1. Sở dĩ người ta đau khổ là do đeo đuổi những thứ sai lầm.
2. Nếu bạn không muốn rước phiền năo vào ḿnh, th́ người khác cũng không cách nào gây phiền năo cho bạn. Tất cả do nội tâm bạn. Chỉ do bạn không chịu buông xuống.
3. Bạn hăy luôn cảm ơn những ai tạo ra nghịch cảnh cho bạn.
4. Bạn phải luôn mở ḷng khoan dung, lượng thứ cho người khác, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đă làm tổn thương bạn. Bạn phải buông bỏ để có được niềm vui đích thực.
5. Khi đang vui, bạn nên nghĩ rằng niềm vui này không vĩnh hằng. Khi đau khổ, bạn hăy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
6. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.
7. Bạn có thể có t́nh yêu nhưng đừng nên dính mắc, v́ chia ly là lẽ dĩ nhiên.
8. Đừng lăng phí mạng sống của ḿnh tại những nơi mà nhất định bạn sẽ ân hận.
9. Khi nào bạn thật sự buông xuống th́ khi ấy bạn sẽ hết phiền năo.
10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
11. Người cuồng vọng c̣n cứu được, người tự ti th́ vô phương. Chỉ khi nhận thức được ḿnh, hàng phục chính ḿnh, sửa đổi ḿnh, bạn mới có thể thay đổi người khác.
12. Đừng nên có thái độ bất măn người ta hoài. Bạn hăy quay về kiểm điểm chính ḿnh mới đúng. Bất măn người khác là chuốc khổ cho chính ḿnh.
13. Người nào nếu tự đáy ḷng không thể tha thứ cho kẻ khác, th́ tâm người đó không thể được thanh thản.
14. Người nào trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nh́n của ḿnh th́ sẽ không bao giờ nghe được tiếng ḷng của người khác.
15. Huỷ diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin bạn "đa khẩu hạ lưu t́nh".
16. Thật sự không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa bạn là ai?
17. Đừng bao giờ lăng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người bạn không hề yêu thích.
18. Khi bạn biết đem ḷng từ bi và thái độ ôn hoà để bày tỏ những nỗi oan ức và bất măn của ḿnh, người khác sẽ dễ hiểu ra vấn đề.
19. Cùng là một chiếc b́nh giống nhau, sao bạn lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm, sao bạn phải chứa những phiền năo làm chi?
20. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính v́ bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong trí tưởng tượng của ḿnh.
21. Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quư. Khi tôi khóc v́ không có dép để mang th́ tôi lại phát hiện có người không có chân!
22. Hao tổn tâm lực để chú ư người khác sao bằng dành chút tâm lực phản tỉnh chính ḿnh?
VietBFsưu tập