tin một điều ǵ chỉ v́ điều đó đă được một bậc đạo sư của ḿnh nói ra, được phát xuất từ nơi có uy quyền, được kinh điển truyền tụng hay theo truyền thống từ xưa để lại; mà phải dùng lư trí và sự thông minh của ḿnh để cứu xét và chỉ chấp nhận điều ǵ khi đă trải nghiệm được hạnh phúc an lạc. Ngài nói rằng “Ta không dạy ai đến để tin, nhưng đến để thấy và thực hành”. Điều này đă khuyến khích những người muốn đi theo Ngài hăy nghiên cứu kỹ càng những lời dạy của Ngài và để cho họ tự do quyết định là có nên chấp nhận những điều chỉ dạy đó không. Ngài không bảo ai đến và chấp nhận tôn giáo này nếu họ chưa hiểu những lời dạy của Ngài.[Kinh Kalama] [03].




Nói gọn lại Kitô Giáo là tôn giáo của “đức tin” (faith) và Phật Giáo là tôn giáo của “lư trí” (trí tuệ). [4]




Điểm khác biệt thứ hai giữa Kitô Giáo và Phật Giáo là quan niệm về giải thoát.




Đối với Kitô Giáo, th́ sự giải thoát là sự "giải thoát khỏi tội lỗi qua một Đấng Cứu Rỗi". Giáo lư giải thoát này được đặt trên căn bản một số tín điều mà các tín hữu Kitô Giáo phải tin, và đức tin này là tuyệt đối, bất khả tranh căi, bất khả luận bàn. V́ thế muốn được giải thoát, tín hữu Kitô Giáo phải tin vào nhiều tín điều được ghi trong Kinh Tin Kính của các Tông đồ (Apostle’s Creed). Chúa Giê-xu là nền tảng, là Tác giả và là Đấng duy nhất có quyền ban cho sự Cứu Rỗi (Rôma 3:24, 25; 5:21; Công Vụ 4:12; Hêbơrơ 12:2). Những ai không tin nhận Chúa Giê-xu sẽ không được tha thứ tội lỗi và sẽ chịu phạt nơi hoả ngục.




Đối với Phật Giáo, đạo Phật cho rằng cuộc đời này là giả tạm và chúng sinh cứ phải sống trong đau khổ v́ ḷng tham dục vô bờ bến, khiến con người tự ḿnh trói buộc với những xung đột và khổ đau do không bao giờ thoả măn, nên phải luân hồi triền miên trong ṿng sinh tử. Do đó nếu muốn, con người có thể tự ḿnh giải thoát khỏi khổ đau, sinh tử luân hồi bằng các nỗ lực tu tập bản thân: làm lành, tránh ác và tự thanh tịnh hoá tâm ư. Bốn chân lư nền tảng của Phật giáo (Tứ Diệu Đế) cho rằng mọi khổ đau của chúng sinh đều có một hay nhiều nguyên nhân gây nên, chúng có thể bị giải trừ và có con đường để giải trừ khổ đau đó. Con đường đó chính là con đường giải thoát, là Bát Chánh Đạo trong giáo lư căn bản của nhà Phật. Giáo lư này được qui thành ba môn học: Giới, Định và Tuệ. Thực hành Giới và Định là đưa tới trí Tuệ, là giải thoát khỏi sự mê muội, ḷng ích kỷ và khổ đau, là đạt tới cảnh giới Niết Bàn.




Đó là nét đại cương sự khác biệt giữa giải thoát trong Phật Giáo và trong Kitô Giáo. Cái căn bản khác biệt này là, một bên là tha lực tức nhờ sự cứu rỗi, bên kia là tự lực, tự ḿnh thắp đưốc lên mà đi. Với Phật Giáo, triết lư của đạo này là một triết lư sống, bởi v́ nó là một chân lư giải thoát mà chỉ có ai thực hành nó mới đạt được nó, hiểu được nó trọn vẹn, người Phật tử phải tự ḿnh tu tập để tiến tới giải thoát. Chính Đức Phật dạy, "Không ai có thể cứu vớt chúng ta bằng chính bản thân chúng ta”. Đức Phật chỉ là người dẫn đường. Ngài chỉ dạy cho chúng ta con đường tạo ra nguyên nhân và hậu quả. Số phận của chúng ta nằm trong tay chúng ta, không phải trong tay của Trời/Thượng Đế cũng không phải trong tay của Đức Phật. Với Kitô Giáo, v́ là một tôn giáo cứu rỗi, con người chỉ cần đặt tất cả vào một niềm tin duy nhất ở một đấng siêu nhiên để mong cầu được giải thoát cho ḿnh: "Thiên Chúa quá thương yêu thế gian đến nỗi ban con duy nhất (sic) của Ngài, để những ai tin vào Người sẽ không bị luận phạt, nhưng được sống đời đời." (Crossing The Threshold of Hope, trang 76),

florida80 08-17-2019 18:45

Điểm khác biệt thứ ba giữa hai đạo là thuyết Sáng Tạo:




Kitô giáo tin có một Thiên Chúa duy nhất, và là Đấng Tạo Hóa toàn năng, đă dựng nên và điều khiển toàn thể vũ trụ hữu h́nh và vô h́nh. Cuốn Genesis (Sách Sáng Thế), một trong những kinh Thánh Cựu Ước viết rằng Thiên Chúa tạo ra vũ trụ và muôn vật và loài người trong 7 ngày. V́ thế tín hữu Ki Tô giáo tin rằng mọi thứ trên đời đều có một nguyên nhân, từ đó, cứ truy tầm lên măi sẽ phải có một nguyên nhân đầu tiên, và Chúa Trời của họ chính là nguyên nhân đầu tiên đó.




Đối với Phật Giáo, tất cả mọi sự mọi vật đều do nhân duyên ḥa hợp mà hiển hiện, biến đổi vô thường. Thế giới này, về bản chất, chỉ là một ḍng biến ảo vô thường, không do một Đấng toàn năng nào sáng tạo. Sở dĩ vũ trụ vạn vật biến hóa vô thường chính là do vạn vật trong vũ trụ chịu sự chi phối của luật nhân quả. Cái nhân nhờ có duyên mà trở thành quả, quả lại là nhân mới, nhờ có duyên trợ giúp mà trở thành quả mới… Cứ như vậy, vạn vật trong thế giới cứ sinh hóa biến hiện không ngừng theo quá tŕnh thành, trụ, hoại, không.




Điểm khác biệt thứ tư giữa hai đạo là vị sáng lập ra tôn giáo.




Đối với Kitô Giáo, Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa toàn năng, đă sáng tạo ra vũ trụ và muôn loài.




Đối với Phật Giáo, Đức Phật Thích Ca là một nhân vật lịch sử có thật, có một tiểu sử rơ ràng được cả thế giới công nhận. Ngài đă thực sự sống trên thế giới này, Ngài không tự xưng ḿnh hay các đệ tử của Ngài tôn xưng Ngài là đấng toàn năng, đấng tạo hóa hay là Thượng Đế v.v. Ngài là người đă giác ngộ hoàn toàn và triệt để (toàn giác), là vị Đạo sư đă tự ḿnh t́m ra được con đường giải thoát ngang qua kinh nghiệm bản thân, không có ai truyền dạy cho Ngài, không có ai ban phép cho Ngài, không phải do thần khởi, cũng không phải là hiện thân hay hóa thân của một đấng thần linh nào. Ngài là một người như mọi người khác, nhưng chính nhờ nỗ lực tu tập cá nhân, Ngài đă t́m ra được con đường giải thoát. Sau khi giác ngộ, Ngài đă giảng dạy giáo pháp cho mọi người, nếu ai có nhân duyên thực hành giáo pháp, kể từ vua quan cho đến thứ dân, kẻ khốn cùng đều được giác ngộ như Ngài. Cho nên Ngài đă nói: “Ta là Phật đă thành, chúng sanh là Phật sẽ thành.” Ngài là người hướng đạo, chỉ dẫn đường lối cho những ai muốn tu tập, Ngài không thể tu tập thay cho chúng sinh mà con người phải tự ḿnh tu tập mới giải thoát được khỏi khổ đau phiền năo do tham sân si trói buộc, mới ra khỏi sinh tử luân hồi được. Cho nên Ngài đă nói: “Các người hăy tự ḿnh thắp đuốc lên mà đi”. Ngài khuyên hăy nên nương tựa vào chính ḿnh và đi theo con đường giải thoát bằng nỗ lực của chính bản thân ḿnh.




Nói tóm lại, điểm then chốt trong việc phân biệt giữa Phật giáo với Kitô Giáo nói riêng, các truyền thống tín ngưỡng lớn khác trên thế giới nói chung là vấn đề có hay không một Đấng Sáng Tạo? Đối với Phật giáo, tất cả mọi sự mọi vật đều do nhân duyên ḥa hợp (duyên sinh), do đó không hề có một Đấng Sáng Tạo. Ngoài ra, với Kitô Giáo, Thiên Chúa chính là Chân Lư, là hơi thở, là con đường giải thoát, bất cứ ai đến với Ngài, tin nơi Ngài sẽ được cứu rỗi. Với Phật Giáo, Đức Phật Thích Ca là bậc Đạo Sư đă t́m ra con đường giải thoát, hướng dẫn những ai muốn giải thoát khỏi đau khổ trầm luân, hăy đi theo con đường mà Ngài đă kinh qua. Ngài chỉ là người dẫn đường, c̣n người đi theo phải tự ḿnh làm chủ, tự ḿnh tu tập để đi đến giải thoát chứ không nương nhờ ở bất cứ đấng Thần quyền nào để được giải thoát.

florida80 08-17-2019 18:57

Tâm Diệu biên soạn




[01] Kitô giáo bao gồm nhiều truyền thống tôn giáo với các dị biệt văn hóa cũng như hàng ngàn xác tín và giáo phái khác nhau. Trải qua hai thiên niên kỷ, Kitô giáo tự h́nh thành nên ba nhánh chính: Công giáo Roma, Chính Thống giáo Đông phương và Kháng Cách (Protestantism). Tính chung, đây là tôn giáo lớn nhất thế giới với hơn 2,1 tỉ tín hữu (chiếm khoảng 34% dân số thế giới). (Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)




[02] Kinh Tin Kính các Tông Đồ, cũng gọi là Biểu Tín các Tông Đồ, là kinh Tin Kính xưa nhất, có từ thế kỷ thứ II. Bản này tổng hợp các công thức đă có trước đó. Từ thế kỷ thứ VI, bản này có h́nh thức như ngày nay. Đây là bản tuyên xưng những tín điều chính yếu nhất khi chịu phép Rửa.




[3] Kinh Kalama (trong Kinh Tăng Chi Bộ III.65)

http://thuvienhoasen.org/D_1-2_2-69_...minh-chau.html




[4] Theo định nghĩa trong tự điển th́ Faith hay Đức Tin là "sự tin chắc vào một cái ǵ đó mà không chứng minh được cái đó có thực" (Firm belief in something for which there is no proof.) Định nghĩa của Reason hay Lư Trí trong tự điển là "khả năng có những tư tưởng hợp lư, suy lư, hoặc phân biệt" (The capacity of rational thought, inference, or discrimination) hay "suy xét đúng, phán đoán hợp lư" (good judgment, sound sense). Theo những định nghĩa trên th́ hiển nhiên là Đức Tin Ki-Tô Giáo và Lư Trí của Phật Giáo là hai từ có nghĩa loại trừ hỗ tương (mutual exclusive), có cái này th́ không có cái kia. Thật vậy, khi chúng ta dùng lư trí để xác định và chấp nhận một điều ǵ th́ chúng ta không cần đến đức tin, và khi chúng ta tin vào điều ǵ mà không cần biết, không cần hiểu, th́ lư trí trở nên thừa thăi.

TD

http://www.thuvienhoasen.org

florida80 08-17-2019 18:58

Lời Cầu Nguyện Tạ Ơn










Lạy Chúa Giêsu, Chúa thường dâng lời tạ ơn với Đức Chúa Cha trước khi làm việc ǵ: khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều (Mt 15:36), trong bữa tiệc ly (Mt 26:27), cho La-da-rô sống lại từ cơi chết (Ga 11:41)…






Con cũng muốn bắt chước Chúa để bập bẹ những lời tạ ơn, những lời tạ ơn khó nói nhất của kiếp nhân sinh! Có những lời tạ ơn thật dễ để nói với nhau và với Chúa. Nhưng cũng có những lời tạ ơn không thể thốt thành lời nếu không có ơn Chúa. Phải đợi khi linh hồn con được nuôi dưỡng bằng bao nhiêu ân sủng từ trời cao, đợi khi con đi gần đến hoàng hôn của đời người, th́ con mới đủ can đảm nói lên những lời tạ ơn muộn màng này.






Tạ ơn ai? Tạ ơn hay hờn giận? Cám ơn hay trách móc? Tạ ơn Chúa trong nghịch cảnh cuộc đời và những người một thời đă làm con đau khổ. Khó quá Chúa ơi! Đôi khi lời được thốt ra trong ḍng nước mắt không biết của hờn giận hay của tha thứ. Đôi khi lời được bập bẹ ở đầu môi, những nghẹn ngào tức tưởi ngăn cho lời không tṛn chữ. Đôi khi lời được bật lên qua con tim rướm máu của vết thương năm xưa chưa lành hẳn. Dù thật khó để nói, dù ê a tập tành từng chữ như trẻ nhỏ học nói, nhưng Chúa ơi, con sẽ cố gắng để nói…






Cám ơn những người bạn đă phản bội tôi năm nào. Đau khi bị phản bội! Nhưng Người đă dạy cho tôi hiểu bài học về t́nh bạn chân thật là “t́nh thương của người đă hy sinh tính mạng v́ bạn hữu của ḿnh.” (Ga 15:13)






Cám ơn người yêu đă phụ t́nh tôi năm xưa. Hận khi bị phụ rẫy! Nhưng Người đă dạy tôi biết trân quư t́nh yêu của Người đă dám “yêu thương đến cùng!” (Ga 13:1)






Cám ơn kẻ thù, những người đă bắn gục tôi trên chiến trường năm nào, đă đẩy tôi lao đao khốn khó trong chốn lao tù năm xưa. Người đă vô t́nh tạo cơ hội cho gia đ́nh tôi giờ đây được b́nh an định cư nơi thiên đường của trần thế, đă cho tôi cơ hội để sống câu: “hăy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đăi anh em.” (Mt 5:44)






Cám ơn những đứa con hoang đă làm cơi ḷng mẹ cha tan nát. Thất vọng, buồn tủi ngập tràn con ơi! Nhưng con đă cho cha mẹ cơ hội để nên thánh.






Cám ơn những bậc cha mẹ bất hảo đă không yêu thương và dạy dỗ con cái ḿnh như bổn phận đáng phải làm. Cay đắng khi bị hất hủi mẹ cha ơi! Nhưng Người đă làm cho trái tim con luôn khát khao t́m kiếm t́nh yêu nơi Thiên Chúa T́nh Yêu.





Cám ơn những vấp ngă của tuổi thanh xuân. Ngươi đă làm cho ta biết khiêm nhường hơn.






Cám ơn những tội lỗi mà phận người yếu đuối vấp đi phạm lại nhiều lần trong đời. Ngươi đă cho ta cơ hội cảm nếm ḷng nhân từ vô biên của Thiên Chúa. Ôi, tội hồng phúc!






Cám ơn những quyết định sai lầm thưở nào đưa đến hoàn cảnh ngang trái hôm nay. Ngươi đă dạy ta biết phấn đấu vươn lên trong nghịch cảnh cuộc đời.






Cám ơn hai chữ “kiếp nghèo” gắn liền với số phận hẩm hiu. Đôi lúc ta ghét ngươi nhưng ngươi đă làm cho ta dễ dàng tiến vào Nước Trời hơn. “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó v́ Nước Trời là của họ.”

florida80 08-17-2019 19:00

Cám ơn những lần thất nghiệp cay đắng, những lần phá sản, bị lừa gạt, mất nhà, thua stock trắng tay. Ngươi đă dạy cho ta hiểu nghĩa của cải phù du ở đời này. “Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân!” (Gv 1:2).






Cám ơn những lần thất bại ê chề nhục nhă. Biết bao bài học ta đă học được từ nơi ngươi.






Cám ơn căn bịnh hiểm nghèo mà ta đang mang. Nhờ ngươi mà linh hồn ta thức tỉnh phận người mỏng ḍn chóng qua. Ngươi đă giúp ta biết yêu quư những giây phút ít ỏi c̣n sót lại trên cơi đời tạm này.






Tạ ơn Chúa v́ những ǵ Ngài đă lấy đi!






Tạ ơn Chúa v́ những trái đắng Ngài đă trao ban, dù con không muốn nhận.






Tạ ơn Chúa v́ số vốn quá ít ỏi Ngài cho con khi gởi con đến trong cuộc đời này! V́ “ai đă được cho nhiều th́ sẽ bị đ̣i nhiều.” (Lc 12:48)






Tạ ơn Chúa v́ những lần Ngài đă thẳng tay thanh tẩy, gọt dũa linh hồn con mặc cho con dẫy dụa đau đớn.






Tạ ơn Chúa v́ tấm thân mệt mỏi bịnh hoạn, những lo toan vất vả trong cuộc sống khiến con không c̣n sức để bon chen hận thù ghen ghét.






Tạ ơn Chúa v́ những lần Ngài đă cương quyết không cho con những cái mà con xin, những thứ con cần, những ǵ con đang mong đợi, v́ chỉ có Ngài mới biết những ǵ là cần thiết cho linh hồn và ơn cứu rỗi của con






Tạ ơn Chúa v́ những cái chết oan nghiệt, sự ra đi vội vàng của người thân khi tuổi đời c̣n quá trẻ. Con biết Ngài muốn nhắc con nhớ rằng“đời sống con chung cuộc thế nào, ngày tháng con đếm đuợc mấy mươi, để hiểu rằng kiếp phù du là thế!” (Tv 39:5).






Tạ ơn Chúa v́ những bài học cay đắng mà Ngài đang dạy dỗ con. Có những bài học con không hiểu hết ư nghĩa. Có những lúc con muốn thét lên “tại sao là con?”, “tại sao lúc nào cũng lại là con?”. Nhưng con biết rằng chỉ những ai được Người thương yêu th́ Người mới sửa phạt v́ “Đức Chúa khiển trách kẻ người thương, như người cha xử với con yêu qúy.” (Cn 3:12)

florida80 08-17-2019 19:01

Lạy Chúa, đường đời trước mắt c̣n giăng đầy chông gai, có bao nhiêu nghịch cảnh th́ có bấy nhiêu “Lời Tạ Ơn Khó Nói”. Có những cái con chưa nh́n ra hết, có những điều con chưa cảm nhận được và có những lời chưa thể thốt nên lúc này. Xin ban cho con sức mạnh của Ngôi Lời Nhập Thể để con có thể tiếp tục cám ơn anh em ḿnh - dù là kẻ thù - và dâng lời tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh - dù là ngang trái. Tạ ơn không chỉ trong ngày lễ Tạ Ơn mà là tạ ơn Chúa mọi ngày trong suốt cuộc đời con. Amen!

florida80 08-17-2019 19:02

Đức Khiêm Tốn










Đức khiêm tốn là một đức hạnh không làm khổ ḿnh, khổ người, luôn mang niềm vui hạnh phúc đến cho chính ḿnh và mọi người, giúp tâm hồn luôn thanh thản an vui và vô sự.




Đức khiêm tốn thường thể hiện qua từng hành động, lời nói và suy nghĩ không khoe khoang hay nói:




Những ǵ ḿnh biết, ḿnh giỏi (nấu ăn giỏi, chuyên môn, …)


Những ǵ ḿnh có (của cải, sự giàu sang từ cái nhà, chiếc xe, quần áo model nhất, thức ăn ngon, vật dụng điện tử mới nhất, cho tới những vật dụng nhỏ nhất trong nhà)


Những ǵ ḿnh đă đạt được, đă làm được (đă học xong bằng tiến sĩ, vừa mới ráp được một hệ thống chống trộm,…)

Những ǵ ḿnh hiểu (lời dạy của Phật, của Chúa, của vị nào đó, của ai đó,…)


Về những bằng cấp, chứng chỉ, bằng khen, huy chương,…


Về những việc làm tốt, việc làm từ thiện, những việc giúp người, giúp thú vật, giúp thành phố bằng cách bỏ thời gian, công sức, trí tuệ, tiền của, vật chất hay những lời khuyên,…


Về những quan hệ của ḿnh với những người có danh, có thế lực, nổi tiếng, giàu sang hay có đức trọng,…


Về cái đẹp, cái thông minh, sự giàu sang, sự hiểu biết hay học thức, cái tài, gia đ́nh, ḍng họ, dân tộc, đất nước của ḿnh.

Không thổi phồng hoặc tự đánh giá cao về ḿnh.




Ngoài ra những người khiêm tốn c̣n




Không tham gia vào những tṛ thi đấu hơn thua, tranh tài.


Không tham gia vào những nơi đông đúc, ồn náo mà chỉ thích sống một ḿnh, trầm lặng tư duy về cuộc sống thiện ác để tránh xa điều ác, tăng trưởng điều thiện.


Tránh xa những người giàu có, có thế lực, có uy quyền, …

Làm việc ǵ cũng không cần ai khen, chỉ biết làm tốt, làm cho xong việc và rất cẩn thận.

Làm theo ư kiến, yêu cầu, đề nghị của người khác để người vui, ḿnh vui. Không bao giờ làm theo ư ḿnh, cho ư ḿnh là hay là đúng nhất,…


Luôn thưa hỏi người khác trước khi làm việc ǵ mà không tự ư làm theo ư của ḿnh.

Ai nói ǵ, khen hay chê, nói tốt hay xấu, nói về người khác th́ người khiêm tốn đều im lặng không b́nh luận đúng sai, phải trái.

Không nhiều chuyện phân tích chuyện của người, chuyện đời, chuyện kinh tế, chính trị của xă hội,…

Không tự nói lên ư kiến của ḿnh mà chỉ trả lời những ǵ người khác hỏi.

Ăn mặc giản dị, gọn gàng sạch sẽ


Sống đơn giản, không cầu kỳ, khoe trương ta cũng có thứ này thứ nọ như mọi người, không chạy theo vật chất thế gian, không chạy theo cách sống của người khác. Họ sống rất thiểu dục tri túc, không ăn xài phung phí, biết suy nghĩ tính toán, tư duy kỹ trước khi làm điều ǵ.

Biết lắng nghe người khác, không chú trọng “cái tôi”, mà biết quan tâm đến vấn đề của người khác.

florida80 08-17-2019 19:05

Bước Lên Và Cúi Xuống







Em,

Có lạ không nhỉ, khi bảo rằng người ta bước lên để cúi nh́n xuống? Có kỳ cục không nhỉ, khi người ta bị thúc để bước lên, và cũng cùng lúc bị nhắc phải biết nh́n xuống?

Chắc em biết rằng người ta thường thích sự an toàn và ổn định. Ai cũng muốn được ở yên trong cái vị thế của ḿnh. Thế nên bước lên không phải lúc nào cũng dễ. Nh́n xuống không phải lúc nào cũng dễ. Bước lên rồi mà c̣n nh́n xuống nữa th́ lại chẳng dễ tí nào, phải không?

Có những người không muốn bước. Bởi v́ bước nghĩa là phải rời khỏi cái vị thế hiện tại của ḿnh. Để bước, người ta phải bỏ lại đằng sau nhiều thứ. Có nhiều người không muốn bước lên. Để bước lên người ta phải cố gắng. Ai cũng có sức nặng. Bước lên là lúc người ta nhận ra và chiến đấu với nhiều sức nặng đang tŕ kéo ḿnh xuống.

Sống trên mặt đất, con người phải chịu sức hút của trọng lực. Sức hút ấy giữ họ an toàn, nhưng cũng đồng thời cản chân họ bước lên. Mỗi lần vươn lên cao là mỗi lần người ta bị kéo xuống. Vươn càng cao th́ bị kéo càng mạnh. Giống như trèo càng cao th́ té càng đau vậy!


Nhưng con người không chỉ là một vật thể giữa vô vàn vật thể khác trên hành tinh này. Trong ḷng con người lại tồn hữu nhiều sức gh́ kéo khác. Sức kéo từ bên trong giữ con người ở yên với cái hiện tại, bất chấp hiện tại ấy như thế nào. Bao nhiêu lần người ta muốn thay đổi là hầu như bấy nhiêu lần người ta cảm được cái trở lực từ bên trong ḿnh. Có những lúc vượt ra khỏi cái sức hút của trái đất c̣n dễ hơn là vượt ra khỏi những sức ́ nội tại ấy. Có những lúc phải sống trong cái hiện tại dội vào ḷng họ bao nhiêu là tù túng ấm ức, c̣n dễ hơn là phải bắt đầu một cái ǵ đó mới mẽ lạ lẫm. Người ta tưởng rằng ḿnh sẽ quen dần. Họ không nhận ra rằng ḿnh đang trở nên chai sạn dần.


Chung quanh con người cũng có nhiều sức kéo khác nữa. Con người luôn sống trong một cộng đồng. Đôi khi chính cộng đồng ấy là chướng ngại cho việc bước lên. Tại sao tôi phải bước lên, trong khi chung quanh tôi người ta vẫn cứ tàn tàn mà sống? Tại sao tôi phải lao ḿnh vào chuyến phiêu lưu, trong khi những người quanh tôi vẫn cứ lây lây lất lấy với cái quỹ đạo sống đều đặn thường ngày? Tại sao tôi vẫn t́m cách vượt thoát để bước lên trong khi phần lớn thế giới loài người vẫn cứ ngồi yên một chỗ?..

Bước lên nghĩa là tự vơ vào ḿnh một chút thách đố nào đó. Bước lên, người ta dễ mệt mỏi và cô đơn. Thế nhưng bước lên cũng hứa hẹn cho người ta một điều ǵ đó, em nhỉ !

Nhiều người biết rằng bước lên là để t́m thấy cái ǵ đó tốt đẹp hơn cho cuộc sống. Nhưng ít người thật sự bước. Ai cũng ôm ấp cho ḿnh một vài điều lư tưởng. Nhưng từ lư tưởng đến cuộc sống là cả một quăng đường dài. Không phải ai cũng đủ can đảm để sống với những điều mà ḿnh cho là đẹp. Càng không phải ai cũng có khả năng để theo tới cùng điều mà ḿnh cho là đúng.

florida80 08-17-2019 19:05

Có những người đă can đảm bước lên, đă để lại một điều ǵ đó thật đẹp… Đáng buồn là cái đẹp của họ chỉ đủ để biến họ trở thành gương mẫu cho nhiều người khác nghĩ về, chứ không đủ để mời nhiều người khác bước theo. Có những lúc người ta thích làm khán giả hơn là diễn viên. Có những lúc người ta thích làm cổ động viên hơn là cầu thủ. Họ nại lư do rằng ḿnh không đủ khả năng để bước vào cuộc chơi.

Nhưng em ạ, cuộc đời đâu phải là một cuộc chơi! Làm sao người ta có thể nhường trách nhiệm tŕnh tấu cuộc đời ḿnh cho người khác! Làm sao người ta có thể chỉ làm khán giả với chính cuộc đời ḿnh.

Thế nên cần biết bao những người dám bước lên. Bước lên để hướng đến một điều ǵ đó tốt đẹp hơn. Bước lên để đảm nhận cuộc đời ḿnh. Nhưng quan trọng hơn nữa, bước lên là để nh́n xuống.


Bước lên để nh́n xuống là một điều dị thường.








Có rất nhiều người khi đă bước lên rồi th́ chẳng bao giờ thèm liếc con mắt của ḿnh xuống dưới. Dường như trong hành tŕnh bước lên, họ đă tập cho ḿnh thói quen chỉ dán mắt về phía trước. Như cô gái làng đă quen đỏng đảnh với phồn hoa đô thành, dễ ǵ c̣n mơ về cánh đồng xa với những con người chân bùn tay lấm. Như những người đă t́m được cho ḿnh vùng đất hứa, dễ ǵ họ quay về với vùng hoang mạc mà từ đó ḿnh đă cất bước ra đi.

Bước lên để nh́n xuống là một lư tưởng đẹp, một lối sống đẹp. Có những người đă dám bước lên, dám đi t́m ánh sáng cho nhiều hy vọng ấp ủ trong ḷng ḿnh. Họ mong một ngày nào đó, khi đă có thể bay thật cao, họ sẽ trở về để sống và xây dựng cho chính chốn thấp đă sinh ra ḿnh.

Thế nhưng khi đă lên cao thật cao, người ta ngại hạ xuống thấp thật thấp. Yên vị ở chốn thấp người ta đă ngại bước lên cao. Yên vị ở trên cao, dễ ǵ người ta không ngại ngần hạ ḿnh xuống thấp. Có những người mê mải với đường bay có thèm đoái hoài ǵ đến những nơi đă được ḿnh dùng như là một bước đệm…

Em biết không? Phải có một lư tưởng đẹp và một động lực mạnh lắm, th́ người ta mới dám bước lên. Phải có một t́nh yêu lớn lắm, th́ người ta mới dám cúi ḿnh xuống. Phải có một con tim quảng đại lắm th́ người ta mới bỏ trên cao để hạ xuống với chính những người đang c̣n ở dưới thấp. Phải có một cái ǵ đó đặc biệt lắm th́ người ta mới không một ḿnh tận hưởng chốn cao, nhưng lại chấp nhận hạ ḿnh xuống để làm lại từ đầu với những cái long đong bất định nơi chốn thấp.

Cuộc sống này sẽ trở nên phong phú biết bao nhờ những chuyển động như thế. Chẳng phải khi có một người cúi xuống và một người vươn lên, con người sẽ gặp gỡ nhau mặt giáp mặt sao?


Này em, em đang muốn bước lên, hay đang cần cúi ḿnh xuống?

florida80 08-17-2019 19:07

Bệnh "Nổ" Ở Mỹ Rất Thịnh Hành - Vũ Công Hiển














Tự dưng nghe nói "nổ dzăng miểng" th́ có lẽ ai cũng hơi giật ḿnh nhưng nghĩ lại, th́ chuyện "nổ" trong nước Mẽo này là chuyện dài "nhân dân tự vệ".






Hôm rồi, "hữu duyên thiên lư năng tương ngộ" nên mới được nh́n thấy một tấm "bi-di-nít cà" (business card) của một vị ở đâu tuốt bên Tếch-xịt (Texas), ghi chép rất lộng lẫy: "Tiến Sĩ Nguyễn Văn Tuyến, chuyên viên Thuế Vụ". Người đọc rất lấy làm khâm phục v́ ít khi có vị tiến sĩ nào chê "dóp" của các cơ quan chính phủ hay tư nhân mà đi làm thuế lui cui một ḿnh. Chừng đến khi đọc kỹ lại mới biết ngài Tiến Sĩ có tới mấy cái bi-di-nít-cà lận! Cái th́ đề "chuyên viên địa ốc", tờ th́ viết "chuyên viên bảo hiểm xe, nhà, động đất..."

Hóa ra lại một ngài Tiến-Sĩ-Nổ nữa, giống như một vị khoe có mấy cái bằng tiến sĩ ở Cali, nhưng nghe người ta đồn th́ ngài nói tiếng Anh như mấy ông phương Bắc mới qua An Nam bán lạc xoong: "Ai... lồ lồng, lồ nhôm, lồ sắc, lồng hồ, dàng dụng, bạc dụng bán hôn?". Cách phát âm y hệt như một chàng sửa xe, lúc nào cũng khoe có bằng Master of Mechanic! Ngay trên tấm thiệp đề tên tiệm sửa xe, chàng đề sau tên chàng một chữ M.Ạ thật lớn, trông oai khiếp! Rồi mấy văn pḥng bảo hiểm xe hơi cũng thấy bằng tiến sĩ, văn pḥng bảo lănh thân nhân đi du lịch cũng do một ông tiến sĩ cai quản. Tạ ơn Trời, người Việt di tản tài năng thiên phú, lấy bằng tiến sĩ dễ như ăn ớt vậy! Nhưng sao lại có người cho rằng mấy ông tiến sĩ đó là "Tiến Sĩ Nổ"?

Vậy th́ bệnh "Nổ" phát sinh ở đâu ra?


H́nh như sau khi sang Mỹ, khí hậu thay đổi, từ miền nhiệt đới qua xứ lạnh, dễ bị lạnh cẳng, nhiều người di tản phải nổ đùng đùng để hâm nóng cơ thể lên hay sao ấy, nên đi đâu cũng nghe tiếng nổ? Vừa mới gặp nhau lần đầu đă vội vă khoe "nhà tôi rộng cả mấy héc-ta..", hoặc "nhà tôi trị giá trên ba bốn trăm, trả off rồi" Con cái th́ ra trường bác sĩ, kỹ sư như kiến.





Cậu nào, cô nào cũng làm cả trăm ngàn một năm. Vài vị ca tụng con ḿnh làm "hai trăm đô một giờ" và thở dài mấy hơi làm như vẫn c̣n ít lương quá. Các cô tiểu thư, theo lời của các vị làm cha mẹ, đều lấy bằng hoa hậu hết. Cô nào cũng cả chục chàng theo. Người nghe, ai cũng khoan khoái v́ dân tộc ḿnh giỏi giang, văn chương chữ nghiă cùng ḿnh, hầu như không có ai làm việc loại lao động mà người Mỹ gọi là "cổ xanh" (blue collar) cả. Lại cũng hân hoan v́ cha mẹ nào cũng bái phục con sát đất, không c̣n cảnh "cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy" nữa.

florida80 08-17-2019 19:07

Đến thăm mấy ông bi-di-nít th́ nghe tán dương" căn pḥng này rộng mười mấy ngàn que-phít(square feet)" (có khi rộng đến vài chục ngàn que-phít) mặc dầu chỉ cần vài người khách hàng là cửa tiệm có ṃi chết đứng v́ không chỗ đặt chân. Hôm nọ, gặp một chàng khoe nhà có nuôi gà ṇi, người nghe mới buột miệng hỏi: "Ủa , ở thành phố mà nuôi gà được sao?".




Chàng bèn hất hơi cao cái cằm lên một tí và nh́n người hỏi với một cái nh́n thương hại: "Nhà tôi tuy ở phố nhưng dư điều kiện nuôi gà." Ngừng một hai giây cho câu nói thấm vào hồn người nghe, chàng mới tiếp:"Nhà tôi những mấy ác cơ (acre) lận! Mà nhà rộng mấy ác cơ là có điều kiện nuôi gà." Một chủ nhân ông ở xứ hoa vàng, có cái biệt thự trên đỉnh đồi, có hai đường đi lên đi xuống khác nhau, muốn hù người bạn Hát Ô mới sang trong một bữa tiệc họp mặt, rút cái rê-đít cà ra dí dí vào mắt chàng Hát Ô:




"Biết cái ǵ đây không? Cái này là cạc vàng, gôn cạc đấy, trị giá hai trăm ngàn trở lên, tiền đấy, muốn xài lúc nào cũng được. Anh phải ở đây hai mươi năm và đi làm lương cao mới được nhà băng nó tặng cái cạc này!"




Vừa mới qua Mỹ, chân ướt chân ráo, đi làm có mấy tít một giờ, chàng Hát Ô nghe nói cả trăm ngàn th́ đớ lưỡi, nể nang quá, v́ chắc mẩm đời ḿnh tàn tạ rồi, làm ǵ có cơ hội có cái thẻ đó. Lại gặp một ông chủ tiệm phở ăn mặc rất sang trọng. Ông chủ ngắm nghía cái cà-là-vạt mác Good-Will của chàng Hát Ô một cách tội nghiệp, rồi tự móc cái ca-la-hoách của ông ra mà dứ dứ vào người đối diện, hỏi:"Anh biết cái tai này của tôi bao nhiêu tiền không? Của Ư đấy! Gioọc Dô Ạc Ma Ni (Giorgio Armani) đấy!" Nghe mấy chữ "Gioọc Dô, Gioọc ra" được phát âm một cách trầm trọng, chàng Hát Ô ú ớ, mặt cứ nghệt ra, vẻ Cả Đẫn rơ rệt. Ông chủ tiệm phở đợi một lúc rồi mới phán:"Trên năm trăm đô đấy, chưa kể thuế!". Những tiếng mấy trăm đô cùng mùi phở ở trên người ông bay ra làm chàng Cả Đẫn lảo đảo. Chưa hết, ông lại nổ thêm một quả cho chàng lăn đùng ra: "Anh biết không, tôi có lệ là cứ mỗi năm, đúng tháng Tết và tháng hè, đến Bun-lóc (Bullocks) để mua một bộ vét, bất kể giá cả, và cũng không cần mặc làm ǵ. Ngoài ra, nếu có họp hội ǵ long trọng, tôi phải c̣m măng một bộ khác. Hăng Bun-Lóc biết thế, nên cứ ra một kiểu mới nào, lại gửi đến nhà tôi. Bây giờ, nhà tôi toàn đồ vét, mang ra bán cũng mất một thời gian!". Lấy ngón tay chỉ vào cái huy hiệu con ngựa đang co cẳng mầu xanh trên ngực áo sơ mi, ông thở dài, nhún vai: "Hồi này thú thật với anh, kinh tế xuống, chỉ dám mua cái áo này có vài trăm thôi".

florida80 08-17-2019 19:08

Hăi hùng quá! Chủ một tiệm phở mà oai như vậy, th́ chủ một khách sạn c̣n kinh khiếp bao nhiêu! Một anh bạn trẻ khác, thấy dân mới qua đi đôi giầy có mười lăm t́ ở Payless Shoe Source, th́ tự tụt giầy ḿnh ra, giơ lên cao, ngắm nghía: "Đôi giầy Bali của Ư này sơ sơ có ba xín thôi, đi vào đă như đi trên mây vậy!". Người tuổi trẻ này lái một chiếc xe Xêlicà (Celica) mới toanh, được năm tháng th́ phải năn nỉ một tên bạn khác xài giùm chiếc xe này cho khỏi bị "tâu", v́ lương tháng không đủ cho chàng uống cà phê, sau khi đóng tiền xe, tiền bảo hiểm, tiền share pḥng… Chàng đành chịu mất toi tiền deposit khi mua xe, c̣n hơn bị tâu (tow) xe và bét rê-đít (bad credit). Bạn chàng, một người thích chơi nổ khác th́ mua cái xe Mẹc Xê Đ́ (Mercedez), nhưng chỉ khi nào đi lấy le th́ mới dám chạy, c̣n thường th́ chàng cho đậu ở gara, v́ không có tiền đổ xăng!




Với các nàng, th́ lại có lối nổ khác. Một bà chủ tiệm "neo" (nail) tre trẻ, vẻ mặt rất căng thẳng, th́ thầm với cô bạn: "Tối nay, em phải "oọc đơ" trước ở tiệm Noọc-xơrom (Nordstrom) ép chàng vào lề. Chàng xuống xe, hỏi chị muốn ǵ, chị liền cười t́nh với chàng rồi rủ chàng vào khách sạn!". Trong một tiệm bán tạp hóa, một nữ sĩ caraokê đứng hát tỉ tê vài lời rất ướt át, mặc cho các khách hàng khác, cả nam cả nữ, đứng ngẩn người ra nh́n. Chừng như hát cũng chưa đủ đô, nữ sĩ nói một hơi với mấy cô bán hàng:

"Em biết không, tuần nào chị cũng được mời đi hát ở mấy tiệc cưới rồi hội đoàn. Mỗi lần chị hát, người ta cứ ngẩn người ra mà vỗ tay." "Mà chị hay hát bài ǵ ?" "Chị ấy à, nhạc tủ của chị là Trịnh công Sơn. Chị hát không thua ǵ Khánh Ly!" Người nghe cứ tưởng tượng rằng giọng Khánh Ly mà xêm-xêm giọng chị, chắc nhạc Trịnh Công Sơn đă yểu tử tự hồi nẫm rồi.




Một vài bà phu nhân, từ xửa xưa vốn học sinh, rồi lên xe hoa về nhà chồng, nay bon chen vào chốn cộng đồng, cũng "nổ" lên bằng bộ đồ nhà binh bóng loáng, đi giầy bốt-đờ-sô cồm cộp, rồi chào tay cũng oanh oanh liệt liệt. Mà chào tay cũng đúng cách lắm, nh́n xa, tưởng ít nhất cũng mang ba hoa bạc… Hỏi ra, mới biết chồng bà cũng chưa có ngày nào biết "khởi đi bằng chân trái" như lời Dương Hùng Cường ta thán trong phim "Người T́nh Không Chân Dung" ngày xưa.




Đi thăm mấy vị cựu quân nhân, công chức th́ thấy cứ tự động thăng quan tiến chức ầm ầm. Trung Sĩ thành trung uư, hạ sĩ thành thiếu úy, nhân viên thường thành giám đốc... Người viết có dịp quen với một ông thiếu tá Cảnh Sát Đặc Biệt một thời gian lâu, măi sau mới biết ngài thiếu tá cũng là Cảnh Sát Đặc Biệt thứ thiệt, nhưng chức vụ cuối của ngài là "Hạ Sĩ Tài Xế!" của một vị thiếu tá khác! Trong nhiều cuộc lễ lạc, mấy ngài vốn chuyên viên "văn pḥng tứ bảo" biến thành Biệt Động Quân họăc Nhẩy Dù hết (h́nh như họ cho là Bộ Binh không đánh giặc hay sao ấy?).




Ai cũng mặc rằn ri cho oai. Nhưng, thật ra, mấy cái nổ trên chỉ là pháo tép thôi, chưa có "dzăng" miểng vào mặt người đối diện bằng khi một người bạn cho biết anh ta là vị tổng tư lệnh có 15000 quân hiện đang đóng tại biên giới Thái Lan, không phải ở biên giới Lào Việt, cách xa biên giới ḿnh cả mấy giờ chim bay! Tưởng tượng chỉ cần tiền nuôi ăn cho 15000 lính đó cũng đủ ná thở, chưa kể quân trang quân dụng, vũ khí, đạn dược... Rồi doanh trại cho 15000 người đó, chắc tiền điện, tiền nước, tiền phôn cũng khùng luôn! Chưa kể tiền làm vệ sinh cho hàng ngàn cái toa lét nữa! Cha chả, 15000 người không phải là con số nhỏ, làm sao chính phủ Thái Lan lại không biết cà ? Rồi tập trận, huấn luyện ở đâu ? Hễ có tập trận phải có tiếng nổ, mà nổ th́ dân chúng quanh vùng phải nghe, Việt Cộng phải thấy, vậy mà không ai lên tiếng phản đối ǵ cả ! Bộ có phép thần thông đi mây về gió, phi thân trên mái nhà, hay phù phép ǵ mà những mấy sư đoàn đó không ai nh́n thấy hết? Trong sinh hoạt chính trị, lại c̣n một lô những bộ trưởng, thủ tướng, (cũng may chưa có tổng thống!), và chủ tịch lia chia

florida80 08-17-2019 19:09

Hăi hùng quá! Chủ một tiệm phở mà oai như vậy, th́ chủ một khách sạn c̣n kinh khiếp bao nhiêu! Một anh bạn trẻ khác, thấy dân mới qua đi đôi giầy có mười lăm t́ ở Payless Shoe Source, th́ tự tụt giầy ḿnh ra, giơ lên cao, ngắm nghía: "Đôi giầy Bali của Ư này sơ sơ có ba xín thôi, đi vào đă như đi trên mây vậy!". Người tuổi trẻ này lái một chiếc xe Xêlicà (Celica) mới toanh, được năm tháng th́ phải năn nỉ một tên bạn khác xài giùm chiếc xe này cho khỏi bị "tâu", v́ lương tháng không đủ cho chàng uống cà phê, sau khi đóng tiền xe, tiền bảo hiểm, tiền share pḥng… Chàng đành chịu mất toi tiền deposit khi mua xe, c̣n hơn bị tâu (tow) xe và bét rê-đít (bad credit). Bạn chàng, một người thích chơi nổ khác th́ mua cái xe Mẹc Xê Đ́ (Mercedez), nhưng chỉ khi nào đi lấy le th́ mới dám chạy, c̣n thường th́ chàng cho đậu ở gara, v́ không có tiền đổ xăng!




Với các nàng, th́ lại có lối nổ khác. Một bà chủ tiệm "neo" (nail) tre trẻ, vẻ mặt rất căng thẳng, th́ thầm với cô bạn: "Tối nay, em phải "oọc đơ" trước ở tiệm Noọc-xơrom (Nordstrom) ép chàng vào lề. Chàng xuống xe, hỏi chị muốn ǵ, chị liền cười t́nh với chàng rồi rủ chàng vào khách sạn!". Trong một tiệm bán tạp hóa, một nữ sĩ caraokê đứng hát tỉ tê vài lời rất ướt át, mặc cho các khách hàng khác, cả nam cả nữ, đứng ngẩn người ra nh́n. Chừng như hát cũng chưa đủ đô, nữ sĩ nói một hơi với mấy cô bán hàng:

"Em biết không, tuần nào chị cũng được mời đi hát ở mấy tiệc cưới rồi hội đoàn. Mỗi lần chị hát, người ta cứ ngẩn người ra mà vỗ tay." "Mà chị hay hát bài ǵ ?" "Chị ấy à, nhạc tủ của chị là Trịnh công Sơn. Chị hát không thua ǵ Khánh Ly!" Người nghe cứ tưởng tượng rằng giọng Khánh Ly mà xêm-xêm giọng chị, chắc nhạc Trịnh Công Sơn đă yểu tử tự hồi nẫm rồi.




Một vài bà phu nhân, từ xửa xưa vốn học sinh, rồi lên xe hoa về nhà chồng, nay bon chen vào chốn cộng đồng, cũng "nổ" lên bằng bộ đồ nhà binh bóng loáng, đi giầy bốt-đờ-sô cồm cộp, rồi chào tay cũng oanh oanh liệt liệt. Mà chào tay cũng đúng cách lắm, nh́n xa, tưởng ít nhất cũng mang ba hoa bạc… Hỏi ra, mới biết chồng bà cũng chưa có ngày nào biết "khởi đi bằng chân trái" như lời Dương Hùng Cường ta thán trong phim "Người T́nh Không Chân Dung" ngày xưa.




Đi thăm mấy vị cựu quân nhân, công chức th́ thấy cứ tự động thăng quan tiến chức ầm ầm. Trung Sĩ thành trung uư, hạ sĩ thành thiếu úy, nhân viên thường thành giám đốc... Người viết có dịp quen với một ông thiếu tá Cảnh Sát Đặc Biệt một thời gian lâu, măi sau mới biết ngài thiếu tá cũng là Cảnh Sát Đặc Biệt thứ thiệt, nhưng chức vụ cuối của ngài là "Hạ Sĩ Tài Xế!" của một vị thiếu tá khác! Trong nhiều cuộc lễ lạc, mấy ngài vốn chuyên viên "văn pḥng tứ bảo" biến thành Biệt Động Quân họăc Nhẩy Dù hết (h́nh như họ cho là Bộ Binh không đánh giặc hay sao ấy?).




Ai cũng mặc rằn ri cho oai. Nhưng, thật ra, mấy cái nổ trên chỉ là pháo tép thôi, chưa có "dzăng" miểng vào mặt người đối diện bằng khi một người bạn cho biết anh ta là vị tổng tư lệnh có 15000 quân hiện đang đóng tại biên giới Thái Lan, không phải ở biên giới Lào Việt, cách xa biên giới ḿnh cả mấy giờ chim bay! Tưởng tượng chỉ cần tiền nuôi ăn cho 15000 lính đó cũng đủ ná thở, chưa kể quân trang quân dụng, vũ khí, đạn dược... Rồi doanh trại cho 15000 người đó, chắc tiền điện, tiền nước, tiền phôn cũng khùng luôn! Chưa kể tiền làm vệ sinh cho hàng ngàn cái toa lét nữa! Cha chả, 15000 người không phải là con số nhỏ, làm sao chính phủ Thái Lan lại không biết cà ? Rồi tập trận, huấn luyện ở đâu ? Hễ có tập trận phải có tiếng nổ, mà nổ th́ dân chúng quanh vùng phải nghe, Việt Cộng phải thấy, vậy mà không ai lên tiếng phản đối ǵ cả ! Bộ có phép thần thông đi mây về gió, phi thân trên mái nhà, hay phù phép ǵ mà những mấy sư đoàn đó không ai nh́n thấy hết? Trong sinh hoạt chính trị, lại c̣n một lô những bộ trưởng, thủ tướng, (cũng may chưa có tổng thống!), và chủ tịch lia chia

florida80 08-17-2019 19:10

Những chức vụ vô thưởng vô phạt như Trưởng một hội ái hữu học sinh hay hội đồng hương cũng đều mang danh hiệu "chủ tịch". Có lẽ danh xưng "Hội Trưởng" nghe không nổ bằng danh xưng "chủ tịch" nên ai cũng đua nhau làm "chủ ", hay tại v́ đă ngấm trong tim, câu "Chủ Tịch *** vĩ đại sống măi trong sự nghiệp chúng ta" nên nhiều nguời cũng mong được điền tên ḿnh vào câu đó để thành chủ tịch vĩ đại. Số lượng chủ tịch đông đến nỗi nếu đi chợ th́ sẽ gặp chủ tịch nhiều hơn là hội viên! Và cũng từ đó mà tranh chấp nhau, thanh toán nhau tơi tả. Thông cáo, thông báo được phân phát như bươm bướm. Truyền thông, truyền thanh biến thành dụng cụ nổ tan xác nhau.




T́nh đồng hương, t́nh đồng môn, t́nh di tản, t́nh đồng đội bị nhạt đi, thay vào đó là tiêu diệt lẫn nhau một cách đau đớn. Đủ loại đạn nổ chụp bắn ra kinh hoàng. Cùng chống Cộng nhưng không chung đường lối, không chung chủ tịch là một bên biến thành Cộng Sản trước, rồi bên kia biến thành "ăng ten" sau. Cùng đồng môn một trường có tới nhiều năm học chung, lại chia hai, xé ba, rồi đâm đơn kiện nhau, dành chức chủ tịch, đến nỗi người Mỹ họ nghi ngờ tuốt luốt và cho là cộng đồng Việt phân hóa trầm trọng.




Chính quyền địa phương và các dân cử địa phương có thể v́ đó mà giảm những chương tŕnh phúc lợi cho cộng đồng, bớt "dóp" cho người Việt, không cần lắng nghe tiếng nói trung thực của ngưới Việt, có thể có kỳ thị sắc tộc với người Việt…Những chương tŕnh lớn như kêu gọi Nhân Quyền cho Việt Nam, giải thể chế độ độc tài, bất công, nhũng lạm Cộng Sản tại quê nhà đă bị mất đi một phần hữu hiệu. Các chính khách, chính quyền bản xứ nếu muốn tiếp tay với cộng đồng để chống Cộng cũng ngần ngại không biết liên lạc với bên nào mà không bị nổ chết chùm do đó họ cũng đánh bài "lờ" cho chắc ăn.




Chung quy cũng là tại tính ham "nổ", hám danh! Ô hô! Ai tai! Đau đớn thay và tức tưởi thay! Biết dến bao giờ người ḿnh mới bớt "nổ" và sống hiền ḥa như những ngày giản dị năm xưa, để danh dự của người Việt Nam ḿnh được thật sự tôn trọng, để công cuộc đ̣i Tự Do, Dân Chủ cho dân ḿnh được thành công?





Vũ Công Hiển

florida80 08-18-2019 19:50

Cảnh Báo Những Ông Chồng Có Vợ “thích đi chùa” .










Không biết cơ duyên nào đưa đẩy tôi t́nh cờ quen biết gia đ́nh anh chị Tư Rọm (1) cư ngụ tại vùng Anaheim , California. Theo khách quan nhận xét bề ngoài th́ anh chị Tư rất hạnh phúc. Gia đ́nh thuộc vào giới khá giả có nhà cửa nổi tiếng đắt giá nhất tại quận Cam là city Fountain Valley. Hai vơ chồng có với nhau một bé gái nay đă lên sáu bảy tám tuổi rồi ngưng sinh.




V́ t́nh đồng hương thân thiết, thỉnh thoảng tôi có ghé thăm nhà. Tôi biết rất rơ tính t́nh của anh Tư rất dễ thương, ngay thẳng .Tuy c̣n trẻ nhưng phong cách rất đạo mạo , lịch sự, hiếu khách . Tôi quen biết anh Tư đă lâu nhưng chưa bao giờ nghe anh Tư khen chê hoặc châm biết bất cứ ai , nhất là nói xấu người vắng mặt như vợ con hay bạn bè là điều tối kỵ .




Kể từ khi mới quen anh Tư, cho đến thời gian gần đây , tôi mới biết rơ Anh chị Tư không phải là phật tử , chỉ thờ đạo Ông Bà do cha mẹ truyền lại. Trong các ngày lễ tết hoặc ngày rằm Âm lịch hai vợ chồng có thói quen lên chùa hái lộc, xin xâm đầu năm theo phong tục cổ truyền Việt Nam.




Bẳng đi một thời gian khá lâu, V́ sinh kế tôi phải di xuyên bang làm ăn, ít có dịp gần gũi với anh chị Tư như xưa, nên việc anh chị Tư đă là phật tử quy y hay là chưa th́ thú thực tôi không rơ lắm . Măi cho đến đầu năm nay , tôi trở về tái định cư tại Orange County, tôi mới bắt liên lạc được với anh Tư . Sau gần bốn năm trời xa cách, nay gặp lại, tôi thấy anh Tư thay đổi rất nhiều. Trước kia trông rất đài các , phong lưu bao nhiêu th́ nay thấy tiều tụy, hốc hác bấy nhiêu. Trông có vẻ chán đời.




Tôi cố t́m hiểu nguyên nhân th́ mới biết gia đ́nh anh chị Tư đă di chuyển về một ngôi nhà mới , khác city, gần chùa Việt Nam. Nhà mới có nhiều pḥng hơn . Anh Tư, chiều theo ư vợ, đă dành riêng cho chị Tư một căn pḥng riêng biệt, trang trí giống hệt như một ngôi chùa nhỏ, cấm không được vào ra, ngoài chị Tư, để chị Tư có nơi tụng kinh niệm Phật, khỏi phải lên chùa tụng niệm cả ngày lắm khi cả đêm ở tại chùa không về. Ở nhà Hai bố con sống thui thủi ăn cơm tháng do nhà hàng đem tới. Anh Tư đă nhiều lần, khuyên lơn, năn nỉ vợ nên tu tại gia để dành th́ giờ lo tiệm Nails và chăm sóc cơm nước cho chồng con. Nhưng thất vọng, Anh Tư đâm ra nghiện ngập say sưa. Con gái bỏ học đi theo bạn bè sống theo bụi đời, lâu lâu mới thoáng về nhà xin tiền bố .




Thật tội nghiệp cho con bé chưa đến tuổi trưởng mà phải lâm vào cảnh x́ ke ma trúy , hư hỏng cả cuộc đời. Phải chăng do lỗi cha mẹ vô trách nhiệm. Hay nói đúng hơn là do lỗi bà mẹ bỏ nhà nghe theo lời kêu gọi làm công quả, nghe tăng sư thuyết pháp tu thân tại chùa như một ni sư. Ngoài ra, sau giờ cơm chay lại được chính vị trù tŕ ưu ái chữa bệnh miễn phí: nhức mỏi chân, mông, lưng, cổ, vai, ngực rất tuyệt vời, hấp dẫn làm các bà sung sướng yêu đời hơn , quên bổn phận của một người làm vợ , làm mẹ mà Thượng Đế đă giao phó để cho con bé lâm vào t́nh trạng “ hết thuốc chữa”.

florida80 08-18-2019 19:51

Thật đúng như người đời thường nói :“ Con hư tại Mẹ .”


Phúc thay cho những ai đang tận hưởng hạnh phúc gia đ́nh th́ xin hăy biết trân quư và biết bảo tŕ đừng nghe theo bất cứ ai dụ khỉ quên bổn phận hiền mẫu (2), đến khi hạnh phúc vượt quá tầm tay, hối tiếc th́ đă quá muộn .


Ai ơi nói thật mà nghe’


Đừng dùng khẩu phật ḥng che mắt người .






Nguyễn Đ́nh Hoài Việt
1.Cốt truyện có thật, không nhắm vào bất cứ ai. Nếu có trùng hợp th́ đó là ngoài ư muốn của tác giả.
2.Ngày xưa t́nh phụ lên chùa, Chồng nay bất lực bỏ bùa tăng sư.

florida80 08-18-2019 19:53

Hăy Yêu Thương Kẻ Làm Nghịch Ḷng Ḿnh - Nghĩa Cử Yêu Thương









Có một chị nữ tu nọ đặc trách quán cơm b́nh dân trong một trường học, vào những giờ đông người đến mua thức ăn cho bữa trưa hoặc bữa chiều, th́ chị phải nghe không biết bao nhiêu là những lời than phiền trách móc, đ̣i hỏi, và cả khi bị mắng chửi trước mặt mọi người v́ không đáp ứng được nhu cầu bất chợt của những người mua thức ăn. Nhưng dù vậy, lúc nào chị cũng luôn luôn vui tươi phục vụ như không có ǵ xảy ra.

Một hôm có người ṭ ṃ hỏi chị cho biết lư do tại sao chị vẫn vui tươi phục vụ như vậy?

Chị trả lời như sau:

Thường t́nh thái độ sống của chúng ta chịu ảnh hưởng, hay đúng hơn bị lèo lái bởi ảnh hưởng của những kẻ khác. Phần tôi, th́ tôi đă cố gắng không sống theo tâm thức thường t́nh này, họ bất kính vô lễ đối với tôi, nhưng đó không phải là lư do để tôi trở thành bất kính vô lễ đáp lại họ.




Chúng ta dễ dàng theo luật trả thù mắt đền mắt, rằng đền răng. Chúng ta không nên dùng lửa để chống lại lửa, nhưng hăy dùng nước để trị lửa. Thánh Phaolô gọi phương pháp đó là lấy sự lành đáp lại sự dữ. Chúa Giêsu th́ Người giảng dạy và đă sống yêu thương để nêu gương cho chúng ta.

Tổng thống Abraham Lincoln đă bị những người hầu cận phê b́nh là tỏ ra quá lịch thiệp vui vẻ cả đến những kẻ thù chính trị đă từng lăng nhục ông. Nhưng ông thường trả lời họ như sau:

"Với thái độ thân thiện, tôi đă loại được kẻ thù và biến họ thành bạn của tôi. Các anh không thấy sao?"

Thật ra đây là điều dễ nói hơn là làm. T́nh yêu thương tự nhiên của chúng ta thường bị giới hạn trong những kẻ thân, những ai tốt với chúng ta. Chúa Giêsu biết vậy nên Ngài không ngừng khuyến khích chúng ta hăy can đảm đi xa hơn: "Nếu anh em yêu thương ai thương anh em th́ có ǵ đặc biệt hơn đâu? Những kẻ thu thuế cũng làm như vậy!"

Chúa Giêsu muốn chúng ta hăy bắt chước mẫu gương của Đức Chúa Cha trên Trời. Chúng ta không thể nào hy vọng ḿnh có thể làm được nếu không nhờ sự trợ giúp và sức mạnh của Chúa để vượt qua được ṿng luẩn quẩn ḷng hận thù thù hận, triền miên trả thù cách này hay cách khác. Cần phải phá bỏ ṿng luẩn quẩn này như Chúa Giêsu đă thực hiện qua thập giá, qua cái chết hy sinh chính ḿnh.

Chúng ta hăy xin Chúa giúp chúng ta canh tân đời sống yêu thương tha thứ theo Tin Mừng. Thánh Augustinô đă nói: "Có nhiều cách thức để làm việc bố thí, để giúp ta lănh nhận ơn tha thứ của Chúa, nhưng không có cách nào cao cả hơn là cách chúng ta tha thứ thật ḷng cho người anh em đă xúc phạm đến ta".

Chúng ta hăy nhớ lại lời Kinh Lạy Cha, hăy nghiêm chỉnh xét ḿnh và nhất là hăy xin Chúa ban cho ta sức mạnh thực hành lời xin tha thứ.

florida80 08-18-2019 19:54

Người Thắng Và Kẻ Thua









Người thắng luôn có cách giải quyết vấn đề, kẻ thua luôn gặp rắc rối khi giải quyết.




Người thắng cuộc luôn có sẵn chương tŕnh. Người bị thua luôn có sẵn lời bào chữa.




Người thắng nói: “Để tôi thực hiện việc đó cho bạn”, kẻ thua bảo: “Đó không phải là công việc của tôi".




Người thắng nh́n thấy cách giải quyết cho mỗi trở ngại, kẻ thua nh́n thấy trở ngại trong mỗi lời giải.




Người thắng cuộc nói: “Có lẽ khó nhưng tôi có thể làm được”, kẻ bị thua bảo: “Tôi làm được nhưng nó khó quá”.




Khi người thắng phạm sai lầm, anh ta nhận: “Tôi đă sai” c̣n khi kẻ thua phạm sai lầm, anh ta phân bua: “Đó không phải lỗi của tôi”.




Người thắng thực hiện những lời cam kết, kẻ thua thực hiện những lời hứa hẹn.




Người thắng có những ước mơ, kẻ thua có một âm mưu.






Người thắng nói: “Tôi phải làm điều ǵ đó”, kẻ thua nói: “Điều đó phải được làm”.




Người thắng là một bộ phận của tập thể, kẻ thua nằm bên ngoài tập thể.




Người thắng nh́n thấy lợi ích, kẻ thua nh́n thấy đau khổ.




Người thắng nh́n thấy những khả năng, kẻ thua nh́n thấy trở ngại.




Người thắng tin rằng tất cả mọi người sẽ chiến thắng, kẻ thua tin rằng họ chiến thắng những người thua cuộc.




Người thắng như là một máy điều nhiệt, kẻ thua như là cái nhiệt kế.




Người thắng thích những điều ḿnh nói, kẻ thua nói những điều họ thích.




Người thắng sử dụng những lư lẽ cứng rắn bằng ngôn từ mềm mại.

Kẻ thua sử dụng những lư lẽ mềm mại bằng ngôn từ cứng rắn.




Người thắng kiên định với những giá trị cao đẹp nhưng bỏ qua những điều nhỏ nhặt, kẻ thua cứng rắn với những điều nhỏ nhặt nhưng bỏ qua những giá trị cao đẹp.




Người thắng sống theo triết lư của sự cảm thông: “Đừng làm những điều mà bạn không muốn người khác làm cho ḿnh”, kẻ thua sống bằng lư lẽ: “Hăy làm điều đó trước khi nó làm cho ḿnh”.

florida80 08-18-2019 19:55

Đứa Con Của Biển Đông - Một Chuyện Ly Kỳ Mà Có Thật










(Biển Đông, đứa bé, những bà mẹ, người cha, những ông linh mục, Cao ủy tỵ nạn cùng làm nên phép lạ..Giới thiệu của Giao Chỉ San Jose dành cho tân niên 2015.)




Đây là câu chuyện có thật được cha Nguyễn Tầm Thường, Ḍng Tên, thuật lại nhân kỷ niệm 5 năm ngày Mẹ Têrêsa Calcutta qua đời năm 2002

Giao Chỉ, San Jose đặt lại tựa đề và chuyển tiếp từ internet. Bài này phổ biến cách đây hơn 10 năm. Lịch sử Thuyền Nhân Việt Nam trên biển Đông suốt 20 năm từ 1975 đến 1995 với 1 triệu người đến bến tự do và một phần tư là thảm kịch. Sóng gió tầu ch́m chết ngay lại là những cái chết hạnh phúc. Năm mười lần hải tặc là bi kịch hăi hùng. Bị bắt giữ trên hoang đảo là những ngày dài thảm khốc. Đau thương hơn cả là những em bé gái bất hạnh bị bắt có thể vẫn c̣n sống trong các nhà chứa bên Thái Lan. Nhưng câu chuyện này là một phép lạ viết về đứa con của biển Đông 3 tuổi. Câu chuyện liên quan đến 3 bà mẹ. Bà mẹ Việt Nam, bà mẹ Tàu và đức mẹ Teresa. Cha của đứa bé là ông Việt Nam ngồi lặng thinh tráng bánh trong trại chuyển tiếp trên đất Phi, ba tháng góp được 20 Mỹ kim gửi cho vợ con bên trại Hồng Kông. Giấc mơ vô vọng của ông là t́m lại đứa con trai 3 tuổi bị bắt đi đang lưu lạc trong số hàng tỷ dân Tàu. Chúng ta có 40 năm trôi nổi trên thế giới và hiện đă an cư lạc nghiệp. Xin ngồi xuống đây nghe cha Tầm Thường kể chuyện về đứa con của biển Đông. Xin linh mục tác giả vui ḷng liên lạc với chúng tôi, Viện bảo tàng Thuyền Nhân tại San Jose. Ai biết gia đ́nh này hiện ở đâu, xin cho chúng tôi biết. (giaochi12@gmail.com ) Sau đây là nguyên văn câu chuyện.




(Linh mục Nguyễn Tầm Thường) Năm 2000, tôi tới giúp tĩnh tâm cho cộng đoàn Công Giáo Việt Nam ở Oakland, miền bắc California. Hôm ấy, cuối nhà thờ có người gọi. Quay lại nh́n, ngờ ngợ, ai ngờ đâu gặp lại người đàn ông tôi đang muốn t́m từ lâu...



Sáu năm làm việc tại trại tỵ nạn Palawan, Philippines 1989 – 1995, tôi gặp ông ta ở đấy. Một người đàn ông im lặng, ít nói. Ông lúc nào cũng như có chuyện khổ tâm. Ngày ngày ngồi tráng bánh ở một góc đường trong trại tỵ nạn. Ngâm gạo đêm trước, dậy tráng bánh từ hai giờ sáng bên đường. Mỗi ngày vài chục pesos. Ngày ấy,1 US dollar được 25 pesos tiền Philippines.



Hoàn cảnh tỵ nạn bấy giờ nhiều người túng cực. Ông này lại phải đùm bọc hai người gốc Chàm không người quen với bốn em bé không thân nhân. Mấy người sống chung với nhau trong căn nhà tỵ nạn. Kẻ xách nước, người kiếm củi, phần ông lo tráng bánh. Khoảng ba tháng ông góp được hai chục đô la, lại nhờ cha Crawford gởi qua trại tỵ nạn Hongkong cho vợ. Cha già Crawford người Mỹ trước ở Việt Nam, sau qua trại tỵ nạn giúp đồng bào,. Phần ông Việt Nam rời cửa biển Cam Ranh ngày 2/9/1988 vào đất Philippines. Một năm sau, tháng 9 năm 1989 ghe của vợ ông rời Vạn Ninh, Nha Trang được hai ngày bị bể máy. Ghe lênh đênh trên biển đông, rồi lâm nạn. Vợ ông đem theo ba con nhỏ. Hết lương thực, nhờ mưa gió có nước uống mới sống sót.

florida80 08-18-2019 19:56

Sau nhiều ngày băo táp, một chủ ghe đánh cá người Tầu ở đảo Hải Nam bắt gặp chiếc ghe lâm nạn này. Ông ta chỉ đồng ư tiếp tế gạo, cho nước và kéo ghe ra khỏi vùng lâm nạn san hô với điều kiện cho ông ta bé cháu trai trên ghe. Cháu bé chính là con của người đàn ông này. Kể từ ngày rời bờ biển Vạn Ninh đến khi gặp chiếc ghe người Tầu rồi cập được vào đất liền là 25 ngày. Nước Tầu hạn chế sinh sản. Ông chủ ghe người Tầu mong một cháu trai mà không được. Cuộc mặc cả là xé ruột gan người mẹ. Trước biên giới sống và chết, họ phải chọn đường sống. Vấn đề ở đây là sự sống của toàn thể 44 người trên chiếc ghe. Nếu không hy sinh đứa bé, toàn ghe có thể chết.



Chiếc ghe đánh cá người Tầu mang theo cháu bé rồ máy chạy vội vă biến mất hút về phía Trung Quốc. Rồi tin ấy đưa đến cho người đàn ông này ở Palawan. Mỗi ngày ông cứ lặng lẽ tráng bánh, kiếm ăn gởi qua cho vợ ở trại tỵ nạn Hongkong. Đau thương v́ mất con.




Con tôi trôi giạt nơi đâu ?


Vợ chồng mỗi người một ngả. Đứa con mất tích sẽ ra sao? Dáng ông buồn lắm. Cháu bé lúc đó mới hơn ba tuổi. Cha Crawford kể cho tôi câu chuyện này. Không biết người đàn ông đă nhờ cha Mỹ gởi tiền cho vợ như thế bao lâu rồi. Theo ông kể lại, v́ không là người Công Giáo, ông đâu có tới nhà thờ. Một hôm có mấy người vào t́m cha xin tiền mua tem gởi thư. Ông cũng đi theo. Rồi một linh cảm nào đó xui khiến ông gặp cha. Ông kể cho cha già Mỹ nghe chuyện mất con. Phần tôi, tác giả bài này kể tiếp....Một trong những ư định qua trại tỵ nạn làm việc là thu lượm những mẩu đời thương đau của người tỵ nạn. Tôi t́m gặp ông ta để hỏi chuyện.

Câu chuyện bắt đầu về chuyến đi sau của vợ con


Sau khi chiếc ghe được kéo vào đảo Trung Quốc, một nửa số người quá sợ hăi, đi đường bộ trở về Việt Nam. Số c̣n lại kết hợp với ít người đă trôi dạt vào đảo trước đó, sửa ghe t́m đường qua Hongkong. Người đàn ông tưởng chừng vợ đă chết trên biển nhưng hơn ba tháng sau nhận được mấy lời nhắn tin viết vội bằng bút ch́ từ trại tỵ nạn Hongkong. Ông đưa miếng giấy nhàu với nét bút ch́ mờ cho tôi. Sau khi ông rời trại tỵ nạn, mất liên lạc, tôi chỉ c̣n giữ tấm giấy như một kỷ niệm quư hơn chục năm nay.


Đó là lá thư thứ nhất ông nhận được. Tiếp theo là câu chuyện mất đứa con trai. Những lần giảng trong Thánh Lễ về t́nh nghĩa vợ chồng, tôi lại nghĩ đến ông.. Một người đàn ông cặm cụi tráng bánh để rồi ba tháng trời dành được 20 đô la gởi tiếp tế cho vợ. Không nghe ông oán trách sao vợ lại bỏ con của ông. Ông tâm sự với tôi là ông dự tính một ngày nào đó được đi định cư, dành dụm tiền rồi đi Trung Quốc ḍ hỏi tin con. Nghe ông nói vậy, tôi thấy ngao ngán. Bao giờ ông mới được định cư ? Rồi định cư xong, biết bao giờ ông mới thực hiện được mơ ước ? T́nh trạng tỵ nạn lúc này quá bi đát. Mười người vào phỏng vấn may ra đậu được ba. Đất Trung Quốc rộng mênh mông như thế biết đâu t́m ? Bao nhiêu khó khăn tuyệt vọng hiện ra trước mặt. Tôi thấy ư nghĩ mơ ước đi t́m con của ông như cây kim lặng lờ ch́m xuống ḷng đại dương.

florida80 08-18-2019 19:56

- Tại sao không nhờ Cao Ủy Tỵ Nạn, nhờ Hội Chữ Thập Đỏ Hongkong ?




Người đàn ông này sợ lên tiếng như thế gia đ́nh Tầu kia biết tin sẽ trốn mất. Chi bằng cứ âm thầm t́m kiếm. Tôi thấy dự tính của ông khó khăn quá. Những năm làm việc bên cha Mỹ già, tôi biết một đặc tính của ngài là thương kẻ nghèo. Ngài thương họ vô cùng, ngài sẽ làm bất cứ ǵ có thể. Tôi đề nghị cha già cứ viết thư khắp nơi, kêu cầu bốn phương...


Những lá thư được viết đi. Ngài cầu cứu Cao Ủy Tỵ Nạn, Hội Hồng Thập Tự, cơ quan từ thiện dịch vụ tỵ nạn Công Giáo, từ Manila đến Bangkok, Thailand.


Đợi chờ măi mà năm tháng cứ bặt tin. Tôi vẫn thấy người đàn ông dáng điệu buồn bă ngồi bên đường tráng bánh. Trời nhiệt đới nắng và nóng, mỗi khi xe chạy qua, bụi đường bay mờ người. Hàng ngày lên Nhà Thờ, tôi lại h́nh dung bóng h́nh ông. Chỗ ông ngồi không xa tháp chuông Nhà Thờ bạc vôi sơn và vẳng nghe có tiếng chuông mỗi chiều.





Mỗi chiều dâng lễ, tôi lại nh́n thấy cây Thánh Giá trên nóc Nhà Thờ đă nghiêng v́ gỗ bị mục. Cây thánh giá trải qua nhiều mùa mưa nắng quá rồi. Bức h́nh Mẹ Maria bế Chúa Hài Nhi trên tấm ván ép dưới cây Thánh Giá cũng bạc nước sơn. Những người tỵ nạn đă bỏ đi từ một vùng đất rất xa. Quê hương của họ bên kia bờ biển mặn. Nhiều người cứ chiều chiều ra biển ngồi. Đêm về sóng vỗ ́ ầm. Biết bao người đă không tới bến.. Họ đến đây t́m an ủi trong câu kinh.



Giữa tháng ngày cằn cỗi ấy, rồi một chiều bất ngờ tin vui đến.. Hội Hồng Thập Tự Hongkong báo tin về Manila. Manila điện xuống báo cho cha Crawford biết người ta đă t́m được cháu bé. Lúc bắt cháu bé, người Tầu trên ghe đánh cá kia đă lanh trí che tất cả số ghe. Không ngờ trời xui khiến, trong lúc thương lượng bắt cháu, trên chuyến ghe tỵ nạn Việt Nam có kẻ lại ghi được mấy chữ Tầu ở đầu ghe bên kia vào một chiếc áo. Không ngờ chiếc áo này lại là chính chiếc áo của cháu bé bỏ lại. Quả thật là chiếc áo định mệnh. Nguồn gốc nhờ mấy số đó mà sau này người ta mới phanh phui ra được gốc tích chiếc ghe. Đó là một thuyền đánh cá ở đảo Hải Nam.


T́m được cháu rồi, bây giờ lại đến phần gia đ́nh người Tầu đau khổ. Cháu không c̣n nói được tiếng Việt, v́ hơn một năm liền sinh hoạt trong gia đ́nh Tàu Hải Nam. Hồi bị bắt cháu c̣n bé quá, mới hơn ba tuổi. Bà mẹ người Tầu cũng khóc, biết ḿnh sẽ mất đứa con mà họ đă nuôi. Họ nhất định không trả. Cao Ủy phải can thiệp nhiều lắm. Gia đ́nh ở đảo Hải Nam kia dựa lư do là cháu đang được nuôi nấng tử tế, c̣n ở trại tỵ nạn cháu thiếu thốn đủ thứ, họ không chịu mất con. Nhưng Cao Ủy bắt phải trả cháu về cho bố mẹ ruột.



Để thỏa măn điều kiện, Sở Di Trú Mỹ liền cho bà mẹ bị bắt con quyền định cư tại Mỹ, dù đă đến trại sau ngày thanh lọc. Trong lúc đó người đàn ông này đă bị Mỹ từ chối tại Philippines. Ông buồn lắm. Cha Crawford bảo tôi rằng vợ người đàn ông đă được vào Mỹ, nên cơ quan Cao Ủy Tỵ Nạn tại Philippines yêu cầu cho ông cũng được vào Mỹ theo. V́ nhân đạo, sở di trú Hoa Kỳ đồng ư. Tin vui đến như vậy mà ông cứ đứng như trời trồng, không tin chuyện có thể xảy ra như thế. Ngày trao trả cháu bé, báo chí Hongkong đăng h́nh cháu khóc thảm thiết. Cháu đẩy mẹ ruột ra, đ̣i về với mẹ nuôi. Người mẹ nuôi khóc v́ thương nhớ cháu. Mẹ ruột cũng khóc v́ thấy lại con mà con không nhận ḿnh. Tất cả ai cũng khóc. Cao Ủy Tỵ Nạn bồi thường lại phí tổn nuôi nấng cháu bé cho gia đ́nh người Tầu kia. Chuyến bay rời Hongkong mang theo bao t́nh cảm của con người với con người.





Thời điểm bấy giờ không biết bao chuyện thương tâm xảy ra. Hàng trăm ngàn người chết trên biển, ăn thịt nhau v́ đói. Hải tặc Thái Lan tung hoành bắt người nhốt ngoài đảo, hăm hiếp, chặt răng vàng, giết hết để bịt miệng. Đối với thế giới chuyện cháu bị bắt cóc chỉ là chuyện nhỏ. Vậy v́ đâu họ ra sức đi t́m ?

florida80 08-18-2019 19:57

Đây là lư do:
Câu chuyện thương tâm của người mẹ mất con đến tai Mẹ Têrêsa Calcutta. Ấn Độ là thuộc địa cũ của người Anh. Mẹ Têrêsa viết cho chính phủ Anh xin can thiệp chuyện này. Từ London, chính phủ Anh xin Bộ Ngoại giao Bắc Kinh điều tra t́m chiếc ghe mang số như thế..



Bên ngôi mộ Mẹ Têrêsa ở Calcutta, ngày 14.5.2001 tôi kể chuyện này cho Sơ Bề Trên. Sơ yêu cầu tôi viết lại cho sơ làm tài liệu. Trong những ngày này, nhân viên Ṭa Thánh đang ở Calcutta điều tra để xúc tiến hồ sơ phong thánh cho Mẹ Têrêsa. Một Linh Mục ngồi nghe chuyện tôi kể, ngài nói:


- Tâm hồn Mẹ Têrêsa rất bao dung. Mẹ thương người nghèo. Mẹ là người của biên giới giữa sống và chết.


Nghe câu nói đó của cha. Tôi hiểu ư là Mẹ luôn đứng bên lề sự sống kéo kẻ chết về phía ḿnh. ....



Nghe tiếng người đàn ông gọi. Quay lại nh́n, không ngờ chính người đàn ông mất con, ngồi tráng bánh ở trại Palawan ngày xưa, tôi mừng lắm. Sau lễ chiều, tôi tới nhà ông dùng cơm. Ông rời trại tỵ nạn Palawan tháng 6, lên Bataan rồi vào Mỹ tháng 12 năm 1990. Không ngờ mười năm sau tôi gặp lại.



Cháu bé bây giờ lớn rồi. Chuyện đă hơn cả chục năm qua. Cháu chẳng nhớ ǵ. Riêng cha mẹ th́ nhớ lắm, nhất là những ǵ đau thương v́ con cái th́ trong trái tim cha mẹ không bao giờ quên. C̣n tôi, đấy là một kỷ niệm đẹp trong những ngày làm việc bên trại tỵ nạn.



Không ngờ có ngày tôi gặp lại người đàn ông này. Không ngờ có ngày tôi ngồi bên mộ Mẹ Têrêsa trên đất Ấn. Một vùng đất rất xa với chỗ ngồi tráng bánh của người đàn ông mất con. Không ngờ tôi lại là kẻ chứng kiến những chuyện này, để rồi nối kết khung trời này với khung trời kia.


Không ngờ vào ngày Lễ Phục Sinh năm 1999 ông đă nhận lănh Bí Tích Rửa Tội, nếu ông không đi lễ ở Nhà Thờ Oakland hôm đó, làm sao tôi gặp lại.


Tại vùng đất Vạn Ninh, chỉ có một ngôi Nhà Thờ nhỏ miền quê độc nhất.


Đêm Noel năm 1985 sau khi đến Nhà Thờ về, em bé chào đời đúng ngày 25 tháng 12 năm 1985. Người đàn ông kể cho tôi ngày sinh nhật của em thật đặc biệt. C̣n tôi, tôi thấy ngày em mới hơn ba tuổi phải hy sinh để cứu chuyến ghe là h́nh ảnh thế mạng sống chuộc thay cho người khác. Trong câu chuyện này cả ba người đàn bà đều có những tấm ḷng rất đỗi đáng yêu. Người mẹ sinh cháu bé, bao yêu thương và xót xa. Mẹ Têrêsa với tấm ḷng hiểu nỗi thương đau của những người mẹ. Bà mẹ nuôi người Tầu đă săn sóc em khi ông chồng đánh cá đem cháu về. Tất cả là tấm ḷng bao dung của những bà mẹ.



Khi tôi viết ḍng này, cha già Crawford đă chết rồi. Mẹ Têrêsa cũng chết rồi.



Ngày mai, giữa biên giới của sự sống và chết, c̣n những chuyện không ngờ nào sẽ xảy đến nhỉ ?

florida80 08-18-2019 19:58

HẬU CHUYỆN CỦA GIAO CHỈ


Tôi vừa giới thiệu với quư độc giả câu chuyện của cha "Tầm Thường". Quư vị nghĩ sao. Chuyện này nên quay thành phim. Chuyện vượt biên thời kỳ cuối 80 đầu 90. Gia đ́nh Việt Nam miền duyên hải. Chồng đi trước thoát hiểm qua Phi. Vợ và 3 con đi chuyến sau trôi giạt lên phía Bắc. Gặp ông dân chài Hải Nam v́ luật lệ Trung quốc hạn chế sinh sản nên đă đưa điều kiện bất nhân khi cứu giúp thuyền nhân đ̣i bắt thằng nhỏ. Người mẹ VN hẳn không chịu nhưng cả tầu v́ muốn bảo về mạng sống nên đă ép buộc. Thể hiện đoạn phim này sẽ khó khăn nhưng rất đặc biệt. Thằng bé bị lấy ra khỏi tay người mẹ. Những đứa bé anh chị của nó cũng khóc với mẹ. Ghe chài Hải Nam chạy vội, tiếng khóc đứa nhỏ xa dần. Ở bên đất Phi người cha chưa biết tin con tàu của vợ con ra sao. Sau mới có tin gia đ́nh được vào Hồng Kông nhưng mất đứa con trai. Tiếp theo là giấc mơ của người chồng vẫn lo tráng bánh lúc 3 giờ sáng để 3 tháng gửi cho vợ được 20 đô la. Trên đảo Hải Nam có người chồng đánh cá chợt đem về cho vợ đứa con trai 3 tuổi. Bên đất Phi cuộc hành tŕnh đi t́m con của người cha Việt Nam bắt đầu. Ông cha già người Mỹ là động lực chính. Nhưng tất cả đều vô ích nếu không có Mẹ Teresa can thiệp. Bậc nữ thánh từ Ấn Độ đă tạo ảnh hưởng lớn trong công việc t́m lại đứa bé trả cho bà mẹ Việt Nam. Đoạn kết của cuốn phim có hậu biết chừng nào. Nếu chúng ta có phương tiện, nên dựng lại cuốn phim. H́nh ảnh hai con tàu trao đổi đứa bé trên biển cả. Cảnh người chồng tráng bánh mỗi buổi sáng tại Phi. Rồi cuộc vận động gửi thư đi các nơi. Sự can thiệp của Mẹ Teresa từ Ấn Độ. đại diện Cao Ủy Ty Nạn Liên Hiệp Quốc đến Hải Nam để xác định đứa bé. Cảnh trao lại đứa bé cho bà mẹ trong trại Hồng Kông. Rồi gia đ́nh được ra đi dù đă quá thời hạn ấn định. Mẹ con đi từ Hồng Kông qua Mỹ. Chồng được cho đi đặc cách từ Phi qua Mỹ. Gia đ́nh đoàn tụ tại CA. Ghi dấu 40 năm, cả gia đ́nh được ABC hay CNN bảo trợ chuyến đi qua Hải Nam để thăm gia đ́nh dân chài đă nuôi đứa nhỏ 1 năm. Ước mơ như thế đâu có ǵ là quá đáng so với giấc mơ đoàn tụ của người cha cách đây hơn 30 năm. Các bạn nghĩ sao.???

florida80 08-18-2019 20:07

Bạn Có Quyền Nhưng Không Nên








Bạn có quyền nổi giận, nhưng không nên chà đạp lên sự tôn nghiêm của người khác.






Bạn có quyền ghen tỵ với sự thành công của người khác, nhưng không nên mong muốn người khác gặp tai họa.






Bạn có quyền thất bại, nhưng không nên tự hủy hoại ḿnh.






Bạn có quyền vươn tới tương lai, nhưng không nên quên trách nhiệm hiện tại.






Bạn có quyền giành giật sự thành công, nhưng không nên đánh đổi bằng sự hy sinh của người khác.






Bạn có quyền giàu có, nhưng không nên quên chia phần giàu có của ḿnh cho những người gặp số phận bất hạnh.






Bạn có quyền đ̣i sự chính nghĩa, nhưng không nên đ̣i bằng thủ đoạn phục thù.






Bạn có quyền mưu cầu một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng không nên dùng những ngón lừa đảo hôm nay để đổi lấy sự sung sướng ngày mai.






Bạn hăy nhớ rằng đạo lư muôn đời luôn chắc thật đó là "gieo gió gặp băo" "nhân nào quả đó" "ác nhân ác báo"

florida80 08-18-2019 20:08

Tuesday, December 23, 2014




Tấm Ḷng Vị Tha










Câu chuyện "Người phụ nữ được cảnh sát giúp đỡ sau khi ăn trộm" lay động trái tim


Tấm ḷng vị tha của viên cảnh sát người Mỹ với 1 người phụ nữ nghèo khổ đang khiến hàng triệu người dân trên toàn thế giới vô cùng xúc động.




Mới đây, một câu chuyện ấm áp t́nh người và đầy tính nhân văn đă được lan truyền chóng mặt trên khắp các trang báo mạng. Câu chuyện kể về nghĩa cử cao đẹp khi một viên cảnh sát ở thành phố Birmingham, bang Alabama, Mỹ đă quyết định không bắt giam một phụ nữ lớn tuổi ăn trộm trứng, mà thay vào đó anh đă mua 1 hộp trứng tặng cho bà.
Báo chí địa phương đưa tin sau khi vào siêu thị để mua đồ, bà Helen Johnson đă thiếu mất 50 xu mới đủ tiền mua 1 lố trứng, v́ thế, bà nghĩ rằng nếu chỉ ăn trộm 5 quả trứng, bà đă có đồ ăn cho mấy đứa cháu đang ở nhà. Nghĩ vậy, bà Johnson bèn lấy 5 quả trứng bỏ vào túi áo khoác. Tuy nhiên, đúng lúc ra cửa, bà đă bị giữ lại.



Cảnh sát sau đó cũng đă được gọi tới để xử lư vụ việc, tuy nhiên, thay v́ bỏ tù người phụ nữ đáng thương, viên cảnh sát William Stacey đă mua 1 lố trứng tặng bà. Hành động của anh khiến bà Johnson vô cùng ngạc nhiên và xúc động bởi lúc đó, bà nghĩ chắc chắn bà sẽ bị ngồi tù v́ tội trộm cắp.




Chia sẻ trên đài truyền h́nh địa phương WIAT-TV, bà Johnson cho biết gia đ́nh bà rất khó khăn, v́ vậy, họ luôn phải kiếm ăn từng bữa. Lúc bà đặt chân vào siêu thị Dollar General, mấy đứa cháu của bà ở nhà đă phải nhịn đói suốt 2 ngày. Bởi vậy, bà đă đánh liều lấy trộm 5 quả trứng. "Tôi nghĩ nếu không kiếm được ǵ cho mấy đứa nhỏ ăn, chúng sẽchết đói," bà Johnson nói.




Sau khi được tặng trứng, bà Johnson đă vô cùng ngạc nhiên và xúc động. Bà cho biết "Viên cảnh sát này đă giúp tôi nhận ra con đường chân chính, và tôi sẽ không bao giờ quên."




Trong khi đó, anh Stacey th́ cho biết khi tới hiện trường, bà Johnson đă bật khóc nức nở và cố gắng vét sạch túi đểđưa toàn bộ số tiền bà ấy có cho anh. "Tôi nói với bà ấy là đừng bao giờ làm chuyện tương tự như vậy nữa. Tôi hy vọng và cầu nguyện và chắc chắn rằng bà ấy sẽ không làm việc đó lần nữa", anh Stacey nói.

florida80 08-18-2019 20:09

Hành động cao thượng của cảnh sát Stacy đă được 1 người t́nh cờ nh́n thấy và ghi lại. Sau khi được đăng tải, đoạn clip đă thu hút sự chú ư của hàng triệu người dân trên toàn thế giới.




Thế nhưng, câu chuyện tốt đẹp vẫn chưa dừng lại ở đó, vào ngày thứ Tư vừa qua, cảnh sát Stacy cùng đồng nghiệp đă có mặt tại nhà bà Helen Johnson (47 tuổi) để trao tặng cho gia đ́nh bà 2 xe tải chất đầy đồ ăn. Món quà này được trao tặng với mong muốn bà Johnson cùng con cháu có được 1 Giáng sinh ấm áp và đủ đầy.




Những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi, bà Johnson cho biết "Lần cuối cùng nhà tôi có nhiều thức ăn như này làkhi tôi 12 tuổi, lúc ấy, tôi c̣n sống với bà."




Câu chuyện sau khi được trang Dailymail chia sẻ cũng đang thu hút gần 120.000 lượt "like" cùng hàng ngh́n lượt chia sẻ. Hiện, hành động cao cả của viên cảnh sát William Stacy vẫn đang được ngợi ca trên toàn thế giới.


All times are GMT. The time now is 09:32.
Page 48 of 75
« First 38454647 48 49505158 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.19474 seconds with 8 queries