Huyện miền núi được ngân sách nhà nước cấp, xây dựng trường bán trú cho con em người dân tộc.
Lănh đạo huyện vui lắm, họp lên họp xuống bàn về địa điểm đặt trường.
Huyện miền núi đất đai rộng mênh mông t́m điểm đặt trường không khó, nhưng đặt chỗ nào cho tiện thầy, tṛ đi lại, cán bộ dễ đến tham quan chỉ đạo mới khó.
Chủ tịch huyện chủ tŕ họp không dưới chục buổi, các ban ngành đóng góp nhiều ư kiến tâm huyết và trí tuệ, cuối cùng địa điểm đặt trường cũng được t́m ra.
Trường được đặt trong một thung lũng xung quanh là núi.
Đặt ở đây theo phong thủy mùa đông núi chắn gió th́ ấm, mùa hè th́ mát, nước sinh hoạt có nhiều từ khe núi đổ ra….
Hôm khởi công các quan chức từ trên tỉnh, các Bộ ban ngành về dự đông lắm, ô tô kéo dài trên huyện lộ, bà con dân tộc háo hức chưa bao giờ nh́n thấy nhiều ô tô như thế.
Phát biểu của Chủ tịch huyện rất xúc động, chỉ thiếu chút nữa là ông khóc sụt sùi… ông cảm ơn sự quan tâm của đảng, nhà nước đến chăm lo cho giáo dục người dân tộc. Không có đảng, có bác cái dốt, cái nghèo đeo đẳng măi.
Gần một năm dưới sự chỉ đạo sâu sát, sự quan tâm của cả hệ thống chính trị không những của lănh đạo huyện, mà cả lănh đạo tỉnh, các bộ ngành, trường cũng được xây xong.
Hôm khánh thành, khách từ trên tỉnh, trung ương về dự, ô tô rồng rắn kéo dài đến hơn một km.
Báo đài, truyền h́nh tỉnh, trung ương cũng về đưa tin, viết bài. Đây là dịp truyền thông tuyên truyền về sự quan tâm chăm sóc của đảng, nhà nước đến xây dựng giáo dục, văn hoá cho nhân dân các dân tộc miền núi, không thể bỏ qua.
Các quan khách ngồi kín trong nhà sự kiện vừa được cất tạm. Vài bài “đít cua” từ các lănh đạo trung ương, tỉnh và huyện… đám phóng viên chạy lăng xăng trong tiếng vỗ tay rào rào.
Bà con dân tộc đứng ṿng trong ṿng ngoài háo hức, ṭ ṃ. Có người phải lội suối, leo đèo hơn một ngày đường để về dự, để ngắm ngôi trường hai tầng cho thỏa khao khát ánh sáng của đảng đem về.
Kết thúc phần diễn văn, các quan chức đi tham quan và điều bất ngờ đă xảy ra.
Một quan trên trung ương đang đi hàng đầu bỗng dừng lại. Ngài đứng nh́n ra xung quanh, nh́n xa, rồi lại nh́n gần, ngài vỗ nhẹ vào vai chủ tịch huyện đang đi bên cạnh nói khẽ:
- Tôi nghi ngờ cái trường học này đặt sai hướng, ai lại mặt tiền hướng vào núi, lưng quay ra cửa thung lũng thế này, Ông cho kiểm tra lại đi.
Chủ tịch huyện nh́n xung quanh một lúc, mặt tái đi như gà bị cắt tiết, vội vàng ra chỗ vắng gọi điện cho Trưởng pḥng xây dựng huyện.
Trưởng pḥng Xây dựng huyện đứng cách đây mấy chục mét, nghe xong điện thoại nh́n đi nh́n lại ngôi trường mặt đờ đẫn như ngỗng ỉa, vội vàng chạy lên văn pḥng trường - nơi cất hồ sơ thiết kế kiểm tra lại.
Mắt Trưởng pḥng xây dựng hoa lên, lạy thánh mớ bái, đúng là trường đă xây sai hướng 180 độ, mặt trước thành mặt sau, làm ăn thế này xuống hố cả nút.
Nhận được thông tin chủ tịch huyện ra lệnh, ỉm đi tuyệt đối không được lộ thông tin ra ngoài.
Quan trên trung ương là người duy nhất được biết tin sét đánh, điềm nhiên nói với chủ tịch huyện:
- Sai này là ư trời, nói ra có mà mặt mo cho cả hệ thống. Kiểm tra, đôn đốc cái chó ǵ mà xảy ra như thế, sai hướng là cái quái ǵ, sai đường lối c̣n chẳng sao, im đi cho qua chuyện.
Chuyện cái trường học xây sai hướng sau này cũng lộ ra, chẳng có cán bộ nào bị kỷ luật, nhà thầu cũng không bị phạt, trở thành câu chuyện tiếu lâm trong giới xây dựng, trong dân gian, rồi huề cả làng.
Trường đi vào sử dụng hơn một năm, đột ngột bị lũ ống quét qua tan hoang, may không có thầy tṛ nào chết.
Đất đai trên miền núi rộng mênh mông như thế, họ chọn địa điểm đặt trường thế nào đúng vào vùng sạt lở, lũ quét thế mới tài tỉnh.
Người xưa thường chọn thung lũng để làm nơi sinh sống chẳng sai, bây giờ chặt phá hết rừng, khai thác tài nguyên bừa băi sống ở trong thung lũng sạt lở thành tai họa.
Bao nhiêu năm lănh đạo vỗ ngực tự hào là đỉnh cao trí tuệ, phá nát đất nước đến mức trời đất cũng bị tổn thương, giận dữ.
“Hỏi trời, trời chẳng thấu. Hỏi đảng, đảng không hay” biết sống thế nào đây hả trời?
|
|